Chương 593: Tàn Dư Hội Tụ
Chương 593: Tàn Dư Hội TụChương 593: Tàn Dư Hội Tụ
Trong một khu rừng trống trải được ánh mặt trời chiếu sáng, Nina và Morris dừng lại, cùng nhìn về phía bóng người cao gây dường như đột nhiên hiện ra từ trong không khí, giờ phút này đang đứng trước ngã ba trong rừng với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Hai người không nhận được lệnh rút lui sao?" Sau một hồi kinh ngạc, thiếu nữ Tinh linh mặc bộ đồ đi săn nhẹ, tay cầm một loại vũ khí cán dài cổ quái cất tiếng nói, giọng nói trong trẻo như suối trong rừng: "Tại sao hai người vẫn còn quanh quẩn bên ngoài Bức tường im lặng?"
Nina và Morris lặng lẽ đưa mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu với nhau.
"Chú Duncan/' Nina nói vào chỗ sâu trong đầu: "Bọn cháu ở đây đã gặp được 'Shireen" thứ ba... Đúng vậy, cô ấy cũng đề cập đến Bức tường im lặng."
Morris thì nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, gật đầu với thiếu nữ Tinh linh đột nhiên xuất hiện ở rìa bãi đất trống, bình tĩnh nói: "Chúng tôi không nhận được tin tức... Xin hỏi hiện tại tình huống thế nào rồi?"
Thiếu nữ Tinh linh cau mày, dường như có chút kinh ngạc trước "sự vô tri" của Morris, nhưng rất nhanh sự ngạc nhiên liền biến mất khỏi khuôn mặt cô ta: "Tình hình rất tệ, hiện tượng ăn mòn đang lan rộng ra bên ngoài Bức tường im lặng, hiện tại trong quốc độ chỉ có bên trong bức tường là an toàn - chúng tôi vẫn chưa tìm thấy tung tích của Đấng sáng thế, tất cả Tinh linh bây giờ phải tức tốc quay trở lại bên trong Bức tường im lặng, đón nhận sự che chở của Celantis.'
Vẫn chưa tìm thấy tung tích của Đấng sáng thế?!
Morris lập tức chú ý đến câu nói cực kỳ nhiều thông tin này. Nhưng ông ta nhanh chóng kiêm chế biểu cảm trên mặt, nghiêm túc gật đầu: "Vậy cô có thể đưa chúng tôi đến 'Bức tường im lặng được không?”
"Tất nhiên là được, gặp được 'người tuần rừng' như tôi là may mắn của các người,' Thiếu nữ Tinh linh lập tức gật đầu: "Tôi có lẽ là nhóm người tuần rừng cuối cùng tuần tra bên ngoài bức tường - hãy đi theo, tranh thủ khi nơi này vẫn chưa xuất hiện dấu hiệu ăn mòn."
Cô ta nói rồi, quay đầu đi vào chỗ sâu trong rừng. Nhưng mới đi được vài bước, cô ta đột nhiên dừng lại, lại hơi quay đầu: "Đúng rồi, tôi tên là Shireen... xin hãy ghi nhớ cái tên này."
Morris và Nina nhanh chóng trao đổi ánh mắt, sau đó không hẹn mà cùng gật đầu.
Thiếu nữ Tinh linh tên "Shireen' thì quay người, tiếp tục dẫn hai vị khách không mời mà đến phía sau tiến vào sâu trong rừng, hướng tới...'Bức tường im lặng" mà cô ta không ngừng nhắc đến. ...
Sau khi đi bộ trong rừng một khoảng thời gian không xác định, Shirley thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ một điều: Liệu nơi được gọi là "Bức tường im lặng" đó có thực sự tồn tại không?
Cô ta đã không nhớ rõ mình đã đi theo Tinh linh trước mặt bao lâu, cũng không thể phán đoán được mình đã di chuyển bao xa trong rừng - Trong mắt cô ta, trong rừng đâu đâu cũng như nhau, ngoại trừ cây cối chỉ là cây cối, thi thoảng có thể bắt gặp những thân cây đổ giữa những cành lá khô, cùng với đá, dòng suối chắn đường, đó tính là những "cảnh quan" hiếm có trên đường.
Cảnh sắc buồn tẻ, đường đi lại càng khó đi, mặt đất trong rừng phủ đầy lá mục xốp và gập ghềnh, dây leo, bụi gai và rễ cây trồi lên mặt đất thỉnh thoảng xuất hiện rất dễ dàng làm người ta vấp ngã. Cô ta từng cho rằng những cái hố chật hẹp trong khu dân nghèo, những con hẻm nhỏ bị đường ống hơi nước và khí đốt chia năm xẻ bảy ở thành khu hạ đã là những con đường khó đi nhất trên thế giới. Nhưng bây giờ cô ta mới phát hiện ra rằng, đối với con người mà nói, ngay cả những góc phố đổ nát nhất cũng muốn thân thiện hơn "tự nhiên" thuần tùy nhất này.
