Trên ghế dài rộng rãi.
Mã Giai Mộng chủ động giới thiệu song phương.
Lục Vân Phàm vẫn ngồi trên ghế, thái độ rất tùy ý.
Rất nhanh, một nhân viên mặc váy ngắn, hở rốn đi đến.
“Anh Lục, lần này uống rượu gì?”
Lục Vân Phàm thuận miệng nói: “Cho mấy chai rượu ngon đi, còn đâu để họ gọi là được.”
Mã Giai Mộng lập tức nói với mấy vị bạn học: “Mọi người muốn uống gì thì tự chọn đi, đừng khách khí.”
Nhân viên vội vàng đưa Ipad menu rượu qua cho mọi người chọn.
Mấy bạn học của Mã Giai Mộng bắt đầu thương lượng.
Trong số đó có người từng đi chơi mấy nơi này, nên cũng khá hiểu.
Nhưng đều không dám chọn loại đắt tiền.
Mã Giai Mộng chờ mọi người chọn xong, lại gọi đĩa trái cây và mấy đồ ăn vặt.
Trương Hạo ngồi trong góc, từ đầu đến cuối không có ai hỏi ý kiến của hắn.
Bạn gái Trần Giảo Giảo càng không quan tâm, chỉ trầm mê vào hoàn cảnh nơi này, ánh mắt mê ly.
Rất nhanh, một chai rượu tây mà Trương Hạo còn chưa từng nghe qua xuất hiện.
Bắt mắt nhất là hai chai Champagne King.
Rất nhanh, mấy chai rượu đã được mở ra hết.
Mã Giai Mộng chủ động đứng dậy rót cho mỗi người một ly.
Sau đó cầm ly rượu lên, cảm khái nói: “Còn nhớ lời hứa của chúng ta trước khi tốt nghiệp không? Chờ mình kết hôn thì sẽ mời các cậu đến hộp đêm tốt nhất ở Yến Thành chơi, đây coi như là hoàn thành lời hứa.”
Đám người vội vàng nâng chén.
“Ha ha, khi đó bọn mình đều không nghĩ đến là thật.”
“Đúng vậy, ai bảo thời đại học cậu lại khiêm tốn như vậy.”
Trần Giảo Giảo cũng cảm khái nói: “Khi ở trường, cũng không thấy cậu mặc đồ hiệu, không ngờ gia đình lại giàu có như vậy.”
Mã Giai Mộng nhìn năm người bạn cùng phòng, lắc đầu cười nói: “Nhà mình mới tốt lên hai năm nay thôi, trước kia cũng chỉ bình thường thôi, không được như bây giờ.”
Đinh đinh đinh, trong tiếng va chạm, rượu vào cổ họng.
Trương Hạo chép miệng một cái.
Đây là lần đầu tiên hắn uống loại sâm banh cao cấp này, cảm giác rất thuần.
Nhưng cũng không cảm thấy ngon ra sao.
Có số tiền này, thà uống Mao Đài còn sảng khoái hơn.
Nhưng hiển nhiên là những người khác không nghĩ vậy.
Ví dụ như bạn gái hắn, hiện giờ đã lấy điện thoại ra chụp ảnh, đăng lên vòng bạn bè.
Chiếc điện thoại này còn là hắn tặng lúc sinh nhật nàng, Iphone 13 Pro.
Làm hắn mất hơn 1 tháng lương.
“Giai Mộng, làm hai vợ chồng cậu tốn kém rồi.”
“Lần này coi như dính ánh sáng của Giai Mộng và Vân Phàm.”
“Chúc hai người trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử!”
“Giai Mộng, cậu là bạn thân nhất của mình thời đại học, thấy cậu tìm được hoàng tử của mình, mình cũng vui thay cậu.”
“Quả thực, một nam sinh ưu tú như Vân Phàm, mình là chưa từng thấy.”
…
Mấy người vây quanh hai người Mã Giai Mộng và Lục Vân Phàm, trong lời nói mang theo nịnh nọt và lấy lòng.
Dù sao đối phương cũng ở đẳng cấp khác bọn họ.
Quan hệ tốt với loại người này, trăm lợi mà không có một hại.
Những đạo lý này, Trương Hạo đều hiểu, dù sao hắn cũng lăn lộn xã hội nhiều năm rồi.
Cái gọi là nam sinh ưu tú nhất trong miệng các nàng, cũng chỉ là một người tốt nghiệp đại học bình thường, dựa vào quan hệ của cha mẹ để tiến vào xí nghiệp làm lãnh đạo mà thôi.
So sánh ra, Trương Hạo cảm thấy Đường Tụng mới gọi là ưu tú.
Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, bây giờ cũng coi như là vượt giai tầng.
Còn có một người bạn gái cực phẩm.
Đây mới là người thắng!
Điều đáng tiếc duy nhất là, nửa còn lại không phải là Liễu Bảo Nguyệt.
Về phần Đường Tụng nói ‘một trong’, thì Trương Hạo không tin lắm.
Một nữ sinh ưu tú như Lý Nhã Lỵ, sao có thể chia sẻ bạn trai với người khác.
Chắc là trò đùa thôi.
Trương Hạo ngẩng đầu.
