Gần đây, Đổng Ngọc Ngôn rất bận.
Chuyển sang bộ phận tiêu thụ được một tháng.
Phong ba chụp ảnh chung cũng đã lắng xuống.
Trong công ty bắt đầu có thêm ít lời ra tiếng vào.
Nói nàng căn bản không có quan hệ gì cả, mà chỉ cáo mượn oai hùm.
Đổng Ngọc Ngôn hơi chú ý, đã biết ai đang giở trò sau lưng.
Tổ trưởng cũ của tổ 5, Lưu Húc.
Bởi vì nàng đột nhiên được thăng chức, cướp lấy vị trí của đối phương.
Điều này cũng khiến cho hai người kết thù.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là, nàng chỉ là một cô bé vừa mới tốt nghiệp.
Đột nhiên là tổ trưởng tổ tiêu thụ, nhất định có rất nhiều người ghen tị đến đỏ mắt.
Điều này cũng là nguyên nhân vì sao lời đồn kia càng ngày càng lan truyền rộng rãi hơn.
Cho đến giờ, nàng vẫn không phải người mặc cho kẻ khác bắt chẹt, bị người bắt nạt, đương nhiên phải nghĩ cách đánh lại.
Đơn giản nhất chính là bất lấy một khách hàng lớn, chứng minh năng lực và quan hệ của mình.
Mà công ty Thiên Thịnh chính là lựa chọn đầu tiên của nàng.
Đây là một xí nghiệp tổng hợp, làm từ trang trí nội thất cho đến môi giới, tiêu thụ nhà, vân vân…
Cũng coi như là công ty hàng đầu tại Yến Thành.
Thực lực mạnh hơn công ty Hoa Vũ nàng đang làm rất nhiều.
Nhưng độ khó cũng rất cao.
Vì vậy, khi nàng tuyên bố muốn tiếp xúc với Thiên Thịnh để kéo đơn hàng, tất cả mọi người đều cho rằng nàng không biết tự lượng sức mình, cậy mạnh.
Ông chủ cũng uyển chuyển khuyên bảo, nói nàng không cần quan tâm đến những thứ kia, chỉ cần giữ mối quan hệ với khách hàng lớn Hằng Đạt là được.
Tuy nhiên, với tính cách của Đổng Ngọc Ngôn, sao có thể không quan tâm đến cái nhìn của người khác?
Vì đơn hàng này, nàng bắt đầu tăng ca, học tập đề cao tri thức.
Đồng thời cũng tìm những người có kinh nghiệm phong phú để học hỏi.
Cuối tuần cũng không nhàn, mà chạy đến công ty đối phương để điều tra nghiên cứu.
Trải qua hơn 10 ngày chuẩn bị, rốt cuộc cũng đến lúc hành động.
Sau đó, nàng dùng biện pháp của bản thân, thử tiếp xúc với Thiên Thịnh.
Nỗ lực phát triển với khách hàng lớn này.
Nếu mà… mình đã nỗ lực, đã dốc hết sức mà vẫn thất bại, vậy thì chỉ có thể nhờ Đường Tụng ra sân.
Nàng sở dĩ chọn công ty này, đáp án cũng rất đơn giản.
Cổ đông lớn của Thiên Thinh chính là ‘tập đoàn Đường Tống’.
Đổng Ngọc Ngôn đứng dậy từ chỗ làm việc, bóp bóp cái cổ mỏi nhừ.
Lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Đường Tụng: “Rốt cuộc cũng xong, hôm nay là thứ sáu, tối nay đi dạo…”
Qua một lúc lâu, đối phương mới trả lời.
Thấy câu trả lời này, Đổng Ngọc Ngôn cắn cắn bờ môi căng mọng.
Ngón tay trắng nõn lướt trên bàn phím: Cơm nước xong có thể lên phòng mình ngồi một chút.
Đường Tụng trả lời rất nhanh.
Đổng Ngọc Ngôn lộ ra nụ cười vui vẻ.
