Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 417 - Chương 417: Nhập Chủ Khách Sạn

Chương 417: Nhập chủ khách sạn Chương 417: Nhập chủ khách sạn

Khách sạn năm sao quốc tế Tinh Phong nằm ở vị trí trung tâm khu công nghệ cao Yến Thành.

Là kiến trúc mang tính tiêu chí trứ danh.

25 tầng trên mặt đất, 3 tầng hầm, chiều cao 138 mét (bao gồm đỉnh chóp).

Diện tích kiến trúc đạt 69.000 mét vuông, tổng diện tích hơn 70 mẫu.

Ngoại trừ tòa lầu chính, còn có 5 tòa nhà bao quanh.

Bên trong có quán bar, KTV, trà quán, SPA…

10 giờ sáng.

Hơn 10 quản lý cao tầng của khách sạn đã tụ tập ngoài cửa, chờ đợi ông chủ.

Bọn họ có nam có nữ, biểu cảm ngưng trọng, lo lắng bất an.

Thỉnh thoảng lại có người xì xào bàn tán.

Một lúc sau.

Một chiếc Rolls Royce màu đen dừng lại trước cửa chính.

Phía sau còn một chiếc xe thương vụ.

Lâm Vân Vinh bước nhanh về phía trước, những người khác lập đuổi theo.

Đi đến bên cạnh chiếc Rolls Royce.

Cửa xe mở ra.

Đường Tụng mặc âu phục xám đậm, áo sơ mi đen, giày da đen đứng dậy.

Ngay sau đó, ba người đàn ông mặc trang phục chính thức lần lượt bước xuống xe Benz ở phía sau.

Có hai người đến từ phòng luật sư Đường Kim, một người đến từ Đức Tụ Nhân.

Lâm Vân Vinh nhiệt tình bắt tay với mấy người Đường Tụng.

Song phương trò chuyện một lát, giới thiệu lẫn nhau.

Lâm Vân Vinh chỉ vào đám người phía sau, nhiệt tình nói: “Ông chủ, 5 vị giám đốc và 8 vị quản lý đã đến đông đủ, phòng họp cũng đã chuẩn bị xong.”

Đám quản lý cao tầng vội vàng cúi người cười chào hỏi.

Mặc dù khiếp sợ trước vẻ đẹp trai và tuổi trẻ của vị ông chủ mới này, nhưng dù sao cũng là tinh anh trong ngành, năng lực khống chế cảm xúc rất tốt.

Đường Tụng gật đầu nói: “Đi thôi!”

Một nhóm gần 20 người đi xuyên qua cửa chính, đi vào đại sảnh rộng rãi và xa hoa.

Bên trong đèn đuốc sáng trưng, đỉnh chóp là 3 chiếc đèn treo hình tam giác rất xao hoa.

Ánh đèn mờ ảo, tạo hình xinh đẹp, trông rất cao sang.

“Chào ông chủ!”

“Ông chủ!”

Nhân viên phục vụ và tiếp tân vội vàng cúi người chào hỏi.

Dù sao cũng là khách sạn 5 sao, trình độ nhân viên rất không tệ, tướng mạo đoan chính.

Đường Tụng bình tĩnh gật đầu với bọn họ.

Hiển nhiên là những người này cũng nhận được tin tức từ trước, xem như là cố ý an bài.

Đám người ngồi thang máy lên khu làm việc ở tầng 6.

Nội thất và trang trí rất hợp với phong cách khách sạn 5 sao, xa hoa khí thế, đồng thời lại không mất cảm giác không khí.

Khu làm việc sạch sẽ sáng tỏ, phối hợp với đủ loại cây xanh và nội thất, máy móc, nhìn rất thoải mái.

Trên đường đi, rất nhiều nhân viên đều chào hỏi.

Hơn 10 người bọn họ, căn bản là tầng cao nhất trong khách sạn.

Ngoại trừ họp năm ra, rất ít khi cùng xuất hiện đông đủ như vậy.

Trong phòng họp.

Đường Tụng ngồi ở vị trí cao nhất, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như có như không.

Đám người phía dưới cũng lên tinh thần.

Cố gắng cho ông chủ mới một ấn tượng tốt.

Đường Tụng đảo mắt qua đám người, nhớ đến từng cái tên đã em.

Bên Đức Tụ Nhân đã gửi danh sách lãnh đạo chủ chốt đến, hắn cũng đã nhớ kỹ.

Trong phòng họp yên tĩnh.

Đường Tụng mỉm cười, giọng nói rõ ràng: “Chắc các vị cũng hiểu tình hình của tôi rồi. Tiếp đó, mọi người tự giới thiệu đi, bao quát chức trách công việc, nội dung công việc…”

Vừa dứt lời.

Lâm Vân Vinh cầm đầu, 13 tên quản lý cấp cao bắt đầu lần lượt báo cáo.