Nhìn nam nam nữ nữ nhảy nhót trên sàn.
Trong đó không thiếu đại mỹ nữ trong mắt hắn.
Từng cái lộ ra làn da trắng như tuyết, cũng không biết có tiếp xúc thân mật với đàn ông hay không.
Tiếng nhạc đinh tai, ánh đèn mờ ảo, DJ gợi cảm xinh đẹp, ánh đèn thỉnh thoảng lại lướt qua…
Toàn bộ hộp đêm đều bị hormone và rượu chi phối.
…
Lúc ăn uống linh đình, bầu không khí càng ngày càng nhiệt liệt.
Trần Giảo Giảo và mấy người bạn cùng đứng trong khu ghế dài, bắt đầu vặn vẹo theo tiếng nhạc.
Miệng thỉnh thoảng lại hò hét ầm ĩ.
Đây là lần đầu tiên Trương Hạo nhìn thấy khoái cảm như lên đỉnh ở trên mặt nàng.
Đại khái là sức hút của tiền tài đi.
Thứ nàng hướng tới, là ngợp trong vàng son ở thành phố lớn.
Trong mắt nàng, mình có lẽ chỉ là lựa chọn cuối cùng.
Đột nhiên, tiếng nhạc lại sục sôi, ánh đèn bắn tung tóe.
DJ gợi cảm trên sân khấu bắt đầu reo hò, kéo theo tiết tấu của toàn bộ nơi này.
“Là combo Thần Long.”
“Có đại lão mua combo Thần Long, hơn nữa còn là 2 combo.”
…
Thông qua tiếng người bàn tán, Trương Hạo mới hiểu được.
Thì ra đây chính là combo Thần Long trong truyền thuyết.
Trong góc hộp đêm, một đội ngũ dài như rồng rắn giơ bảng điện đi tới.
Khi đến gần một chút, Trương Hạo nhịn không được mà cảm thấy máu nóng sôi trào.
Một đám mỹ nữ mặc đồng phục tai thỏ, đều cao khoảng 1m7, đeo tất chân tai thỏ, giơ bảng đi đến.
Đạp lên nhịp điệu âm nhạc, thỉnh thoảng đung đưa thân thể gợi cảm xinh đẹp.
Phía sau là tổ mỹ nữ mang theo 12 chai A Bích.
Tất cả ăn mặc rất gợi cảm, bước đi như người mẫu.
Đội ngũ dài dằng dặc, đi một vòng quanh toàn trường, cuối cùng dừng lại ở khu ghế dài tốt nhất.
Đám mỹ nữ lập tức đưa rượu vào trong tủ rượu riêng của ghế dài.
Ánh đèn, tiếng nhạc lại thay đổi.
Các mỹ nữ bắt đầu nhảy múa gợi cảm trước ghế dài.
Sau lưng các nàng, một đám nhân viên cầm súng điện tử, đang điên cuồng rải tiền.
Vô số tiền giả bắn lên người đám mỹ nữ.
Giờ phút này, nơi đó chính là tiêu điểm của toàn bộ hộp đêm.
Đám người Trần Giảo Giảo cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này.
Nhao nhao hoan hô theo DJ, lấy điện thoại ra quay video.
Đêm nay, các nàng tuyệt đối là ngôi sao sáng nhất vòng bạn bè.
Trương Hạo cách chỗ đó không xa, có thể nhìn thấy tình hình bên đó.
Ngồi giữa lại là một cô gái, một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Cùng cấp bậc với bạn gái Lý Nhã Lỵ của Đường Tụng.
Dưới tình hình này, nàng vẫn duy trì bình tĩnh như cũ.
Phối hợp với khí chất lãnh diễm, ngũ quan tinh xảo, tuyệt đối là ngôi sao sáng nhất hộp đêm.
Bên cạnh nàng có không ít người vây quanh.
Đại bộ phận là con gái, nhìn cách ăn mặc và khí chất, tuyệt đối là bạch phú mỹ đỉnh cấp.
Mạnh hơn Mã Giai Mộng rất nhiều.
Trong đó có một cô gái rất trắng, tướng mạo ngọt ngào, hết sức đáng chú ý.
Lục Vân Phàm tự nhiên nhìn thấy một màn này.
Chú ý đến ánh mắt hưng phấn và tò mò của đám người.
Liền nở nụ cười nhạt, giải thích: “Trong đó có vài người quen của tôi, ví dụ như Thạch Thừa Vận gọi combo Thần Long kia, tên này là con trai của tổng giám đốc giải trí Tinh Thành. Người mặc váy hồng kia là Ninh Hân, là bạn gái của chủ nơi này. Tên mặc áo sơ mi hoa kia là Tô Thành, là con trai chủ tịch dệt Hồng Liên…”
Hắn giới thiệu qua vài người, giống như khá quen thuộc.
Ánh mắt Trần Giảo Giảo tràn đầy hâm mộ hỏi: “Vậy cô gái ngồi giữa là ai?”
Lục Vân Phàm lắc đầu: “Hình như không phải khách quen nơi này, tôi không nhận ra, nhưng nhìn dáng vẻ kia, thân phận khẳng định không tầm thường. Giai Mộng, lát nữa chúng ta qua uống vài chén.”