Tiếng còi hơi uy nghiêm trầm thấp vang vọng trên mặt biển, hơi nước thần thánh từ khoang lõi của hạm tàu phun ra ngoài, làm rung chuyển ống khói cao vút của Sea Mist và mỗi một đường ống đan chéo phức tạp bên trong. Mà trong tiếng còi hơi u u tựa như kèn hiệu chiến tranh, tất cả các thủy thủ đều đã bắt đầu hành động.
Pa lăng kêu cọt kẹt, vận chuyển các gói thuốc phóng và đạn pháo hạng nặng vào kho đạn dược chiến đấu dưới pháo đài. Đường ống hơi nước gầm rú không ngừng, đưa chất khí thánh khiết vào các cơ cấu mấu chốt và khu vực chúc phúc các nơi. Các thủy thủ đi qua boong tàu và hành lang, lần lượt tiến vào vị trí tác chiến.
Khi tiếng còi hơi vang lên lần thứ hai, tiểu giáo đường ở đuôi Sea Mist gõ vang chuông đồng, tiếng chuông tượng trưng cho sự phù hộ của Nữ thần Bão tố kêu vang, để sự phù hộ của Gormona buông xuống chiến hạm đáng sợ bị thế nhân coi là "lời nguyền" này.
Trên các chiến hạm chủ lực khác của Hạm đội Sea Mist, những tiếng chuông và tiếng còi hơi tương tự cũng lần lượt vang lên — Tiếng chuông của những tòa giáo đường trên chiến hạm vang vọng trong sương mù, mơ hồ như sinh ra sự cộng hưởng thần bí, tiếng chuông đồng loạt vang lên thậm chí bắt đầu can nhiễu hiện thực, khiến sương mù dày đặc trên biển có dấu hiệu giảm bớt và tiêu tán.
Trong cùng lúc đó, đi đôi với hành động của Hạm đội Sea Mist, Hải quân Hàn Sương đang tuần tra tại vùng hải vực gần đó cũng hưởng ứng — Cờ được kéo lên, ánh đèn nhấp nháy, tiếng còi hơi và tiếng chuông của giáo đường trên chiến hạm ngân vang trong sương mù như soi sáng!
Tại thời khắc này, vướng mắc và thù địch nửa thế kỷ giữa hai hạm đội cuối cùng thật sự phải nhượng bộ trước dị tượng giáng xuống đỉnh đầu tất cả mọi người này. Dưới sự phong tỏa của sương dày đặc quỷ dị và nguy hiểm, hải quân do người sống thiết lập và hạm đội do người bất tử thống trị đã trở thành lực lượng duy nhất còn có thể dựa vào nhau.
Không ai biết kẻ địch sẽ xuất hiện khi nào và dưới hình thức nào, nhưng mỗi một người đều biết rằng mọi con tàu lạ xuất hiện trên biển tiếp theo đều là kẻ địch.
Thậm chí, mỗi một “hạm tàu thân hữu” không chịu trả lời liên lạc cũng đều là kẻ địch.
Kẻ địch là bản thân vùng biển cả này.
Thần kinh của tất cả mọi người đều đang căng thẳng, chờ đợi những thay đổi trong sương mù xất hiện, chờ đợi tin tức mới từ đảo chính Hàn Sương, hoặc bất kỳ thông tin tình báo và chỉ thỉ nào khác có thể có. Mà sự chờ đợi khiến người ta cảm thấy ngột ngạt bội phần này không biết kéo dài bao lâu, khiến Tirian trấn giữ và chỉ huy trên Sea Mist đột nhiên sinh ra một loại cảm giác quái lạ.
Hắn dường như cảm nhận được một ánh nhìn lom lom, nhưng ánh nhìn này lại không đến từ bất kỳ phương hướng chính xác nào — Như thể một ánh mắt vượt qua không gian nhưng lại không phải là không gian, lia tới từ quá khứ xa xưa, đang lặng lẽ rơi xuống người mình.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu lên, theo bản năng đảo mắt nhìn quanh đài chỉ huy Sea Mist.
