Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 554 - Chương 554: Người Coi Giữ Bí Mật Của Chân Lý

Chương 554: Người Coi Giữ Bí Mật Của Chân Lý Chương 554: Người Coi Giữ Bí Mật Của Chân LýChương 554: Người Coi Giữ Bí Mật Của Chân Lý

Tiếng gâm gân như có thể xé nát linh hồn không ngừng vang vọng trong ý thức, cảm giác hỗn loạn mất kiểm soát khuấy động lý trí, đông thời dần dần lắng xuống theo thời gian."Cơn bão" này kéo dài không biết bao lâu, nhân viên ghi chép mới chợt ý thức được sự tôn tại của "bản thân”.

Y nghe thấy tiếng tim mình đập loạn xạ, lý trí chật vật vùng vẫy trở về bên "nhân loại" từ bờ vực mất kiểm soát. Y muộn màng ý thức được chuyện gì vừa xảy ra, đồng thời vô thức ngẩng đầu lên, nhìn vê hướng giọng nói lạ truyền tới.

Duncan đứng trước mặt y, phía sau nổi lơ lửng ngọn lửa linh thể vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán, thân hình cao lớn giống như một đám mây đen từ trên trời rơi xuống, tản mát ra một loại cảm giác áp bức khó tả.

Nhân viên ghi chép suy nghĩ một lúc, chợt nhớ lại lời cô gái tên Nina vừa nói với mình: ”... Lát nữa anh đừng sợ là được.'

Y nhận ra bóng dáng cao lớn trước mặt này — Đối với một Tinh linh mà nói, chuyện của một trăm năm trước không tính là quá xa xôi.

Nhưng y còn chưa kịp kinh ngạc kêu lên, một luồng lực lượng ôn hòa bỗng nhiên tràn vào trong tâm trí y, đồng thời, cách đó không xa truyền đến một giọng nói quen thuộc: "Để ta tiếp quản nơi này."

Nhân viên ghi chép quay đầu lại nhìn vê hướng giọng nói truyên tới.

Một người đàn ông trung niên mặc áo burqa học thuật màu xanh đậm, mái tóc đã hơi ngả màu hoa râm, dưới nách kẹp một cuốn sách dày cộp bước vào phòng, đang nhìn bên này bằng ánh mắt bình thản mang vẻ mệt mỏi.

"Người coi giữ bí mật các hạ!" Nhân viên ghi chép như được giải cứu lập tức đứng dậy khỏi bàn, tiếp đó lập tức tránh xa Nina và Duncan.

Sau đó y mở miệng, như muốn báo cáo điều gì đó, nhưng chưa kịp nói thì đã bị người đàn ông trung niên gọi là "Người coi giữ bí mật" giơ tay lên cắt ngang: "Tôi đã hiểu tình hình ở đây rồi, chuyện này hiện tại do đại học thành bang tiếp quản, những điều khác không nên hỏi. Công việc hôm nay của cậu kết thúc ở đây, sau khi rời khỏi đây lập tức đến phòng tư vấn tâm lý để đánh giá tinh thần, đi đi."

Nhân viên ghi chép rời đi với vẻ đầy suy đoán và hoang mang. Trong khi ánh mắt của Duncan rơi vào Tinh linh trung niên trên mặt mang vẻ mệt mỏi, sau khi quan sát cẩn thận một lúc, anh mới tò mò hỏi: "Ông là ai?"

"Ngài không nhận ra tôi à?" Tinh linh trung niên cau mày nghi hoặc, nhưng nhanh chóng hiểu ý gật đầu: "Ồ, đúng rồi, tôi nghe nói trí nhớ của ngài bị không gian thứ ảnh hưởng mà..."

