“Đường Tụng… anh!” Từ Tình cảm nhận nhiệt độ nơi trái tim, lập tức sợ hãi.
Đổng Ngọc Ngôn giống như không có phản ứng gì, chỉ tập trung ăn trái cây, không hề quan tâm đến sống chết của bạn thân.
Cảm nhận được hai loại hơi thở khác biệt, Đường Tụng hơi híp mắt lại.
Từ Tình chỉ cảm thấy toàn thân như nhũn ra, muốn lùi lại sau, nhưng lại bị Đường Tụng trấn áp.
“Tôi chỉ muốn xem em có béo lên hay không thôi, nghe nói đồ ăn ở phòng luật sư Đường Kim rất tốt.” Đường Tụng dụng tâm cảm nhận béo gầy một phen, thành khẩn nói: “Hình như vẫn là vậy, nhỏ hơn Ngọc Ngôn một vòng, phải tiếp tục cố gắng nha Tình Tình.”
Hai mắt Từ Tình vẫn trợn tròn xoe, nhìn hắn với vẻ không dám tin.
“Lẽ nào lại như vậy, sờ trộm còn chưa tình, vậy mà còn che bé?”
“Đây là tỷ lệ vàng có được không? Mặc quần áo nhìn rất đẹp! Lại nói, mình vẫn còn có không gian trưởng thành!”
Trong nội tâm hoạt động kịch liệt và phức tạp của nàng.
Hơn 20 phút đã trôi qua rất nhanh.
Đường Tụng thả Từ Tình ra, thở dài một hơi.
Quả nhiên, có đôi khi tình thú là rất quan trọng, có lợi cho thể xác lẫn tinh thần.
Đổng Ngọc Ngôn đứng lên, xoa xoa đầu gối.
Bổ nhào vào ngực Đường Tụng nghỉ ngơi một lúc, sau đó mời đi vào nhà vệ sinh.
Từ Tình sửa sang lại quần áo đầu tóc, phồng má thở phì phò nói: “Anh phạm tội, tôi có thể trực tiếp kiện anh!”
Đường Tụng bật cười, đi đến bên cạnh nàng.
Nắm cằm nàng, ngắm nghía khuôn mặt nàng.
Trái tim Từ Tình lập tức nhảy mạnh.
“Loại là loại cảm giác này, tổng tài bá đạo đáng chết, quay đầu xem tôi ngược anh thế nào!”
“Tôi muốn để anh khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng tôi sẽ không tiếp nhận, lại lôi nam 2 nam 3 nam 4 ra, để anh hối hận không kịp, quỳ gối trên bàn phím gõ chữ nhận sai.”
Ngay sau đó, miệng của nàng đã bị chặn lại, đã mất đi quyền khống chế.
Ánh mắt Từ Tình dần dần tan rã, có chút trầm mê vào trong đó.
Một lát sau, Đường Tụng thả nàng ra.
Vỗ vỗ mông nhỏ của nàng, cười nói: “Tình Tình, em thật là đáng yêu, quay đầu biểu diễn cosplay cho tôi xem đi, mặc gợi cảm một chút, tôi lại tặng em một món quà, được không?”
Từ Tình vô thức liếc nhìn phòng vệ sinh, hơi động lòng nói: “Thứ gì cũng được?”
Đường Tụng gật đầu: “Gì cũng được.”
“Vậy một lời đã định!” Từ Tình lập tức mặt mày hớn hở, ánh mắt khôi phục thần thái, đã bắt đầu nghĩ xem mình nên đòi cái gì.
Từ bản tâm mà nói, Từ Tình vẫn rất thích mặc quần áo xinh đẹp, cho nên mới thường xuyên chơi cosplay.
Lại thêm nàng không ghét việc tiếp xúc thân mật với Đường Tụng, cho nên cuộc mua bán này vẫn rất có lời.
“Đúng rồi, 50 có vỗ bóng lúc mua xe vẫn chưa hết đâu.”
Từ Tình lập tức bảo vệ bờ mông, cảnh giác lùi về sau một bước.
“Đừng sợ, hôm nay không đánh em, chờ em cosplay thì tôi lại bổ sung 30 cái còn thiếu.” Đường Tụng thể hiện ý đồ của mình.
Từ Tình quá sợ hãi, trong đầu đã có hình ảnh.
Lần này chỉ sợ bị đặt lên đùi và đánh?
Đúng lúc này, Đổng Ngọc Ngôn đã đi ra.
Mặt mũi tràn đầy tươi cười rạng rỡ.
Nàng đảo mắt qua hai người, ôm lấy tay Đường Tụng, cup C sung mãn lập tức dính lên.
