Cho dù là u linh cũng từng là một thành viên của thế giới hiện thực, cho dù Thất Hương Hào đã rơi vào không gian thứ cách đây một thế kỷ có đáng sợ đến mức nào đi chăng nữa, thì nó vẫn là một con tàu được chế tạo bởi những người thợ thủ công trong thế giới hiện thực, giống như vị thuyền trưởng Duncan đó, trước khi hóa thành bóng ma tâm lý của không gian thứ cũng từng là một con người.
Đối với những thủy thủ bình thường mà nói, tất cả những gì liên quan đến Thất Hương Hào tất nhiêu đều phải phủ lên một tấm màn "lời nguyền" và "quỷ dị", như thể vị thuyền trưởng u linh khủng bố đó là một tạo vật được sinh ra trực tiếp từ không gian thứ, sẽ không ai nghĩ đến việc liệu một thiên tai trôi nổi trên biển cả vô biên có bất kỳ cảm xúc riêng tư, có bất kỳ mối quan hệ giữa người với người nào hay không, “Thuyền trưởng Duncan” trong lòng của rất nhiều người thậm chí giống như một hiện tượng tự nhiên mang tính biểu tượng - chỉ cần tồn tại là đủ rồi, không cần truy tìm nguồn gốc.
Nỗi sợ hãi xây lên một bức tường cao trong trái tim của người phàm, khiến trong tiềm thức họ không nghĩ đến phía bên kia tường cao rốt cuộc còn những chi tiết gì nữa.
Nhưng là một thẩm phán quan chuyên chống lại nỗi sợ hãi này, Fanna biết nên làm thế nào phân biệt ra được những phần chân thật từ một loạt các truyền thuyết, sự phóng đại và những lời lảm nhảm.
Vị thuyền trưởng đáng sợ của Thất Hương Hào đó... khi ông vẫn còn là một nhân loại, trước sự kiện mười ba đảo Villcecelin, ông cũng có những người bạn chí cốt và các thành viên gia tộc của riêng mình, ông cũng có những thủy thủ và phụ tá trung thành dưới quyền, ông cũng cần phải đến bến tàu để duy trì nguồn tiếp tế và giao thiệp với đương cục thành bang.
Ông không thể nào vừa sinh ra đã là một thiên tai di động.
Thuyền trưởng Duncan có một cặp con trai và con gái, lần lượt là con trai trưởng Tirian Abnomar và con gái Lucrecia Abnomar – Hơn nữa họ vẫn còn sống cho đến ngày nay.
Nghe nói một loại lực lượng bị nguyền rủa nào đó đã kéo dài tuổi thọ của họ, cho phép hai vị thuyền trưởng đi lang thang trên thế giới bất tử như người cha đáng sợ của họ.
Mỗi người trong số hai thuyền trưởng này đều nắm giữ một con tàu mạnh mẽ, đồng thời từ lâu đã ở ngoài rìa của thế giới văn minh. Mối quan hệ của họ với tất cả các thành bang đều rất lạnh nhạt và thậm chí mơ hồ đối lập, đến mức nhiều người thậm chí đều không dám tưởng tượng rằng thuyền trưởng Duncan lại còn có một cặp con trai và con gái hoạt động trên thế giới như vậy, mà chỉ một bộ phận những người thông hiểu lịch sử và đủ lý trí mới hiểu được chuyện của bọn họ.
Mặt khác, bất chấp mối quan hệ lạnh nhạt của họ với các thành bang, chí ít hai vị thuyền trưởng này vẫn còn đứng về phía nhân loại - Lời nguyền đáng sợ của Thất Hương Hào không hề khiến họ bước theo gót chân của thuyền trưởng Duncan.
Bright Star là một con tàu thám hiểm tiên phong đáng gờm dưới sự chấp chưởng của Lucrecia Abnomar nữ sĩ, một vị nữ sĩ đam mê khám phá cực hạn của thế giới. Nghe đâu nàng ta từng đạt đến tận cùng rìa của thế giới đã biết và chứng kiến kỳ quan mà thế nhân khó bề tưởng tượng nổi.
Không ai biết nàng ta rốt cuộc đang tìm kiếm điều gì ở rìa thế giới, nhưng trong những dịp hiếm hoi, nàng ta sẽ cử sứ giả đến thăm các Hiệp hội Thám hiểm ở một số thành bang, đồng thời nói cho thế nhân biết một số kiến thức mà mình đã phát hiện trên đường đi - Mối liên hệ thiện chí duy nhất này là minh chứng cho thấy nàng ta vẫn đứng về phía nhân loại.
