Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 658 - Chương 657: Lên Tàu

Chương 657: Lên Tàu Chương 657: Lên TàuChương 657: Lên Tàu

Bông vải bị đốt, trong nháy mắt hóa thành ngọn lửa cực lớn, liên đới những bào tử rải rác tứ phía hóa thành tro bụi. Sau đó ngọn lửa lại nhanh chóng tắt. Mãi đến lúc này, các giáo đồ tụ tập trong đại sảnh cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.

Mới rồi, cảnh tượng quái dị và kinh hoàng, cùng với những bào tử rõ ràng nhìn như sắp lan tràn và lây nhiễm, khiến mỗi một người có lý trí đều có thể cảm giác được mối nguy hiểm to lớn.

Tuy nhiên, trong khi các giáo chúng bình thường hơi buông thả, uy áp u ám truyền tới từ trên đài cao vẫn không chút tiêu giảm - Thánh đồ gõ nhẹ vào "vương miện" bằng xương của mình, những cuống mắt vẫn đang liếc nhìn bất an, hắn biết khói mù bao phủ con tàu này vẫn còn, bản thân tiêu diệt chỉ là một cái bóng đã xâm nhập vào con tàu nhiều ngày trước của khói mù đó, mà hiện tại bản thể của cái bóng này đã hoàn thành cuộc xâm nhập... động tác của bản thân đã chậm.

"Đừng buông thả quá sớm, những vị khách không mời đã lên trên con tàu,' Giọng nói của hắn truyền vào đáy lòng mỗi một người: "Bắt đầu từ giờ, toàn bộ con tàu tiến vào trạng thái dị giáo đồ xâm nhập... Lundim, dẫn người đi lục soát toàn bộ con tàu, tìm ra kẻ xâm nhập — Nếu ai từ chối khám xét hoặc có hành vi đáng ngờ, giết chết không luận tội.

"Gomorro, ngươi dẫn người vào buồng máy, tiếp quản lõi hơi nước và van khu trục, kẻ xâm nhập có thể sẽ có dự định đoạt lấy hạch tâm của toàn bộ con tàu... ngươi mang theo dầu nitronglycerin.

"Persa, ngươi dẫn theo những người đi theo mình đến kho vũ khí, trang bị vũ trang cho tất cả giáo chúng bình thường... hãy để những thủy thủ phàm trần đó cũng cầm lên vũ khí.

"Bas Morton dẫn người đi điều khiển pháo ở boong tàu, kẻ địch cũng có thể tấn công từ biển."

Hàng loạt mệnh lệnh do Thánh đồ ban ra đột ngột khiến giáo đồ Nhân Diệt trong đại sảnh vừa mới buông thả chưa đầy vài giây lập tức tỉnh táo lại, mọi người đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Các thân quan nhận được lệnh nhanh chóng dẫn theo bộ hạ của mình, lần lượt rời khỏi đại sảnh.

Người trong đại sảnh lập tức giảm đi một nửa, nhưng vẫn còn rất nhiều thần quan ở lại trong hội trường, bảo vệ đài cao nơi Thánh đồ đang ở.

Sau khi suy nghĩ nhanh chóng một lúc, Thánh đồ lại nâng cuống mắt lên, nhìn về phía một tên thần quan cấp cao gần mình nhất: "Eric, ngươi dẫn người đi xử quyết tất cả tế phẩm nhốt trong lồng."

Thần quan cấp cao tên Eric nghe vậy sửng sốt: "Bây giờ?"

"Ta cần máu tươi để tăng cường lực lượng của mình - kẻ xâm nhập rất phi thường, không phải lúc để suy tính tối đa hóa giá trị nữa,' Thánh đồ thản nhiên nói, lệnh xử quyết đối với hắn mà nói hiển nhiên tự nhiên như hô hấp: "Tế phẩm sau này có thể bắt lại kẻ mới, bây giờ xử quyết hết kẻ trên tàu trước - lấy sạch máu chúng, thấm ướt phiến đá nơi sâu nhất lồng giam, ta phải tích lũy lực lượng chuẩn bị cho trận quyết chiến."

