Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game (Dịch)

Chương 570 - Chương 570: Bất Lực

Chương 570: Bất lực Chương 570: Bất lực

Mạnh Xuyên mỉm cười, đứng trước mặt Khương Hữu Dung.

Đưa tay búng một cái.

Một ống hút kim loại xuất hiện giữa ngón tay thon dài của hắn.

Cắm ống hút vào trong chén rượu bốc lửa, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.

Mạnh Xuyên rất lịch sự đưa chén qua, cười nói: “Khương đổng, biết đêm nay cô sẽ tới, nên tôi tình pha chế cho cô một ly…”

Dáng người hắn thon cao cân xứng, dung mạo đẹp trai tuấn lãng, phối hợp cách ăn mặc trẻ trung.

Đứng trước mặt Khương Hữu Dung, lại giống như một cậu em trai.

Khương Hữu Dung duổi tay nhận lấy, nhưng cũng không uống.

Nàng nở nụ cười ấm áp như gió xuân, nói ra: “Cảm ơn, Mạnh đổng gần đây vẫn tốt chứ?”

Mạnh Xuyên nhún vai: “Ông ấy rất khỏe, chỉ là quá bận. Tôi đã nửa tháng không gặp rồi, bây giờ đang bận việc đầu tư bỏ vốn khoa học kỹ thuật Trí Khu ở Ma Đô.”

“Đây là chuyện tốt.” Khương Hữu Dung đáy mắt lưu chuyển như sóng, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn không tì vết, khóe miệng như cười như không.

Trên người nàng có vẻ thành thục và quyến rũ sau khi được thời gian tẩy lễ.

Phối hợp với dáng người gợi cảm, thân phận cao quý, có thể xưng là vưu vật.

Không ít ánh mắt rơi vào người nàng liền lưu luyến không về, nhưng đều không có biểu cảm gì bất thường.

Nàng xuất hiện ở đây, đó là đại biểu cho địa sản Thịnh Nguyên, cũng gián tiếp mang đến một chút bóng dáng của Kim Mỹ Nga.

Là người mà họ và xí nghiệp sau lưng họ không thể đắc tội.

Xung quanh có không ít người làm trong ngành, cười xu nịnh nói: “Khoa học kỹ thuật Trí Khu đang nghiên cứu rất nhiều động cơ….”

“Nghe nói…”

“Lần này là vòng C, có liên quân tư bản, Tân Thương, Dung Lưu đầu tư vào, nghe nói cơ cấu nước ngoài cũng muốn vào sân, giá trị đã gần 4 tỷ…”

“Tĩnh Tĩnh, con chờ cha một lát, giám đốc Trần đã đến, cha đi qua bên kia.” Bạch Thành Lâm sửa sang lại cổ áo, để mình có vẻ sáng láng hơn chút.

Đây là cơ hội mấu chốt nhất của hắn.

Trước đó đã tự thân đến cửa, nhưng vị giám đốc Trần này lại tránh không gặp, cũng không biết là có ý gì.

Lần này gặp mặt, ít nhất cũng phải hiểu rõ thái độ của vị này.

Nếu như có thể kéo dài hạn vay, vậy ông có thể thở phào một hơi, nhìn xem có thể xử lý hết mọi chuyện không.

Một khi Ưu Tố khôi phục lợi nhuận bình thường, liền có cơ hội xoay người.

giám đốc Trần lo lắng đi đến gần đám người, lễ phép xuyên qua mấy vị khách, đi đến bên cạnh phó chủ tịch ngân hàng Yến Thành, Trần Ngạn Binh.

Hơi khom lưng nói: “Giám đốc Trần, chào ngài, tôi là Bạch Thành Lâm của Ưu Tố, ngài còn nhớ chứ?”

Trần Ngạn Binh khoảng 50 tuổi, tóc hơi thưa thớt, cũng khá lùn, nhưng khí thế rất mạnh.

Trần Ngạn Binh liếc nhìn Bạch Thành Lâm, trên mặt mang theo nụ cười công nghiệp, thản nhiên nói: “Thì ra là Bạch tổng, xin chào.”

Bạch Thành Lâm thành khẩn nói: “Giám đốc Trần, công ty chúng tôi có hai khoản vay thế chấp bên quý công ty. Vẫn trả lãi đúng hạn, nhưng đoạn thời gian trước, giám đốc Vương của bộ quản lý tín dụng nói khoản vay của chúng tôi không đúng quy định sử dụng, muốn thu hồi tài chính sớm hơn. Tôi hi vọng ngài có thể…”

Bạch Thành Lâm còn chưa nói hết lời.