Lúc ông ta nói chuyện có vẻ uể oải, trong giọng điệu đều lộ ra chút mệt mỏi rã rời phát ra từ trong xương, đến mức lúc tỏ ra kinh ngạc giọng điệu cũng không thay đổi gì. Cuối cùng ông ta thở dài, giơ ngón tay lên chỉ vào mình: "Ted Leal, 'Người coi giữ bí mật của Chân Lý' ở Lightwind Harbor, chịu trách nhiệm cho sự an toàn của thành phố này trong lĩnh vực siêu phàm. Một trăm năm trước chúng ta đã quen nhau, khi đó ngài thường mời tôi uống rượu, chúng ta cùng nhau trao đổi qua rất nhiêu chuyện liên quan đến biên giới."

Ted Leal? Người coi giữ bí mật của Chân Lý?

Duncan cau mày, anh đương nhiên không có ấn tượng gì với cái tên này, nhưng tình huống "gặp người quen" trước mắt ngược lại cũng không quá bất ngờ. Trước khi đến Lightwind Harbor, anh đã biết trong thành phố này chắc chắn sẽ có rất nhiều người có thể nhận ra khuôn mặt này của mình - Dù sao thì một trăm năm cũng không phải là quá dài đối với Tinh linh, mà Thất Hương Hào năm đó thường ở rìa của thế giới văn minh, giao thiệp lâu dài nhất là những thành phố biên giới như Lightwind Harbor.

Vì vậy sau một hồi suy nghĩ ngắn ngủi, anh lấy ra lý do thoái thác mà mình đã chuẩn bị sẵn từ sớm: "Ngại quá, không còn nhớ nữa rồi, không gian thứ đã lấy đi hơn một nửa ký ức của ta, mong lượng thứ cho."

Ted Leal xua tay: "Không sao, quên thì quên thôi, quên là phước lành lớn nhất của Lahem, dù sao thì tôi cũng đã quen với việc quên rồi."

Đã quen với việc 'quên”2

Duncan nghe vậy sửng sốt, luôn cảm thấy trong lời nói của đối phương mơ hồ có oán niệm và thâm ý, nhưng lại giống như không phải nhắm vào mình. Có điều còn chưa kịp hỏi thăm thì "Người coi giữ bí mật của Chân Lý" ở phía đối diện đã nói tiếp: "Tôi đã nghe cô Lucrecia và tiểu đội phụ trách công việc bên ngoài giải thích sơ qua chuyện đã xảy ra, sau lưng ngài kia chính là cô Nina đúng không?”

Nina lúc này đã đứng dậy khỏi ghế, núp sau lưng Duncan, tò mò quan sát người lạ phía đối diện. Nghe thấy đối phương gọi tên mình, cô mới thoải mái bước ra, lễ phép chào hỏi: "Chào ngài, tôi là Nina.”

Sau đó cô lại ngẩng mặt lên, có chút xấu hổ nhìn Duncan: "Xin lỗi, chú Duncan... có phải cháu đã gây thêm rắc rối cho chú rồi không?"

Duncan cười lên, đưa tay xoa xoa đầu Nina: "Đều là chuyện nhỏ, không cần bận tâm."

Trong khi nói chuyện, trong lòng anh lại cảm khái một điều khác - Vô tình dính vào sự kiện siêu phàm trong khi cố gắng báo cáo tình huống dị thường cho người thủ vệ, điều này vẫn tốt hơn là dẫn đầu một đám thủy thủ ma xông ngang đánh thẳng trung tâm thành phố kết quả bị quan trị an bắt vào trong cục...

So với động tĩnh Lawrence gây ra, rắc rối nhỏ này của Shirley và Nina đã khá là vô hại.

Nghĩ đến đây, anh lại không khỏi hỏi một câu: "Shirley đang ở đâu?"

