Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 203 - Chương 203: Khảo Nghiệm Của Nam Thần

Chương 203: Khảo nghiệm của nam thần Chương 203: Khảo nghiệm của nam thần

Đường Tụng cười nói: “Chọn một cái đi.”

Đổng Ngọc Ngôn làm nũng: “Chúng ta ăn một nửa rồi đổi cho nhau được không? Như vậy có thể ăn 2 loại khẩu vị nha.”

“Được!”

Trên đường phố rực rỡ ánh đèn.

Hai người cầm bánh, hai mắt nhìn nhau một cái.

Thổi thổi một hơi, cắn một miếng to.

Vừa xốp vừa giòn, hương thơm nồng đậm, mùi thịt băm cũng rất ngon.

“Đây là cái bánh ngon nhất em từng ăn, em có thể nhớ mãi mùi vị này.” Đổng Ngọc Ngôn nhìn hắn đầy tình cảm.

Ánh đèn lấp lánh chiếu lên gương mặt thánh khiết của nàng.

Đường Tụng hưởng thụ món ngon, lại nhìn cô gái đang nhìn mình đầy tình ý.

Hắn đưa tay lướt qua gương mặt nàng, ngắm nhìn gương mặt quen thuộc này.

Tựa như nhớ lại từng lần gặp gỡ tình cờ thời đại học.

Gặp thoáng qua trên con đường nhỏ trong rừng cây.

Nhìn thoáng qua trong phòng ăn ồn ào.

Bóng lưng xinh đẹp trong phòng học yên tĩnh.

“Ngọc Ngôn, em rất đẹp.” Đường Tụng tán dương một câu.

Tiếp đó lại giúp nàng lau miếng bánh dính trên khóe miệng, rồi bỏ vào miệng mình.

Đổng Ngọc Ngôn bị động tác tự nhiên và dịu dàng này làm thất thần.

Đứng trên đường phố, động tình nói: “Please kiss me!”

Đường Tụng cúi đầu hôn lên, miệng toàn là mùi vị lòng nướng và rau xà lách.

Đúng là một nụ hôn khiến người ta khó quên, đại khái là hắn cũng sẽ nhớ rất lâu.

Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở vang lên.

“Keng, chúc mừng túc chủ, mị lực đạt đến 60, trở thành một nam thần hợp cách.”

“Keng, bạn kích hoạt nhiệm vụ mới ‘khảo nghiệm của nam thần’. mời tự kiểm tra.”

Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, trong lòng Đường Tụng hơi động.

Lúc trước, mị lực là 59 điểm.

Hôm nay đi dạo với Đổng Ngọc Ngôn, tình cảm có hơi xao động, cộng thêm tích lũy trước kia.

Chắc là mị lực nhân cách đã tăng lên.

Khiến cho mị lực của hắn lên đến 60.

Mị lực nhân cách bao gồm tự tin, tình thú, hài hước, nội hàm, khí chất, vân vân…

Là loại hình cần tích lũy qua thời gian, thuộc về loại khó tăng lên.

Lúc mới nhận được hệ thống, mị lực của hắn chí có 30.

Hôm nay, theo sự nỗ lực không ngừng của hắn, rốt cuộc cũng tăng lên gấp đôi.

Trở thành một nam thần chân chính, thật đáng mừng.

Nghĩ đến đây, hắn lại hôn sâu hơn, tỏ ý cảm ơn.

Đổng Ngọc Ngôn cũng nhiệt liệt đáp lại.

Đường Tụng mở giao diện hệ thống, kiểm tra nhiệm vụ mới.

Nội dung: Với tư cách là một nam thần hợp cách, bạn cần người khác phái khẳng định để chứng minh sức hút của mình. Lựa chọn 5 cô gái có độ hảo cảm nhất định, gửi một tin nhắn bày tỏ hi vọng sẽ nhận được một phần quà có ý nghĩa.

Phần thưởng: Gói quà nam thần x1.

Chú 1: Mỗi khi nhận được một phần quà, có thể nhận được một gói quà nam thần, tối đa 5 lần.

Chú 2: Quà tặng có chi phí (tấm lòng, tài lực, thời gian công sức) khác nhau, giá trị gói quà sẽ khác nhau.

