Phòng cà phê Thời Gian.
La Thu Ngọc đứng một bên, kiên nhẫn báo cáo công tác.
“Ông chủ, đội ngũ huấn luyện kia rất tốt, các loại thiết bị và công thức đồ uống đều rất cao cấp. Thông qua nghiên cứu thị trường và đề cử, chúng ta lựa chọn 9 loại sản phẩm mới. Bao gồm…”
“Lát nữa ngài có thể nếm thử, mấy loại cà phê cũ cũng được sửa đổi, cung cấp nhiều khẩu vị để lựa chọn hơn. Trải qua 2 ngày thí nghiệm, những sản phẩm được yêu thích bao gồm…”
Đường Tụng nghe La Thu Ngọc nói, thỉnh thoảng lại gật đầu tỏ ý tán thành.
Đến khi đối phương dừng lại, Đường Tụng cười nói: “Vất vả rồi, công tác rất tốt.”
“Nên làm mà.” La Thu Ngọc cười một tiếng.
Đường Tụng lại nhớ đến đề nghị của Tạ Vũ Đồng, nói: “Bởi vì gia tăng sản phẩm, chúng ta cần tiến hành thiết kế đóng gói và tuyên truyền thêm lần nữa, chuyện này để tôi sắp xếp. Cô liên lạc với những chuyên gia và streamer trước kia, mời bọn họ đến tuyên truyền.
“Vâng ông chủ, tôi đi làm ngay.” La Thu Ngọc rất hăng hái.
Mấy ngày trước nàng đã đến tổng bộ một chuyến, cũng câu thông với vị phó tổng mới kia.
Sau khi biết tình hình đại khái của công ty, nội tâm đã có nhiều dã vọng hơn.
Công ty mới thành lập, đang trong thời kỳ phát triển nhanh, cũng là lúc cần dùng người.
Nàng làm trong ngành dịch vụ nhiều năm rồi, cũng biết cái nghề này rất gian nan.
Tại Yến Thành, lương quản lý của một phòng cà phê, nhiều nhất là hơn chục ngàn.
Nếu như tương lai có cơ hội tiến vào tổng bộ, trở thành quản lý cao tầng trong công ty, vậy nàng có thể chuyển hình rồi.
Trở thành quản lý, không cần phải câu nệ ở một cửa hàng.
Vị ông chủ này rất ôn hòa, nói chuyện và làm việc đều rất đáng tin, hơn nữa có tài lực rất mạnh.
Nếu như được ông chủ thưởng thức, tương lai là vô hạn khả năng.
Đây là kỳ ngộ lớn nhất của nàng, nhất định phải nắm chặt.
Tiễn La Thu Ngọc, điện thoại của Đường Tụng lại vang lên.
Là Helen.
“Xin chào Đường tổng, sáng nay sẽ có một nhóm người đến phỏng vấn, ngài có rảnh không?”
“Được, lát nữa tôi sẽ qua.”
Đường Tụng đã thông báo trước, đến vòng phỏng vấn thứ hai của cấp bậc quản lý, thì phải thông báo cho hắn biết.
Bởi vì có kỹ năng bị động ‘trực giác săn đầu người’, hắn có thể đoán được ai phù hợp với vị trí nào.
Đối với một xí nghiệp mới thành lập mà nói, chiêu mộ nhân viên quản lý ở giai đoạn đầu là một chuyện rất quan trọng.
Cúp máy, Đường Tụng đi ra khỏi tiệm.
Nhìn chiếc Suzuki ở chỗ đậu xe, lại cảm thấy hơi không quen.
Nhưng dù sao cũng là nhiệm vụ, ba ngày này chỉ có thể dựa vào nó.
Đúng, chính là vậy!
Một thanh niên cao to đẹp trai mặc âu phục phẳng phiu, lại lái một chiếc Suzuki đáng yêu.
Trong cửa tiệm.
Một đám nhân viên không khỏi lộ ra vẻ ngưỡng mộ.
Nhìn đi, cái gì gọi là khiêm tốn? Cái gì gọi là nội hàm? Cái gì gọi là bố cục? Chính là đây!
Rõ ràng có xe thể thao, nhưng vẫn lái chiếc xe máy bình thường.
…
Bãi đậu xe của cao ốc Nguyệt Thành có khu vực dành riêng cho xe điện và xe máy.
Trong tiếng động cơ ‘cộc cộc cộc’.
Đường Tụng lái thẳng vào bãi, khóa xe, rút chìa khóa, gạt chân chống, đứng dậy, tháo mũ bảo hiểm.
Liền mạch lưu loát.
Đang là giờ cao điểm, nên có không ít xe điện xe máy tiến vào.
Lúc xoay người, Đường Tụng lại nhìn thấy mấy người quen.