Anh vừa dứt lời, liền nghe thấy tiếng bước chân đột ngột từ ngoài cửa truyền đến, tiếp đó Lucrecia dẫn theo Shirley cùng bước vào phòng: 'Ba, Shirley đang ở đây." Trên mặt Shirley mang theo vẻ căng thẳng bất an, sau khi vào phòng đặc biệt cẩn thận quan sát sắc mặt của Duncan, sau đó mới vừa bước nhanh bước nhỏ tới như một tên trộm vừa nhanh chóng giải thích: "Tôi không có làm chuyện gì xấu! Tôi và Nina vốn định báo cáo tình hình với người thủ vệ, nhưng không hiểu vì lý do gì đột nhiên có thứ quái lạ xuất hiện, kết quả đám người thủ vệ lo lắng và nhất quyết đòi chúng tôi..."

"Ồ, tôi thay mặt họ xin lỗi hai cô,' Ted Leal quay đầu lại liếc nhìn Shirley: "Nhưng đây là quy trình an toàn cần thiết."

Shirley mới đi được nửa đường, nhất thời bị giọng nói của người lạ bên cạnh truyền tới làm cho giật mình. Cô ta quay đầu liếc nhìn người trung niên dáng vẻ bình thường vừa rồi đã không có cảm giác tồn tại này: "Đệch, sao lại còn có người ở đây... Ông chú, ông là ai?"

"Ông ấy là Ted Leal, Người coi giữ bí mật của Chân Lý' của Lightwind Harbor,' Lucrecia ở một bên trả lời 'nữ phù thủy biển" gật đầu với Ted Leal, coi như chào hỏi, sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Tương đương với 'người gác cổng' hay thẩm phán quan của thành bang này."

Shirley vừa nghe thấy, ngay lập tức lao đến bên cạnh Duncan.

Ted Leal nhìn phản ứng cường điệu của Shirley, sững người một lúc rồi mới quay lại nhìn vê phía Lucrecia: "... Tôi có đáng sợ như vậy không?”

Lucrecia dang tay ra: "Tôi đoán lý do đó không liên quan gì đến ông."

Duncan thì quay đầu lại liếc nhìn Shirley đang lao tới bên cạnh mình: “Ta thấy ngày thường cô khá quen với việc ở bên cạnh Fanna rồi mà? Tại sao lúc này vẫn sợ những nhân vật như thẩm phán quan?"

"Đó có thể giống nhau sao?" Shirley rụt cổ liếc nhìn "Người coi giữ bí mật của Chân Lý" ở đối diện, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Fanna đã gia nhập băng đản rồi, đây thì không phải là người mình...

Duncan lập tức trừng mắt nhìn cô nàng này: "Đoàn đội, nói bao nhiêu lần là đoàn đội rồi!"

"'ò_..

Duncan bất đắc dĩ thở dài, sau đó lắc đầu, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Ted Leal cùng Lucrecia đang đi về phía này: "Tình hình chung ta đã biết được từ chỗ của Nina, vậy thì chúng ta cũng đừng giải thích và nói lời khách sáo nữa - Bây giờ ta muốn xem thứ quái lạ trong miệng Shirley, nó có ở trong cơ sở này không?”

"Nằm trong kho lưu trữ hồ sơ ngầm ở khu trung ương của Phòng thu dung mẫu số 24/' Ted gật đầu: "Tôi đưa mọi người đến đó."

Nói xong,'Người coi giữ bí mật" với vẻ mặt mệt mỏi liên lấy ra cuốn sách dày cộm mình đang kẹp dưới cánh tay, tùy ý mở ra một trang trong đó, dùng ngón tay gõ nhẹ lên trên.

Khoảnh khắc tiếp theo, một trang trong cuốn sách đột nhiên bay lên không trung, Duncan nhìn thấy trên trang đó vẽ một cánh cửa, bề mặt phủ đầy vô số ký hiệu huyền ảo và phức tạp — trong một chuỗi biến hình và tái tổ chức khiến người ta hoa mắt, cánh cửa được vẽ trên giấy nhanh chóng chuyển hóa thành một cánh cửa hư ảo trong không khí. Cánh cửa hư ảo bán trong suốt mở ra, đằng sau mơ hồ hiện ra khung cảnh hành lang nằm sâu dưới lòng đất của một cơ sở nào đó.

