Thứ năm, 20 tháng 10 năm 2022, thời tiết sáng sủa.
Yến Thành, tiểu khu Thanh Tân.
Đổng Ngọc Ngôn đắp một lớp chăn mỏng.
Hai mắt nhắm chặt, xụi lơ trên giường.
Tóc tai rối tung trên chiếc lưng bóng loáng.
Cốc cốc cốc… tiếng gõ cửa vang lên.
“Ngôn Ngôn, mình mua bữa sáng cho cậu này.”
Ngay sau đó, Từ Tình cẩn thận từng li từng tí đi vào.
Tiến lên véo véo khuôn mặt Đổng Ngọc Ngôn, nhẹ nhàng hỏi: “Ngôn Ngôn, vẫn ổn chứ?”
“Còn chưa chết…” Đổng Ngọc Ngôn chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt còn hơi tan rã, nhưng sau đó đã tỉnh táo lại.
Nàng ngồi dậy, vuốt vuốt cái hàm ê ẩm của mình.
Trong đầu còn nhớ lại từng màn tối hôm qua.
Từ Tình không biết nói gì: “Tối qua cậu kêu rất to, làm mình ngủ không ngon.”
Đổng Ngọc Ngôn hơi đỏ mặt.
Nhớ tới ngày hôm qua, sau khi biết được thân phận của Đường Tụng, nàng khó mà ức chế được cảm xúc của mình, chủ động và phấn khởi chưa từng có.
Chẳng biết vì sao, chỉ cần bị hắn vuốt ve, nàng cũng cảm thấy như muốn bay lên trời.
Nàng cũng không nhớ là mình ngủ thế nào.
Hình như cuối cùng Đường Tụng còn bế nàng vào tắm, khi đó toàn thân ướt sũng, đúng là rất khó chịu.
“Ba!” Từ Tình vỗ lên đùi nàng một cái, ê ẩm nói: “Nhìn dáng vẻ xuân tâm dập dờn này, đã biết tối qua rất sung sướng rồi. Còn kêu 8 múi cơ bụng, cơ liên sườn gì gì đó, minh nghe thấy hết. Nhưng mình nhớ là, lần trước nhìn thấy Đường Tụng thì Đường Tụng chỉ có sáu múi thôi nha. Đường Tụng nhiều tiền, lại đẹp trai, giờ còn biết tự hạn chế, chăm chỉ rèn luyện, không biết cậu ta có khuyết điểm gì luôn.”
“Từ Tình, cậu giỏi lắm, dám nghe trộm đúng không?” Nghe thấy Từ Tình nói vậy, Đổng Ngọc Ngôn giương nanh múa vuốt lao về phía nàng.
Hai người vui đùa một lúc.
Cuối cùng Đổng Ngọc Ngôn hết thể lực, bị Từ Tình đè trên giường.
Từ Tình thả tay nàng ra, chớp đôi mắt to hỏi: “Được rồi được rồi, đừng đùa nữa. Ngôn Ngôn, cậu đã nói với Đường Tụng chuyện của Lưu tổng bên trang trí Thiên Thịnh chưa? Đường Tụng có giúp cậu xử lý đơn hàng này không?”
“Tối qua, sau khi nghe thấy chuyện này, Đường Tụng đã gọi điện cho tổng giám đốc của trang trí Thiên Thịnh ở ngay trước mặt mình.” Đổng Ngọc Ngôn kích động đến đỏ cả mặt.
Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, bạn trai mình lại là cổ đông của tập đoàn Đường Tống.
Đối với nàng mà nói, chuyện này có ý nghĩa rất không tầm thường.
Từ Tình kinh ngạc nói: “A? Trùng hợp vậy, Đường Tụng quen tổng giám đốc của họ à? Ngôn Ngôn, vậy cậu may mắn rồi, nếu đơn hàng này thành công, cậu không chỉ đứng vững gót chân ở công ty, mà còn kiếm được không ít tiền nha.”
“Không quen, Đường Tụng cũng là lần đầu tiên nói chuyện với người ta.” Đổng Ngọc Ngôn lắc đầu.
“Vậy sao.” Từ Tình hơi nhụt chí: “Vậy thì không dễ chơi, người ta là tổng giám đốc công ty lớn, chưa chắc đã nể tình một ‘phú nhị đại’.”
Đổng Ngọc Ngôn bắt đầu vuốt ve hai chân, hô hấp đều dồn dập lên: “Đường Tụng chỉ nói một câu, hai người liền quen biết, hơn nữa còn thành bạn.”
Từ Tình lập tức vểnh tai lên, ngạc nhiên hỏi: “Câu gì?”
“Tôi là Đường Tụng.” Đường Tụng nuốt ngụm nước miếng, nhớ lại một màn cực kỳ cool ngầu của bạn trai mình khi đó.
Vì câu nói này, nàng lại bắt đầu mỏi hàm khi ở trên xe.
Từ Tình chớp chớp đôi mắt to, cảm thấy hơi khó hiểu: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó?” Đổng Ngọc Ngôn nhếch miệng cười: “Tất cả vấn đề đã không còn là vấn đề.”
Từ Tình sờ lên trán Đổng Ngọc Ngôn, nói: “Mình thấy cậu bị cảm lạnh rồi, bây giờ đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại, có cần đo nhiệt độ không?”