Thuyền trưởng có câu nói thế nào ấy gì... Đây được gọi là "sức mạnh biến đổi của nền văn minh'?2
Shirley suy nghĩ lung tung trong đầu, thậm chí còn nhớ lại những thứ học được vào giờ học như kỳ tích, sau đó cô ta lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tinh linh đang dẫn đường.
Trái lại, Shireen trước sau bước chân như bay, biển rừng gập ghênh khó đi này giống như một bộ phần cơ thể của cô ta. Cô ta bước đi qua những thân cây và dây leo phiền lòng một cách tự do như cơn gió thổi qua sân.
Shirley cuối cùng cũng dừng lại.
Shireen cũng dừng lại ngay lập tức - thiếu nữ Tinh linh không hề nhìn lại, nhưng dường như cảm giác được ngay khi Shirley dừng lại.
"Từ đây đến 'Bức tường im lặng' còn bao xa?" Shirley chủ động hỏi trước khi đối phương lên tiếng.
"Còn rất xa, Bức tường im lặng ở một nơi rất xa,' Shireen nghiêm túc trả lời, nhưng câu trả lời của cô ta nói như không nói: "Chúng ta không thể nghỉ ngơi quá lâu, phải quay lại trong sự che chở của Celantis càng sớm càng tốt, phải... tranh thủ trước khi hiện tượng ăn mòn đuổi tới."
"Hiện tượng ăn mòn đó rốt cuộc là chuyện thế nào?" Shirley suy nghĩ một chút, cuối cùng hỏi ra câu hỏi khiến bản thân tò mò cả chặng đường.
Cô ta vẫn luôn không hỏi, vì lo lắng câu hỏi quá "cơ bản" này sẽ kích động đến thiếu nữ Tinh linh trước mặt - Theo cách nói của cô Lucrecia,'Shireen" là một "tâm trí nguyên sinh" hoạt động trong giấc mơ, Shirley không hiểu lắm cái gì là tâm trí nguyên sinh, nhưng cô ta đại khái hiểu được đó là một thứ rất khó giải quyết, không cẩn thận đề cập đến kiến thức vượt ngoài "ranh giới", đê cập đến những thông tin nằm ngoài giấc mơ, thậm chí chỉ hỏi thêm vài câu thôi, tất cả đều có thể khiến tâm trí này xảy ra vấn đề.
Shirley không lạ gì với kiểu "xảy ra vấn đề" này. Khi học thêm với Alice nghe được những kiến thức vượt quá tầm hiểu biết của mình, cô ta sẽ xảy ra vấn đề - Triệu chứng chủ yếu là do mạch suy nghĩ bị gián đoạn.
Cô ta dùng cách riêng của mình để hiểu những khái niệm mà Lucrecia giải thích cho mình, cho rằng nếu mình nêu ra những câu hỏi không nên nêu ra, điều đó cũng sẽ dẫn đến sự gián đoạn của thiếu nữ Tinh linh tên "Shireen" này.
Cô ta vẫn luôn cố gắng tránh điều này.
Nhưng sau khi tiếp xúc một đoạn thời gian, Shirley nhận ra rằng "Shireen" này hình như cũng không "bất ổn định" như bản thân nghĩ lúc ban đầu.
Hay nói cách khác - Tinh linh này hơi quá ổn định.
Dù mình đề cập đến một số câu hỏi cổ quái, Shireen cũng sẽ trực tiếp bỏ qua chúng, ngoại trừ việc "đưa người lạc đi vê phía Bức tường im lặng”, Tinh linh này dường như không hề bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì khác.
Vì vậy sau khi đi đường một thời gian, Shirley liền bắt đâu mạnh dạn hỏi vị Tinh linh này các loại câu hỏi. Hầu hết trong đó đều không nhận được câu trả lời bổ ích nào, nhưng đôi khi... thuận miệng đặt câu hỏi sẽ thu hoạch bất ngờ.
"Sự ăn mòn... xảy ra sau khi Đấng sáng thế mất tích," Shireen dừng bước, khác với việc phớt lờ hâu hết các trường hợp trước đó, lần này cô ta trả lời câu hỏi của Shirley một cách nghiêm túc: "Chúng tôi không biết nó rốt cuộc là gì, nhưng nó sẽ nuốt chửng và bóp méo những thứ trong rừng, biến chúng thành... những hình thù khó hiểu, rất nguy hiểm."
"Sau khi Đấng sáng thế mất tích? Đấng sáng thế đã mất tích?!" Shirley lập tức trợn to hai mắt, mặc dù trong giờ học cô ta không nghiêm túc nghe giảng mấy, nhưng khi thuyên trưởng nói chuyện với những người khác cô ta nghe rất chăm chú, đương nhiên cũng biết truyền thuyết của Tinh linh là thế nào: "Đấng sáng thế mà cô đang nói đến có phải là... Tát Tư Lạc Ca không?”
