Thúc phụ đem rượu thảo dược an thần tới, hiệu lực của thuốc và tác dụng của rượu cồn rốt cuộc cũng làm dịu đi tâm trạng có chút phiền muộn của Fanna, nàng ta mở cửa đi ra sân thượng, đứng trên sân thượng lộng gió, nhìn về hướng giáo đường ở phương xa.
Giọng nói của Dante Wayne vang lên sau lưng nàng ta: "Mỗi lần trở về đây ở con đều mơ thấy ác mộng, hơn nữa mỗi lần như vậy đều mơ về chuyện lúc nhỏ."
"... Thân là một thẩm phán quan, đây là một biểu hiện mềm yếu không nên có," Fanna trầm giọng nói, nàng ta cao vọng hơn thúc phụ của mình, nhưng trước mặt trưởng bối gắn bó nuôi mình lớn lên, nàng ta luôn không ngại biểu lộ ra mặt thật trong nội tâm mình: "Con rất khổ não."
"... Đã nói chuyện với Hải Đế chưa?"
“Nàng ta đã đề cử cho con bốn loại phẫu thuật ngoại khoa não và hai loại điều trị thủng dây thần kinh,” Fanna thở dài: “Cân nhắc đến giao tình nhiều năm, con đã không động thủ.”
"... Đó là phong cách của nàng ta, nàng ta không giao thiệp nhiều với người bình thường," Dante Wayne lắc đầu: “Kỳ thực ta cũng không ngờ, nhiều năm như vậy rồi mà con vẫn bị cơn ác mộng đêm đó vây khốn như vậy.”
"Con cũng luôn cho rằng mình đã bước ra được," Fanna xoa xoa ấn đường: "Có lẽ thực sự có liên quan đến căn phòng lớn này, chỉ cần về tới đây, con sẽ mơ thấy tình cảnh lúc đó... Có lẽ con nên cân nhắc đến việc tổ chức thêm lần nữa nghi thức trừ tà cho căn phòng này, nếu không con luôn cảm thấy bóng dáng của tai họa năm đó đã phong tỏa trong tòa nhà này..."
Thúc phụ Dante suy tư một chút, ngược lại cũng không đưa ra ý kiến phản đối gì, chỉ hỏi một câu như có điều suy nghĩ: "Lần này, trong ác mộng của con vẫn là vụ hỏa hoạn đó sao?"
Fanna gật đầu: "Đúng vậy, khắp nơi đều có hỏa hoạn, người cõng con thoát ra khỏi từ trong đám cháy, con thậm chí còn nhớ rõ ràng rằng chúng ta đã thoát khỏi thành khu qua đường ống của nhà máy, gần đó có một tòa nhà đang bốc cháy và dần sụp đổ trong lửa lớn…”
Nói đến đây nàng ta dừng lại, ánh mắt rơi vào trên người thúc phụ của mình: "... Người không hề nhớ có vụ hỏa hoạn này, đúng không?"
“Không phải ta không nhớ, mà tất cả mọi người đều không nhớ,” Quan chấp chính thành bang trong vẻ mặt nghiêm túc chậm rãi lắc đầu: “Ta chỉ nhớ đường ống dẫn rò rỉ khí độc và đám tín đồ tà giáo phát cuồng đó... Đêm đó có rất nhiều liên quan, nhưng dường như chỉ có mình con nhìn thấy biển lửa đang bùng cháy hừng hực."
Fana nhất thời không nói gì, chỉ im lặng suy tư không biết bao lâu, mới đột nhiên nhẹ giọng nói: "Ngoại trừ sự cố 'hỏa hoạn' ra, trí nhớ của con và người đều nhất quán... Khi đó con không biết gì, nhưng bây giờ con biết rất rõ, đó nhất định là một loại lực lượng siêu phàm nào đó đang gây ảnh hưởng, mà sau nhiều năm trôi qua, con lại được tấn thăng thành một vị Thánh đồ, ảnh hưởng này vẫn chưa tiêu tan."
"Điều này cho thấy hoặc tầm ảnh hưởng lớn đến mức để lại dấu ấn vĩnh sinh bất diệt trong tâm hồn con, hoặc nguồn gốc của ảnh hưởng không hề lắng xuống hay biến mất theo sự kiện đó, mà ngược lại vẫn luôn ẩn núp ở một nơi nào đó trong thành bang – Mấy năm nay ta vẫn luôn điều tra sự kiện này, nhưng rất đáng tiếc, cho đến nay vẫn không có tiến triển gì."