Trần Ngạn Binh trực tiếp cắt ngang, nghiêm túc nói: “Vay tài chính là một sợi dây đỏ, một khi chạm vào thì không có chỗ để bàn. Bạch tổng vẫn nghĩ kỹ đi, có sử dụng khoản tiền này vào đầu tư hay không? Ví dụ như cổ phiếu, trái phiếu, các mặt hàng diễn sinh từ tài chính và quản lý tài sản… Nếu như trái với hiệp nghị sử dụng tài chính và pháp luật tương quan, vậy chúng tôi phải thu hồi tài chính!”

Bạch Thành Lâm vội vàng giải thích: “Khoản vay từ ngân hàng Yến Thành, đúng là được dùng trên kinh doanh…”

Trần Ngạn Binh lại ngắt lời, nói: “Bộ tín dụng của chúng tôi phải có chứng cứ mới có thể yêu cầu thu hồi tài chính, đây là quy định pháp luật. Nói đến đây thôi, Bạch tổng tự giải quyết cho tốt.”

Nói xong, Trần Ngạn Binh trực tiếp rời đi, qua chỗ Khương Hữu Dung trò chuyện vui vẻ.

Bạch Thành Lâm hiện lên vẻ tức giận và bất đắc dĩ.

Rút tài chính cho vay, tuyệt đối là đả kích trí mạng với một xí nghiệp.

Nhất là khi tài chính đang xuất hiện vấn đề.

Ngâ hàng Yến Thành không hề báo trước.

Mà các ngân hàng và cơ cấu cho vay khác cũng như đạt thành nhất trí, toàn bộ đều từ chối yêu cầu của mình.

Tất cả chuyện này đều nghiệm chứng suy đoán của ông.

Đúng là có người đang nhằm vào ông.

Hơn nữa thực lực của người này rất khủng bố, là tồn tại ông không thể trêu vào.

Ông phấn đấu nhiều năm như vậy, đúng là đã đắc tội với một số người.

Nhưng rất hiển nhiên, đám người này không có năng lực như vậy.

Đến cùng là ai?

Bạch Thành Lâm đi về phía quầy bar, lấy một ly champagne và uống một ngụm to.

Trở lại khu ngắm cảnh, ông nhìn con gái đáng yêu ngọt ngào, cười khổ nói: “Cha bây giờ đã là chuột trong cống rồi, ha ha.”

Bạch Tĩnh đau lòng, an ủi: “Ba ba, cha không cần lo lắng, Đường Tụng ca ca đã xem kế hoạch kinh doanh của chúng ta, đồng thời biểu thị sẽ giúp chúng ta.”

Bạch Thành Lâm xoa xoa mặt: “Chuyện này không đơn giản như con nghĩ, từ tiền ra thì chúng ta còn cần chỗ dựa. Bằng không công ty vẫn sẽ chết, tất cả đều sẽ trở về như cũ.”

Bạch Tĩnh cũng nghĩ đến Tôn văn, lập tức có chút hoảng hốt.

Nàng lại nghĩ đến thái độ của Lý Mộc Tuyết và Ninh Hân với Đường Tụng, liền nói: “Ba ba, Đường Tụng ca ca nhất định sẽ có cách.”

“Được được.” Hai ngày gần đây Bạch Thành Lâm nghe thấy rất nhiều ‘Đường Tụng ca ca’ trong miệng con gái, đã thấy hơi ghen ghét rồi.

Trước kia, con gái chỉ sùng bái mình mà thôi.

Ông chỉ vào Khương Hữu Dung phong thái yểu điệu, và Mạnh Xuyên tuấn lãng trong đám người.

Cảm khái nói: “Cha và mẹ con đã ăn rất nhiều khổ, bỏ 20 năm mới tích lũy được 40, 50 triệu. Để nhà chúng ta tiến thêm một bước, không ngờ chỉ vì một lần đầu tư thất bại và rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.”

“Cha rất sợ con phải trải qua ngày tháng khổ sở đó. Cho nên mới muốn tìm một chỗ tốt cho con, hi vọng tương lai của con sẽ được người tôn trọng, không bị bắt nạt.”

Ông xuất thân không cao, cất bước từ một tiệm cắt tóc nhỏ.

Xã hội này rất thực tế và tàn khốc, càng là đứng ở tầng dưới chót, thì càng có thể cảm nhận được đủ loại không công bằng.

Đoạn đường này ông đã dùng đủ loại thủ đoạn, đủ loại tâm cơ, mới có thành tựu như Ưu Tố bây giờ.

Thật sự là không cam lòng nhận thua, nhưng lại thật sự bất lực.

Bình Luận (0)
Comment