8 giờ tối, vườn hoa trên sân thượng tầng 3.
Đường Tụng cầm laptop, kiểm tra báo cáo Tạ Vũ Đồng gửi tới.
Công ty Đồng Duyệt của nàng đã trở thành công ty con của văn hóa Đường Trình.
Sau này cũng sẽ phụ trách cung ứng tất cả nguyên liệu nấu ăn của phòng cà phê.
Hắn cũng không để ý đến công ty này lắm, coi như là quà tặng kèm khi chiêu mộ Tạ Vũ Đồng đi.
Tuy nhiên, Tạ Vũ Đồng lại rất để ý đến công ty này.
Trong báo cáo.
Nàng trình bày rất cặn kẽ kế hoạch phát triển, hi vọng hắn có thể tham khảo.
Tiếp đó, lại xếp loại và tổng kết vài vấn đề sẽ gặp phải kinh mở chuỗi mắt xích.
Đưa ra phương án giải quyết.
Đường Tụng xem xong, nội tâm không nén khỏi xúc động.
Có người giúp đỡ, làm việc thật là sảng khoái.
Đặc biệt là một nhân tài như Tạ Vũ Đồng, sự trợ giúp của nàng là rất lớn.
Hắn biết rõ năng lực của mình, xử lý một phòng cà phê thì còn được.
Nếu như là một công ty lớn, vậy hoàn toàn không đủ.
Hôm nay có Tạ Vũ Đồng trợ giúp, hắn sẽ thoải mái hơn không ít.
Tinh…
Âm báo wechat vang lên.
Trương Linh Linh: “Đã biên tập xong, anh xem qua một chút, nếu không hài lòng thì tôi sẽ sửa lại.”
Rất nhanh, nàng đã gửi một video qua.
Đường Tụng mở xem ra.
Mở đầu là một bàn tay thon dài nắm lấy bút chì.
Nhanh chóng nhảy múa trên giấy vẽ, một bức tranh sinh động từ từ thành hình.
Tiếp đó, người và mô tô, phong cảnh tựa như giao thoa với nhau.
Nơi này có thêm các loại hiệu ứng, kỹ xảo như quay chậm, vỡ vụn, dừng lại, tạo ra một hình ảnh như mơ.
Kết hợp thêm bộ lọc và nhạc nền, tổng thể rất tuyệt vời.
Bởi vì có thêm quá trình vẽ tranh, nên độ dài tiếp cận 20 giây.
Tuy nhiên hiệu quả rất tốt, rất bắt mắt.
So với mấy video biến hình, khoe giàu, thì càng có kỹ thuật hơn, càng đẹp hơn.
Đường Tụng lập tức trả lời: “Quá tuyệt vời! Linh Linh vất vả rồi. Ôm một cái.gif.”
Tinh…
Trương Linh Linh: “Không vất vả, anh thích thì tốt, bản HD sẽ gửi qua mail, nhớ kiểm tra.”
Đường Tụng: “Ok!”
Tải video xuống, chuyển sang điện thoại.
Mở TikTok, lập tức đăng lên.
Sau đó, chính là chọn đề tài và văn án, cái này ảnh hưởng đến độ hot và lượt xem.
Đường Tụng bắt đầu suy nghĩ.
Đột nhiên lại nhận được mấy tin.
Trương Linh Linh: “Tôi đã tìm mấy video có phong cách, đề tài và giới thiệu tương tự, anh có thể tham khảo một chút.”
Trương Linh Linh: “Vui vẻ có dấu vết để lần theo, lãng mạn vô biên vô hạn.”
Trương Linh Linh: “Trước khi xuất phát đều có vấn đề, mà đáp án, lại nằm trong gió.”
…
Tiếp đó lại gửi mấy đề tài hấp dẫn.
Phân tích cái nào có thể cọ độ hot, cái nào dễ hấp dẫn người xem.
Đường Tụng thấy hơi cảm động, Trương Linh Linh quá chăm chỉ.
Để tỏ lòng thành, hắn đặc gửi một tin nhắn bằng giọng nói qua, ngỏ ý cảm ơn: “Vất vả rồi, chờ qua đoạn thời gian bận rộn này, tôi sẽ mời cô đi ăn tiệc, địa điểm tùy chọn.”
Trở lại app TikTok.
Đánh văn án, chọn đề tài, lập tức tuyên bố.
Quy củ cũ, bỏ 30.000 tiền quảng cáo.
Giải quyết xong, lại xem lại video vài lần, lúc này mới cười hài lòng.
Nếu sau này có thể bảo trì trình độ như vậy, đảm bảo lượng fan và lượt like sẽ tăng mạnh.
