Công ty quốc tế Tinh Phong sắp hoàn thành việc thu mua bách hóa Hưng Duyên.
Đến khi đó, đây chính là sản nghiệp có giá trị gần 2 tỷ.
Nhìn từ góc độ nào, cũng đều không thể xem nhẹ.
Dựa theo logic thương nghiệp bình thường, thân là ông chủ hắn nhất định phải khống chế bộ tài nguyên nhân lực, con đường hộ khách và tài vụ, đây là những nơi dễ xảy ra vấn đề nhất.
Hệ thống nhắc nhở cũng đúng.
Trình Nhạc Nhạc nói nhỏ: “Em suy đoán, chắc chị Cầm đã chủ động xin nghỉ, hơn nữa còn cầm đủ tiền bồi thường.”
“A?” Đường Tụng nhìn Trình Nhạc Nhạc trong ngực, hỏi: “Nguyên nhân?”
Trình Nhạc Nhạc nói ra: “Chị Cầm rất có năng lực, hơn nữa rất thông minh, đối nhân xử thế cũng rất tốt. Hơn nữa còn là nhân viên lâu năm của phòng tập, tài nguyên hộ khách trong tay rất ổn định. Nhìn thế nào thì chị Cầm cùng là nhóm cuối cùng bị cho nghỉ. Theo em thì chị ấy muốn đổi nghề từ lâu rồi, vừa hay lại có cơ hội, gặp được một bắp đùi to như anh, liền muốn thông qua em để tìm cơ duyên.”
“Em quả nhiên đã trưởng thành rất nhiều.” Đường Tụng vuốt ve da thịt bóng loáng của nàng, tán thưởng một câu.
Trình Nhạc Nhạc hoạt bát nói: “Có thể là em quá ngây thơ trong mắt chị Cầm, khiến cho chị ấy lo trước lo sau. Thật ra chị ấy có thể trực tiếp nói với em, em cũng sẽ không phản cảm, dù sao chị ấy cũng đã giúp em rất nhiều.”
Đường Tụng nói: “Chờ cô ấy làm thủ tục nghỉ việc xong, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện đi. Anh đúng là có cương vị phù hợp, tiền lương và đãi ngộ, tiềm lực phát triển đều sẽ khiến cô ấy hài lòng.”
“Ừm, em sẽ nói với chị ấy.” Giữa hàng lông mày của nàng hiện lên ý cười quyến rũ.
Đường Tụng gật đầu, ánh mắt lại trở về giao diện.
Bắt đầu suy nghĩ về nhiệm vụ.
Triệu Hồng Cầm là người thông minh, rất hiểu thời thế.
Với lại có quan hệ rất tốt với Nhạc Nhạc.
Có tầng quan hệ này, nàng khẳng định sẽ giúp mình làm việc.
Nên tính là người đáng tin.
Có thể an bài vào bộ tiêu thụ.
Dù sao bán khóa học tập gym cũng xem như là một loại tiêu thụ.
Về phần nhân lực và tài vụ, hắn đúng là không có lựa chọn phù hợp.
Bởi vì dựa vào hệ thống, tốc độ quật khởi của hắn quá nhanh.
Căn bản là không có thành viên tổ chức đáng tin gì.
Văn hóa Đường Trình cũng chỉ thành lập hơn 3 tháng thôi.
Có rất nhiều quản lý cấp cao còn trong giai đoạn thử việc kìa.
Mình và họ ở chung không nhiều, không hiểu rõ lắm.
Không tính là người đáng tin.
Về phần bạn bè thì đúng là có mấy người, nhưng đều không có kinh nghiệm làm hai ngành này.
Có chút rầu rĩ.
Đột nhiên, hắn chợt có ý tưởng.
Có thể dựa theo cách của Triệu Hồng Cầm.
Hỏi mấy người đáng tin cậy, xem các nàng có quen ai phù hợp hay không.
