Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 553 - Chương 553: Tìm Người Lần Hai

Chương 553: Tìm Người Lần Hai Chương 553: Tìm Người Lần HaiChương 553: Tìm Người Lần Hai

Đi một chuyến?

Nina trước tiên sửng sốt một lúc, sau đó hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.

Nghĩ đến quá trình của toàn bộ sự việc, nghĩ đến hành động của mình và Shirley trước và sau khi vật quỷ dị trông giống như "thép sống" kia xuất hiện, cô cảm thấy những người bảo vệ tri thức này sinh ra cảnh giác là điều rất bình thường — Bất cứ người và vật có thể bị ô nhiễm liên quan đến sự kiện siêu phàm xâm nhập đều phải đưa vào phạm vi kiểm soát ở mức độ lớn nhất, đây là luật sắt của những người thủ vệ.

Khi ở trên tàu, Fanna thường xuyên nhắc đến công việc hàng ngày của nàng ta với tư cách là thẩm phán quan, trong đó cũng bao gồm nhiều quy củ của những người thủ vệ. Mà theo cách chú Duncan hay nói — chính những "quy tắc" nghiêm ngặt đến gần như khắc nghiệt này đã đảm bảo sự sống còn của các thành bang trong Thời đại Biển Sâu này, đảm bảo rằng hầu hết người bình thường vẫn có thể trải qua cuộc sống tương đối ổn định trong thế giới nguy hiểm này.

Thế là cô gật đầu, rồi bình tĩnh kéo cánh tay của Shirley bên cạnh, để phòng ngừa người sau thốt ra những lời thô tục, sau đó nhìn về phía người bảo vệ tri thức trước mặt: "Được thôi... Nhưng mà bọn em mãi không trở về người nhà sẽ lo lắng lắm."

"Chỉ để xác nhận hai cô có bị ô nhiễm tinh thần hay ám ảnh tiềm thức hay không thôi,' Người bảo vệ tri thức có vẻ nhẹ nhõm, lại kiên nhẫn giải thích: "Đây là một quá trình kiểm soát và bảo vệ cần thiết. Nếu không có ô nhiễm, sẽ sớm để hai cô rời đi."

Sau đó y dừng một chút, bổ sung thêm: "Sau khi đến học viện, chúng tôi phải ghi lại thông tin cơ bản của hai cô trước, rồi sẽ có người phụ trách liên lạc với người nhà của hai cô, điểm này không cần phải lo."

"Dạ, vậy thì đi thôi ạ" Nina cười lên, sau đó quay lại nhìn Shirley: "Không vấn đề chứ?"

"Còn có thể có vấn đề gì nữa,' Shirley lẩm bẩm: "Tôi còn có chút mong chờ đây..."

Nina nghe ra được giọng điệu đang chờ xem chuyện vui, thậm chí có chút hả hê của đối phương, cô biết cô nàng này đang mong đợi điều gì, nhưng cũng không nói thêm gì, mà chuyển tầm mắt sang "khối" đã gần như ngừng hoạt động kia, không khỏi tò mò lại hỏi một câu: "Mọi người có biết đây là thứ gì không?"

"Một loại cá thể dị thường nào đó xâm nhập thế giới hiện thực, nhưng tình hình cụ thể không tiện cho biết," Người bảo vệ tri thức nói với giọng điệu như việc công: "Nếu sau khi đánh giá và xác định là sự kiện có thể công khai, phía học viện sẽ công bố ra ngoài."

"Ò..." Nina ò một tiếng kéo dài, rồi quay người chuẩn bị rời khỏi đây cùng những người thủ vệ. Nhưng trước khi rời đi, cô vẫn không kiềm được dừng lại, quay đầu liếc nhìn "khối" có hình thù quái dị kia thêm một cái.

Thứ sau đã dân dần bất động, ngay cả những cơn co giật và run rẩy cuối cùng cũng đã dừng lại. Trên lớp vỏ ngoài màu xám sắt đã đông cứng hoàn toàn, một kết cấu giống như đá đang dần lan rộng. ...

