Bạch Thành Lâm thở sâu, ánh mắt liếc nhìn bốn phía.
Trong đó không thiếu gương mặt quen, nhưng ông rất biết điều, không chủ động đi lên bắt chuyện.
Lúc trước ông cũng từng đi tìm những người này, đáng tiếc là đều từ chối.
Trong trường hợp long trọng như vậy, cần gì phải tự rước nhục nhã chứ?
“Giám đốc Trần vẫn chưa đến, chúng ta qua bên kia ngồi một lát.”
Hai người tìm một khu vực gần cửa sổ rồi ngồi xuống.
Bạch Tĩnh tựa trên ghế, ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nghĩ Đường Tụng đang làm gì, vừa gửi wechat sao không trả lời.
Cốc cốc… Bạch Thành Lâm gõ gõ mặt bàn.
Chỉ vào một người đàn ông khoảng 30 ở cách đó không xa, nói khẽ: “Tĩnh Tĩnh, kia là phó tổng Lý Hâm Minh của dược nghiệp Thông Đạt, bác của cậu ta là bí thư trưởng trong văn phòng chính phủ.”
Bạch Tĩnh nhìn qua, đó là một người đàn ông đeo kính gọng vàng, tướng mạo không thể nói là đẹp trai, nhưng khí chất rất tốt.
“Người mặc âu phục trắng kia là giám đốc nhân lực công ty Ốc Khách, năm nay 28, tốt nghiệp nghiên cứu sinh đại học Đế Đô.”
“Còn bên kia là đối tác của internet Thượng Dương, 31 tuổi đã là phú ông trăm triệu…”
…
Bạch Thành Lâm giới thiệu mấy thanh niên tài tuấn mà mình biết cho con gái.
Nói: “Tĩnh Tĩnh, con phải biết một thanh niên ưu tú chân chính là thế nào. Khi kén vợ kén chồng, không thể nhìn bề ngoài. Khí chất, thân phận địa vị, tài sản, phẩm hạnh, những thứ này mới là điều con cần cân nhắc. Những kẻ bề ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa thì cha đã thấy nhiều rồi, không có kẻ nào là được việc cả.”
Bạch Tĩnh gật đầu, phụ họa nói: “Ba ab nói đúng.”
Bạch Thành Lâm lập tức tỏ vẻ vui mừng, con gái cuối cùng cũng nghĩ thông.
Trước kia mình quá nuông chiều con gái, nên dẫn con gái ra ngoài nhiều hơn mới đúng.
Bằng không cả ngày ở trong trường, tầm nhìn sẽ hẹp đi.
Bạch Tĩnh chân thành nói: “Trước kia con quá coi trọng bề ngoài, thậm chí còn tặng quà sinh nhật cho tên hot boy rác rưởi trong trường. Về sau quen biết với Đường Tụng ca ca, con mới hiểu được ưu tú là thế nào. Anh ấy trừ vẻ ngoài đẹp trai ra, còn có tài hoa hơn người…”
Bạch Thành Lâm cười khổ, sau đó ánh mắt lại sáng lên.
Chỉ vào phía cửa ra vào, hơi kích động nói: “Tĩnh Tĩnh, mau nhìn bên kia!”
Bạch Tĩnh nhìn qua, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Trong đại sảnh vô cùng long trọng này, lại có một nam sinh rất đặc biệt.
Không mặc trang phục chính thức như những người khác, mà mặc áo có mũ màu trắng, quần thể thao màu đen, giày thể thao màu trắng.
Bên ngoài còn có một chiếc áo khoác oversize màu đậm.
Mái tóc nâu xõa tự nhiên, mang theo sức sống và ánh nắng.
Khóe miệng hắn hơi cong lên, thể hiện một loại thái độ tự tin và thân thiện.
Nụ cười rất tự nhiên, không có quá nhiều xã giao, để người cảm thấy rất chân thành và thân thiết.
Tuyệt đối là một soái ca đỉnh cấp.
