Chương 658: Biến Cố?
Chương 658: Biến Cố?Chương 658: Biến Cố?
Ngọn lửa màu u lục giống như một đợt sóng dâng trào đột ngột, trong phút chốc tràn vào hội trường rộng lớn và bắt đầu lan tràn đến tất cả các giáo đồ biển sâu có mặt tại hiện trường - Tựa như ngọn lửa đã âm ỉ và tích tụ trên con tàu trong một khoảng thời gian không xác định, khi bay lên thực sự phát ra tiếng gầm của gió và sấm sétI
Tiếng la hét và tiếng gâm trong phút chốc truyền đến từ mọi hướng, gần như tất cả ác ma biển sâu đều phản ứng ngay khi ngọn lửa màu u lục xuất hiện. Những ác ma yếu hơn bắt đầu mất kiểm soát tại chỗ, ngay cả những ác ma mạnh mẽ hơn cũng cự tuyệt phục tùng mệnh lệnh của người cộng sinh dưới sự thúc đẩy bởi nỗi sợ hãi và bản năng. Những vết nứt biển sâu tĩnh mịch đen tối bắt đầu xuất hiện phía trên vùng trời hội trường, các giáo đồ và thần quan bị ác ma kéo đi rên rỉ và biến mất trong những vết nứt mất kiểm soát đó - Số người "may mắn' cực ít còn lại phải gấp rút đối phó với kẻ địch bất ngờ xông vào nơi này.
Tiếng súng hỗn loạn vang lên, lại một số ma chú và pháp thuật không đáng kể nữa rơi xuống nơi Duncan và Alice đang đứng.
Nhưng ngọn lửa giống như bức tường, những đòn tấn công yếu ớt này thậm chí không thể đến gần những ngọn lửa đã kiệt lực đó, những viên đạn được nhuộm màu u lục trong ngọn lửa và rơi xuống đất một cách vô hại, tên lửa và axit được triệu tập bởi lực lượng ác ma biến thành ngọn lửa mới giữa không trung, ngược lại quay đầu bay về hướng lúc tới.
AIlice mở to hai mắt nhìn cảnh tượng nguy hiểm mà kích thích này trong kinh ngạc, xung quanh đều là một số ác ma hình thù quái lạ và tín đồ tà giáo phát điên vì sợ hãi, nhưng nàng ta không hề cảm thấy sợ hãi - nàng ta đi theo thuyền trưởng đến để "xem náo nhiệt", mà ở đây bây giờ quả thực rất náo nhiệt.
Nhưng chẳng bao lâu sau, nàng ta lại cảm thấy điều này hơi ồn ào quá mức.
Nàng ta nhìn về những hướng ồn ào nhất, cau mày, giơ tay vẫy vẫy, sợi vô hình tung bay rơi vào tay nàng ta - Trước khi xuất phát thuyền trưởng đã nói với nàng ta, người trong đại sảnh này đều là tín đồ tà giáo, mà tín đồ tà giáo không thể tính là con người.
Thế là, lấy tiểu thư con rối này làm trung tâm, vô số giáo đồ Nhân Diệt trong nháy mắt trở nên cứng đờ bất động, sau đó từng người bắt đầu bị biến đổi thành con rối.
Nhưng ngay lúc này, một âm thanh trâm thấp như nhịp trống lại đột nhiên từ giữa đại sảnh truyền tới, lực lượng khổng lồ trong phút chốc bùng nổ, thậm chí tạm thời áp chế ngọn lửa linh thể đang lan rộng khắp nơi trong đại sảnh, chấm dứt thao tác điều khiển con rối của Alice.