Người ta nói rằng Hiệp hội Thám hiểm của thành bang Cold Harbor thậm chí còn trao tặng cho nữ sĩ bí ẩn này một huân chương hội viên danh dự, nhưng không ai biết người sau có đón nhận... "danh dự" này hay không.
Tirian Abnomar là một tồn tại “gần gũi” với thế giới loài người hơn so với em gái của y, nhưng lại nguy hiểm hơn - Hơn nửa thế kỷ trước, y từng quên mình phục vụ cho thành bang Hàn Sương ở vùng hải vực phương bắc, y bây giờ là thuyền trưởng hải tặc mạnh mẽ nhất ở vùng hải vực lạnh giá.
Vị thuyền trưởng vui buồn thất thường này kiểm soát gần một nửa các tuyến đường chính của biển lạnh giá, với Sea Mist là soái hạm và hơn mười tàu chiến chiến đấu vì y, trên thực tế y đã trở thành bán quan phương thế lực của biển lạnh giá ngoại trừ Cold Harbor và Hàn Sương, các hòn đảo mà y chiếm đóng cũng đã phát triển đến mức có thể cạnh tranh với các thành bang, như thể vượt qua khái niệm về một "nhóm hải tặc".
Còn về việc vị thuyền trưởng Tirian này đã đi từ vị trí tướng lĩnh dưới quyền Nữ vương Hàn Sương trở thành thủ lĩnh hải tặc như thế nào, có rất nhiều ý kiến khác nhau —
Một bộ phận người nói rằng y chính là chủ mưu của cuộc nổi loạn ở Hàn Sương nửa thế kỷ trước, người đã đích thân đẩy Nữ vương Hàn Sương lên đoạn đầu đài, sau đó thì cướp sạch của cải của thành bang và thành lập một nhóm hải tặc hùng mạnh kể từ đó.
Một thuyết pháp khác thì hoàn toàn ngược lại: Một số ít học giả cho rằng Tirian Abnormar đã chiến đấu đến thời khắc cuối cùng vì nữ vương trong cuộc nổi loạn ở Hàn Sương, cuối cùng trở thành một tên hải tặc và thường xuyên tập kích các con tàu giữa Hàn Sương và Cold Harbor vì nản chí ngã lòng và bị ám ảnh bởi chấp niệm phục thù cho nữ vương.
Fanna không biết trong những suy đoán bừa bãi này của thế nhân có mấy phần thật và mấy phần giả, xét tính cách của hai vị thuyền trưởng đó, chắc có lẽ họ cũng không mấy hứng thú giải thích chuyện của mình cho thế nhân, nhưng có một điều có thể khẳng định: Thất Hương Hào tái xuất hiện trở lại thế gian chắc chắn là một sự kiện lớn cần để tâm đến, thậm chí cảnh giác phòng bị và dốc toàn lực chuẩn bị chiến đấu đối với họ.
Suy cho cùng, hơn một thế kỷ trước đôi huynh muội này đã dẫn dắt con tàu của riêng mình phản bội lại Thất Hương Hào — Mà bây giờ, người cha cuồng nộ của họ đã trở về lại từ không gian thứ.
Tất nhiên, như Dante Wayne đã nói, đây cũng chỉ là một thẻ dự phòng - Sẽ tốt hơn nếu nó có ích, nhưng không thể đặt hy vọng của mình vào thẻ này.
Những gì thực sự có thể trông cậy vào vẫn là lực lượng của bản thân mình.
...
Khi tháp đồng hồ của giáo đường trong khu phố vang lên, nhịp điệu đặc biệt của tiếng còi hơi cũng đồng thời phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm, thành bang im lặng cả đêm cũng dần dần tỉnh giấc.
Ánh mặt trời đang dần lan tràn trải dọc theo những tòa nhà phía xa, “vết thương của thế giới” trên bầu trời dần tắt ngúm và biến mất trong ánh nắng, tiếng ngựa xe và người đi đường truyền tới từ đường phố, thành phố bao quanh bởi biển vô biên này lại trải qua một đêm nữa, đồng thời an nhiên đón mặt trời mọc.
Nina dậy thật sớm chuẩn bị bữa sáng, mùi thơm của sốt nấm và bánh mì nướng giúp Duncan xua tan cơn buồn ngủ buổi sớm của thân thể nhân loại. Nghe tiếng chuông xe đạp ngoài đường vọng vào, anh chợt nói: “Cháu có muốn một chiếc xe đạp không?"
