Duncan cuối cùng cũng không đào sâu thêm ký ức trong tâm trí.
Mặc dù chủ nhân ban đầu của cơ thể này quả thật từng bận lòng vì Nina, chuyện có liên quan đến Nina quả thật cũng từng là ký ức sâu đậm nhất trong tâm trí hắn, nhưng bệnh tật nhiều năm cùng với sự lạm dụng rượu mạnh và thuốc men đã phá hỏng nghiêm trọng những thứ này. Khi tên tín đồ tà giáo tên Ron đó trút hơi thở cuối cùng, trong bộ não chết lặng của hắn đã không còn đọng lại bao nhiêu hồi ức ấm áp về gia đình.
Chỉ có một điều có thể chắc chắn, mười một năm trước quả thực từng xảy ra một trận hỏa hoạn ngay tại thành khu hạ - Trận hỏa hoạn đó đã cướp đi sinh mạng cha mẹ thân sinh của Nina, cũng mãi thay đổi quỹ đạo cuộc đời của đứa trẻ đó.
Đây có lẽ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng càng có một khả năng, đằng sau chuyện này thực sự có liên quan đến "mảnh vỡ mặt trời" mà những giáo đồ mặt trời này đang tìm kiếm.
Mảnh vỡ mặt trời bất ngờ xuất hiện trên thế gian gây ra hỏa hoạn trong thành phố, những người dân vô tội của thành phố mất đi tính mạng, một đứa trẻ trở thành trẻ mồ côi trong hỏa hoạn, mà vài năm sau, người thân duy nhất còn sống của đứa trẻ này cư nhiên lại sa đọa thành một trong những tín đồ tà giáo đuổi theo những mảnh vỡ mặt trời...
Trong chỗ u minh, dường như có một nghiệt duyên, nghiệt duyên này xoay quanh mặt trời, giống như bị mắc kẹt trong lực hút của trái đất.
Đúng lúc này, trong những giáo đồ xung quanh đột nhiên có người lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của Duncan: "Mấy ngày nay ta có hỏi thăm một số tình hình từ những cư dân xung quanh, không có nghe nói đến mười một năm trước ở thành khu hạ có xảy ra hỏa hoạn khá nổi nào... Ngược lại là có người nhắc tới năm đó từng có một nhà máy bị rò rỉ, khí độc từ bồn chứa lan ra mấy khu phố, khiến rất nhiều người rơi vào ảo giác còn phát điên, chuyện này còn lên báo vào thời điểm đó."
Duncan ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thấy người nói là một giáo đồ phái nữ có vẻ ngoài bình thường.
Có điều còn không đợi anh nghiêm túc suy nghĩ về chuyện đối phương nói đến, anh đã nhận thấy ánh mắt của tên cầm đầu tà giáo kia nhìn về phía mình: "Đồng bào, vừa hay ngươi là dân địa phương ở đây, ngươi có biết tình hình về khía cạnh này không?"
Duncan ngẩn ra, chợt nhận ra rằng mình đã trở thành tâm điểm của hiện trường – Đối với đám giáo đồ ngoại địa đang nghĩ cách thu thập thông tin này mà nói, dân bản địa “sống tại thành khu hạ ở Phổ Lan Đức” như anh chắc chắn là nguồn thông tin rất tốt!
Để ý thấy mấy tầm mắt xung quanh ném tới, anh suy nghĩ một chút tìm ra lý do thoái thác: “Mười một năm trước ta còn chưa sống ở đây, cho nên không nắm rõ về tình hình cụ thể, nhưng chuyện rò rỉ từ nhà máy quả thật có nghe người ta nhắc tới..."
Vừa nói qua loa chiếu lệ như vậy, anh vừa nhìn về phía giáo đồ phái nữ vừa lên tiếng: "Mười một năm trước, ở thành khu hạ thật sự chưa từng xảy ra hỏa hoạn gì sao?"
“Ít nhất theo tình tình ta hỏi thăm được, thì là như vậy,” Tên giáo đồ đó gật đầu: “Theo cách nói mà ta nghe được, thành khu hạ của Phổ Lan Đức chưa từng xảy ra hỏa hoạn tương đối lớn nào trong ít nhất 20 năm... Những đám cháy nhỏ chẳng hạn như cháy trong bếp đại loại vậy ngược lại là có, nhưng đó hiển nhiên không nằm trong phạm vi cân nhắc."
Duncan chớp chớp mắt, không nói gì.
Anh nhớ rõ ràng rằng cha mẹ của Nina đã qua đời trong trận hỏa hoạn mười một năm trước! Những mảnh ký ức trong đầu anh thậm chí còn có hình ảnh "bản thân" đưa Nina lao ra khỏi đám cháy!