Thánh đồ trên đài cao cuối cùng cũng cử động - cuống mắt của hắn giương lên thật cao, vô số xương đen như mực đan chéo nhau, giống như một loại động vật chân đốt gấp khúc nào đó, kêu lách cách xung quanh bộ não, đồng thời giãn nở, kéo dài và hỗ trợ "thân thể" vốn giống như một cái lồng xương, cứ thế nhanh chóng biến thành hình dạng giống nhện; bộ não kinh người thì được mang ở trung tâm của con nhện hài cốt, nó lắc lư, từ các mạch máu co phồng ngọ nguậy không ngừng truyền tới tiếng "tùng tùng” như nhịp trống, lại như nhịp tim. Duncan có chút kinh ngạc nhìn Thánh đồ đột nhiên đứng dậy trên trên đài cao, nhìn con nhện hài cốt bám vào mép của đài cao, phát ra một loạt tiếng rít hỗn loạn về phía bên này.
Biểu cảm của anh rất bất ngờ - bởi vì anh không ngờ rằng thứ trên đài lại có thể xấu hơn.
Nhưng còn chưa kịp cảm thán đôi câu, Duncan và Alice đã nghe thấy tiếng la hét sợ hãi và tuyệt vọng của các thần quan Nhân Diệt lúc sắp chết từ khắp các nơi ở đại sảnh.
Là những tín đồ tà giáo đã chống chọi được đợt ác ma mất kiểm soát đầu tiên kia, may mắn thoát khỏi làn sóng lửa đầu tiên, rồi lại chật vật giữ được tính mạng trong quá trình Alice chuyển hóa bọn họ thành con rối - Giữa lúc đang hú hét, cơ thể bọn họ đột nhiên bắt đầu sưng lên, cơ thể con người ban đầu trong nháy mắt bị vặn thành đủ loại tư thế đáng sợ khiến người ta kinh hãi; dưới da bọn họ xuất hiện vô số dấu vết co phồng lúc nhúc, giống như trong thân thể bọn họ xuất hiện một thân xác khác không thể kiểm soát được, từ trong biểu bì của bọn họ muốn phá thể mà ra -
Trong chớp mắt, thân thể của những tín đồ tà giáo đó tự xé ra như thế, rồi hóa thành những bãi máu thịt rải rác trên mặt đất. Mà đi kèm với cái chết đột ngột của bọn họ, những con ác ma cộng sinh có liên quan đến bọn họ cũng bắt đầu sụp đổ và giải thể từng con mội.
Nhưng những con ác ma đã sụp đổ đó không trực tiếp tiêu tan.
Chúng hóa thành làn khói đen phiêu tán và bắt đầu trào không ngừng về phía vùng trời trên đài cao ở trung tâm đại sảnh.
"Thánh đồ" trên đài cao giương chân đốt hài cốt đen như mực lên, làn khói đen do ác ma biển sâu phóng thích ra khi chết bị bộ não co phồng ngọ nguậy đó hấp thu điên cuồng, kích thước cơ thể của hắn gân như tăng gấp đôi trong chớp mắt, khi tức càng mạnh mẽ hơn thì thoát ra khỏi bộ não, thậm chí mơ hồ hình thành một bình phong che chở xung quanh đài cao hệt như không gian bóp méo.
".. Ngươi trừ khử người đi theo cuối cùng của mình trước tiên,' Duncan nhìn lên đài cao, có chút ngạc nhiên nói: "Điều này ngược lại nằm ngoài dự liệu của ta."
"Kẻ yếu đuối chẳng có ích gì ở đây... chúng sẽ chỉ trở thành nhiên liệu cho ngọn lửa của ngươi, hoặc trở thành vật hy sinh của Dị thường 099," Thánh đồ trên đài cao phát ra giọng nói khàn khàn và trâm thấp, khớp xương của hắn kêu lạch cạch, từ từ leo từ đài cao xuống mặt đất: "Chẳng thà biến thành lực lượng của ta... ta sẽ thay thế bọn chúng, quyết tử một phen với ngươi...
Duncan lười nghe đối phương nói nhảm, anh nghe đến một nửa đã giơ tay lên, ngọn lửa linh thể bị áp chế trong đại sảnh một thời gian trong nháy mắt lại bùng lên lần nữa, lan tràn hướng về phía đài cao.