Hắn vừa đến, đã hấp dẫn vô số ánh mắt.
Không ít người chủ động tiến lên chào hỏi.
Nam sinh có vẻ rất thong dong.
Cởi áo khoác đưa cho nhân viên, tiện tay nhét mấy tấm phiếu màu đỏ vào tay đối phương.
Sau đó vừa chào hỏi mọi người, vừa dạo bước về phía quầy bar, rồi bắt đầu tự pha chế cocktail.
Động tác của hắn rất thành thạo, không ít người đều hoan hô.
Bạch Thành Lâm cảm khái nói: “Đó là Mạnh Xuyên của tư bản Dung Lưu, tốt nghiệp đại học Columbus Biana. Mặc dù tốt nghiệp chưa đến 2 năm, nhưng đã có chiến tích rất hiển hách trong lĩnh vực tài chính, rất nổi tiếng trong vòng tài chính.”
Ông có chút tài sản sau cũng say mê đầu tư, cho nên mới ngã một cú.
Bởi vậy nên rất kính nể các nhân sĩ chuyên nghiệp như này.
“Đúng là rất giỏi.” Bạch Tĩnh thuận miệng nói một câu.
Mặc dù nàng rất thích Đường Tụng, nhưng cũng không thể phủ nhận sự ưu tú của người khác.
Chí ít thì Mạnh Xuyên này cũng rất xuất chúng, tướng mạo còn đẹp hơn Vương Vân Phong.
Đặt trong đại học, tuyệt đối là hot boy.
Đương nhiên, so với Đường Tụng ca ca của mình thì vẫn kém một chút.
Chủ yếu là đôi mắt, đôi mắt của Đường Tụng ca ca quá đẹp, quá cuốn hút, quá tuyệt vời…
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất để nàng vừa gặp đã thích.
Bạch Thành Lâm liếc nhìn con gái, nói tiếp: “Người ta không chỉ ưu tú ở lĩnh vực tài chính, mà còn từng đóng phim, còn tuyên bố bài hát trên internet, xuất bản sách…”
“Cha ngươi ta là chủ tịch Mạnh Bác Phong của tư bản Dung Lưu, là đại biểu nhân dân toàn quốc, phó hội trưởng xí nghiệp gia tỉnh Yến, một trong mười nhân vật phong vân tỉnh Yến…”
Bạch Thành Lâm nói một đống.
Bạch Tĩnh cũng giật mình.
Bạch Thành Lâm lúc này mới hài lòng, gật đầu nói: “Cho nên mới nói, trên thế giới này có quá nhiều người ưu tú, chỉ là con chưa tiếp xúc đến mà thôi. Cha cố gắng hết sức, cũng chỉ có thể giúp con tìm được Tô Thành. Nhưng so với Mạnh Xuyên, thì Tô Thành kém quá nhiều.”
“Tĩnh Tĩnh, cha không cầu con có bạn trai như Mạnh Xuyên, nhưng chí ít cũng phải là thanh niên tài tuấn chân chính, có thể giúp con cả đời áo cơm không lo.”
Bạch Tĩnh bất đắc dĩ nói: “Ba ba, Đường Tụng ca ca thật sự rất tốt, rất tốt. Được rồi, không giải thích với nữa, ngày mai gặp thì cha sẽ biết.”
“Được rồi, con…” Bạch Thành Lâm còn chưa nói hết lời.
Một trận tiếng ồn ào truyền vào.
Ngay sau đó, Lâm Vân Vinh đi trước dẫn đường, mấy quản lý cao tầng đi phía sau, mang theo một cô gái đi vào.
Mặt nàng quyến rũ đoan trang, tóc dài hơi xoăn, nhìn không ra tuổi tác, dáng người uyển chuyển thướt tha.
Ngực to eo nhỏ, da trắng như tuyết, phong tình vạn chủng.
Mặc áo sơ mi và váy zip, càng có vẻ trước lồi sau vểnh.