Nghĩ tới đây, Đường Tụng lập tức buông lỏng.
Đóng giao diện hệ thống.
Đường Tụng mở miệng nói: “Nhạc Nhạc, trường các em cũng có không ít sinh viên đang lập nghiệp nhỉ?”
“Ùm, có không ít, nhất là giải thi đấu lập nghiệp thứ 9 của tỉnh Yến sắp bắt đầu, rất nhiều sư huynh sư tỷ đều đang tìm hạng mục và kế hoạch, cũng có vài đội ngũ đã bắt đầu, thậm chí tiến vào vòng hạt giống.”
“Ví dụ như sư tỷ Khương Miêu mà em từng nói với anh, bây giờ còn không thèm đi học, tập trung tham dự vào giải đấu. Chỉ cần qua vòng loại, có thể tăng không ít học phần. Đến bán kết thì có thể nhận được học bổng của trường.”
“Một khi thu hoạch được giải thưởng cấp tỉnh, đội ngũ sẽ được kết nối trực tiếp với cơ cấu đầu tư, còn có thể miễn phí vào căn cứ lập nghiệp, nhận được rất nhiều ủng hộ về chính sách lập nghiệp.”
“Thành viên xếp hạng đầu trong đội ngũ, còn có thể nhận được danh ngạch miễn thi thạc sĩ, nghiên cứu sinh. Ngoài ra còn có…”
Nói nói, trong mắt Trình Nhạc Nhạc toát ra vẻ hướng tới và chờ mong.
Giải thi đấu này tuyệt đối là một chuyện tốt với sinh viên.
Có thể rèn luyện năng lực và tư duy sáng tạo, cân đối tổ chức, phân tích thương nghiệp, hợp tác đội ngũ.
Có trợ giúp rất lớn với con đường phát triển tương lai.
Nàng cảm giác mình bây giờ còn chưa đủ thành thục, cũng không có quan hệ gì, bằng không cũng lập đội tham dự.
Dù sao mục tiêu của nàng, cũng là trở thành một người hữu dụng với Đường Tụng.
Không nguyện ý buông tha bất kỳ cơ hội nâng cao bản thân nào.
Đường Tụng nhìn biểu cảm của nàng, nghe lời nàng nói, nhịn không được mà nhếch miệng cười.
Nhạc Nhạc thật sự đã trưởng thành rất nhiều.
Đây là nhân vật đầu tiên mình chiêu mộ, cũng là người phụ nữ đầu tiên của mình.
Độ trưởng thành của nàng cao đến 90, trí lực 80, bề ngoài xuất chúng, tính cách kiên cường.
Đường Tụng rất chờ mong dáng vẻ của nàng khi max độ trưởng thành.
Cũng hi vọng đi với nàng đến cuối cùng.
“Nhạc Nhạc, anh cho em một nhiệm vụ nữa nha.”
Trình Nhạc Nhạc ngẩng đầu: “Được.”
“Chọn một hạng mục lập nghiệp mà em xem trọng ở trong trường, tham dự vào đó, đồng thời đầu tư cho họ. Không phải loại hạng mục chỉ có ý tưởng và Powerpoint, mà phải có đội ngũ và sản phẩm chân chính.” Ngón tay Đường Tụng vuốt ve cánh môi sung mãn của nàng.
Trình Nhạc Nhạc kinh ngạc nói: “Anh muốn em tham gia giải thi đấu lập nghiệp?”
“Nếu như em muốn, thì cũng có thể tham gia, xem xem có thể cầm thưởng hay không.”
“Chuyện này…” Trình Nhạc Nhạc hơi do dự, lo lắng mình không làm tốt, để Đường Tụng thất vọng.
“Chọn lựa hạng mục xong, anh sẽ chuyển cho em một khoản tiền, đừng sợ thất bại, coi như trải nghiệm đi.”
“Em còn tiền, còn hơn 1 triệu kìa!” Trình Nhạc Nhạc vội vàng lắc đầu: “Không cần anh chuyển.”
