Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 379 - Chương 379: Thao Tác Đa Tuyến

Chương 379: Thao tác đa tuyến Chương 379: Thao tác đa tuyến

“Cái thói xấu kêu gào của cậu bao giờ mới sửa được?”

Đổng Ngọc Ngôn mặc cosplay tiếp viên hàng không đi ra, đầu tiên là trừng mắt với Từ Tình, sau đó lại cười quyến rũ với Đường Tụng.

Nàng xoay một vòng, chờ mong hỏi: “Thân ái, em mặc đồ này có đẹp không?”

Chiếc áo trắng xanh cực ngắn, để lộ một mảng da thịt trắng như tuyết.

Váy bên dưới cũng cực ngắn, đôi chân rất dài, bóng loáng, lại tựa như đang phát sáng.

Trên cổ còn có một cái nơ con bướm màu đậm.

Nhìn thế nào thì cũng thấy bộ đồ này rất không nghiêm chỉnh.

“Rất đẹp.” Đường Tụng thành thật gật đầu.

Đổng Ngọc Ngôn ưỡn ngực cong mông, thể hiện dáng người của mình.

Khiêu khích nói: “Vậy anh còn chờ gì, không phải nói muốn dạy dỗ em sao?”

Từ Tình nghe thấy mấy lời ‘kinh người’ này.

Đã hiểu bạn thân mình còn phải đánh một trận chiến ác liệt nữa.

Nàng vội vàng quay người, muốn trốn vào phòng.

Đường Tụng nhanh tay, tóm nàng trở lại.

Từ Tình bị cưỡng chế tạm dừng, chân đưa ra dừng ở giữa không trung.

Nàng đỏ mặt kêu lên: “Tôi không có mặt mũi sao? Cậu còn vậy là tôi giận đó nha!”

Đường Tụng nháy mắt mấy cái, chân thành nói: “Đã nói là cùng biểu diễn cosplay rồi mà? Vì chuyện này, tôi phải đi rất xa đấy, hai người không thể nói mà không làm nha?”

Đôi mắt trong veo như nước của Từ Tình lập tức lóe lên vẻ ngượng ngùng.

Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy là lạ khi đứng trước mặt Đường Tụng.

Nàng thở sâu.

Làm bộ điềm nhiên như không, đứng vững, thanh kiếm dọc trước người, tạo thế đứng tiêu chuẩn như nhân vật.

Tiếp đó lại bày ra vẻ lạnh lùng.

Đường Tụng thưởng thức một màn này, cảm thấy rất thú vị.

Từ Tình lại thay đổi mấy tư thế, lúc này mới bĩu môi nói: “Biểu diễn xong, được rồi chứ?”

Nàng nhìn Đường Tụng, chờ đợi hắn khích lệ.

Dù sao nàng cũng mất rất nhiều thời gian để trang điểm.

“Chưa được.” Đường Tụng sờ mái tóc trắng bạc trên đầu nàng, cảm thấy hơi đáng yêu.

Từ Tình rụt cổ lại, biểu hiện rất không tình nguyện.

Một lát sau, nàng phàn nàn: “Vậy cậu còn muốn xem cái gì? Nói trước, đã muộn rồi, không thể khiêu vũ, tầng dưới sẽ báo cảnh sát đấy.”

Đường Tụng mỉm cười, trực tiếp ngồi xuống ghế sô pha.

Vẫy tay với hai người: “Như vậy đi, hôm nay anh hơi mệt, hai người mát xa chân với vai cho anh đi.”

Nói xong, Đường Tụng lười nhác dựa vào ghế.

Cầm điều khiển, mở tivi.

Trên đó đang chiếu một bộ phim truyền hình máu chó nào ddos.

Đường Tụng thuận tay cầm đồ ăn vặt trên bàn trà, bắt đầu nhai.

Từ Tình đỏ mặt.

Thở phì phò nói: “Cậu coi chúng tôi là nha hoàn à, tôi không làm. Hơn nữa, cậu đang ăn đồ ăn vặt của tôi! Đây là nửa gói cuối cùng rồi.”

Đánh mông mình, tóm áo ngực của mình, còn muốn đâm mông mình.

Bây giờ lại muốn mình mát xa?

Có thể sao?

Mình không có mặt mũi sao?

Đường Tụng thả điều khiển xuống, cười nói: “Một cái túi xách.”

Từ Tình lập tức đội tóc giả lên.

Sửa sang lại quần áo cosplay, nhỏ giọng nói: “Bộ phim này cũng không tệ, ngày nào tôi cũng xem, để tôi giải thích cho cậu.”

Từ Tình lè lưỡi, ngồi xuống bên cạnh Đường Tụng.

Đường Tụng phối hợp, đặt chân lên bàn trà.

Từ Tình xoa xoa tay, bắt đầu xoa bóp, thỉnh thoảng còn biến đổi thủ pháp.

Hiển nhiên là thường xuyên xoa bóp cho bạn thân của mình.

Đổng Ngọc Ngôn đứng sau lưng Đường Tụng, bắt đầu xoa bóp vai và cổ cho hắn.

Bàn tay thon dài mềm mại hơi lạnh, cảm giác rất thoải mái.

Đường Tụng gối đầu lên ‘tâm hồn’ rộng lớn của Đổng Ngọc Ngôn.

Chỉ cảm thấy toàn thân buông lỏng và uể oải.

Một lúc sau, Từ Tình thả tay xuống, ủy khuất nói: “Tôi mệt rồi, chân cậu quá nhiều cơ bắp, rất tốn sức.”