Phòng họp lại khôi phục yên tĩnh.

Nhân viên Đức Tụ Nhân ngồi bên cạnh cung kính đưa một xấp tài liệu qua.

Đường Tụng cầm lấy.

Vừa liếc nhìn tài liệu, vừa dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn gỗ.

Cộc cộc cộc… âm thanh vang lên.

Tất cả mọi người đều tập trung, chờ đợi ông chủ mới lên tiếng.

Quan mới đến đốt ba đống lửa.

Tất cả mọi người đều có dự cảm, tiếp theo tất nhiên sẽ là chấn nhiếp.

Đây là trực giác và thói quen khi làm việc nhiều năm của họ.

“Giám đốc Trương.” Đường Tụng ngẩng đầu, nhìn về phía giám đốc nhập hàng Trương Hưng Nguyên.

Trương Hưng Nguyên toàn thân chấn động, vội vàng đáp lại: “Có!”

Đường Tụng mở miệng: “Nhà cung ứng của khách sạn bây giờ là thương mại Vân Phàm đúng không?”

Trương Hưng Nguyên thấp thỏm: “Vâng ông chủ, bao quát vật dụng văn phòng, đồ rửa mặt, công trình giải trí… đều từ Vân Phàm cung cấp.”

Đường Tụng liếc nhìn tài liệu trong tay, thản nhiên nói: “Căn cứ theo tài liệu tôi có, sản phẩm của Vân Phàm có giá cả cao hơn 10% với sản phẩm cùng phẩm chất ở bên ngoài. Xí nghiệp trúng thầu lại có giá cao hơn bên ngoài.”

Trương Hưng Nguyên đổ mồ hôi lạnh, mím môi nói: “Ông chủ, tôi lập tức xử lý chuyện này.”

Đường Tụng khoát tay nói: “Quản lý tổ cung ứng Triệu Quảng Ấn và quản lý tổ chi phí có quan hệ rất tốt với Vân Phàm. Vậy thì để bọn họ rời đi, qua Vân Phàm làm việc đi. Mặt khác, giám đốc Trương, anh chuẩn bị bàn giao công việc đi, giao cho Lâm Vân Vinh tạm thời giám sát nhập hàng, sau này tôi sẽ an bài lần nữa.”

“Vâng.” Giọng Trương Hưng Nguyên khô khốc.

Chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát.

Nhập hàng là một ban ngành rất béo bở, thân là giám đốc ban ngành, nói không có hành vi tham nhũng thì là không có khả năng.

Đường Tụng tiếp tục xem tài liệu, ánh mắt nhìn về phía giám đốc bộ phận nhân sự, thản nhiên nói: “Quản lý chấm công, Trương Miêu Miêu có hành vi làm giả với bộ phận nhân viên tăng ca thêm giờ làm.”

Tiếp đó, Đường Tụng lại chỉ ra các hành vi làm trái với quy tắc của bọn họ.

Những người này cũng chưa bị xử lý lúc ký hợp đồng lao động mới.

Là do Đức Tụ Nhân cố tình để lại, làm ‘người công cụ’ để Đường Tụng tăng uy vọng.

Muốn quản lý một khách sạn 5 sao có giá trị 1 tỷ, mấy trăm nhân viên.

Chỉ dựa vào ưu đãi là không được, nhất được phải làm cho họ cảm nhận được lực thống trị và lực khống chế của hắn.

Hơn 10 quản lý cấp cao ở đây đều rung động.

Không ngờ ông chủ mới lại hiểu rõ công ty như lòng bàn tay.

Phòng họp lại rơi vào bầu không khí yên tĩnh lần nữa.

Một lát sau.

Đường Tụng nhìn về phía Lâm Vân Vinh nói: “Lâm tổng, các bộ phận giải trí, ăn uống, phục vụ phòng, tiêu thụ sẽ giảm 20% nhân viên, do anh và quản lý các ban ngành lập một danh sách. Đối tượng cắt giảm biên chế là những người không tích cực, vào bằng cửa sau, nhận hối lộ.”

Lâm Vân Vinh ho nhẹ một tiếng, chân thành nói với Đường Tụng: “Ông chủ, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý theo yêu cầu của ngài.”

Họp xong.

Đường Tụng lại đi thị sát khách sạn dưới sự dẫn dắt của các quản lý cao cấp.

Cuối cùng, Đường Tụng đi đến ‘trung tâm hội nghị quốc tế Tinh Phong’ mang tính tiêu chí.

Nơi này nổi tiếng trong toàn bộ tỉnh Yến.

Có thể dung nạp 1100 người.

Đường Tụng đứng trước đài, nhìn về phía trước.

Từng dãy bàn họp màu tối và ghế ngồi trắng được sắp xếp chỉnh tề.

Thảm màu vàng sáng mang theo hoa văn xinh đẹp.

Cảm giác hết sức rung động.

Bình Luận (0)
Comment