Nhìn tình cảnh trước mặt, Duncan vốn định đứng lên nói to rằng "nội gián chính là tại hạ", lập tức lui về phía sau mặt không biến sắc, quay đầu nhìn thế cục trên hội trường với tâm thái hóng chuyện xem trò hay.
Thì ra ở hội trường này không chỉ mình mình là nội gián - Cô gái mặc váy liền áo màu đen đó ngay từ đầu đã khiến anh cảm giác thấy không hòa hợp. Vốn là Duncan chỉ cho rằng đối phương quá trẻ tuổi lại trầm tính, khí chất hoàn toàn không ăn nhập với hội nghị tà giáo này mới mang đến ấn tượng này, nhưng lại không nghĩ tới hóa ra lại là tình huống như vậy.
Anh chú ý tới tên cầm đầu của hội nghị đã nhắc đến hai cụm từ: Chó săn biển sâu và Giáo phái Nhân Diệt.
Chó săn biển sâu hiển nhiên là ám chỉ con cự khuyển có khung xương đen được cô gái triệu hồi tới. Trong khi Giáo phái Nhân Diệt thì nghe có vẻ không phải là một đoàn thể có sinh lực trong dân gian có thể đăng ký bình thường tại Tòa thị chính - Cô gái này quả thật không phải là người theo đuổi Thần Mặt Trời, mà là một làn sóng khác trong tà giáo?!
Trên thế giới này rốt cuộc còn có bao nhiêu giáo phái hắc ám kỳ quái đang lót ổ trong cống ngầm?
Suy nghĩ này của Duncan đang xoay chuyển, cô gái triệu hồi con chó săn biển sâu đó đã hơi nâng sợi xích đen trên cánh tay lên. Cô ta vừa bày ra điệu bộ cảnh giới vừa quét nhìn hội trường, khóe miệng dường như mang theo ý cười châm chọc: “Giáo phái Nhân Diệt... rất lấy làm tiếc, ta không liên quan gì nhiều đến bọn họ - Không như đám tạp chủng các ngươi phải làm chó cho một Tà thần nào đó mới có thể ngủ yên giấc, ta chỉ làm việc cho bản thân mình!"
"Lời nói thoái thác của ngươi không lừa được người, chỉ có Giáo phái Nhân Diệt mới biết cách triệu hồi thứ quỷ dị trong biển sâu tĩnh mịch – Ta khuyên ngươi từ bỏ phản kháng, dị đoan, ngươi đứng trên lãnh địa của Thần Mặt Trời, dù là lời nguyền của con chó săn biển sâu cũng không thể bảo vệ được ngươi!" Tên cầm đầu ở trung tâm hội trường nhìn chằm chằm vào Shirley, giọng nói trầm thấp và tràn đầy uy hiếp: "Nói, các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?! Mặc dù Nhân Diệt và Mặt Trời không kết thành đồng minh, nhưng cũng chưa bao giờ đối địch, tại sao ngươi phải ngụy trang thân phận trà trộn vào hội nghị thần thánh của chúng ta?"
"Chỉ muốn moi chút thông tin từ lũ tạp chủng không thông minh cho lắm các ngươi thôi --" Shirley nhếch khóe miệng, sợi dây xích nối với người cô ta đột nhiên phát ra một loạt âm thanh lạch cạch theo đó, chiếc vòng khóa không rõ tính chất đó chậm rãi vặn vẹo giống như vật sống: "Còn nữa, ta nói rồi, ta không thuộc Giáo phái Nhân Diệt...!"
Cô gái chưa kịp nói xong thì xung quanh đột nhiên vang lên một loạt âm thanh tanh tách. Những ngọn đèn dầu đặt ở nhiều vị trí khác nhau trong phòng dường như nhận được sự cổ động bởi một lực lượng không xác định, bỗng nhiên tất cả đều bùng cháy hừng hực!
Hào quang sáng ngời của những ngọn đèn dầu lập tức chiếu sáng cả phòng ngầm dưới đất như ban ngày. Mỗi một ngọn đèn dầu lên đến không trung đều tan biến và nhô lên một quả cầu lửa nho nhỏ. Những quả cầu lửa đó lại tựa như từng mặt trời nho nhỏ, bắt đầu không ngừng tỏa ra uy năng to lớn. Mà tên cầm đầu đứng ở trung tâm hội trường thì không biết từ lúc nào đã dốc sức nắm chặt lá bùa hộ mệnh mặt trời của hắn, ngọn lửa bén nhọn trên mép lá bùa hộ mệnh đâm vào lòng bàn tay hắn, máu tươi thấm vào lá bùa hộ mệnh, bùng cháy như dầu, khiến cả bàn tay nắm lá bùa hộ mệnh của tên cầm đầu này đều bốc cháy, tương ứng với sự thay đổi đột ngột của những ngọn đèn dầu xa xa.
