10 giờ sáng hôm sau.
Từ Giai Lệ tỉnh dậy, không khí lạnh lẽo làm nàng tỉnh táo ngay.
Thời tiết này mà không mở điều hòa thì sẽ rất khó chịu.
Nàng mở mắt ra, trong đầu hiện lên từng màn tối hôm qua.
Sắc mặt vừa đỏ lại vừa nóng.
Bà nó!
Không chỉ mất nụ hôn đầu, còn bị sờ mó toàn thân.
Dưới tình huống say rượu, nàng còn cảm thấy rất nice.
Bây giờ nghĩ lại, ngoại trừ mất mặt ra, thì còn hết sức kích thích.
Nàng cầm điện thoại lên, mở album ảnh ra xem.
Bên trong có không ít ảnh ngày hôm qua.
Có ảnh ăn bánh gato, có trên sàn nhảy, có ảnh hai người ôm nhau.
Nhìn một chút, Từ Giai Lệ chỉ thấy toàn thân khô nóng.
Khí lạnh mùa đông cũng không áp chế được.
Nàng liếm liếm bờ môi khô khốc.
Nếm điện thoại qua một bên.
Cầm súng fascial của mình lên, cho vào chăn, mát xa bắp đùi.
Thân là bậc thầy tập gym, ma pháp sư hệ thủy.
Một khẩu súng fascial có tần suất chấn động cao là cần thiết.
Có thể thả lỏng cơ bắp, làm dịu mọi mệt của thể xác lẫn tinh thần.
Ong ong ong…
Chấn động rất kích liệt.
Rất nhanh, nàng bắt đầu ngâm xướng chú ngữ.
Một tay khác thì điên cuồng kết ấn ở trước người.
Trong không khí, hơi nước nhanh chóng tràn ngập.
Hơi thở của biển đập vào mặt.
Mặc kệ là từ tốc độ làm phép hay là tiêu chuẩn làm phép, thì Từ Giai Lệ tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ.
Một lúc sau.
Từ Giai Lệ ôm chăn, bắt đầu uốn qua uốn lại.
Bắp đùi trắng như tuyết bại lộ ra ngoài không khí, quần ngủ không biết bay đi đâu.
Đợi đến lúc yên lặng như tờ.
Từ Giai Lệ giơ tay lên.
Để ngón tay dính đầy ma lực hệ thủy đến trước mặt.
Lại nghĩ đến tối hôm qua, hình như mình đã nói bậy trước khi chia tay.
Hơn nữa còn nói lời hung ác: “Cậu chờ đấy cho tôi.”
Không làm chuyện gì thì đúng là không phù hợp.
Sau đó, nàng cầm điện thoại lên, để ngón tay đến cạnh miệng, rồi chụp một tấm.
Lại chỉnh sửa một chút, rồi mới gửi cho Đường Tụng.
Dùng cái nàng làm chứng, mình đã chà đạp hắn.
Mặc dù chỉ là trong tưởng tượng.
…
Đường Tụng đang đắm chìm trong học tập, lúc nhìn thấy tin tức này thì đã là 12 giờ trưa.
Hắn nhìn Từ Giai Lệ quyến rũ trong tấm ảnh.
Nhớ đến tối hôm qua, nàng cũng đã nói rồi.
Xem ra đây chính là thủ đoạn trả thù của đại ma pháp sư.
Đường Tụng duỗi lưng một cái.
Tay trái nâng hàm, tai phải đánh chữ: “Tôi có thể giúp chị một tay, để chị trở thành Pháp Thần.”
Đây là lời nàng từng trêu chọc mình.
Khi đó Đường Tụng vẫn là trai tân ngây thơ, không chống đỡ được.
Nhưng hôm nay, hắn đã là xưa đâu bằng nay.
Tuyệt đối có thể làm cho Từ Giai Lệ cảm nhận được hạnh phúc khi làm thần.
Tinh…
Từ Giai Lệ: “Chị đây muốn nhìn ảnh hoặc video cậu làm phép, có không?”
Đường Tụng tức nghiến răng.
Liền trả lời bằng giọng nói: “Tôi chưa từng tự mình làm phép.”
Một lát sau.
Tinh…
Từ Giai Lệ: “Tôi dạy cho cậu chú ngữ và động tác, học đi, nghiêm túc vào.”
Từ Giai Lệ: Làm phép.mp4.
Đường Tụng mở ra xem.
Video mới quay chụp.
Theo hành động và tiếng ngâm xướng ma pháp của nàng, càng khiến người ta ngứa ngáy hơn.
Đường Tụng thở dài.
Bấm điện thoại cho một vị ma pháp sư khác là Đổng Ngọc Ngôn.
“Đến chỗ anh một chuyến, anh có ma pháp mới muốn dạy em, rất gấp.”