"Ngươi quả thật đã điều tra được không ít thông tin,' Anh thuận miệng nói: "Có điều ta vẫn khuyên ngươi nên hợp tác, yêu cầu của ta rất đơn giản - ta chỉ muốn nói chuyện với chủ' của các ngươi... Nhân tiện nếu có thể, ta muốn biết con tàu này sẽ đi vê đâu."
"Hóa ra là như vậy... Ngươi quả nhiên rất nguy hiểm đối với bọn ta, "Thuyền trưởng Duncan”" Thánh đồ cử động chân đốt dài, vừa chống lại sự ăn mòn của ngọn lửa vừa tiến về phía trước: "Vậy thì càng không thể để ngươi được như ý rồi... Thánh chủ ơi, xin ban phước cho conl"
Con nhện hài cốt đáng sợ phát ra một tiếng gầm nhẹ, sau đó không gian bên người hắn dường như phát sinh sự vặn vẹo trong chốc lát - ngọn lửa linh thể gân như đã đốt cháy hắn lại bị ép lùi trong chốc lát, ngay sau đó, hắn bật nhảy lên thật cao, với một tư thế như muốn cùng vào chỗ chết, bất ngờ lao vào Duncan, kẻ thống trị biển lửa này.
"Thời điểm tử đạo đến rồi!"
Con quái vật dị dạng và đáng sợ này hét lên một cách cuồng nhiệt, dùng uy năng đáng kinh ngạc chặn tất cả ngọn lửa đang lan tràn vào không trung. Giống như một ngôi sao rơi đen kịt, hắn không biết sợ dũng mãnh đập vào "bóng không gian thứ" khiến người đời kinh hãi!
Duncan mở rộng lòng bàn tay hướng về phía con quái vật, ngọn lửa linh thể bị ép lùi tụ lại trong không trung, nghênh hướng đối phương đập xuống, dường như trong giây tiếp theo sẽ bao phủ hoàn toàn con nhện hài cốt.
Nhưng Thánh đồ đột nhiên bẻ cua giữa không trung.
Ở một góc độ gần như không thể tin được, con quái vật rơi xuống một cách dữ dội - trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, hắn trực tiếp đập xuyên xuống sàn đại sảnh, tạo ra một cái hố lớn đến kinh người; hắn rơi thẳng vào trong, điên cuồng đào bới từng lớp boong tàu bên dưới, trong chớp mắt liền biến mất khỏi tâm mắt của Duncan và Alice.
Duncan: ”... 2"
AIice: ˆ... 2"
Mọi việc diễn ra quá nhanh, đừng nói là Alice đầu gỗ, ngay cả Duncan cũng không phản ứng kịp.
Dù sao thì anh từng thấy qua kẻ tử vì đạo, tín đồ tà giáo cuồng nhiệt anh cũng từng thấy qua, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người đột nhiên ngừng tử vì đạo ngay giữa lúc đang tử đạo - Trong thế giới mà chư thần thật sự tồn tại này, lại có kẻ cuồng tín cấp Thánh đồ sẽ không trung thực với "Chủ”?
AIlice nghi hoặc quay đầu liếc nhìn Duncan, sau đó lại quay đầu nhìn về phía cái hố lớn, bên rìa vẫn đang bốc cháy ngọn lửa yếu ớt ở giữa đại sảnh, cuối cùng nói ra một câu: "Nó có phải chạy trốn rồi không?”
Chạy trốn? Trên biển vô biên bao la này, trên một con tàu đã bị linh hỏa ăn mòn và thiêu rụi hoàn toàn,"Thánh đồ" đó có thể chạy đi đâu?
Duncan cau mày, tiếng động lớn của việc đào sàn, tường và phá vỡ một số kết cấu chống đỡ vẫn đang không ngừng vang lên từ bên dưới - đột nhiên, anh hiểu ra.