Đổng Ngọc Ngôn đẩy tay nàng ra, nói: “Mình không bệnh, sự thật chính là như vậy. Vị tổng giám đốc Triệu kia cực kỳ nhiệt tình, còn chủ động hẹn Đường Tụng đi ăn cơm. Nghe giọng của vị này, nếu không phải đang họp ở Đế Đô, thì đã mời ăn cơm luôn lúc đó rồi. Hơn nữa, cuối cùng Đường Tụng còn nói một câu.”
“Câu gì? Nói nhanh lên, đừng thừa nước đục thả câu.” Từ Tình đưa tay, sờ loạn lên người Đổng Ngọc Ngôn.
Đổng Ngọc Ngôn vội vàng đẩy nàng ra, cười nói: “Đường Tụng bảo Triệu tổng dẫn Lưu Thiên Thụy kia theo, chính là tên làm người buồn nôn kia.”
“Đường Tụng đang muốn trút giận giúp cậu nha.” Từ Tình vui vẻ, sau đó lại nghi ngờ: “Đường Tụng có năng lực lớn như vậy sao?”
“Đương nhiên là có!” Đổng Ngọc Ngôn hai mắt lóe sáng: “Tình Tình, cậu đừng vội chuyện công việc, có lẽ mình có biện pháp giúp cậu vào phòng luật sư Đường Kim.”
Đổng Ngọc Ngôn rất để ý chuyện của bạn thân.
Hai người họ thân với nhau từ hồi cấp ba.
Học tập cùng nhau, ăn cơm cùng nhau, dạo phố cùng nhau, thậm chí còn ngủ cùng nhau.
Sau khi thi tốt nghiệp, thành tích của Từ TÌnh cao hơn nàng mười mấy điểm.
Ban đầu có thể vào trường tốt hơn, nhưng vì ở cùng nàng, nên Từ Tình đã lén lút đổi nguyện vọng.
Sau khi tốt nghiệp đại học, gia đình Từ Tình muốn Từ Tình về nhà, đã sắp xếp công việc tại đó, nhưng cũng vì nàng, nên Từ Tình lựa chọn ở lại Yến Thành.
Đổng Ngọc Ngôn dù ngoài miệng không
“A! Biện pháp gì?! Mua nói cho mình biết!” Nghe thấy lời này, Từ Tình trực tiếp nhào qua, cảm xúc hết sức kích động.
“Hiện giờ mình còn chưa xác nhận, không biết Đường Tụng có thể ảnh hưởng trực tiếp đến phòng luật sư Đường Kim hay không. Nhưng cậu yên tâm, với năng lực của Đường Tụng, chỉ cần muốn giúp, thì nhất định có thể làm được.”
Từ Tình vội vàng nói: “Đường Tụng giỏi như vậy thật á?”
Đổng Ngọc Ngôn gật đầu: “Còn lợi hại hơn cậu tưởng tượng rất nhiều lần, sau này cậu phải ngoan ngoãn một chút. Lần trước chỉ nhìn một chút, cậu đã kêu gào đòi người ta bồi thường rồi.”
Từ Tình lè lưỡi, hưng phấn nói: “Hay là lần sau gặp mặt, mình biểu diễn chút tài nghệ, nịnh nọt Đường Tụng.”
“Ý cậu là…”
“Đương nhiên là cosplay rồi, mình chính là trưởng clb cosplay ở trường nha. Đảm bảo Đường Tụng sẽ nhìn đến lắc mắt.” Từ Tình mặt đầy đắc ý.
Nàng và Đổng Ngọc Ngôn đều khá cao, đều là 1m16, dáng người tinh tế ôn nhú, tướng mạo thanh thuần xinh đẹp.
Tại trường học, nàng rất được hoan nghênh.
Nguyên nhân chủ yếu chính là nàng thường xuyên tham gia các loại triển lãm và hội chợ anime, thỉnh thoảng cũng cosplay các nhân vật 2D.
Thường xuyên trở thành đối tượng bị bàn tán và thảo luận.
Cho dù là hoa khôi Đổng Ngọc Ngôn, cũng không thể không thừa nhận, chị em tốt của mình rất có nhan sắc.
Bằng không trước đó nàng cũng sẽ không giấu Từ Tình chuyện liên quan đến Đường Tụng.
Theo nàng biết, rất nhiều nam sinh thảo thảo luận về Từ Tình, chẳng may trước kia Đường Tụng cũng thích Từ Tình thì sao?
Chị em thì chị em, nhưng nam thần là không thể bỏ qua.
“Đúng rồi, không biết Đường Tụng có chơi Vương Giả không, mình còn mấy bộ Đát Kỷ…” Từ TÌnh bắt đầu tràn đầy phấn khởi mà tính toán.
Cốc… Đổng Ngọc Ngôn gõ lên trán nàng, nhắc nhở: “Từ Tình, đó là bạn trai mình.”
Từ Tình gật đầu, trên mặt tràn đầy ý cười: “Ừ, được rồi Ngôn Ngôn, cậu nghỉ ngơi đi, mình về phòng trước ha. Hôm nay mình xin nghỉ nửa ngày, mang mấy bộ đồ áp đáy hòm ra giặt rũ. Thuận tiện nhìn xem có kiểu dáng mới không. Đúng rồi, hay là cậu hỏi xem Đường Tụng thích thể loại nào? Mà thôi, minh cũng có wechat của Đường Tụng, mình tự hỏi cũng được.”
Từ Tình nói xong, liền chạy như bay ra khỏi phòng.
Đổng Ngọc Ngôn chỉ biết bất đắc dĩ.