Tại số 99 phố Crown, bên trong "dinh thự thần bí" có đỉnh tháp cao chót vót và khu vườn tươi tốt, Duncan và Lucrecia đang nói vê rất nhiêu chuyện đã xảy ra ở Hàn Sương khoảng thời gian trước; Morris tò mò giao lưu với con rối dây cót Luni cách đó không xa, dường như nảy sinh hứng thú với phương thức khởi động của người sau; trong khi Fanna không có ở trong phòng khách — giờ phút này là thời điểm cầu nguyện ban ngày của nàng ta, Lucrecia đã chuẩn bị riêng cho vị Thánh đồ Bão Tố sùng đạo này một gian "phòng cầu nguyện.

"... Khi ta rời đi, bên trong thành bang Hàn Sương đã khôi phục lại trật tự, nhưng muốn dọn dẹp sạch sẽ ô nhiễm do những nguyên tố đó để lại thì còn phải tốn rất nhiều công sức, Duncan nói với Lucrecia tình hình ở phương bắc: "Nghe nói việc sắp xếp giờ làm thêm cho Tirian đã được lên kế hoạch đến quý tiếp theo..."

"Làm cướp biển trên biển Lạnh thong dong trong nửa thế kỷ, bây giờ cuối cùng phải bù đắp những khoản nợ mắc phải trong khoảng thời gian lười biếng, Lucrecia nói với vẻ xúc động: "Phải rồi, người có từng đến vùng hải vực băng giá ở nơi xa hơn về phương bắc Hàn Sương chưa?"

"Ngược lại không,' Duncan lắc đầu: "Ta chỉ nghe nói nơi đó có một mảnh băng nguyên vô tận, băng cứng trải rộng đến tận chỗ sâu sương mù dày đặc ở biên giới. Ta đúng là có chút tò mò về nơi đó, nhưng chuyện xảy ra ở Lightwind Harbor càng khiến ta quan tâm hơn."

"Nghe nói, trong vùng hải vực băng giá của phương bắc Hàn Sương, trong một số lớp băng thậm chí còn chôn giấu di vật của các nhà thám hiểm Thời đại bóng tối và Thời đại thành bang cũ để lại. Một số người từng thử đi qua những lớp băng đó thăm dò sương mù dày đặc, nhưng cuối cùng bị nuốt chứng bởi cái lạnh cực độ đột ngột ập đến... Dưới so sánh, con ngược lại cảm thấy vùng hải vực ấm áp ở phía Nam thích hợp làm bước đột phá thách thức 'biên giới hơn...'

"Nếu có cơ hội, ta quả thật còn muốn nhìn xem biên giới đó... Yên tâm, ta biết sự nguy hiểm của lớp sương mù dày đặc đó, chẳng qua là ta rất tò mò..."

"Dù sao thì người đừng lao vào màn sương mù dày đặc đó nữa là được.'

Hai cha con lâu ngày gặp lại trò chuyện, nói về những chuyện đã xảy ra trong thời gian gần đây, nói vê nhiều hiện tượng khó tin trên biển vô biên, nói vê sương mù dày đặc ở biên giới và những khu vực nguy hiểm cách xa thế giới văn minh.

Cuộc trò chuyện của họ không phải lúc nào cũng diễn ra, Lucrecia cũng không phải là người giỏi ăn nói, nhưng thật khó tin là họ đã nói chuyện như thế này trong một thời gian dài.

Nhưng đột nhiên, Duncan dừng lại.

Anh dường như "nghe" thấy điều gì đó, chân mày hơi cau lại, sau một thời gian ngắn tập trung nhận thức, anh đưa mắt nhìn vê một phương hướng nào đó ngoài cửa sổ.

Lucrecia ngay lập tức nhận thấy sự khác thường của cha mình: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Nina đang gọi ta," Duncan quay đầu lại liếc nhìn Lucrecia với biểu cảm có chút khác lạ: "... Đến học viện khu phố như thế nào?"

"Học viện khu phố?" Lucrecia nhất thời sửng sốt một chút: "Người đến học viện khu phố để làm gì?”

“Tìm người."

Lucrecia: ”... 2”...

“Tên họ?”

"Nina." Nina do dự một chút, không nói ra "họ" hiện tại của mình.