Điềm nhiên như không nói: “Thân ái, có thể dẫn em đi dạo trong khách sạn không? Nếu em đã có chút cổ phần, vậy em cũng muốn hiểu rõ nó, sau này có thể giúp anh một tay. Với lại em còn chưa từng ở khách sạn năm sao, vẫn rất tò mò.”
“Vậy đi thôi.” Đường Tụng cười gật đầu.
Dẫn Đổng Ngọc Ngôn và Từ Tình đi dạo khắp nơi trong khách sạn.
…
Gần 7 giờ tối.
Sắc trời đã đen kịt.
Khách sạn quốc tế Tinh Phong đứng sừng sững bên cạnh đường cái, đèn đuốc sáng trưng, thắp sáng cả bóng đêm chung quanh.
Từng chiếc xe sang trọng lần lượt xuất hiện.
Các nhân viên lập tức tiến lên tiếp đãi nhiệt tình.
Đêm nay là khách sạn tổ chức tiệc rượu giao lưu.
Khách mời đều là những khách hàng lớn của khách sạn.
“Tĩnh Tĩnh, đến rồi.” Bạch Thành Lâm tháo dây an toàn xuống xe, đưa chìa khóa cho nhân viên.
“A.” Bạch Tĩnh có vẻ không quan tâm lắm, chỉ cầm điện thoại nói chuyện với Lý Mộc Tuyết.
Sau lần ở quán bar, nàng có thể cảm nhận được thái độ của chị Mộc Tuyết với mình đã tốt hơn rất nhiều.
Loại cảm giác này nàng không nói được ra lời, chỉ là cảm thấy càng thân thiết hơn.
Nói chuyện cũng nhiệt tình hơn rất nhiều, thỉnh thoảng còn chia sẻ cho nàng một số chuyện cười và chuyện lý thú.
Hai cha con đi vào sảnh yến hội.
Lý Mộc Tuyết mặc âu phục màu xám bạc, mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ.
Bên trong còn có áo lót, thắt cà vạt.
Nhìn có vẻ rất trịnh trọng.
Bạch Tĩnh mặc váy lễ phục màu trắng, bên ngoài phủ một chiếc khăn lông xõa vai, tay cầm túi Chanel.
Nhìn trông trong veo đáng yêu, rất có cảm giác thiếu nữ.
Đi ra khỏi thang máy, bầu không khí náo nhiệt đập vào mặt.
Tiếng nhạc nhu hòa quanh quẩn.
Dọc theo thảm đỏ về phía trước.
Sảnh Tinh Quỹ lộng lẫy xuất hiện trước mắt.
Lấy thư mời điện tử trên điện thoại, Bạch Thành Lâm dẫn con gái đi vào.
Ngưỡng cửa của buổi tiệc rượu này cũng không tính là cao.
Ngoại trừ các xí nghiệp có ý định hợp tác hoặc đang hợp tác, thì hộ khách cá nhân cũng có thể tham gia.
Đồng thời, khách sạn cũng sẽ gửi thư mời cho các khách hàng đang ở trong các xa hoa.
Đây cũng là một loại thể hiện thực lực của khách sạn.
Có thể giúp khách hàng mở rộng quan hệ.
Đầu tiên, tiến vào đại sảnh rộng hơn 200 mét vuông.
Ngoại trừ hơn 10 tên phục vụ ra, Lâm Vân Vinh và hai tên quản lý cao tầng cũng đang đứng ở cửa.
Với tư cách là tổng giám đốc nơi này, Lâm Vân Vinh cũng quen biết rất nhiều người.
Bạch Thành Lâm thường xuyên tham gia các loại tiệc rượu, yến hội, tự nhiên cũng đến nơi này không ít lần.
Hai người trò chuyện vài câu.
Bạch Thành Lâm dẫn Bạch Tĩnh đi vào trong, tiếng nhạc càng rõ ràng hơn.
Bên trong đã có không ít người.
Bọn họ đứng tốp năm tốp ban, hoặc là trò chuyện trời đất, hoặc nhỏ giọng thì thầm.
Trên mặt mỗi người đều là nụ cười xán lạn.
Nam giới phần lớn là mặc trang phục chính thức.
Nữ giới thì đủ loại, có lễ phục dạ hội, có âu phục và váy zip, sườn xám…
Trung tâm tiệc rượu và từng dãy bàn dài bày đầy món ngon.
Các loại hải sản, thịt, đồ ngọt, hoa quả…
Bên cạnh còn có một quầy bar độc lập.
Phía trên bày đủ loại nước trái cây, rượu vang, champagne, rượu trắng và cocktail…
Có thợ pha chế chuyên nghiệp đang đứng đó để phục vụ khách hàng.