Điều này đã xảy ra nhầm lẫn ở đâu? Là cơ thể này đã xảy ra xáo trộn khi kế thừa ký ức? Hay là nói trận hỏa hoạn khi đó cũng không phải ở thành khu hạ? Hoặc là... chỉ vì tín đồ tà giáo trước mặt này không hỏi thăm được tình hình thực tế...
Trong lòng anh dâng lên chút nghi hoặc, bởi vì chuyện liên quan đến Nina và "bản thân", anh bất chợt quan tâm đến chuyện này, mà đúng lúc này, anh lại nghe thấy một giọng nói khác từ phía đối diện truyền tới, chính là cô gái tên Shirley: "Sự kiện nhà máy bị rò rỉ mười một năm trước... có phải đã xảy ra ở Khu phố 6 lần đó không?"
"Khu phố 6? Ừm... có vẻ đúng," Giáo đồ phái nữ gật đầu: "Nghe nói hồi đó vụ này ảnh hưởng rất lớn, bởi vì chất hóa học khiến rất nhiều người để lại hậu di chứng, không ít cư dân ở thành khu hạ cho đến nay vẫn còn nhớ đến nó."
Một số tín đồ bên cạnh gật đầu hùa theo, có vẻ như bọn họ cũng đã hỏi thăm được không ít tình hình.
“Nhà máy bị rò rỉ…” Tên cầm đầu ở trung tâm hội trường đột nhiên phá vỡ sự im lặng, giọng nói trầm thấp và uy nghiêm cũng cắt ngang cuộc nói chuyện giữa các giáo đồ ở hiện trường: “Tai nạn sản xuất trên mặt nổi rất có thể là bị một sự việc siêu phàm do đương cục ngụy tạo ra, hơn nữa vừa khéo là vào thời điểm cách đây mười một năm... đây là manh mối vô cùng quan trọng. Tiếp theo chúng ta sẽ điều tra theo hướng này, để xem liệu đằng sau cái gọi là rò rỉ nhà máy có chỉ hướng mảnh vỡ mặt trời thần thánh hay không."
Các giáo đồ tại hiện trường lập tức gật đầu tuân mệnh, ngay sau đó, tên cầm đầu đeo mặt nạ đó lại nói: “Ngoài ra, chúng ta không chỉ phải chú ý đến những sự kiện siêu phàm đã xảy ra ở thành khu hạ mười một năm trước, mà còn phải chú ý đến những sự kiện không tầm thường ở thành bang Phổ Lan Đức thời gian gần đây.”
“Mặc dù trước mắt mảnh vỡ mặt trời vẫn đang ngủ say, nhưng ngày thức tỉnh của nó đã đến gần, hoạt tính của nó đều đang tăng lên từng ngày. Bốn năm trước, đồng bào trong giáo hội của chúng ta từng thử đánh thức mảnh vỡ đó trước thời hạn. Tuy rằng nỗ lực vào thời điểm đó đã thất bại, thậm chí do sự thất bại của nghi thức đã dẫn đến sự bóp nghẹt điên cuồng của Giáo hội Biển Sâu, nhưng nỗ lực vào thời điểm đó không hoàn toàn không có hiệu quả - Sự kích thích của nghi thức thức tỉnh càng làm sâu sắc thêm mối liên hệ giữa mảnh vỡ mặt trời và thế giới hiện thực. Điều này đủ khiến cho nó có đầy đủ uy năng để can thiệp vào thực tại trong một thời gian ngắn trước khi hoàn toàn thức tỉnh. Điều này có lẽ có thể giúp chúng ta tìm được nó.”
"Gần đây hãy lưu ý nhiều hơn đến các tờ báo và những tin đồn từ đầu đường đến cuối hẻm trong thành bang, hết thảy những sự việc trông có vẻ bất thường đều có khả năng chỉ hướng mảnh vỡ mặt trời, đừng bỏ qua bất kỳ manh mối nào, hiểu không?"
Các giáo đồ lần lượt cúi đầu xuống, cung kính tiếp nhận mệnh lệnh, trong khi Duncan thì để tâm đến một điểm mấu chốt khác mà tên cầm đầu đề cập đến:
Bốn năm trước!
Bốn năm trước, Giáo hội Biển Sâu của thành bang Phổ Lan Đức quả thật đã có một lần hành động phá hủy cứ điểm của dị đoan mặt trời lớn nhất trong thành. Nghe nói sự kiện đó khi đó có thanh thế cực kỳ lớn. Đồng thời đó chính là trận chiến lập uy của thẩm phán quan "Fana" của thành bang hiện nay – Mà sau lần đó, giáo đồ mặt trời trong thành phố này đã bị đình trệ không gượng dậy nổi cho đến tận ngày nay.