…
Sao khi phỏng vấn xong, Đường Tụng và Helen lại bàn luận vài chuyện.
Nhìn đồng hồ, cũng nên xuất phát rồi.
Lái chiếc Suzuki, nghênh đón ánh hoàng hôn, qua lại trong dòng xe cộ.
Ý thu rất đậm, chạng vạng tối đã hơi lạnh.
Đường Tụng cảm nhận gió lạnh lướt qua người, chỉ cảm thấy rất sảng khoái.
Khi hắn chạy đến quảng trường, Đổng Ngọc Ngôn vẫn đang tắc đường.
Đây đại khái chính là lợi ích của xe máy đi.
Đường Tụng đứng trong góc quảng trường, nhìn phong cảnh đường phố và ánh đèn xinh đẹp.
Thời đại học chỉ cắm đầu vào chơi game, tốt nghiệp lại bận làm việc.
Tuy rằng ở Yến Thành hơn 4 năm, nhưng lại không hiểu quá nhiều về nó.
Cũng chưa từng đến con phố nổi tiếng để check in này.
Suy nghĩ một chút, bắt đầu dạo bước, đi qua lại theo đám người.
Ánh chiều tà từ từ chìm vào đường chân trời.
Yến Thành bị màn đêm bao phủ.
Đường Tụng đút tay trong túi, khóe miệng mang theo nụ cười yếu ớt.
Cảm nhận cuộc sống ồn ã của Yến Thành khi về đêm.
Thỉnh thoảng lại có vài cô gái phát hiện ra hắn.
Muốn chạy lên tán tính, nhưng không có can đảm.
Xuyên qua một con đường rực rỡ ánh đèn.
Đủ loại mùi thơm bay vào trong mũi, ngọt, thơm, cay…
Đường Tụng liếc nhìn qua, cơ bản đều là đồ ăn vặt đang hot gần đây.
Tất cả gian hàng đều có không ít người, tiếng ồn ào không ngừng dù chỉ một giây.
Thời tiết cuối thu trong lành, nhiệt độ thích hợp, là thời điểm đông nhất.
Cách đó không xa, một đám học sinh nam nam nữ nữ đang kết bạn mà đi.
Trên mặt mang theo vẻ hưng phấn và vui sướng, trao đổi món nào ngon nhất, món nào hay ho nhất.
Hai bên đường còn có rất nhiều streamer đang livestream.
Nam nữ già trẻ, tuổi nào cũng có.
Chủ yếu là đi dạo phố, giới thiệu các loại đồ ăn.
Cũng có những người trẻ tuổi đang biểu diễn nhảy múa, ca hát…
Biển người mãnh liệt, trên mặt họ vẫn mang theo nụ cười tự tin.
Gậy selfie đơn giản, giá điện thoại, đường phố ồn ào, ánh đèn rực rỡ.
Giống như đã trở thành sân khấu của họ.
Thấy một màn này, Đường Tụng lại nghĩ đến video ngày hôm qua.
Đã gần 24 tiếng, không biết kết quả thế nào rồi.
Mở TikTok ra xem.
Bỏ qua các tin nhắn cá nhân, tiến vào trang chủ.
Fan: 180.500+, like video trên cùng: 110.300+.
Video mới nhất có hơn 2.600.000 lượt xem, hơn 200.000 lượt like.
Có thể rút: 1.750.000 NDT.
Đúng là một niềm vui nho nhỏ.
Dù biết video này sẽ hót, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Đoán là hôm nay có thể đột phá 200.000 fan.
Chỉ riêng cái video này, đã kiếm được gần 100.000 fan trong vòng 24 giờ, kiếm được 1.750.000 NDT.
Mở khu bình luận, hầu như đều là khen ngợi.
“Thế mà lại là một soái ca nghệ thuật, phác họa quá tuyệt.”
“Bầu không khi max điểm.”
“Soái ca …”
“Cầu lộ mặt….”
Lướt xem một lúc, Đường Tụng lại tăng thêm 30.000 phí quảng cáo.