“Một trong?” Khóe miệng Trương Hạo giật giật: “Trò đùa này cũng không vui chút nào.”
Hắn vội vàng dùng mắt ra hiệu: Bạn gái ông đang ở trong ngực kìa, ông nói như vậy không sợ xảy ra chuyện à?
Đường Tụng không trả lời, trái lại còn kéo Lý Nhã Lỵ đến trước người.
Ôm nàng từ phía sau, quan tâm hỏi: “Có lạnh không?”
Lý Nhã Lỵ híp mắt nghiêng đầu, điềm nhiên nói: “Bây giờ không lạnh.”
Đường Tụng hôn lên mặt nàng, lại nói với Trương Hạo: “Giới thiệu với ông, đây là Lý Nhã Lỵ, ông gọi cô ấy Lỵ Lỵ là được.”
“Lỵ Lỵ, đây là Trương Hạo, bạn thân của anh, em có thể gọi là anh Hạo.”
Lý Nhã Lỵ vội vàng vẫy tay chào hỏi: “Anh Hạo!”
Trương Hạo hơi luống cuống, đỏ mặt nói: “Xin chào Lỵ Lỵ.”
Được loại mỹ nữ cấp bậc này gọi anh, đúng là có chút không quen.
“Hai người… từ bao giờ?” Trương Hạo rất tò mò.
Lý Nhã Lỵ rất xinh đẹp, tuổi tác chưa đến 20, làn da trắng nõn sáng bóng, còn lái xe sang trọng.
Vô luận là bề ngoài hay tài phú, đều xuất chúng hơn bạch phú mỹ Mã Giai Mộng rất nhiều lần.
Rất khó tin được, một mỹ nữ đỉnh cấp như vậy lại là bạn gái Đường Tụng.
Thời cấp ba, các phương diện của Đường Tụng chỉ tốt hơn hắn một chút.
Mặc dù biết Đường Tụng có tiền, lái xe Porsche.
Nhưng ấn tượng trong lòng vẫn rất sâu đậm.
Nội tâm khó tránh khỏi dâng lên cảm giác mất mát và lo nghĩ.
Đường Tụng nghĩ nghĩ, nhất thời không nhớ ra nổi ngày tháng cụ thể.
Lý Nhã Lỵ lại hưng phấn mở miệng: “Là ngày 1 tháng 9 năm nay, chính là lần đầu tiên gặp mặt, khi đó đã đến với nhau rồi.”
Mặc kệ người khác thấy thế nào, trong nội tâm của Lý Nhã Lỵ, hai người họ chính là vừa thấy đã yêu.
Ngày hôm đó Đường Tụng tặng nàng vòng tay vàng, chắc hẳn là tín vật đính ước.
Trương Hạo chép miệng, càng cảm thấy không thể tin nổi.
“Đi thôi, lên xe.” Đường Tụng vỗ vỗ bả vai hắn.
Ba người leo lên xe.
Đường Tụng thuận miệng hỏi: “Đúng rồi Hạo Tử, ông ở khách sạn Hilton bên khu Trường An đúng không?”
“Ừm.” Trương Hạo vẫn còn hơi ngây ngốc.
Đường Tụng nói ‘được’.
Lý Nhã Lỵ bắt đầu lái xe.
Nàng mới lấy bằng không lâu, kỹ thuật khá bình thường, nên lái rất chậm.
Bằng không cũng sẽ không phát hiện Đường Tụng đứng ven đường.
“Giáo viên dạy trang điểm nói, mặt em rất thích hợp trang điểm kiểu thiên kim tiểu thư, hoặc là ngự tỷ, quay đầu gửi ảnh cho anh xem.
…
“Cha ah, hôm qua em và Tiểu Tuyết đi dạo phố, mua cho anh mấy bộ đồ thu đồng, lát nữa có thể thử.”
…
“Hạo Ca, các anh đi tham gia hôn lễ à?”
Trên đường đi, Lý Nhã Lỵ không ngừng nói chuyện.
Thỉnh thoảng còn quan tâm Trương Hạo vài câu.
Mặc dù EQ của nàng không cao, nhưng nói chuyện rất ngây thơ chân thật.
Để Trương Hạo cũng bình tĩnh lại.
Nhìn Lý Nhã Lỵ xinh đẹp, biết nóng biết lạnh, lại nghĩ đến bạn gái ngang ngược bá đạo của mình.
Nội tâm phức tạp đến cực điểm.
Đến khách sạn.
Nhìn Trương Hạo hơi rầu rĩ.
Đường Tụng chần chờ nois: “Tình yêu chân chính đúng là rất đẹp, đáng giá nỗ lực. Nhưng Trần Giảo Giảo đối với ông, càng nhiều là dục vọng chiếm hữu và khống chế. Cô ta chưa bao giờ tôn trọng cảm nhận của ông, một lần lại một lần đột phá ranh giới cuối cùng của ông.”
“Biết ông không có bằng cấp, công việc không thuận lợi, trong nhà thiếu tiền, nhưng vẫn không ngừng lấy mấy chuyện này ra đả kích ông, để ông cam tâm tình nguyện nỗ lực nhiều hơn, đây là đang dụ dỗ ông. Hạo Tử, ông suy nghĩ kỹ đi, nếu muốn đến Yến Thành phát triển, thì cứ gọi cho tôi. Bái bai.”