Rõ ràng, thần quan tà giáo dày dạn kinh nghiệm này chỉ dùng đôi ba câu để kéo dài thời gian, khi Shirley không chú ý, hắn đã kích hoạt một loại năng lực siêu phàm nào đó.
“Khoanh tay chịu trói đi, dị đoan,” Một giọng nói đe dọa truyền tới từ dưới chiếc mặt nạ màu vàng kim: “Lực lượng của Thần Mặt Trời đã phong tỏa toàn bộ hội trường. Ta biết năng lực của giáo đồ Diệt Nhân các ngươi. Các ngươi có thể mượn lời nguyền từ miệng ác ma mà bản thân triệu hồi tới, đồng thời dùng lời nguyền để làm tổn thương người; hơi thở bóng tối của bản thân con chó săn biển sâu quả thực cũng đáng sợ - nhưng nơi này đã bị phong tỏa, cả ngươi và con chó của ngươi đều không thể mượn được bất kỳ lực lượng nào từ biển sâu tĩnh mịch!"
Những ngón tay cắm trong túi của Duncan khẽ nhúc nhích, anh đang nghĩ đến việc có nên ra tay tương tợ. Mặc dù có vẻ như hai làn sóng tín đồ tà giáo đang cắn xé lẫn nhau, nhưng cô gái tên Shirley đó có thể cũng biết một số thứ, mà bây giờ nhìn cô ta rõ ràng là yếu không địch lại mạnh.
Đúng lúc này, tên cầm đầu đeo mặt nạ màu vàng kim đó vươn bàn tay đang nắm chặt huy hiệu mặt trời rực cháy về phía Shirley, giọng nói truyền tới từ dưới mặt nạ tỏ ra trầm thấp và mê hoặc, tựa như có lực lượng vô hình hòa vào trong giọng nói của hắn: “Từ bỏ sự phản kháng, quy y trong lãnh địa của Thần Mặt Trời, sau đó nói cho ta tất cả những gì ngươi biết, mặt trời nhân từ sẽ ân xá cho tội lỗi của ngươi... Quỳ xuống đi, em gái trẻ... Ngươi không thể sử dụng được lời nguyền...”
Tuy nhiên, đối mặt với sự đe dọa của thần quan mặt trời, Shirley lại như nhắm mắt ngó lơ. Cô ta chỉ quay đầu liếc nhìn những ngọn đèn dầu đang cháy, rồi lại nhìn các giáo đồ mặt trời xung quanh đã rối rít rút đoản kiếm, dao găm thậm chí súng ngắn ổ quay ra, rất bình tĩnh hỏi một câu: “Ngươi duy trì trường lực cấm chế này chắc là khá tốn sức?”
Thần quan mặt trời hừ lạnh một tiếng: "Hừ, uy năng Chủ ta ban cho..."
Hắn bên này chưa kịp nói xong, cô gái mặc váy đen đã đột ngột di chuyển!
Chỉ thấy Shirley chợt bước về phía trước một trước, cánh tay phải đang bốc cháy vì ngọn lửa đen đột nhiên giơ lên, sợi xích sắt đen kịt phát ra tiếng rít gào trong không trung, con chó săn biển sâu ở cuối sợi xích bị cô ta quơ tròn quăng lên thật cao theo đó — Con cự khuyển này có kích thước gấp mấy lần một con chó săn bình thường, bị một lực kỳ quái quay tròn một vòng, ngay sau đó phát ra một tiếng khủng khiếp cực lớn, đập mạnh vào ngực của thần quan mặt trời vang lên một tiếng “bịch”!
Tiếng xương cốt gãy vụn truyền đến giòn giã, thần quan mặt trời vốn đang dốc toàn lực duy trì cấm chế, nên hoàn toàn không kịp có bất kỳ phản ứng nào đã bị con chó dụng bay ra ngoài, cả người đập mạnh vào bức tường đối diện giống như một cái bao tải bị rách, bất động.
Duncan: "..."
Điều này anh thực sự không ngờ tới.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, tình huống đột ngột này khiến tất cả những tín đồ tà giáo trên hiện trường đều không kịp phản ứng, những người theo đuổi mặt trời đó còn đang đợi lệnh của tên cầm đầu, giây tiếp theo đã nhìn thấy lão đại của mình bay ra ngoài, mà ngay sau đó, tiếng xiềng xích gào rít gữa không trung một lần nữa cắt ngang không khí!