Bạch Thành Lâm nhìn thấy nàng thì ngây ngẩn cả người.
Lẩm bẩm nói: “Bảo sao Mạnh Xuyên lại tham gia, thì ra là biết Khương Hữu Dung sẽ đến. Nhưng vì sao Khương Hữu Dung lại tham gia loại tiệc rượu này?”
“Ba ba, đó là ai?” Bạch Tĩnh tò mò hỏi.
Nhìn có vẻ như còn mạnh hơn cả Mạnh Xuyên.
Trên cơ bản là toàn bộ nơi này đều phải chào đón.
Bạch Thành Lâm nuốt ngụm nước miếng, nói nhỏ: “Đó là Khương Hữu Dung! Chủ tịch địa sản Thịnh Nguyên!”
Bạch Tĩnh thầm giật mình, địa sản Thịnh Nguyên thì nàng đã nghe đến rất nhiều lần.
Công ty địa sản lớn nhất tỉnh, giá trị hơn 30 tỷ.
Nghiệp vụ phóng xá toàn quốc, là công ty con dưới trướng tập đoàn Đường Tống.
Cô gái xinh đẹp khoảng 30 này, lại là chủ tịch địa sản Thịnh Nguyên?
“Cha nói Mạnh Xuyên đến đây là vì cô ấy? Chẳng lẽ bọn họ là người yêu?” Bạch Tĩnh cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.
Bạch Thành Lâm lắc đầu cười nói: “Sao có thể! Vị Khương đổng này có lai lịch rất không đơn giản. Mạnh Xuyên đang theo đuổi thôi, chẳng qua là vẫn chưa đủ tư cách.”
“Không đơn giản?”
Bạch Thành Lâm kính sợ nói: “Khương Hữu Dung từng là trợ lý cao cấp của Kim Mỹ Nga, phụ trách nghiệp vụ lĩnh vực địa sản của tập đoàn Đường Tống. Nghe nói quan hệ của hai người rất tốt, bốn tháng trước mới được phái đến Yến Thành, đảm nhiệm chủ tịch địa sản Thịnh Nguyên. Mạnh Xuyên theo đuổi Khương Hữu Dung, cũng là nhìn trúng giá trị đầu tư to lớn trên người đối phương.”
Bạch Tĩnh chớp chớp mắt, nghe như chuyện trên trời.
Sao một cái lại có lai lịch lớn hơn một cái rồi, đến Kim Mỹ Nga cũng xuất hiện rồi.
Cái tên này, dù nàng không xem kênh kinh tế tài chính thì cũng đã nghe nói đến.
Trên tạp chí Forbes có nói, Kim Mỹ Nga tinh thông 6 loại ngôn ngữ, ba bằng đại học nổi tiếng, người có quyền lực cao nhất tập đoàn Đường Tống, là thần tượng của vô số người trong và ngoài nước.
Như vậy xem ra, cách ăn mặc của Khương Hữu Dung cũng là học theo Kim Mỹ Nga.
Rất hiển nhiên, vị này cũng là fan của Kim Mỹ Nga.
Trong bầu không khí náo nhiệt và ồn ào.
Mạnh Xuyên cầm ly cocktail đi về phía Khương Hữu Dung.
Trên mặt mang theo nụ cười tươi mát sạch sẽ.
Đến khi tiếp cận, hắn móc ra một que diêm vĩnh cửu.
Một tay quẹt một cái.
Ánh lửa sáng lên.
Ly cocktail trong tay lập tức dấy lên ngọn lửa màu xanh thẳm.
Hắn thu hồi diêm, duỗi ngón tay thon dài, gõ gõ lên ly thủy tinh.
Ngọn lửa lập tức trở nên lộng lẫy.
Toàn bộ động tác đều như nước chảy mây trôi, rất trang bức.
Nhưng dưới khuôn mặt tươi mát và khí chất sạch sẽ, lại có vẻ rất ưu nhã.
Khiến cho không ít cô gái ở hiện trường hét lên chói tay.