Giọng điệu của Dante Wayne đến cuối cùng mang theo một chút day dứt, ông không chỉ cảm thấy có lỗi vì không thể giải quyết phiền muộn của cháu gái, mà còn mang lòng tiếc hận vì bản thân là quan chấp chính của thành bang lại không thể điều tra rõ án cũ.
"Vụ hỗn loạn" mười một năm trước đã để lại vết sẹo quá lâu dài.
Fana biết chuyện này không chỉ là mối bận tâm của bản thân, mà vẫn luôn là tâm bệnh của thúc phụ nàng, nhưng nàng ta không hề giỏi an ủi người khác, suy nghĩ hồi lâu, nàng ta cũng chỉ có thể chuyển hướng đề tài: "Con nhớ khi đó đã bắt rất nhiều tín đồ tà giáo, sau tính toán rõ ràng, sự kiện lần đó thậm chí có quy mô còn lớn hơn sự kiện 'Mặt trời đen' bốn năm trước."
"Đúng vậy, đã bắt mấy ngàn người, nhiều đến mức ta đều nghi ngờ rằng làm sao nhiều tín đồ tà giáo như vậy có thể lẩn trốn trong thành bang Phổ Lan Đức này được," Dante Wayne thở dài: "Hơn nữa còn không dừng lại ở một giáo phái... Có dị đoan mặt trời đi theo mặt trời đen, có giáo đồ Nhân Diệt sùng bái Thánh chủ biển sâu, thậm chí còn có những nhà truyền giáo cuối cùng sùng bái bản thân không gian thứ... Những con giòi trong cống ngầm này đều xuất hiện vào đêm hôm đó, thần kinh thác loạn mà phá hoại khắp nơi."
Fanna nhìn Dante: "Nhưng theo kết quả thẩm vấn sau đó, không ai trong số mấy ngàn kẻ phá hoại bị đương cục bắt giữ có thể được gọi là 'kẻ chủ mưu', thậm chí không người nào biết tại sao đêm đó lại gây ra hỗn loạn. Nói những tín đồ tà giáo đó đang tổ chức phá hoại, chi bằng nói bọn họ chỉ bị kích động sự điên cuồng ở chỗ sâu trong tinh thần cùng một lúc, rơi vào trạng thái mất kiểm soát tập thể."
Dante nhất thời không nói gì trong một lúc, ông lặng lẽ suy tư, sau đó đột nhiên nhìn vào mắt Fanna: "Nguyên nhân khiến con phiền não hẳn không chỉ vì gặp cơn ác mộng đó chứ - đột nhiên nhắc đến những chuyện này, có liên quan đến tình hình bất ổn gần đây của thành bang sao?"
Fanna không né tránh câu hỏi này: "Quả thực có mối liên quan nhất định – Dị đoan mặt trời đang tụ tập về thành bang, bọn họ đang tìm kiếm 'dị thường' được gọi là mảnh vỡ mặt trời, mà Thất Hương Hào cũng đã xuất hiện trở lại trong thế giới hiện thực gần như cùng lúc, 'hướng đi' của nó mơ hồ dẫn đến Phổ Lan Đức. Mặc dù khó có thể nói rằng hai chuyện này có liên quan gì, nhưng không khí hỗn loạn này... luôn làm con không khỏi nhớ đến hỗn loạn mười một năm trước."
"... Ta đã ra lệnh cho tất cả các cảng phải kiểm tra nghiêm ngặt nhân viên lưu động, đồng thời đã thông báo cho quan chấp chính của những thành bang khác; có không ít dị đoan mặt trời đã bị bắt trên tàu, con đường bọn họ tràn vào thành bang về cơ bản đã bị cắt đứt. Còn về những đã lan tràn vào Phổ Lan Đức... chủ yếu còn phải xem hành động của phía giáo hội; những người thủ vệ là những nhân sĩ chuyên nghiệp chuyên tìm kiếm và nhằm vào những kẻ phạm tội siêu phàm."
Nói đến đây, vị quan chấp chính trung niên đột nhiên dừng lại, ông dường như đang cẩn thận cân nhắc có một số chuyện có nên nói ra lúc này không, nhưng sau chốc lát do dự vẫn hạ quyết tâm: "Về chuyện của Thất Hương Hào, ta không giúp được nhiều trong lĩnh vực siêu phàm, nhưng về phía thế tục, ta có một ý tưởng."