Đại phó Aiden đang trao đổi với thủy thủ trưởng; nhân viên truyền tin đang cùng Hải quân Hàn Sương truyền đạt qua lại tọa độ của hạm tàu; mục sư áo choàng đen già nua đã từ tiểu giáo đường chạy tới, lúc này đang nhắm mắt cầu nguyện bên cạnh ghế ngồi của trưởng pháo binh - Sương mù dày đặc che khuất tầm nhìn ra biển, dẫn dắt linh tính của mục sư sẽ là chỗ cậy vào lớn nhất cho chiến hạm giao chiến với kẻ địch trong sương mù.
Mà ở chỗ xa hơn một chút, một bóng người đang đứng lặng lẽ bên ô cửa sổ mạn tàu.
Trong lúc thất thần, Tirian nhớ lại cảnh tượng của nửa thế kỷ trước — Trong ký ức đã ố vàng đó, nữ vương bệ hạ từng đích thân bước chân lên chiếc chiến hạm này, Sea Mist khi đó còn chưa trải qua năm mươi năm trưởng thành, vẫn trong bộ dạng khác cổ kính và tang thương hơn, còn nữ vương đứng ngay vị trí đó, nhìn chằm chằm mặt biển xa xôi trong một thời gian dài.
Từ vị trí đó, người ra lệnh bảo Hạm đội Sea Mist ba ngày sau tránh xa Hàn Sương.
Bây giờ, bóng dáng đó từ từ quay đầu lại và ra một mệnh lệnh khác.
"Tirian, bảo vệ Hàn Sương."
Sau nửa thế kỷ, mệnh lệnh thứ hai cuối cùng đã đến.
Tirian chợt bừng tỉnh, cảm giác tim đang đập thình thịch, mắt cay xè như đã nhìn thẳng vào một tri thức nào đó gần với “chân lý”, tiếng ồn trong đầu cũng ầm ầm chấn động, còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận cảnh nhìn thấy vừa rồi rốt cuộc là ảo ảnh hay thứ gì khác, tiếng chuông báo động dồn dập bỗng chốc vang lên trên đài chỉ huy, cắt đứt mọi suy nghĩ của hắn.
Trong tiếng chuông đang ngân vang, từ khóe mắt hắn đã có thể nhìn thấy cảnh tượng trên biển ở phía xa - giữa màn sương mù lượn lờ, một bóng hạm khổng lồ đang hiện ra từ trong sương mù dày đặc, như thể chính mặt biển đang nhô lên, tạo ra một âm hồn năm xưa.
Cột buồm của "âm hồn" cao ngất ngưởng, kết cấu ống khói kiểu cũ giống như san hô mọc trên lưng quái vật biển, nó đang chậm rãi điều chỉnh phương hướng, di chuyển về phía cánh sườn của Hạm đội Sea Mist.
Gần như thế, thậm chí đều không cần đến sự dẫn dắt linh tính của mục sư.
"Đơn vị trực quan xuất hiện! Nhận dạng hình bóng, hạm tàu của bên thứ ba!" Người quan sát hét lên.
“Khai hỏa,” Tirian bước trở lại ghế hạm trưởng, giọng uy nghiêm và lạnh lùng như tảng băng: “Ngoại trừ những con tàu đã có trong danh sách nhận dạng, tất cả những thứ xuất hiện trên mặt biển này đều là kẻ địch.”
Ngay lập tức, pháo bình gào thét, sấm sét nổ đùng!
Trên Sea Mist, ba tháp pháo chính đang nằm vào góc bắn có điều kiện thuận lợi nhất lần lượt phát động oanh kích. Những quả đạn xuyên giáp hạng nặng đã sớm ở tư thế sẵn sàng bắn bay ra khỏi nòng pháo giữa tiếng vang dội như sấm, hóa thành sao rơi cháy bừng ngọn lửa rơi xuống từ bầu trời trong sương mù dày đặc, nện mạnh mẽ về phía bóng hạm hiện ra trong sương mù phương xa!