Nhân viên ghi chép ở đối diện bàn cũng không để ý nhiều đến điều này, mà vẫn tiếp tục ghi chép theo thông lệ: "Tuổi?"

"17 tuổi."

"Nghề nghiệp?"

"Vẫn đang học trung học..."

"Có phải là người bản địa ở Lightwind Harbor không?”

"Là người Phổ Lan Đức, đến Lightwind Harbor để du lịch, tạm trú tại... nhà một người họ hàng."

Nhân viên ghi chép ghi lại từng thông tin cơ bản, nghe được một loạt câu trả lời thành thật từ cô gái đối diện, y mỉm cười ngẩng đầu lên, trấn an bằng giọng ôn hòa: "Đừng căng thẳng, cô bé, chỉ là một số kê khai theo thông lệ, em không làm chuyện xấu, chỉ vô tình bị cuốn vào sự kiện siêu phàm, những lời khai này chỉ xuất phát từ việc bảo vệ em thôi — đừng sợ.

"Em không sợ,' Nina ăn nói rất khôn khéo, sau đó lại có chút ngượng ngùng liếc nhìn nhân viên ghi chép phía đối diện: "Lát nữa anh đừng sợ là được."

"Tôi? Tại sao tôi phải sợ?" Nhân viên ghi chép ngẩn ra, dở khóc dở cười xua tay, chỉ nghĩ rằng đây là lời nói vô nghĩa tùy tiện của một cô gái trẻ ra đời chưa lâu, cũng không để bụng: "Haizz, cô bạn đồng hành kia của em nếu như cũng được dạy dỗ như thế này thì tốt rồi."

Nina ngẩn ngơ, dỏng tai lắng nghe động tĩnh ở phòng cách vách, đúng như dự đoán, cô nghe thấy một số *ngôn ngữ thô tục* rất đặc trưng của Shirley.

Nhưng nghe ra không giống như tức miệng mắng to, mà chỉ là một số từ chửi thề tự phát, tương tự như việc thuận miệng thêm vào một số từ như mẹ rất cao giọng khi nói chuyện với người khác - Theo cách nói của bản thân Shirley, đó đều là những "trợ từ ngữ khí".

Vì thế Nina thả lỏng một chút, mỉm cười với vẻ mặt xấu hổ: "Cô ấy như vậy đã thuộc về tình huống tương đối kiêm chế rồi."

"Không sao, ở vị trí của chúng tôi, loại người thế nào đều gặp qua, đặc biệt là những người từng tiếp xúc với lực lượng siêu phàm, tinh thân không ổn định, thậm chí ẩu đả đập bừa đều là tình huống bình thường, chúng tôi đều quen rồi,' Nhân viên ghi chép xua tay không để tâm: "Chẳng qua chỉ có hơi ngạc nhiên thôi, rõ ràng là một cô gái ngoan ngoãn như vậy..." Nina nhớ lại Shirley trước mặt chú Duncan, thâm nghĩ rằng ấn tượng đầu tiên của nhân viên ghi chép thực ra đúng ở một góc độ nào đó...

Một lúc sau, cô tò mò hỏi: "Khi nào bọn em có thể về ạ?"

Nhân viên ghi chép mặc áo choàng Thánh Chức giả của Học viện Chân Lý quay đầu liếc nhìn lư hương và cây nến lặng lẽ cháy trên bàn bên cạnh.

"Phải đợi đến khi hương cháy hết, ánh nến tự tắt, nếu tất cả chất xúc tác đều không phản ứng gì, thì hai đứa sẽ có thể rời đi."

"Ồ" Nina gật đầu, sau vài phút im lặng sau đó, cô lại hỏi: "Thứ' xuất hiện ở chợ lúc nãy đâu? Nó đã bị bắt lại chưa?”

"Xin lỗi, không thể trả lời," Nhân viên ghi chép lắc đầu, sau đó lại nhắc nhở một câu: "Tôi đề nghị em không nên tiếp tục chú ý đến nó, đồng thời cố gắng tránh nhớ lại nó, bởi vì một số vật thể lạ xâm nhập vào thế giới hiện thực sẽ sinh ra hiệu ứng ký sinh trong đầu óc người xem, tuy rằng trước mắt chúng tôi vẫn chưa phát hiện thấy em và người bạn đồng hành của em bị ô nhiễm, nhưng việc thường xuyên nhớ lại và tò mò quá mức vẫn có thể dẫn đến những ảnh hưởng xấu."