“Không giống, đó là tiền sinh hoạt của em, còn đây là quỹ đầu tư lập nghiệp, không cho phép từ chối.” Đường Tụng nắm chặt mông nàng.
Trình Nhạc Nhạc yếu ớt nói: “Được rồi.”
Hai người lại dính lấy nhau một lát, nhìn dáng vẻ buồn ngủ của nàng.
Đường Tụng cũng không giày vò nàng nữa, giúp nàng đắp chăn.
Nói khẽ: “Nhạc Nhạc, em đi ngủ đi, anh đi đọc sách một lát.”
“Ừm.” Trình Nhạc Nhạc đáp một tiếng, rất nhanh đã ngủ say.
Đường Tụng rất hiểu nàng, trải qua một trận giao tranh kịch liệt như vậy, đái khái là sẽ ngủ đến sáng mai.
Rời giường, lao vào tắm, sấy tóc, đổi một bộ quần áo nhàn nhã.
Đường Tụng nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ chính.
…
Phòng 2201.
Mở khóa vân tay, đẩy cửa đi vào.
Đường Tụng trực tiếp đi đến phòng ngủ chính.
Cửa chỉ khép nửa, có thể nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
Đường Tụng hơi tò mò, nhịn không được mà tiến lại gần hơn chút.
Tai hắn rất thính, nên nghe rất rõ ràng.
Từ Tình: “Này này, Ngôn Ngôn, sao cậu có thể mua thứ này chứ?”
Đổng Ngọc Ngôn: “Gia tăng tình thú thôi, mình cảm thấy rất thú vị, chờ hàng đến thì cho cậu thử trước, cam đoan dễ dùng hơn ngón tay của cậu.”
Từ Tình: “Không cần! Cậu đang nói cái gì? Mình vẫn là con nít! Nghe không hiểu!”
Đổng Ngọc Ngôn: “Để mình sờ xem.”
Từ TÌnh: “A!!! Đáng chết!!!”
Đổng Ngọc Ngôn: “Ha ha ha, quả nhiên, mới kể một chút về quá trình chơi bóng, cậu đã bắt đầu chảy nước ‘miếng’ rồi.”
Từ Tình: “A! Đáng ghét! Còn sờ?! Mình sẽ nói chuyện cậu hôn mình cho Đường Tụng biết! Nói cậu là bách hợp (les), đã làm chuyện có lỗi với Đường Tụng.”
Đổng Ngọc Ngôn: “Hừ hừ, nếu cậu dám nói, vậy công việc mới của cô cậu coi như xong.”
Từ Tình: “Cậu! Cậu bắt nạt mình!”
Đổng Ngọc Ngôn: “Tình Tình, cậu không muốn cô mình mất tiền đồ tốt đẹp chứ? Cô ấy đang làm quản lý kế toán ở sinh viên Thiên Đồ, muốn đi lên là rất khó. Nhưng đến quốc tế Tinh Phong, trực tiếp từ quản lý tài vụ cất bước. Mình chính là cổ đông nha, dù chỉ có 1%, nhưng 99% còn lại đều là của Đường Tụng.”
Nàng không biết Từ Tình đã từng đến khách sạn, cho nên ăn nói rất phách lối.
Từ Tình: “Ô ô ô.”
Đổng Ngọc Ngôn: “Chờ Đường Tụng đến đây, chúng ta cùng lấy lòng anh ấy, như vậy cô cậu và chị họ mình đều ổn, Tình Tình, biết chưa?”
Từ Tình: “Mình đã rất lấy lòng rồi, chẳng lẽ còn muốn làm cái đó với hai người?”
Đổng Ngọc Ngôn: “Cũng không phải không được, coi như không chơi bóng, cậu ở bên cạnh làm tổ cổ vũ cũng được, vừa hay cho cậu kiến thức uy lực của cơ liên sườn và cơ bụng 8 múi.”