Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 660 - Chương 659: Tàu Trở Về Nhà

Chương 659: Tàu Trở Về Nhà Chương 659: Tàu Trở Về NhàChương 659: Tàu Trở Về Nhà

Trong khu vực động lực sâu nhất của buồng máy, tất cả thuyền viên và giáo đồ từng túc trực ở đây đều đã chết, nhưng bộ phận lõi hơi nước khổng lồ vẫn tiếp tục vận hành dưới tình huống không có sự điều khiển của con người.

Lò phản ứng truyền tới sự rung động trâm thấp. Các đường ống và van xung quanh lò phản ứng thỉnh thoảng phát ra những tiếng rít nhẹ dưới sự điều khiển của hệ thống cân bằng tự động. Đèn cảnh báo dùng để kiểm tra đo lường trạng thái của chất xúc tác vàng sôi nhấp nháy liên tục, hiển thị áp suất bên trong lõi hơi nước đang vận hành trên cao.

Mà cuối bệ sắt thép cách lõi hơi nước hơn chục mét là một cột đồng khổng lồ đang đứng sững giữa đỉnh và sàn. Một phần vỏ cột đồng được khoét rỗng, có thể nhìn thấy kết cấu bánh răng và thanh truyên phức tạp đang vận hành liên tục bên trong. Tiếng máy móc tinh vi vận chuyển nhanh chóng phát ra ken két liên miên thành sóng. Từng cuộn băng giấy được hút vào lỗ trên mép cột đồng, rồi lại nhổ ra từ một lỗ khác và được gửi đến thiết bị chuyển giao hoặc máy phân tích đục lỗ khác.

Bộ vi sai tinh vi và đắt tiền này sẽ tự động tính toán một số thông số liên quan đến kế hoạch hành trình tiếp theo và cung cấp những dữ liệu này cho buồng máy, một số dữ liệu đầu vào và đầu ra của nó đến trực tiếp từ trạm dẫn đường thượng tầng - Tất cả những điều này đều quyết không thể để rơi vào tay của bóng ma không gian thứ đó.

Khói mù khổng lồ trong vận mệnh đang tụ tập, một điềm báo còn đáng sợ hơn cả cái chết đang ập đến - thuyền trưởng ma đó đã phản ứng lại, cơn tức giận của hắn đang ập đến đây.

Con nhện hài cốt khổng lồ không còn do dự nữa, hắn vung vẩy chân đốt dài, nhanh chóng leo lên cột đồng, sau đó không chút do dự đâm một chiếc gai xương vào trục động lực nồng cốt của bộ vi sai.

Bề mặt của gai xương đen kịt tràn ngập trường lực mang tính ăn mòn, lồng bảo vệ trục động lực được bảo vệ nghiêm ngặt bởi lớp vỏ đồng dày và trang giáp thép dễ dàng bị xuyên thủng như tờ giấy mỏng; trục sắt thép đang quay tròn liên tục bên trong lập tức phát ra một loạt tiếng ôn ào chói tai. Ngay sau đó, hàng loạt bánh răng, thanh truyền nối với trục chính tan vỡ thảm hại; toàn bộ máy đục lỗ, cuộn băng giấy chuyển tiếp sau đó đều bị cuốn vào trong -

Động lực của bộ vi sai và máy phân tích đục lỗ tiếp theo đều xuất phát từ cùng một trục chính. Một lân động lực tan vỡ đã đủ phá hủy toàn bộ hệ thống. Đây là một "lỗi an toàn" có chủ ý. Mục đích chính là một khi xảy ra trường hợp khẩn cấp, có thể tiêu hủy hồ sơ hành trình gân đây của con tàu và phá hủy hoàn toàn trung khu điều khiển của nó trong thời gian ngắn nhất.

Nhưng điều này vẫn chưa đủ, chỉ phá hủy bộ vi sai thôi không thể ngăn được thuyền trưởng ma.

Chỉ cần con tàu còn có thể ra khơi thì nó vẫn có khả năng đưa thuyền trưởng đến "Thánh địa". Điêu "Thánh đồ" phải làm là dỡ bỏ các hạn chế an toàn của lõi hơi nước.