Chú 3: Không được dùng các phương pháp như lừa gạt, uy hiếp, dụ dỗ… để nâng cao nâng cao chi phí quà tặng.

Quả nhiên là bài kiểm tra mà.

Rất tốt!

Đã đến lúc kiểm tra đám cầu thủ của mình rồi.

Để mình xem ai dám gạt mình, đến khi đó đảm bảo sẽ đánh sưng mông nàng.

...

Hai người đi dạo trên quảng trường gần 2 tiếng.

Vừa ăn vừa đi vừa trò chuyện.

Giống như quá khứ, đều là Đổng Ngọc Ngôn tìm đề tài.

Bọn họ nói rất nhiều chuyện, từ phim ảnh đang hot gần đây, cho đến tình hình của bạn học, đến chuyện thú vị trong công việc.

Đến khi hai người đi đến bãi đỗ xe.

Đổng Ngọc Ngôn nhìn ngó bốn phía, hỏi: “Anh để xe ở đâu? Sao không thấy?”

Đường Tụng móc chìa khóa xe ra, lắc lắc vài cái.

Hắn đi về phía chiếc Suzuki trong ánh mắt kinh dị của Đổng Ngọc Ngôn.

Mờ hòm phía sau lấy ra hai cái mũ bảo hiểm.

Đưa cho nàng một cái.

Đổng Ngọc Ngôn ngẩn người, có chút không phản ứng kịp.

Đường Tụng cười nói: “Em không muốn ngồi, có thể gọi xe.”

Đổng Ngọc Ngôn lộ ra nụ cười xinh đẹp, cầm mũ bảo hiểm nói: “Rất tốt, như vậy có thể ôm anh cả một đường.”

Nàng ngồi xuống phía sau, thân thể hơi nghiêng về trước, ôm chặt lấy Đường Tụng.

Bộ ngực mềm mại dán chặt vào sống lưng của hắn.

Ngửi mùi thơm trên người hắn.

Tiếng động cơ vang lên.

Chiếc Suzuki nhỏ chở hai 2 trên con đường đêm.

Không biết từ bao giờ, bầu trời đã hạ mưa phùn.

Hạt mưa mịn mà mềm nhũn đánh vào người.

Gió thu thổi qua, lại thấy hơi lạnh.

Cảm nhận được cánh tay lạnh lẽo của Đổng Ngọc Ngôn, Đường Tụng dừng xe lại ven đường.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của nàng, hắn cởi âu phục của mình xuống, khoác lên bả vai thon gầy của nàng.

Đổng Ngọc Ngôn cao 1m68, tỷ lệ rất tốt, chân rất dài, thân hình tương đối thon nhỏ.

Âu phục của Đường Tụng lại giống như một chiếc áo khoác khi mặc lên người nàng, che đến tận mông.

Đường Tụng giúp nàng cài khuy, mang theo xin lỗi: “Đi xe máy lại gặp trời mưa, lạnh rồi đúng không, cố lên, sắp đến rồi.”

Trong nháy mắt, cảm giác ấm áp bao phủ toàn thân nàng.

Nhưng mà ấm nhất vẫn là nội tâm.

Đổng Ngọc Ngôn há miệng, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra lời.

Trong lòng rất cảm động.

Chỉ cảm thấy toàn bị hòa tan bởi sự ấm áp của Đường Tụng.

Đường Tụng kéo tay nàng nói: “Đi thôi!”

“Ừm!” Đổng Ngọc Ngôn nhẹ nhàng gật đầu.

Trên đường.

Hạt mưa tí tách đánh lên áo sơ mi trắng của Đường Tụng.

Đổng Ngọc Ngôn đau lòng muốn khóc.

Bởi vì nàng ngồi nghiêng, nên không thể che mưa giúp hắn.

Nàng không thể làm gì khác hơn là ôm chặt Đường Tụng, cố gắng dùng nhiệt độ thân thể để cho hắn ấm áp hơn chút.

Hai người tựa sát vào nhau trong mưa, có thể cảm giác được trái tim nhích lại gần nhau hơn.

Bình Luận (0)
Comment