Duncan kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, trong lòng lập tức cảm khái thật không hổ là hệ phái có trình độ văn hóa cao nhất thế giới này — Biểu hiện của "Người coi giữ bí mật" của Học viện Chân Lý này quả thật huyễn khốc hơn so với màn nhảy bổ của Fanna.

Mà phản ứng thứ hai của anh là tò mò, suy đoán nếu như trong quá trình tờ giấy mở ra lấy nó khỏi giữa không trung thì sẽ xảy ra điều gì - Ý nghĩ táo bạo này quanh quẩn trong đầu trong giây lát, giây tiếp theo anh chú ý đến ánh mắt tinh thế của Lucrecia bên cạnh nhìn tới.

"Ba, chớ hành động bừa."

Tiểu thư "nữ phù thủy" dùng khẩu hình miệng lặng lẽ nhắc nhở.

Duncan quay mặt đi như không có chuyện gì xảy ra, thu lại ý nghĩ táo bạo của mình.

Sau đó, dưới sự dẫn dắt của Ted Leal, Duncan và Lucrecia cùng Shirley và Nina mặt đầy tò mò và mong đợi, lần lượt đi qua cánh cửa hư ảo lơ lửng đó.

Cơn chóng mặt và rối loạn nhận thức ngắn hạn sớm kết thúc, khi ánh sáng và bóng tối trước mặt ngưng tụ trở lại, họ đã đến "Kho lưu trữ hồ sơ ngầm ở khu trung ương" mà Ted gọi.

Một hành lang kéo dài thâm sâu hiện ra trong tâm nhìn của Duncan. Hai bên hành lang được chiếu sáng bằng đèn khí sáng rực, lại có thể nhìn thấy những ký hiệu thần thánh khắc hình Thần trí tuệ Lahem, những phiến đá phù điêu tượng trưng cho hình vẽ và kinh văn xếp thành hàng gần những ngọn đèn. Trong hành lang mang khí chất trang nghiêm và nặng nề, còn có thể nhìn thấy những cánh cửa tương ứng cách mỗi đoạn, giữa các cánh cửa là những căn phòng nhỏ đóng chặt cửa.

"Đây là khu thu dụng,' Ted Leal liếc nhìn hai cô gái trẻ mặt đầy tò mò bên cạnh, thuận miệng giải thích: "Mẫu vật khả nghi phát hiện tạm thời, vật dị thường ở mức độ nguy hiểm trung bình trở xuống, cùng với các loại vật phẩm gặp phải ô nhiễm không thể tiêu hủy trong thời gian ngắn, đều sẽ bị giam cầm trong các phòng theo mức độ nguy hiểm và phương thức thu dụng — Không được tùy tiện đến gần những cánh cửa đó, thứ bên trong đều không an toàn lắm đâu."

Như để kiểm chứng lời cảnh báo của "Người coi giữ bí mật", theo giọng nói của ông ta vang lên, đủ loại âm thanh mơ hồ khác nhau từ một số căn phòng nhỏ ở hai bên hành lang truyền tới. Một số là tiếng xích sắt cọ xát vào nhau, một số giống như tiếng người thì thầm trong giấc mơ, chuyển động ghê tởm của chất lỏng sền sệt dâng trào, cùng với tiếng bước chân không ngừng vang lên sau cánh cửa, như thể một giây tiếp theo sẽ đi ra khỏi một cánh cửa nào đó.

Shirley và Nina lập tức thu hồi ánh mắt tò mò, biểu cảm trên khuôn mặt hai người cuối cùng có chút nghiêm túc và căng thẳng.

Đường nhìn của Duncan thì quét qua những căn phòng nhỏ với đây đủ biện pháp an ninh đó.

Giây tiếp theo, toàn bộ hành lang im lặng như tờ.

"Bây giờ an toàn rồi." Duncan gật đầu hài lòng.
Bình Luận (0)
Comment