"Rõ, Thánh đồ các hạ."

Thần quan cấp cao tên Eric lập tức cúi đầu, nhận lệnh dẫn theo vài người đi theo mình, nhanh chóng rời khỏi hội trường.

Hắn vội vàng bước lên hành lang dẫn vào sâu hơn trong tàu, nhanh chóng đi qua một cánh cửa đóng kín lập lòe, bước qua từng cầu thang liên tiếp và đi vê phía khoang tàu sâu hơn và yên tính hơn.

Làn khói mù mỏng manh và hơi lạnh không biết từ đâu xông vào trong khoang tàu từ lúc nào không hay, khiến hành lang trông hơi mông lung mờ ảo.

"Đại thân quan,' Một người đi theo đột nhiên có chút bất an phá vỡ sự im lặng: "Những khói mù này không ổn lắm..."

"Quả thực không ổn, trong tình huống bình thường trên tàu làm sao lại có nhiều khói mù như vậy được,' Eric cau mày nói, trong không khí sau lưng hắn nổi lên những ảo ảnh hư thật không xác định, sợi xích đen kịt từ trong cột sống của hắn kéo dài ra, một sinh vật đen sì tựa như cục thịt bất định hình lơ lửng ở đầu cuối sợi dây, bê mặt miếng thịt mở ra nhiều con mắt, như thể đang cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh: "... Quá yên tĩnh."

Quá yên tĩnh, cả hành lang yên ắng, trong các phòng bên cạnh cũng không có lấy một âm thanh nào, chỉ có thể nghe thấy những âm thanh yếu ớt truyền tới từ một số máy móc ở đằng xa - xa xăm và mù mịt, giống như ở một thế giới khác.

Những người được cử đi thực hiện các nhiệm vụ khác nhau trước đó đâu? Toàn bộ con tàu không phải đang tiến hành một cuộc lục soát tìm kiếm lớn sao?

Khói mù mỏng từ phía trước bay đến, Eric đột nhiên nhún vai - Trong khói mù, hắn ngửi thấy một mùi quen thuộc, đó là thuốc súng.

Một số giọng nói nho nhỏ đột nhiên truyền tới từ một hướng nào đó, ngay sau đó, ai đó đang phát ra hiệu lệnh ở nơi sâu trong làn khói —

"Vào vị trí! Xếp hàng, nạp đạn, nhắm —"

Nghe như một người chỉ huy quân đội đang ra lệnh cho binh lính.

Eric kinh ngạc quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, với sự trợ giúp của ác ma "Huyết Nhục cơ biến thể" cộng sinh, hắn lập tức phát hiện ra nguồn gốc của âm thanh đó - một đội binh lính đồ chơi ngộ nghĩnh và buồn cười dường như được tạc ra từ gỗ đang bài binh bố trận trên sàn ở cuối hành lang.

Những người lính đó chỉ to bằng bàn tay, trên người phủ đây sơn màu sắc sặc sỡ, mặc đồng phục trông giống như lính hỏa thương và lính pháo binh thời đại trước, chúng chạy tới chạy lui trên sàn, còn có những người lính chạy trong hàng ngũ vẫy những lá cờ nhỏ, hoặc đứng trên cao thổi kèn, một người chỉ huy đứng trên một khối gỗ xếp không biết từ đâu kéo tới, giơ cao đao chỉ huy phát ra hiệu lệnh.

Những người lính hỏa thương đang nạp đạn dược cho những khẩu "súng trường" giống que diêm.

Những thần quan Nhân Diệt khác cũng chú ý tới những người lính đồ chơi tụ tập trên sàn nhà, bộ dạng như sắp phát động "tấn công" đó, cảnh tượng này nhìn rất kỳ quái, đến mức bọn họ nhất thời không kịp phản ứng, thậm chí còn cảm thấy khôi hài và buồn cười.

Nhưng cảm giác buồn cười này chỉ kéo dài chưa đầy một giây, trong khoảnh khắc tiếp theo, trong lòng mọi người đều chợt cảnh tỉnh - Trên biển vô biên đầy rẫy những dị trạng kỳ quỷ này, bất cứ thứ gì trông không ổn đều đồng nghĩa với nguy hiểm, cho dù chúng nhìn như một đám lính đồ chơi vui nhộn!