"Không đúng, tên đó không chạy trốn — hắn muốn phá hủy con tàu này!"...
Đào, đào, không ngừng đào xuống dưới, vị trí buông máy ở ngay phía trước.
Càng nhanh càng tốt, càng nhanh càng tốt, trước khi thuyền trưởng ma đó phản ứng lại, trước khi ngọn lửa linh thể rực cháy kia đuổi kịp bản thân.
Đáy tàu sắp đến rồi, sau vài tâng sàn và tường cuối cùng, sau khi xuyên qua khu vực đường ống... Nơi đó chất đống nitronglycerin mà bản thân phái người mang đến trước đó.
Chỉ cần nitronglycerin được kích nổ trong lõi hơi nước, phản ứng dây chuyền sinh ra sau khi lò phản ứng mất kiểm soát đủ phá hủy toàn bộ con tàu, đến lúc đó...Thánh địa" sẽ được an toàn.
Con nhện hài cốt khổng lồ và khủng khiếp nhanh chóng đào bới trong con tàu khổng lồ này. Men theo trí nhớ, hắn cắt mở các tấm thép, đường ống và tất cả các vách ngăn trên đường đi - Con tàu hao tổn số tiền lớn xây dựng nên, từng được giáo đoàn coi trọng như biểu tượng của niềm tự hào này, nhanh chóng bị phá hủy trong quá trình đào bới của hắn, biến thành một đống sắt vụn không thể sửa chữa được.
Nhưng "Thánh đồ" không chút do dự - hắn vẫn đang tăng tốc, cắt một lối đi xuyên qua bụng cự thú sắt thép này với tốc độ còn nhanh hơn.
Khi nhìn ngó vào vận mệnh, hắn đã thoáng nhìn thấy cái chết của mình và cái chết của tất cả mọi người.
Những giáo chúng yếu đuối đó sẽ chết trong than khóc, máu thịt của bọn họ sẽ cháy trong ngọn lửa, bản thân hắn cũng không thể may mắn sống sót, bởi vì khói mù đã sớm bao phủ hoàn toàn mọi hướng có thể - ở rìa cái bóng, điều chỉnh hướng đi có lẽ hữu dụng, nhưng nếu toàn bộ con tàu đã chìm trong bóng tối vô tận, lựa chọn hướng khác cũng chẳng có ý nghĩa.
Đối đầu với thuyền trưởng ma đó là điêu không khôn ngoan, trong lúc nhìn ngó số phận rõ ràng nhất/"Thánh đồ' đã nhìn thấy sự thất bại và diệt vong nhanh chóng và vô nghĩa của bản thân.
Nếu kết cục đã định, chẳng thà làm một só chuyện táo bạo hơn.
Ít nhất, không thể để con tàu này rơi vào tay "thuyền trưởng" đó, không để ai biết bí mật của "Thánh địa" - Nếu không, tội của bản thân sẽ không thể tha thứ.
Vách tường cuối cùng sụp đổ ầm ầm trước mắt.
Khoang tàu tầng sâu bố trí lõi hơi nước cuối cùng cũng xuất hiện trong tâm mắt.
Con nhện hài cốt gân như lảo đảo xông vào nơi này và đáp xuống một bệ được bao quanh bởi nhiêu đường ống, van và đài điều khiển.
Hắn giơ nhiều cuống mắt ở rìa thân thể lên và nhìn quanh khoang tàu.
Đúng như dự đoán, ở đây từ lâu đã không có giáo chúng còn sống - chỉ có một vài thi thể ngã trên đất trống cách đó không xa, mà gần các bảng điều khiển và van, thì có thể nhìn thấy một số,in" trên bề mặt thiết bị máy móc như cái bóng vặn vẹo của nhân loại.
"Thánh đồ" không hề "thương tiếc" cho những đồng bào đã chết đi đó.
Hắn đã tìm thấy thứ mình đang tìm kiếm - chất nổ được chất thành đống ở cuối bệ.