Lời vừa ra khỏi miệng, Shirley liên cảm thấy có chút không ổn, bản thân dường như không nên gọi thẳng tên của "Đại ma thần" như vậy, điều này rất có thể sẽ kích động đến Tinh linh trước mặt - nhưng ngay sau đó cô ta nhận thấy rằng mình đã suy nghĩ nhiều.
Shireen dường như hoàn toàn không chú ý tới cái tên của chủ thần mà Shirley gọi thẳng ra, cô ta chỉ đắm chìm trong thương cảm khó giải thích nào đó, hai mắt rũ xuống: "Đấng sáng thế sẽ trở lại thôi, Ngài chỉ là tuần tra biên giới, chẳng qua lần này Ngài đi có hơi xa... Trước khi Ngài trở lại, Celantis sẽ sử dụng Bức tường im lặng che chở cho tất cả Tinh linh... Celantis sẽ đợi cho đến khi Ngài trở lại."
Không hiểu sao, Shirley luôn cảm thấy câu nói cuối cùng của Shireen có cảm giác tự thôi miên.
Nhưng chưa kịp hỏi thêm câu nào, cô ta đã nhìn thấy Shireen một giây trước hãy còn đắm chìm trong thương cảm, trạng thái có chút ngẩn ngơ, đột nhiên ngẩng đầu lên. Đôi mắt của thiếu nữ Tinh linh bỗng trở nên sắc bén từ lúc nào không hay, cô ta cầm chặt chiếc rìu chiến cán dài trong tay, đồng thời ngẩng đầu nhìn về một hướng nào đó sâu trong rừng.
Shirley cũng lập tức trở nên lo lắng theo: "Hả? Đã xảy ra chuyện gì rồi?"
"Suyt!" Shireen hạ giọng: "Có thứ bẩn thỉu đã tiến vào khu rừng..."
Bẩn thỉu? Shirley ngẩn ra một lúc, rồi cô ta nghe thấy những âm thanh xào xạc phát ra từ những bụi cây gần đó, sâu trong lòng đất, sâu trong bóng cây và thậm chí từ trong không khí.
Tựa như có rất nhiều thứ quỷ quyệt, hung ác bò trong bóng tối đang dần tụ tập lại, ác ý như thực chất và cảm giác dòm ngó đến tê người đột nhiên xuất hiện trong khu rừng rậm rạp. Shirley cảm giác được A Cẩu đã lập tức truyền đến lượng lớn thông tin cộng hưởng nhận thức cho mình - trong nhận thức mạnh mẽ được cung cấp bởi chó săn biển sâu, cô ta đã nhìn thấy những thứ đang không ngừng "thâm nhập” khu rừng đó.
Các xúc tu do bóng tối thuần túy ngưng tụ thành đang tụ tập lại từ mọi hướng!
Là tàn dư của con cháu mặt trời... không phải là giáo đồ Nhân Diệt!?
Shirley lập tức sững sờ, cô ta còn nhớ rõ ràng, lần này lúc vừa vào rừng A Cẩu rõ ràng nói rằng nó cảm nhận được hơi thở còn sót lại của giáo đồ Nhân Diệt, nhưng tại sao thứ đầu tiên mình gặp phải lại là đám quái vật đi theo mặt trời đen này?
Có điều phần kinh ngạc này cũng chỉ dâng lên đáy lòng trong chốc lát, Shirley đã lập tức phản ứng lại, đồng thời tiến vào trạng thái chiến đấu. Cô tà vừa căng cơ chú ý đến phương hướng của những xúc tu đen thui tập trung lại, vừa thấp giọng nhắc nhở Shireen bên cạnh: "Cẩn thận, những kẻ này sẽ di chuyển nương theo cái bóng, hơn nữa sức chịu đựng còn rất bền bỉ, đặc biệt khó giết!"
Lời còn chưa dứt, cô ta đã nhìn thấy tầng tâng gợn sóng bắt đầu trôi nổi dưới bóng cây cách đó không xa, những xúc tu ẩn mình trong trạng thái bóng tối đó bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ thành hình người cao gầy, từng thực thể một hiện ra.
Tuy nhiên, điều Shirley đang chờ đợi chính là khoảnh khắc chúng ngưng tụ ra hình người.
Một giây tiếp theo, sợi xích căng ra, tiếng gió gào thét, Shirley chợt bước ra mấy bước hướng tới bóng người gần mình nhất, cánh tay dùng toàn lực quơ tròn một vòng Lưu Tinh Cẩu!
A Cẩu bay ra như Lưu Tinh chùy có kích thước to lớn, nện vào người tên tàn dư của mặt trời hiện thân đầu tiên không chút dè dặt. Theo một tiếng nghèn nghẹt như búa nện nát thịt, bóng người cao gầy còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh trong thế giới giấc mơ thì đã trực tiếp bị đập thành một khối thịt thối nát lớn nổ tung bay tán loạn.
Mà gần như cùng lúc đó, xung quanh Shirley và Shireen, trong bụi cây và rừng rậm nơi bóng tối giao nhau, từng bóng người cao gầy bắt đầu hiện ra không ngừng...