Eric đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hắn nhớ lại truyền thuyết liên quan đến những người lính đồ chơi này, lập tức nhảy về phía trước: "Nằm xuống!"

Tuy nhiên, lời nhắc nhở của hắn đã muộn một bước, mệnh lệnh của chỉ huy đã truyền đến từ cuối làn khói mù: "Bắn!"

"Xịch xịch xịch, xịch xịch xịchI"

Trong hành lang không ngừng vang lên tiếng súng, ánh lửa xé khói súng, đạn gào thét vang rên kéo đến, những giáo đồ Nhân Diệt không kịp triệu hồi ra những con ác ma cộng sinh tương ứng của mình, nên bị bắn thành cái sàng và ngã xuống mặt đất nối tiếp nhau trong làn mưa bom lửa đạn.

Nghe nói, rất lâu vê trước từng có một thành bang không tự lượng sức, cố gắng khiêu khích nữ phù thủy trên biển, để "giết chết lời nguyền lan truyền trên biển vô biên".

Một gã chỉ huy cuồng vọng dẫn đầu đội quân lục chiến thân kinh bách chiến của hắn bao vây nơi nữ phù thủy tạm đặt chân và phát động một cuộc tấn công trong đêm.

Sương mù buông xuống trong đêm, những người lính tấn công lần lượt biến mất trong sương mù - khi mặt trời mọc trở lại, nữ phù thủy đã biến bọn họ thành một trăm sáu mươi sáu người lính đồ chơi.

Mãi cho đến nay, đội quân đồ chơi này vẫn đang bị giam cầm trong cái bóng của nữ phù thủy, khi nữ phù thủy cần đến, chúng sẽ được giải phóng trong thời gian ngắn và phát huy sức mạnh như một đội quân...

Máu trong cơ thể không ngừng chảy ra, cơn đau dữ dội dần dần biến thành tê cóng vì lạnh, Eric ngã xuống đất, trong đầu không tự chủ được nhớ lại những câu chuyện ngày xưa mà mình đã nghe qua vào một ngày nào đó. Trong dư quang nơi khóe mắt, hắn cuối cùng đã nhìn thấy một số thứ khác thường bên cạnh hành lang, thứ mà lẽ ra hắn phải chú ý tới, nhưng không hiểu sao lại lơ là.

Hai bên hành lang có ánh đèn mờ ảo, đang treo rất nhiều bức tranh sơn dầu. Trước đây, những bức tranh sơn dầu này đều mô tả nhiều hóa thân của Thánh chủ biển sâu, cùng với hình tượng của ác ma và nhiều cảnh tượng trong biển sâu tĩnh mịch.

Nhưng bây giờ nội dung của bức tranh sơn dầu đã thay đổi.

Rất nhiều gương mặt quen thuộc trong bức tranh sơn dầu nhìn chằm chằm vào hành lang tràn ngập khói súng một cách buồn bã và đau đớn. Một số trong số họ... dường như còn đang chớp mắt chậm rãi cho đến một phút trước.

Không có phản hồi từ những người được cử đi.

Khói mù chiếm cứ trên tàu ngày càng dày đặc, không hề có xu hướng tan đi.

Trên đài cao ở trung tâm hội trường, Thánh đồ suy nghĩ rất lâu - Sự tức giận và tuyệt vọng đang dần dân tích tụ trong sự tĩnh lặng này.

Hắn ý thức được có lẽ mình đã đưa ra một loạt quyết định sai lầm.

Nhiều sự sắp xếp trước đó không hề ngăn được cái bóng lan rộng, ngược lại, giờ đây hắn ngày càng mất đi 'cảm ứng" đối với ngày càng nhiều bộ phận của con tàu.

Không khí căng thẳng bất an đang lan tràn trong đại sảnh.

Các thần quan bình thường ở lại đây cũng bắt đầu phát giác được tình hình rất kỳ lạ.