“Được rồi, hôm nay đến đây thôi.” Đường Tụng vẫn chưa thỏa mãn, hắn vỗ vỗ tay Đổng Ngọc Ngôn: “Em cũng ngồi đi, chúng ta xem phim.”

Đổng Ngọc Ngôn nghe lời ngồi xuống một bên hắn, dựa vào người hắn.

Thỉnh thoảng lại nhẹ giọng nũng nịu vài câu.

Phim truyền hình vẫn tiếp tục, Từ Tình xem say xưa ngon lành, thỉnh thoảng lại giải thích quan hệ của các nhân vật trong phim cho Đường Tụng.

Thuận tay cầm chút đồ ăn vặt còn sót lại trên bàn, bắt đầu hip mắt ăn uống.

Đường Tụng nhìn hai mỹ nữ ở hai bên, nội tâm sung sướng không thôi.

Có đôi khi, 1+1 là hơn xa 2.

Hắn vươn tay, nhẹ nhàng ôm eo hai người.

Hai loại xúc cảm khác biệt truyền tới, mang theo dụ hoặc đặc biệt, để hắn vui sướng.

Mùi nước hoa quyến rũ quanh quẩn nơi chóp mũi.

Khóe miệng Đường Tụng cong lên, nhịn không được mà bắt đầu vuốt ve.

Từ Tình như bị điểm hiểm, động tác cứng đờ tại chỗ.

Nhớ lại từng màn trong rạp chiếu phim.

Nội tâm nàng bắt đều kêu to ‘a a a’.

Thân thể lại không thể động đậy.

Đổng Ngọc Ngôn liếc trộm Từ Tình một cái, hiển nhiên là cũng chú ý tới Đường Tụng.

Nhưng nàng rất hiểu chuyện, không nói gì cả.

Bởi vì Đường Tụng thật sự là cho quá nhiều.

Mấy ngày gần đây, một bộ tổ hợp tổng tài bá đạo nện vào đầu, làm cho nàng hôn mê, căn bản là không có dũng khí mở miệng ngăn cản.

Nàng tựa đầu vào vai Đường Tụng, ngửi mùi hương trên người hắn, tập trung chuẩn bị cho trận bóng tiếp đó.

Tưởng tượng xem nên dùng kiến thức gì thì mới có thể chiến thắng và chinh phục hắn.

Đường Tụng phát hiện Đổng Ngọc Ngôn dung túng, nội tâm cũng thở phào.

Đây là lần đầu tiên hắn trắng trợn như vậy.

Hôm nay lại uống rượu, cộng thêm hàng loạt kích thích trong ngày hôm nay.

Để hắn cho chút không kìm được.

Đường Tụng nhìn xuống.

Từ Tình ở bên trái, giữa tất đen và váy đen là một mảnh đùi trắng bóc mượt mà.

Đổng Ngọc Ngôn ở bên phải, chân dài bóng loáng vắt lên nhau, ngực lộ khe rãnh sâu hút.

Đường Tụng nuốt nước miếng, vẻ mặt vẫn làm bộ bình tĩnh, cuối cùng vẫn không kìm được.

Hắn cúi đầu hôn lên cánh môi nở nang của Đổng Ngọc Ngôn.

Đổng Ngọc Ngôn phát ra tiếng nghẹn ngào động tình, duỗi tay ôm cổ hắn.

Từ Tình bĩu môi, nội tâm có hơi ê ẩm.

Cảm giác hai người này quá không coi mình là người.

Đột nhiên, toàn thân nàng chấn động.

Nàng ngẩng đầu, nhìn vào Đường Tụng với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

Không biết từ lúc nào, tay của hắn đã đi tới cặp đùi trần trụi của nàng.

Đang vụng trộm sờ mó, giở trò.

Lạch cạch… mấy miếng khoai tây chiên còn sót lại đã rơi xuống đất.

Đôi mắt đeo kính sát tròng đã nổi hơi nước.

Nàng nhẹ nhàng uốn éo người.

Quá hạ lưu!

Từ TÌnh liếc trộm bạn thân còn đang hôn Đường Tụng, chợt thấy mặt nóng bừng.

Xấu hổ, vô cùng xấu hổ.

Sao Đường Tụng có thể vậy chứ!

Lưu manh!

Sở khanh!

Đây là có lỗi với Ngôn Ngôn!

Trong khi đầu óc nàng đang loạn tùng phèo.

Tay của Đường Tụng đã càng hạ lưu hơn.

Một lát sau, Từ Tình trợn tròn mắt, dùng sức nắm chặt tay Đường Tụng.

Đột nhiên đứng lên.

Bụm mặt chạy về phòng của mình.

Đường Tụng đang hôn Đường Tụng, nội tâm thấy hơi thất vọng.

Da của Từ Tình rất tốt, căng mịn, tràn đầy sức sống.

Để hắn có chút high.

Lần đầu trải nghiệm niềm vui nhiều người, để nội tâm hắn ngứa ngáy.

Rất nhanh, phòng khách đã biến thành sân bóng, bầu không khí nhiệt liệt mà khẩn trương.

Tiếng hoan hô và cổ vũ vang lên không ngừng.

Trong phòng, Từ Tình nằm lì trên giường.

Nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh trong phòng khách.

Khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt mê ly.

Nàng chôn mặt vào chăn, miệng còn hung hăng: “Đường Tụng đáng chết, biến thái! Lại dám bắt nạt tôi, đáng ghét!”

Trong bất tri bất giác, tay nàng bắt đầu kết ấn.

Nương theo âm thanh chơi bóng ngoài phòng khách, nàng bắt đầu luyện tập ma pháp.

Bình Luận (0)
Comment