"Ồ”" Nina lại gật đầu, sau đó cuối cùng cũng yên lặng lại, dường như đang kiên nhẫn chờ đợi thời khắc hương cháy hết và cuộc "kiểm tra" kết thúc.

Nhân viên ghi chép trẻ ngồi đối diện cô bình tĩnh thở phào nhẹ nhõm, vừa sắp xếp lại hồ sơ vừa ghi chép, vừa chỉnh lại tư thế ngồi, rồi rút tay ra khỏi ngăn khuất dưới gầm bàn.

Trong tay y có thêm một thiết bị nhỏ trông giống như một chiếc đồng hồ bỏ túi.

Mượn ngăn che của mặt bàn, y ấn vào nắp thiết bị, sau khi "nắp" nhẹ nhàng mở ra, thứ lộ ra bên dưới không phải cây kim và mặt số, mà là một bề mặt tựa như thủy ngân - Lớp "thủy ngân” hơi nhấp nhô, giống như một loại sinh vật sống.

Y thận trọng nghiêng lớp "thủy ngân" về phía cô gái bên kia bàn, cẩn thận quan sát những thay đổi trên bề mặt chất lỏng màu trắng bạc.

Cô gái tên Nina này trông có vẻ thân trí bình thường, nói năng rõ ràng, thậm chí còn được giáo dục rất tốt, nhưng điều này không hề làm tan biến mối lo ngại của các Thần Chức giả chuyên nghiệp — Bởi vì trong rất nhiều trường hợp, những người đã bị ô nhiễm tinh thần cũng có thể giữ được dáng vẻ "tinh thân và ý chí tỉnh táo" trong một thời gian ngắn, nếu không kiểm tra kỹ sẽ rất dễ dẫn đến rò rỉ ô nhiễm tiềm ẩn.

Theo báo cáo của tiểu đội chạy việc bên ngoài, cô gái này và người bạn đồng hành của mình từng chủ động tiếp cận lực lượng bảo vệ tri thức đang tuần tra trong vài giây trước khi "vật xâm phạm' xuất hiện; hơn nữa trong thời gian xảy ra sự việc lại có nhiều hành động không hợp lẽ thường. Những chỗ khác thường này chắc chắn cần phải kiểm tra cẩn thận.

Tuy nhiên, bề mặt của chất lỏng thủy ngân không phản chiếu bất kỳ cái bóng dị thường nào cả. "Nhân viên ghi chép" cau mày, đưa thiết bị sát lại gân mắt mình hơn, cẩn thận quan sát những thay đổi tinh vi trong dao động của mức chất lỏng.

Đột nhiên, y dường như thực sự nhìn thấy thứ gì đó trong mặt chất lỏng thủy ngân hơi gợn sóng đó —

Đó là ánh vàng rực rỡ của những tia sợi.

Đó là ngọn lửa đang tụ tập.

Đó là một loại uy năng mênh mông thần bí, một loại kiến thức cổ xưa bị thất lạc, một loại ánh sáng và sức nóng vĩnh hằng vĩ ngạn, một loại... của vạn vật thế gian.

Tiếng nổ vang lên trong đầu, kiến thức như vũ bão trùng kích ranh giới của lý trí, khát khao chân lý dường như xâm chiếm tâm trí, linh hồn của người phàm khát cầu lực hút của mặt trời, y chợt trợn to hai mắt, nhìn chăm chú... sắp đập vào mặt kia —

Một bàn tay đột nhiên từ bên cạnh đưa tới, chặn tâm mắt của y.

"Không việc gì thì đừng nhìn đến đui mù, Một giọng nói trầm thấp và uy nghiêm truyền vào tai: "Đã cảm thấy không ổn còn nhìn, Học viện Chân Lý các người sao mà đều có vấn đề như vậy?”
Bình Luận (0)
Comment