Người rời khỏi đại sảnh không còn quay trở lại, cũng không có bất kỳ tin tức gì hồi báo, điện thoại nội tuyến đều lần lượt không gọi được, dùng ác ma biển sâu tiến hành cảm nhận cũng không thể liên lạc được "đồng bào" ở những khu vực khác. Đầu tiên là bên phía nhà kho và kho chứa nước mất liên lạc, sau đó đến khoang tàu nơi thủy thủ đoàn cư ngụ, sau đó lại đến hành lang gần đó...

Mỗi khoang tàu dường như đang dần biến mất trong bóng tối khuếch tán, ngoại trừ đại sảnh này ra, toàn bộ con tàu đang bị một thứ gì đó không thấy được nuốt chứng.

Thứ vô hình đang phát động tấn công nơi này.

Sau đó, một thứ nguy hiểm hơn đã chạm đến con tàu này - một cảm giác sợ hãi to lớn vô cớ bao trùm tâm trí tất cả mọi người.

Trong hành lang dường như có động tĩnh nào đó.

Một tín đồ tà giáo ở gân cửa nhất nghe thấy ngoài hành lang truyên đến tiếng răng rắc nho nhỏ, hắn nhìn trái nhìn phải, do dự một lát rồi mạnh dạn nhìn ra ngoài cửa.

Bên cạnh có người chú ý tới hành động của hắn, lập tức tiến tới nắm lấy cánh tay của người lỗ mãng này, muốn ngăn cản hành động lỗ mãng của hắn.

Nhưng đã muộn một bước.

Thân thể của tín đồ tà giáo thò đầu ra ngoài đột nhiên cứng đờ, sau đó hơi lắc lư tại chỗ hai lần, tiếp đó hắn "bước" trở lại với tư thế cứng ngắc như con rối, đứng yên một lúc mới ngã ngửa ra sau.

Tay chân của hắn vỡ vụn như gốm sứ dễ vỡ, cơ thể đã từ lúc nào đó biến thành một chất vô cơ vô hồn, đầu hắn rơi ra khỏi khớp cổ khi ngã xuống và lăn lộc cộc đến bên chân những tín đồ tà giáo khác.

Đó là một cái đầu con rối thô sơ.

Những tiếng kêu kinh ngạc lập tức vang lên, tiếp đó là âm thanh đao rút khỏi vỏ, vũ khí lên nòng liên tục không ngừng, lại một lượng lớn ác ma biển sâu được triệu tập, các tín đồ tà giáo trong đại sảnh đang chuẩn bị ứng phó với kẻ địch trong giây phút sợ hãi và hoảng loạn - Tiếng bước chân vang lên từ hành lang và ngày càng gần cửa hơn.

Một nữ sĩ tóc bạch kim mặc bộ váy dài cung đình sang trọng quý phái màu tím đậm bước vào trước tiên - Nàng ta có dung mạo hoàn mỹ không tỳ vết như búp bê, tư thế tao nhã mà uyển chuyển. Nàng ta cứ thế bước vào hội trường một cách ngang nhiên, giáo đồ Nhân Diệt và ác ma biển sâu tụ tập xung quanh, cùng với đao kiếm và súng ống đối với nàng ta mà nói có mà như không. Nàng ta chỉ tò mò nhìn đánh giá xung quanh, đôi con ngươi màu tím đậm trong suốt mà sáng ngời, chỗ sâu của nó phảng phất phản chiếu rất nhiêu đường nét li ti vô hình.

Người tiếp theo bước vào là một bóng dáng cực kỳ cao lớn khác.

Bóng người này in vào trong mắt mỗi một người giống như cơn ác mộng xông vào hiện thực - Hắn vừa bước vào đã bắt đầu đốt cháy lý trí và thân kinh của hơn một nửa số giáo đồ Nhân Diệt trong đại sảnh.

Duncan ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào "Thánh đồ' trên đài cao giữa ngọn lửa màu u lục đang dần bốc cháy và lan rộng.

"Ngươi và tàu của ngươi, có ích đối với ta."
Bình Luận (0)
Comment