Quả nhiên, việc chuyên nghiệp là cần người chuyên nghiệp đến làm.
…
Ký túc xá nữ đại học sư phạm.
Thu Thu nghe thấy giọng nói của Đường Tụng, tâm trạng vừa hưng phấn lại vừa thấp thỏm.
Nếu như có thể ăn một bữa cơm với Đường Tụng thì tốt.
Két…
Cửa mở ra, Trương Linh Linh đi rửa mặt về.
Thu Thu giật mình, vội vàng để điện thoại xuống.
Hơi chột dạ nói: “Linh Linh, mình sửa sang lại mấy văn ăn và đề tài, lại dùng wechat của cậu để gửi cho Đường Tụng, để Đường Tụng tham khảo một chút.”
Nghe vậy, Trương Linh Linh hơi lo lắng, vội vàng chạy qua xem.
Sau khi xem hết lịch sử trò chuyện, nàng mới thở phào một hơi.
Dù sao lần trước Thu Thu cũng gây họa rất nghiêm trọng.
Khiến cho nàng đến giờ vẫn còn hơi khó chịu.
Lập tức nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt lại hơi cổ quái.
Nếu như không có chuyện của tên Vương Vân Phong kia.
Với dáng người kinh khủng và gương mặt hoa khôi này của Thu Thu, cộng thêm cách quan tâm như ‘liếm chó’ này.
E rằng Đường Tụng không chịu nổi thật.
Nghĩ đến đây, Trương Linh Linh lại chua xót nói: “Thu Thu, cậu nên cân nhắc đến chuyện nhuộm lại tóc đi.”
Thu Thu vô thức sờ lên mái tóc bạch kim của mình, liền gật đầu một cái, quyết định ngày mai sẽ đi nhuộm đen.
Sau đó lại hiểu ý của Linh Linh, nhỏ giọng nói: “Mình không có ý đó, chỉ là muốn giúp Đường Tụng một tay thôi, như vậy mình cũng bớt áy náy, cậu đừng hiểu lầm.”
Liếc nhìn ánh mắt né tránh của Thu Thu, Trương Linh Linh bất đắc dĩ nói: “Được rồi, không thành vấn đề, dù sao thêm cậu cũng không nhiều.”
Với trình độ ưu tú của Đường Tụng, không biết có bao nhiêu bướm hoa vườn quanh người kìa.
Trong số những người đã biết, kẻ có sức chiến đấu yếu nhất chính là mình nhỉ?
Nào là Lỵ Lỵ, Bạch Tĩnh, Thu Thu… đều là người nàng không so sánh được.
…
Sau khi xong xuôi, Đường Tụng nhàn nhã nằm trên ghế, trò chuyện với Đổng Ngọc Ngôn và Trình Nhạc Nhạc một lúc.
Công tác bận rộn đến đây, cũng không thể quên cầu thủ nhà mình.
Trình Nhạc Nhạc sắp huấn luyện quân sự xong.
Dạo này Đổng Ngọc Ngôn lại hơi bận.
Đường Tụng trở về phòng ngủ, liền thấy Lý Nhã Lỵ nằm sấp trên giường, dáng vẻ suy yếu mà lười biếng.
Thấy Đường Tụng đi vào, Lý Nhã Lỵ vội vàng ngồi dậy, để lộ ra khuôn mặt tươi cười: “Honey, anh hết bận rồi?”
“Ừm.” Đường Tụng gật đầu một cái, lại hôn lên trán nàng: “Lỵ Lỵ, hôm nay anh hơi quá đáng, không cân nhắc đến năng lực chịu đựng của em, sau này anh sẽ khống chế thời gian và cường độ.”
Lý Nhã Lỵ vội vàng ôm lấy hắn, say mê nói: “Không sao, chỉ cần anh thích là được, lại nói… em cũng rất thích.”
Hai người nhìn nhau, nhìn gương mặt tuấn tú của Đường Tụng.
Lý Nhã Lỵ lại không nhịn được mà hôn lên, tay cũng bắt đầu không thành thật.
Trong chốc lát, liền cảm giác được sức sống mạnh mẽ của Đường Tụng.
Lúc này Lý Nhã Lỵ mới tỉnh táo lại, thân thể hơi co lại.
Nhớ đến trận mưa to gió lớn lúc trước, sắc mặt nàng lại hơi trắng.
Đáng thương nói: “Chồng, em sai rồi, anh tha cho em đi, em thật sự không được.”
Đường Tụng nói gì đó bên tai nàng.
Lý Nhã Lỵ ngoan ngoãn cúi đầu.