“Phía thế tục?” Fanna cau mày, nàng ta vừa định nói con tàu ma Thất Hương Hào đó có mối liên hệ gì với “thế tục”, nhưng ngay sau đó chợt nhớ đến một cách nói nào đó: “Chờ đã, ý người là…”
"Thuyền trưởng của con tàu thám hiểm tiên phong Bright Star, Lucrecia Abnomar, còn có thủ lĩnh hải tặc của vùng hải vực phương bắc, thuyền trưởng của Sea Mist, Tirian Abnomar," Dante chậm rãi nói: “Thất Hương Hào là một con tàu ma vượt ngoài lý giải thực tế, nhưng chỉ cần nó từng là một thành viên của thế giới hiện thực, thế giới hiện thực sẽ có lưu lại 'điểm neo' của nó ở hậu thế... không biết cặp con trai và con gái của thuyền trưởng Duncan sẽ phản ứng thế nào với sự tái xuất hiện của 'phụ thân' mình?"
Fana chậm rãi mở to hai mắt, nàng ta đã quen dùng những cách thức đơn giản và thô bạo để giải quyết trực tiếp kẻ địch, nhưng chưa bao giờ cân nhắc đến chuyện có liên quan đến Thất Hương Hào từ góc độ này, nhưng ngay sau đó nàng ta liền cau mày: "Nhưng con nghe nói hai người đó gần như không giao thiệp với các thế lực của thành bang... Bọn họ tự thành lập thế lực bá chiếm các phương trên biển cả vô biên và duy trì mối quan hệ lạnh nhạt hoặc thậm chí căng thẳng với tất cả các thành bang."
"Chuyện này rất bình thường, dù sao thì bọn họ cũng là con cái của thuyền trưởng u linh đó, Bright Star và Sea Mist lại là hai chiến hạm hộ tống lúc ban đầu của Thất Hương Hào – Mặc dù bọn họ đã phân tách mỗi người một ngả vào trăm năm trước, nhưng trong mắt hầu hết các thành bang, chỉ cần bắt cầu quan hệ với thuyền trưởng u linh đó thì đồng nghĩa với lời nguyền và nguy hiểm. Nói bọn họ xa lánh thành bang, chi bằng nói thành bang đang chủ động tránh xa bọn họ.”
Fanna cau mày nhìn thúc phụ của mình: "Vậy lẽ nào người trông mong bọn họ có thể tới giúp Phổ Lan Đức chống lại phụ thân của họ sao?"
"Đó chỉ là một cách nghĩ, nhưng đáng để thử một lần," Dante lại nói rất nghiêm túc: "Suy cho cùng, chúng ta đều biết rằng Bright Star và Sea Mist đã phân tách khỏi Thất Hương Hào hơn một thế kỷ trước, Lucrecia và Tirian đã đoạn tuyệt với phụ thân mình tại sự kiện xảy ra ở mười ba quần đảo Villcecelin trước đó. Hơn nửa thế kỷ trước có tin đồn rằng một số thuyền trưởng viễn dương đã tận mắt nhìn thấy Sea Mist ở hải vực phương bắc và ảo ảnh của Thất Hương Hào giao chiến - Thời gian đó Thất Hương Hào đã trở thành một con tàu ma huyền thoại, điều này có lẽ có thể giải thích thái độ của hai thuyền trưởng đó khi đối mặt với 'phụ thân' của mình."
"Hơn nửa thế kỷ trước... vào thời điểm đó Sea Mist vẫn là kỳ hạm dưới quyền Nữ vương Hàn Sương, vị thuyền trưởng Tirian đó có lẽ chỉ đang phụng mệnh bảo vệ thành bang," Fanna chậm rãi nói trong khi suy nghĩ: "Có điều người nói đúng, ít nhất điều này đủ để chứng minh rằng Sea Mist quả thực có kỷ lục đối đầu với Thất Hương Hào."
Nhưng nàng ta vẫn có chút nghi ngờ, đồng thời suy nghĩ vài giây, sau đó mới nói ra những nghi ngờ trong lòng: "Nếu Bright Star và Sea Mist không để ý đến Phổ Lan Đức thì làm thế nào?"
"Vậy nên, đây chỉ là một thử nghiệm," Dante lẳng lặng nói: "Ta sẽ tung tin ra ngoài, tìm kênh chuyển đến bàn của hai vị thuyền trưởng đó về tình hình Thất Hương Hào tái xuất và lái về phía Phổ Lan Đức - Ta chỉ làm nhiêu đó, phản ứng của hai vị thuyền trưởng sau đó thế nào là tùy thuộc vào bọn họ."