Mà gần như cùng lúc Sea Mist phát động công kích, trong sương mù cũng liên tiếp vang lên tiếng pháo nổ vang - nghe như sấm sét ở nơi rất xa, trong ánh lửa liên tiếp chớp động, hỏa tuyến xuyên phá sương mù, bay cấp tốc thẳng hướng hải vực nơi Sea Mist đang ở và rơi xuống.
Tirian lặng lẽ ngồi trên ghế hạm trưởng, khẽ nheo mắt, lắng nghe tiếng gầm từ xa, tính toán đường bay của đạn pháo.
Là pháo chính 356mm kiểu cũ, bốn khẩu ba nòng... Là vị bạn cũ nào đây?
"Công tước Rune" từng chấp hành nhiệm vụ hộ vệ Nữ vương? Hay là "Kỵ Sĩ Hào" anh dũng chìm xuống trước trận đối kháng với con cháu của biển sâu trong bão tố? Hay là... "Dũng Sĩ Hào"?
Tiếng hú giống như tiếng khóc báo tang của nữ yêu, sấm sét từ trên trời giáng xuống đánh tan sự yên bình còn sót lại của biển cả, vụ nổ cực lớn khuấy động những cột nước cao hàng chục tầng, ngay cả sương mù dày đặc lảng vảng trên mặt biển cũng bị xé tan thành từng mảnh trong sóng xung kích, hóa thành vô số dòng chảy hỗn loạn nhợt nhạt.
Không một quả đạn pháo bay từ sương mù dày đặc phía đối diện rơi gần Sea Mist, đợt pháo kích đầu tiên của Sea Mist cũng giống vậy.
"Là 'Kỵ Sĩ Hào', chú ý pháo bắn nhanh bên sườn của nó," Tirian mở to hai mắt, giọng nói của hắn không lớn, nhưng truyền rõ vào tai mỗi một người sĩ binh: "Khoảng cách này đã đủ để pháo bắn nhanh phát huy uy lực — Lõi hơi nước tăng áp, kéo khoảng cách ra xa."
"Rõ! Lõi hơi nước tăng áp! Kéo khoảng cách ra xa!"
"Trái tim" ở chỗ sâu trong Sea Mist phát ra tiếng rít trầm đục, cả hạm tàu bắt đầu tăng tốc độ đồng thời chậm rãi chuyển hướng. Trên mặt biển phụ cận, từng mảng lớn tảng băng cũng bắt đầu cấp tốc nổi lên, cấp tốc lan ra bốn phương tám hướng giống như một loại sinh vật sống nào đó, xây dựng một chiến trường có lợi cho Sea Mist.
Mà ngay lúc hạm tàu bắt đầu di chuyển, dư quang nơi khóe mắt Tirian đột nhiên chú ý tới bên ngoài cửa sổ mạn tàu bên kia lại có ánh lửa sáng lên, kèm theo một bóng đen xa xăm.
Đại phó Aiden lập tức hét lớn: “Phát hiện hạm tàu thứ hai, vô tuyến điện không phản hồi, không nằm trong danh sách nhận dạng!"
Lời nói của Aiden còn chưa dứt, lại một loạt tiếng nổ trầm khác từ đằng xa truyền đến.
"Hạm tàu thứ ba! Không nằm trong danh sách nhận dạng!"
"Sea Raven truyền tin tới, họ đã giao thủ với rất nhiều kẻ địch!"
"Hải quân Hàn Sương truyền tin tới, gần biển thành bang bùng nổ chiến đấu!"
"Pháo chính thứ nhất và thứ hai ưu tiên đối phó Kỵ Sĩ Hào, pháo chính thứ ba và pháo phụ tầm xa đối phó những kẻ địch khác xuất hiện trong tầm bắn," Giọng nói của Tirian không vì liên tiếp xuất hiện kẻ địch mà thay đổi chút nào, hắn vẫn bình tĩnh như trước nhìn chăm chú bóng hạm ở chỗ sâu sương mù dày đặc đang không ngừng nã pháo, nhắm vào những tảng băng trôi đang không ngừng đến gần phía bên này: “Không cần để ý đến kẻ địch còn bao nhiêu – Tất cả những thứ lạ lẫm xuất hiện trên mặt biển đều là kẻ địch, đây mới chỉ là bắt đầu."