“Xe đạp?” Nina sững sờ một lúc rồi lập tức xua tay: “Thứ đó đắt lắm… Hơn nữa cháu cũng chưa cần dùng tới.”
“Đi học sẽ tiện hơn,” Duncan nói: “Chuyện tiền bạc cháu không cần phải lo, chú sẽ nghĩ cách.”
Anh đã nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này - Mặc dù cửa tiệm đồ cổ này trông chưa ra hình dáng gì, nhưng xét tình hình tích trữ và luân chuyển hàng hóa trong kho, cùng tiền mặt cất trữ trong cửa tiệm, nó thực sự phải có doanh thu ổn định trong ngày và ít nhất nuôi hai người là chuyện dư dả có thừa.
Tình trạng túng quẫn trong đời sống sinh hoạt của Nina hiện tại, hoàn toàn là do người chú ban đầu của cô đã hiến dâng hơn một nửa gia sản cho tà giáo, mà hơn một nửa số tiền còn lại thì bị tiêu xài hoang phí vào rượu mạnh, sòng bạc và thuốc men.
Bây giờ cuộc sống sa đọa này đã kết thúc, sau khi số tiền tiêu xài hoang phí khổng lồ đã bị chận lại, anh không phải làm gì khác, chỉ cần duy trì việc làm ăn của cửa tiệm bình thường là có thể cho Nina cuộc sống tốt hơn trước.
Tất nhiên, anh không biết kinh doanh cửa tiệm như thế nào, một số đường giây thu mua mà anh biết trong trí nhớ cũng hơi mơ hồ, nhưng... những điều này đều có thể thích ứng dần.
Mấu chốt nhất vẫn là phải để Nina thực sự yên tâm, để cô quen với sự thay đổi là "chú" mình đã trở nên đáng tin cậy trở lại.
Nina cúi đầu, nhấm nháp một ít bánh mì cứng, một lúc sau vẫn lặp lại là: "Thứ đó đắt lắm..."
Duncan vừa mở miệng định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa từ tầng một vang đến.
“Sớm như vậy… còn chưa mở cửa đã có người đến?” Nina sững sờ khi nghe thấy tiếng gõ cửa, vô thức lẩm bẩm, ngay sau đó đứng dậy đi ra ngoài: “Cháu đi xuống dưới xem tình hình thế nào!
Cô gái chạy nhanh xuống lầu, trong khi Duncan thản nhiên bẻ một mẩu bánh mì ném cho con chim bồ câu đang đi lại trên bàn: "Ngươi nói... ngoài việc mở cửa tiệm bình thường, còn cách nào khác để kiếm tiền nhanh hơn chứ... hay là dùng ngươi mở một công ty phân phối?"
Con chim bồ câu nhất thời nhảy hai bước sang một bên và vỗ cánh giận dữ: "Cũng đâu phải đặc biệt tới để tiêu khiển tôi."
Sau đó nó bắt đầu lảm nhảm, gì mà "Đại Ngọc kia nổi giận, vung Bát Xà Mâu lên" rồi lại "Đường trưởng lão tế xuất song chưởng, trực tiếp đánh vào Cừu Thiên Nhẫn xoay tròn như bông vụ", tiếp đó lại "Khi ngẩng đầu nhìn lên, Như Lai hiện ra trên đầu như một dải lụa màu máu, toàn doanh nín thở, ba huynh đệ toát mồ hôi lạnh”...
Duncan sững người: "..."
Anh có thể hiểu được con chim bồ câu này không thể nói khi có Nina ở đây, vì vậy kìm nén không hề nhẹ, nhưng anh hoàn toàn không thể hiểu được cấu trúc bộ não của con chim này biến thành dạng gì sau nửa ngày câm nín - trong kho từ ngữ của nó đều là thứ lung tung lộn xộn gì đâu!
Nhưng trước khi anh mở miệng nói chuyện với con chim bồ câu, giọng nói của Nina đột nhiên truyền tới từ tầng một - Giọng cô có vẻ hơi căng thẳng: "Chú Duncan! Có... có hai vị quan trị an tiên sinh đến tìm chú..."
Quan trị an? Mới sáng sớm mà hai quan trị an đến tìm mình?
Duncan sửng sốt một chút, lập tức ra lệnh cho con chim bồ câu đợi ở trong phòng, sau đó đứng dậy nhanh chóng đi xuống lầu.
Vừa mới tới tầng một, anh liền nhìn thấy Nina trong vẻ mặt lo lắng quay đầu nhìn về phía cầu thang, cùng hai quan trị an trong bộ đồng phục màu xanh đậm đang đứng ở cửa cửa tiệm đồ cổ.