Lâu nay Duncan chỉ biết đến phần thông tin hời hợt này, bây giờ xem ra sự thật của chuyện này là do khi đó những giáo đồ mặt trời trong thành muốn đánh thức mảnh vỡ mặt trời đang ngủ say ở một nơi nào đó?!
Trong lúc vô tình, hàng loạt sự thật ẩn giấu trong quá khứ được hé lộ trước mặt Duncan. Anh nhanh chóng tổ hợp những mẩu thông tin đã biết trong đầu, đồng thời nghĩ cách lấy thêm càng nhiều thông tin từ miệng những tín đồ tà giáo này. Nhưng ngay tại lúc này, một mùi kỳ lạ lại đột nhiên chui vào mũi anh.
Mùi đó ngửi vào giống như lưu huỳnh bốc cháy, xen lẫn với mùi chua và hăng như một loại hóa chất nào đó.
Giây tiếp theo, các giáo đồ bình thường xung quanh cũng lần lượt ngửi thấy mùi hăng hắc và rõ ràng này. Một số người trố mắt nhìn nhau, dường như đang tìm kiếm nguồn gốc của mùi vị. Tên cầm đầu đứng ở trung tâm hội trường kia thì lập tức phản ứng lại. Hắn đột nhiên móc từ trong ngực lấy ra một lá bùa hộ mệnh mặt trời — Lá bùa hộ mệnh đó giống hệt như lá bùa hộ mệnh mặt trời mà Duncan đang mang theo người, bề mặt của nó thì đang bùng cháy ngọn lửa hư ảo bán trong suốt!
Mùi hăng hắc bốc ra từ trong ngọn lửa.
“Tạp chất bẩn thỉu... ngọn lửa đã bị đánh lừa!” Tên cầm đầu liếc nhìn lá bùa hộ mệnh mặt trời đang bùng cháy, giọng nói nhất thời đan xen tức giận: “Trong chúng ta đang ẩn náu một kẻ dị đoan!”
Hiện trường lập tức trở nên xôn xao, phản ứng đầu tiên của Duncan là mình đã bị bại lộ, mặc dù không biết làm sao bị bại lộ, nhưng lá bùa hộ mệnh mặt trời mà tên cầm đầu đó mang theo người dường như cuối cùng đã nhận ra "dị đoan" căn bản không tín ngưỡng mặt trời là mình.
Nghĩ đến đây, anh khẽ thở dài và định thả con chim bồ câu ra, nhưng trước khi anh có thể thực hiện bất kỳ động thái nào, anh đã nghe thấy một tiếng thở dài khác phát ra từ phía đối diện —
Tiếng thở dài phát ra từ cô gái mặc váy liền áo màu đen đó, thiếu nữ có tên Shirley, cô ta lắc đầu tiếc nuối: "Ta biết ngay A Cẩu không đáng tin cậy, ngụy trang căn bản không kéo dài nổi ba tiếng."
Lời còn chưa dứt, một ngọn lửa đen kịt đột nhiên bùng cháy bên người cô gái này!
Ngọn lửa đó sinh ra một cách vô căn cứ, có hình dạng của lửa, nhưng lại đen kịt như bóng râm. Nó bốc cháy trên cánh tay của cô gái, rồi lại lan ra gần một phần ba cơ thể cô ta trong vòng một giây. Giây phút tiếp theo, nửa người bên phải Shirley đều như hóa thành củi lửa đen, trong tiếng nổ tanh tách vang dội, ngọn lửa lưu chảy xuống, bộ phận giữa không trung hóa thành xiềng xích đen nhánh, bộ phận rơi xuống đất trong chớp mắt lại ngưng tụ thành quái vật hài cốt gầy trơ xương, toàn thân bốc cháy.
Đó là một con chó quỷ đen như mực, một loài chó to lớn cao hơn nửa người. Thân thể của nó dường như được tạo nên từ vô số hài cốt vặn vẹo xếp chồng lên nhau, nơi lẽ ra là máu thịt lại tràn đầy lửa đen thiêu đốt và bóng râm ngọ nguậy. Đầu nó gớm ghiếc dữ tợn, nơi lẽ ra là đôi mắt lại trống rỗng một vùng, bên trong chỉ có một màn sương màu đỏ máu, tràn đầy vẻ đói khát và ác ý vô biên!
Một sợi xích đen kịt kéo dài từ cổ của con cự khuyển đến cánh tay của “Shirley”, mơ hồ hòa làm một thể với thân thể của cô gái.
"Chó săn biển sâu... Triệu hoán sư của Giáo phái Nhân Diệt?!" Tên cầm đầu ở trung tâm hội trường kinh ngạc và tức giận khi nhìn thấy cảnh này: "Ý gì đây?! Những kẻ sùng bái vực thẳm các ngươi muốn khai chiến với người theo đuổi mặt trời sao?!"
*Nhân Diệt: chôn vùi, mai một.