“Được, sư phụ chờ một lát, em đến ngay.”
20 phút sau.
Đổng Ngọc Ngôn đi giày cao gót, đồ OL màu xám, tất chân màu đen đã vội vàng chạy đến.
Nàng sửa sang lại sợi tóc tán loạn, đang định nói gì, lập tức đánh mất quyền khống chế thân thể.
…
Ngày 15 tháng 11 năm 2022, trời trong xanh, nhiệt độ thấp nhất 4 độ C.
“Keng, đạo cụ ‘thẻ đọc’ đã hết hiệu lực.”
Theo âm thanh nhắc nhở.
Trái tim nhảy kịch liệt của Đường Tụng chợt nhẹ nhàng hơn.
Cảm giác hưng phấn trong thần kinh cũng rút đi như nước thủy triều.
Thân thể và tinh thần đều bị mệt mỏi và uể oải tập kích.
Tương ứng với đó, thu hoạch cũng rất sung túc.
Trong khoảng thời gian này, Đường Tụng đã học được không ít sách quản lý.
Một lần nữa sửa sang lại kế hoạch phát triển của văn hóa Đường Trình.
Đường Tụng nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc.
Mở giao diện hệ thống.
Tiến vào Thương Thành.
Nơi này có ba vật phẩm, xuất hiện khi đổi mới tiến độ.
Có ‘đá năng lượng x5’, ấn ký may mắn x1, thẻ trao đổi 50% sản nghiệp.
Trước đó vì tiền bạc không đủ, nên hắn không mua sắm và sử dụng.
Dù sao, nếu rút trúng xí nghiệp 1 tỷ.
Cho dù giảm 50%, cũng cần 500 triệu NDT.
Tuy nhiên, đối với kẻ có 1 tỷ tiền mặt như hắn bây giờ, cộng thêm 400 triệu tiền đầu tư, thì hoàn toàn không có vấn đề.
Đường Tụng lập tức mua cả ba món.
3 triệu + 8 triệu + 50 triệu, tổng cộng 61 triệu NDT.
Số dư còn lại là 974.000.000 NDT.
Đường Tụng mở nhà kho, xem chú thích của ba đạo cụ.
Ấn ký may mắn và thẻ trao đổi sản nghiệp thì không vội.
Trước mắt, trong nhà kho con có hai gói quà mang tính chất may mắn.
Một là ‘gói quà ngẫu nhiên’ khi hoàn thành nhiệm vụ ‘hoàn trả đủ số’.
Một là ‘gói quà sinh nhật’ từ nhiệm vụ ‘quà sinh nhật’.
Chờ sau này sử dụng ấn ký may mắn thì sẽ mở luôn một thể.
Cuối cùng, Đường Tụng nhìn vào ‘đá năng lượng x5’.
Đá năng lượng x5: Sau khi sử dụng có thể hồi phục thể lực và tinh thần, xua tan cảm giác mệt mỏi, bảo trì trạng thái tốt hơn.
Chú: Sau khi mệt mỏi quá độ, chân đau eo mỏi, tinh thần uể oải, thân thể như bị móc sạch. Chỉ cần một viên đá năng lượng, bạn vui nàng vui hai người cùng vui.
Xoa xoa cái đầu ê ẩm.
Đường Tụng hơi do dự, vẫn quyết định thử hiệu quả của nó.
Chọn đá năng lượng, rồi sử dụng.
Ngay sau đó, trong miệng hắn có thêm một viên thuốc nhỏ, cảm giác hơi đắng chát.
Đường Tụng cầm chén nước lên, uống ừng ực.
Đại khái 3, 4 giây sau.
Một dòng nước nóng bắt đầu khuếch tán từ dạ dày, nhanh chóng chảy khắp toàn thân.
Đường Tụng bỗng nhiên sợ run người, lỗ chân lông toàn thân đều mở ra.
Cảm giác mệt mỏi biến mất sạch, tinh thần rất sung mãn.
Giống như được ăn một bữa rất ngon, làm SPA cao cấp nhất, lại ngủ 10 tiếng.
Hắn đứng lên thở sâu.
Tinh thần phấn chấn khiến hắn không áp chế nổi nội tâm rục rịch của mình.
Hắn muốn đánh ba cái!
Nghĩ nghĩ, Đường Tụng cầm điện thoại lên.
Nhắn tin cho Trình Nhạc Nhạc trước: “Đêm nay về Bắc Thành Hoa Viên ngủ đi, anh nhớ em rồi.”
Tiếp theo lại mở khung chat của Đổng Ngọc Ngôn: “Tối nay anh sẽ đến Bắc Thành Hoa Viên một chuyến, em nhớ tan tầm sớm.”
Sau đó lại gửi tin cho Lý Nhã Lỵ: “Lỵ Lỵ, lát nữa anh qua tìm em.”