Lõi hơi nước đang ở trạng thái phản ứng là kiên cố không thể phá hủy. Lớp vỏ bảo vệ dày sẽ cách ly chất xúc tác vàng sôi và môi trường phản ứng của nó với thế giới bên ngoài. Ngay cả chất nổ nitronglycerin cũng chưa chắc có thể làm nổ tung khối cầu đó - Nhất định phải làm cho lõi hơi nước ngừng hoạt động khẩn cấp trước mới được.

Bây giờ, các điều kiện ngừng máy đã được đáp ứng.

Đi kèm theo tiếng nổ vang khi trục truyền động của bộ vi sai tan vỡ và hàng loạt tiếng ồn chói tai phát ra từ tổ hợp bánh răng, toàn bộ các thiết bị máy móc được nối với nhau bằng bánh răng, dây curoa và thanh truyền đều bắt đầu sụp đổ hàng loạt. Luồng khí lưu thoát ra từ lõi hơi gần như trong nháy mắt phá bỏ điểm tới hạn của van an toàn. Hơi nước có nhiệt độ cao và áp suất cao chết người bắt đầu tràn ngập buồng máy, luồng khí quá áp chọc thủng chốt an toàn của lõi hơi nước. Giữa tiếng cọt kẹt, lớp vỏ hình cầu của lò phản ứng bắt đầu hạ xuống.

Chất xúc tác vàng sôi đã tách ra khỏi lõi lò khi lớp vỏ hạ xuống, nhưng “quả cầu lửa" nóng bỏng vẫn cháy hừng hực sâu trong lò phản ứng. Sức nóng khủng khiếp ùa vào đài điều khiển cùng với luồng khí lưu - luồng sóng nhiệt đó đủ hấp chín một người sống trong nháy mắt.

Nhưng điều này đối với "Thánh đồ" mà nói chỉ là một luồng gió nhẹ.

Hắn giương chân đốt hài cốt lên nghênh đón luông "gió nhẹ" này, nhanh chóng ôm lấy vài thùng thuốc nổ nitronglycerin chất đống gần đó, không chút do dự lao thẳng tới bình phản ứng đang tỏa ra sức nóng chết người và ngọn lửa bên trong đang bốc lên.

Thời điểm tử đạo đã đến, thời điểm tử đạo đã đến... Làm nổ tung mọi thứ ở đây, sự nghiệp của Thánh chủ không thể bị quấy rầy bởi ác linh trở về từ không gian thứ đó...

Ngọn lửa bùng lên trong lò phản ứng. Ngọn lửa ngoài tầm kiểm soát đang dao động muốn tất ở trạng thái tới hạn. Một thùng nitronglycerine đủ để "đẩy" điểm tới hạn này lên, khiến toàn bộ con tàu nổ thành từng mảnh.

Thánh đồ giơ cao chất nổ lên.

Gần như cùng lúc đó, ngọn lửa trong lò phản ứng bỗng nhiên nhuốm một tầng ánh lửa màu u lục.

Một khuôn mặt đáng sợ xuất hiện trong lò phản ứng. Trong cơn bão lửa nhanh chóng mất kiểm soát, phần thân trên của Duncan dần dần chui ra khỏi ngọn lửa của lõi hơi nước. Anh cúi người xuống, đối mặt với con nhện hài cốt đang giơ cao thùng nitronglycerin ở khoảng cách rất gần, giọng nói vang lên như sấm: "Ngươi cho rằng điều này có tác dụng?”

"Đi chết đi! Âm hồn!"

Con nhện hài cốt gầm lên, rồi bất ngờ ném chất nổ nitronglycerin vào lò phản ứng.

Một vụ nổ dữ dội xảy ra - Trong khoảnh khắc điện quang thạch hỏa, toàn bộ bình phản ứng bị cuốn vào một vụ nổ lớn mất kiểm soát và vô cùng kinh hoàng. Hóa thân ngọn lửa của Duncan còn chưa kịp ngưng tụ hoàn toàn đã nhấp nháy trong vụ nổ. Sau đó, những ngọn lửa chưa bị linh hỏa chiếm đoạt xung quanh liền hóa thành sóng xung kích trong vụ nổ, cuốn mọi thứ trong toàn bộ khoang tàu vào trong đó.