Nhìn chiếc xe rời đi, khóe mắt Trương Hạo có hơi ướt.
Hắn móc một điếu thuốc ra, đứng dưới ánh đèn sáng trưng của khách sạn, cúi đầu hút thuốc.
Muốn nhận được một thứ nào đó, bạn cần nỗ lực.
Muốn từ bỏ một thứ nào đó, lại cần dũng khí.
Nỗ lực càng nhiều, thì cần càng nhiều dũng khí.
Đinh linh linh… điện thoại vang lên.
Nghe máy.
Giọng nói quen thuộc của bạn gái truyền đến: “Trương Hạo! Sao anh còn chưa đến? Vừa rồi em hỗ trợ bố trí sảnh, tay bị đâm rách rồi. Đều tại anh! Tại lúc em cần anh nhất, anh lại ra ngoài uống rượu! Trong ba phút, nếu em không nhìn thấy anh, em sẽ block wechat của anh!”
Tút tút…
Trương Hạo cũng không hoảng loạn như trước, đại khái là vì mệt mỏi đi.
Tiện tay dập thuốc, đi vào trong đại sảnh hoa lệ.
Tìm đến sảnh cử hành hôn lễ.
Không gian 1066 mét vuông, chỉnh thể hiện lên màu sáng.
Rất nhiều nhân viên đang treo đèn thủy tình, hoa cỏ…
Trương Hạo nhìn một vòng, liền thấy Trần Giảo Giảo đang trò chuyện ngất trời với đám bạn học.
Đến gần một chút, Trương Hạo nghe được nội dung trò chuyện.
Hình như đang mặc sức tưởng tượng hiện trường hôn lễ của mình.
“A, Giảo Giảo, bạn trai cậu đến rồi kìa.”
“Giảo Giảo giỏi thật, bạn trai quá sủng rồi, nói 3 phút thì không hơn.”
…
Trần Giảo Giảo đắc ý ‘hừ hừ’ hai tiếng, miễn cưỡng tha thứ cho ‘sai lầm’ của Trương Hạo.
Chừa cho hắn chút mặt mũi, không quở trách hắn trước mặt bạn học.
Mấy người bận rộn đến 9 giờ.
Lại đi thử váy cô dâu.
Rồi trở về phòng mình chuẩn bị một phen.
Sau đó đám người ngồi xe Benz thương vụ do khách sạn cung cấp, xuất phát đến hộp đêm M2D trứ danh ở Yến Thành.
Sau khi trở về, Trương Hạo trầm mặc ít nói hơn rất nhiều.
Trần Giảo Giảo đắm chìm trong cảm xúc lần đầu đi hộp đêm, cho nên không chú ý đến.
Trái lại còn dùng giọng điệu ra lệnh, yêu cầu Trương Hạo làm cái này cái kia.
Dùng loại phương thức này, để thể hiện mình ‘có đạo ngự phu’ với các bạn.
Đây cũng là một nguyên nhân khiến nàng dẫn Trương Hạo đến.
10 giờ tối, đám người đi vào hộp đêm ồn ào náo động.
Mặc dù còn chưa đến thời gian đông vui nhất, nhưng đã có không ít người.
Có nam nam nữ nữ kết thành bầy, có người đi một mình.
Rất nhiều cô gái trang điểm lòe loẹt, ăn mặc hở hang đi qua lại giữa các ghế dài.
Ánh đèn lập lòe, bầu không khí tối tăm.
Trên sân khấu, một mỹ nữ DJ gợi cảm đang đánh đĩa.
Còn có MC đang làm nóng bầu không khí.
Trên sàn nhảy thì quần ma loạn vũ.
Đại đa số đều không có bản lĩnh nhảy múa gì, chỉ đung đưa lắc lư theo nhạc.
Tiếng nhạc làm lỗ tai Trương Hạo đau nhức.
Đây là lần đầu tiên hắn đến hộp đêm, có chút chóng mặt với cảnh tượng này.
Mã Giai Mộng dẫn bọn họ xuyên qua biển người, đi vào một khu ghế dài gần trước.
Ở nơi đó, Trương Hạo lần đầu tiên nhìn thấy vị chú rể Lục Vân Phàm.
Trần Giảo Giảo và mấy người bạn của nàng, đã khen đối phương thành nam tử hiếm có trên thế gian rồi.
Trương Hạo quan sát vài lần.
Đúng là rất phong nha,x trên người có một loại khí chất tiêu sái bất cần đời.
Mặc áo sơ mi trắng rộng rãi, quần thường, mái tóc chia 3-7.
Có chút cảm giác giống Hoàng Tông Trạch, ngôi sao Hồng Kông.
Ngồi cạnh Mã Giai Mộng, đúng là rất xứng đôi.
Trương Hạo nhìn bạn gái một chút, nàng đang nhìn chằm chằm Lục Vân Phàm không nháy mắt.
Nếu là ngày xưa, hắn chắc chắn sẽ ghen, nhưng bây giờ lại không có quá nhiều cảm xúc.