Đại phó Aiden cũng lớn tiếng nói: "Nghe theo thuyền trưởng, trên biển xuất hiện thứ gì thì bắn thứ đó, những tên này cho dù sống lại, cũng không phải là đối thủ của Hạm đội Sea Mist, tiếp tục khai pháo!"
Đi kèm với mệnh lệnh đến từ đài chỉ huy, tất cả các khẩu pháo chính và pháo phụ của Sea Mist đều bắt đầu bắn ra từng lượt, ánh lửa nóng bỏng đốt cháy màn sương mù dày đặc đen tối và hỗn loạn hết lần này đến lần khác.
Mà trong tiếng pháo gầm rú, thêm nhiều hạm tàu không được nhận dạng bắt đầu xuất hiện trên vùng biển rộng lớn này!
Như Tirian đã nói — đây mới chỉ là bắt đầu.
Hàn Sương phản chiếu đang nổi lên, ranh giới của hiện thực đang mờ đi trong sương mù, những thứ từng chìm trong vùng biển này đang tiến vào hiện thực với quy mô lớn dưới dạng bản sao!
Tất cả những thứ xuất hiện trên vùng biển này sau đó đều là kẻ địch!
“Đạo náo một trận!” Giọng oang oang như chiêng gãy của Aiden vang lên om sòm trên đài chỉ huy, trên mặt gã đầu trọc nở nụ cười gần như hung ác, hiển nhiên y đã lâu không được chiến một trận thỏa thích như vậy: “Hãy để ngọn lửa tà ác năm mươi năm qua phát tiết ra cả đi, các anh em, hãy để đám hải quân ẻo lả đó mở rộng tầm mắt! Hãy để họ thấy Hạm đội Sea Mist là..."
Bỗng chốc, giọng nói om sòm của đại phó đột nhiên im bặt, giống như y bị một bàn tay vô hình bóp cổ, đột nhiên trợn to hai mắt nhìn chằm chằm về một hướng nào đó — Mà giây tiếp theo, Tirian liền biết tại sao y lại có phản ứng như vậy.
Lại một bóng hạm khác xuất hiện vô cùng đột ngột trong sương mù dày đặc vùng phụ cận, sau đó dùng tốc độ nhanh gần như tia chớp lao thẳng vào chiến trường. Bóng hạm đó khác với bất kỳ kẻ địch nào xuất hiện trước mắt, khác với bất kỳ hạm nàu nổi danh nào mà Tirian biết —
Đó là một màn sương đen đặc, một cái bóng hữu hình, một vật hư vô mơ hồ phô ra dáng dấp một hạm tàu! Nó xuyên qua màn sương dày đặc giống như một cái bóng quỷ dị nào đó phản chiếu ngược từ tấm gương, gào thét xông thẳng tới. Mà so với hình thái quỷ dị của "hạm tàu bóng tối" này, điều càng khiến thủy thủ đoàn của Sea Mist lập tức im như thóc là "bóng" của hình ảnh phản chiếu của con tàu trên biển.
Đó bất ngờ là một con tàu khác, một “con tàu ma” bao quanh bởi ánh lửa màu u lục, nó còn quỷ dị và đáng sợ hơn cả ảo ảnh trong mắt tất cả thành viên Hạm đội Sea Mist!
“Hạm tàu song sinh” lấy mặt biển làm gương cứ thế bất thình lình chạy ra ngoài, thét gào lao vút qua mặt biển. Một chiếc tỏa khói đen cuồn cuộn trên mặt biển, chiếc còn lại tỏa ra ngọn lửa màu u lục dưới mặt biển. Nó tăng tốc vượt qua gần như cọ xát một bên của Sea Mist, trong nháy mắt đã đến đầu bên kia của chiến trường.
Tirian dám thề với cha mình rằng, đời này hắn chưa bao giờ thấy qua hạm tàu lớn nào nhanh khủng khiếp như vậy!