Shirley lại giương cao cánh tay lên lần nữa, sợi xích sắt đen kịt kêu ken két vang dội, một luồng lực kỳ quái quăng con chó vực thẳm lên như Lưu Tinh chùy. Con cự khuyển đó vạch ra một một đường vòng cung khủng khiếp trên không trung, sau mấy tiếng vang lớn bịch bịch bịch, lại có mấy tên tín đồ tà giáo miệng nôn ra máu bay ngược ra ngoài!
Lần này, các tín đồ tà giáo cuối cùng cũng có phản ứng, bất chấp sự khiếp sợ trong lòng, tất cả đều rống lên giận giữ lao về phía cô gái đang nâng xích sắt lên lần nữa, mười mấy con dao găm và đao kiếm phá không mà ra, nhưng đáp lại bọn họ là con chó săn biển sâu quơ tròn của Shirley, cùng với lời mắng chửi như tát nước của cô gái: "Đi theo cm chủ của các ngươi đi! Thứ tạp chủng!"
Cự khuyển phá không mà tới, tín đồ tà giáo đều gãy xương bay ngược ra ngoài, Shirley sử dụng Lưu Tinh chùy trong một tay đến xuất thần nhập hóa, tại hiện trường nhất thời chỉ thấy xích sắt bay ngang, cự khuyển gào thét, cô gái thì di chuyển xoay vòng trong đó, tay giơ lên chó rơi xuống, tay giơ lên chó rơi xuống...
Ngay tại lúc này, một vài tiếng súng pằng pằng đột ngột truyền tới!
Những giáo đồ mặt trời mang theo súng lục ổ quay cuối cùng cũng tìm thấy kẽ hở, sau khi xác nhận đánh cận chiến vốn không thể hạ gục được cô gái quái lực trước mặt, họ đã bóp cò không chút do dự.
Những viên đạn bằng đồng xuyên thủng không khí, hai viên trúng vào sợi xích, phát ra những tia lửa sáng ngắn ngủi, những viên đạn khác thì lần lượt xuyên vào cơ thể Shirley.
"U..." Cơ thể của cô gái đột nhiên lắc lư, xung kích và đau đớn do viên đạn chui vào cơ thể khiến cô ta ngay tức khắc không thể đứng vững, nhưng trong giây tiếp theo, ngay khi những tín đồ tà giáo cho rằng thế cục đã đảo ngược, tiếng xích sắt gào rít lại vang lên lần nữa.
"A Cẩu! Giúp ta che giấu cảm giác đau đớn!"
Con chó săn biển sâu bị quăng đến giữa không trung gầm lên một trận hỗn độn, trong giây tiếp theo lập tức đụng vào một tín đồ tà giáo cầm súng bay thẳng ra ngoài, đầu của giáo đồ đó đụng vào cột ở phía xa, trở thành Alice phiên bản mini thanh xuân ngay tại chỗ...
Mà Lưu Tinh cẩu ở trung tâm hội trường còn hung dữ hơn trước!
Duncan lặng lẽ lùi về sau hai bước, vừa giảm thấp cảm giác tồn tại của bản thân vừa đợi hết thảy những điều này kết thúc.
Anh bây giờ chủ yếu sợ máu bắn lên người mình - quần áo mới thay hôm nay, trở về rất khó giải thích với Nina.
Còn về cô gái sử dụng tốt Lưu Tinh cẩu kia... nữ tráng sĩ, hẳn là không cần đến sự trợ giúp của mình.
Trạng thái của cô ta khỏe ra đấy.
Cả trận chiến đấu thực ra cũng không kéo dài bao lâu, chó săn Lưu Tinh của cô gái mặc váy đen có lực đạo cực lớn tốc độ lại nhanh, phòng ngầm dưới đất không thể trốn thoát này đối với cô ta mà nói quả thật là võ đài săn giết dành riêng cho cô ta, Duncan chỉ đứng lặng lẽ trong góc đọc bảng cửu chương lần hai, chưa kịp đọc xong tại hiện trường đã đánh xong.
Mà sau khi tất cả các tín đồ tà giáo đều bị đánh cho một trận, phòng ngầm dưới đất cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Shirley cuối cùng cũng dừng lại, cô ta nắm chặt xích sắt trói buộc chó săn biển sâu, há miệng thở hổn hển giữa phòng, nhưng đột nhiên, ánh mắt của cô ta bắt được bóng dáng đang đứng trong góc.
Cuối cùng cô ta cũng để ý đến Duncan, "tín đồ tà giáo" cuối cùng trong hội trường.
Mặc dù cảm thấy kinh ngạc và nghi hoặc trước vẻ ngoài điềm tĩnh của "tín đồ tà giáo" cổ quái này, Shirley vẫn xách con chó đi về phía mục tiêu cuối cùng không chút do dự.
Thái độ thù địch của cô ta không hề che giấu.