Lõi hơi nước phát nổ, chất xúc tác vàng sôi dưới áp suất tới hạn gây ra phản ứng dây chuyền. Giữa tiếng gầm kinh hoàng và sóng nhiệt sôi sục dữ dội, toàn bộ con tàu bắt đầu vỡ ra với buồng máy làm hạch tâm.

Con nhện hài cốt đen như mực duỗi thẳng tứ chi trong cơn bão trùng kích, cố gắng tóm lấy bất cứ thứ gì ở gân bằng mỗi gai xương. Những mảnh xương của hắn bị đốt cháy trong sóng nhiệt. Bề mặt của bộ não đang co rút và vặn vẹo tỏa ra ánh sáng mờ nhạt. Hệ thống thần kinh đang bị đốt cháy dân dần, máu sôi lên trong mô não - Hắn sắp chết, nhưng một sự phấn khích kỳ lạ đang cổ động tâm trí hắn.

Hắn đã kích nổ thành công lõi hơi nước trước khi thuyền trưởng ma hoàn toàn kiểm soát nơi này.

Không ai trên con tàu này có thể sống sót, kể cả chính hắn - Nhưng ít nhất,'Thánh địa" đã giữ được.

Lớp vỏ bên dưới của buồng máy bắt đầu rách ra, nước biển cuồng nộ sôi lên trong ngọn lửa, rồi lại nhanh chóng tràn vào khoang tàu, phát ra những tiếng gầm chói tai.

Thánh đồ thu lại cuống mắt đã bị bỏng nặng và bắt đầu im lặng chờ đợi cái chết ập đến.

Nhưng cái chết đã không đến.

Khung cảnh xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh tự lúc nào không hay.

Sau một lúc do dự và hoang mang, con nhện hài cốt sắp chết lại một lần nữa nhấc cuống mắt xung quanh não lên. Trong tâm nhìn mờ mịt vì bị bỏng, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.

Tất cả ngọn lửa trong buông máy trong nháy mắt bị nhuộm một lớp màu u lục quỷ dị, ngọn lửa linh thể yếu ớt ngưng trệ giữa không trung như thể thời gian đã dừng lại, khoang tàu rách nát cũng ngưng trệ, bao gồm cả nước biển cuộn trào mãnh liệt, tất cả đều dừng lại nguyên vị trí.

Mà giữa vạn vật ngưng trệ này là lõi hơi nước vừa mới nổ tung - những mảnh vỡ của nó vẫn còn lơ lửng trong không khí, những giọt thép nóng chảy nở ra như những bông hoa tuyệt đẹp và kỳ lạ.

Một bóng người cao lớn từ trong ngọn lửa bùng nổ của lõi hơi nước giáng xuống. Trong buồng máy nơi mọi thứ đều trì trệ, Duncan từ trong lửa bước ra, đi tới trước mặt con nhện hài cốt.

Anh đẩy kim loại nóng chảy lơ lửng bên người ra, ra lệnh cho những ngọn lửa ngưng trệ che khuất tâm nhìn lui sang một bên, bình tĩnh nhìn chằm chằm vào "Thánh đồ".

"Thần quan Nhân Diệt" đã hoàn toàn không thể nhìn ra hình dạng con người này vẫn còn sống. Sau khi đối mặt trực diện với vụ nổ lớn của lõi hơi nước ở khoảng cách cực kỳ gần, con quái vật này lại chỉ bị bỏng nặng trong xung kích nhiệt độ cao đáng sợ đó có thể làm bốc hơi sắt thép. Hơn nữa, trong lần giao thủ ngắn ngủi trước đó, tên này còn có thể phán đoán ra thế cục nhanh chóng và không ngần ngại lựa chọn phương án "cho nổ tàu" với tỷ lệ thành công cao hơn - Kiểu phán đoán này nhạy bén và nhanh đến mức thậm chí còn gần với một loại "biết trước" nào đó.

Rất mạnh mẽ, rất thông minh, có lực lượng cực kỳ quỷ di.