Là tổ trưởng cũ của mình, Thôi Hạo.
Hơn 30, dáng vẻ rất thành thục, trông cũng khá to con.
Dù sao công ty cũ cũng ở cao ốc Nguyệt Thành, Đường Tụng cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nên cũng không ngạc nhiên.
“Anh Thôi, đã lâu không gặp.” Đường Tụng cười hào.
Thôi Hạo ngẩn người, kết hợp giọng nói và tướng mạo, tựa như nhớ ra cái gì đó.
Ngạc nhiên hỏi: “Cậu là… Tiểu Đường?!”
Nghe thấy xưng hô quen thuộc, Đường Tụng gật đầu một cái, cũng thấy hơi xúc động.
Vừa tốt nghiệp, liền làm việc dưới tay Thôi Hạo.
Tuy rằng Thôi Hạo vẽ không ít bánh nướng, nhưng đúng là đã dạy mình rất nhiều thứ.
Từ một con gà không hiểu gì, trở thành một người làm công hợp cách.
Sau khi nghỉ việc cũng an ủi mình.
Đường Tụng cũng có ấn tượng không tệ với Thôi Hạo.
“Đúng là tên nhóc nhà cậu à! Sao đẹp trai vậy, da cũng tốt hơn trước rất nhiều.” Thôi Hạo vui vẻ nói: “Dạo này thế nào? Tìm được việc chưa?”
Đường Tụng gật đầu một cái: “Ừm, tìm được rồi.”
Mình lập nghiệp làm ông chủ, cũng coi như là có việc nhỉ?
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, giờ rất khó tìm việc, có cơ hội thì phải nắm chắc, rất tốt.” Thôi Hạo vẫn là dáng vẻ như người anh trai, còn vỗ vỗ vai Đường Tụng.
Hắn cũng có ấn tượng không tồi với cậu thực tập sinh này.
Chịu làm, chịu khổ, tính cách lại hiền lành.
Hắn còn từng hứa hẹn với Đường Tụng, sau khi thành chính thức thì sẽ tăng lương.
Ai ngờ lại vì Bạch Hiểu Manh mà mất việc.
“Anh Thôi, dạo này vẫn tốt chứ?” Đường Tụng khách sáo hỏi.
Nghe vậy, sắc mặt Thôi Hạo có chút không đúng.
Nhưng hắn cũng không nói gì, giọng nói hơi mất tự nhiên: “Cũng được, kiếm miếng cơm ăn.”
Đường Tụng thấy vậy thì cũng không hỏi nhiều.
Hai người lại nói vài chuyện linh tinh.
Thôi Hạo giơ tay nhìn đồng hồ, hơi lo lắng nói: “Xin lỗi Tiểu Đường… tôi phải vào làm rồi, lần sau nói chuyện tiếp.”
“Được, vậy lần sau lại nói.” Đường Tụng cười cười, đưa mắt nhìn Thôi Hạo chạy chậm đi.
Nội tâm thấy hơi kỳ quái, công ty cũ cũng không quá khắt khe với những lãnh đạo trung tầng mà.
Lúc trước Thôi Hạo thường xuyên đi muộn, chẳng lẽ gần đây mới thay đổi quy định?
Hắn thản nhiên đi vào đại sảnh, quẹt thẻ đi đến thang máy.
Liền thấy Thôi Hạo đang sốt ruột chờ thang máy.
Tinh tinh…
Thang máy cuối cùng cũng đến.
Thôi Hạo vội vàng đi vào.
Đường Tụng suy nghĩ một chút, cũng chen vào trong đám người.
Hiện giờ rất nhiều người, chờ chuyến sau thì không biết chờ đến bao giờ.
“Anh Thôi, trùng hợp thật.” Đường Tụng lại cười với Thôi Hạo.
Với tâm tính của hắn bây giờ, tự nhiên sẽ không thấy xấu hổ.
Thôi Hạo ngạc nhiên nhìn Đường Tụng: “Công ty cậu cũng ở cao ốc Nguyệt Thành?”
“Đúng vậy, rất trùng hợp.”
Rất nhanh thang máy đã đầy người, hai người đều ăn ý mà yên lặng.
Vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng cũng đến tầng 20.
Đường Tụng nhường đường cho Thôi Hạo đi ra.
Sắc mặt Thôi Hạo hơi mất tự nhiên, lắc đầu nói: “Tôi không ở tầng này.”
Đường Tụng nhíu mày, nội tâm đang suy đoán gì đó.
Lại qua một lát, thang máy dừng ở tầng 30.
Đường Tụng bước ra ngoài.
Đang định chào hỏi Thôi Hạo, lại phát hiện hắn cũng đi ra.
Biểu cảm của hai người đều rất phong phú.