Nhưng đối với Duncan, có một điều khác quan trọng hơn —

Như Rabbi đã nói, tên thân quan Nhân Diệt này đã "ăn thịt" ác ma cộng sinh của hắn, điều này giúp loại bỏ một trong những điểm yếu lớn nhất của một giáo đồ Nhân Diệt như hắn: Hắn sẽ không chết vì cái chết hoặc mất khả năng kiểm soát của ác ma cộng sinh.

Như vậy hiển nhiên "chịu đựng" được giỏi hơn.

Có điều rất rõ ràng, muốn khiến tên giáo đồ Nhân Diệt này có thể hữu dụng, trước tiên phải để hắn dưỡng thương - Dáng vẻ yếu ớt này không thể chịu nổi áp lực thiết lập liên lạc với Thánh chủ biển sâu mang đến.

Mà hiện tại, Duncan quan tâm đến một điều khác hơn.

"Ta nghe nói, con tàu này có một cảng tiếp tế, các ngươi gọi nó là 'Thánh địa,' Anh cúi đầu, nhìn chằm chằm vào nhiều con mắt của con nhện hài cốt: "Nó ở đâu?”

Con nhện hài cốt yếu yếu ớt lắc lư một chút, một phần tứ chi của hắn cố gắng nhấc lên, nhưng rất nhanh lại rơi xuống, một giọng nói khàn khàn mơ hồ từ sâu trong đống mô sinh học quái đản kinh tởm vang lên: "Buông tay đi... ngươi mãi sẽ không tìm thấy nó... ta đã phá hủy tất cả ghi chép dẫn đường và thiết bị điều khiển, mà ngoài điều này ra, vị trí của Thánh địa chỉ nằm trong đầu ta - ngay vừa rồi, ta đã phá hủy phần ký ức này của mình, cho dù Tứ thần đích thân tới, ngươi cũng không thể tìm được tuyến đường đó..."

Tuy nhiên, điều khiến "Thánh đồ" ngạc nhiên là thuyên trưởng ma trước mặt lại không hề tỏ ra bất bình với câu trả lời này.

Duncan chỉ lắc đầu có chút tiếc nuối.

"Không sao, sẽ không tốn nhiều công sức đâu."

Trong nhận thức mơ hồ, Thánh đồ chợt nhận ra điều gì đó, hắn giãy giụa mạnh chân đốt xương cốt của mình, cuống mắt bị tổn thương nặng lần lượt nhìn về phía bóng người đang đứng trong ngọn lửa: "Ngươi... ngươi muốn làm gì?"

Duncan không để ý đến, chỉ quay đầu lại, nhìn về phía những ngọn lửa ngưng trệ trong không trung, khoang tàu bị xé nát ở phía xa, cùng với nước biển dâng trào bên ngoài thân tàu vỡ tan.

Con tàu này bị rách nát nặng nề, đến mức xuyên thấu qua boong tàu vỡ vụn ở thượng tầng, thậm chí còn có thể nhìn thấy bầu trời lờ mờ giữa những ngọn lửa ngưng trệ.

"Con tàu này rất tốt, đáng tiếc rồi."

Anh khẽ thở dài, sau đó quay người đi tới trước lõi hơi nước đã bị nổ tung hoàn toàn, đưa tay ra nhẹ nhàng chạm vào ngọn lửa vẫn ngưng trệ giữa không trung.

Ngọn lửa này từng là trái tim của con tàu này.

Bây giờ, nó cần phải đập trở lại lần nữa.

Ngọn lửa màu u lục dần dần dâng lên gợn sóng, từ mọi ngóc ngách của toàn bộ con tàu bắt đầu vang lên tiếng gâm trâm thấp và quái dị, giữa sự rung chuyển ngày càng dữ dội, con tàu lớn vỡ vụn, mất hết động lực này dường như đang dần "sống' lại, tranh đấu và bắt đầu tăng tốc từ từ.

Duncan đến gần ánh lửa và ra lệnh cho con tàu sống lại này —

"Trở về nhà thôi."

Thế là, con tàu lớn đã thay đổi hướng đi và lên đường trở về nhà.
Bình Luận (0)
Comment