Hai viên cảnh sát liếc nhìn nhau, cuối cùng một người nói: "Được rồi, tất cả theo chúng tôi về đồn, có gì nói rõ ở đó."
Nói xong anh ta vẫy tay đưa mọi người đi.
Vì thế, không ngoài dự đoán Tô Hòa lại vào đồn cảnh sát.
Mặc dù không phải ngồi trong phòng thẩm vấn, mặc dù người ngồi đối diện là Phong Trì.
Nhưng lúc này trên gương mặt Tô Hòa vẫn đầy vẻ bực bội!
"Xưng hô với streamer thế nào đây?"
Phong Trì ngồi đối diện luôn chăm chú nhìn cô. Thấy cô rầu rĩ không vui, anh ta chủ động bắt chuyện.
"Streamer tài vận, streamer đòi nợ, streamer xét nhà, streamer xui xẻo, muốn gọi như thế nào thì gọi!"
Ngữ điệu đầy hờn dỗi!
Phong Trì nhíu mày: "Tôi đâu có đắc tội với cô đâu?!"
Tô Hòa lập tức bày ra vẻ mặt khó hiểu: "Đang yên đang lành anh báo cảnh sát làm gì? Giờ xem đi, tất cả đều phải vào đây!"
Phong Trì bỗng nhiên hiểu ra, hóa ra là chuyện này!
Nhưng...
"Công ty vô duyên vô cớ mất hơn một triệu tệ, tôi báo cảnh sát không đúng sao?"
Tô Hòa nghẹn lời, nhìn anh ta một lúc lâu rồi mới đáp: "Đúng, tất nhiên là đúng, nhưng chẳng phải tổng giám đốc như anh đều vung tiền như nước, hơn một triệu cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi sao? Sao lại phải báo cảnh sát vì số tiền nhỏ như vậy? Không phải anh nên dẫn theo cấp dưới của mình, giải quyết vấn đề một cách bá đạo ngông cuồng sao?"
Sao tổng giám đốc này lại khác xa so với tưởng tượng của cô vậy!
Phòng Trì khựng lại một chút trước câu hỏi của cô, sau đó mới chậm rãi trả lời: "Hơn một triệu tệ so với giá trị toàn bộ công ty thì không đáng kể thật, nhưng đó là số tiền mà mọi người trong công ty đã làm việc tăng ca vất vả để kiếm được. Tôi có thể dùng nó để phát triển công ty, hoặc thưởng cho nhân viên, nhưng tuyệt đối không thể vung tiền bừa bãi như streamer đã nói!"
"Với lại, tôi họ Phong chứ không phải họ Cao, cô vẫn nên xem ít phim truyền hình lại thì hơn!"
Phong Trì vừa nói xong, mặt Tô Hòa đen lại!
Mặc dù lời anh ta nói không sai, nhưng nghe kiểu gì cũng thấy khó chịu!
Đúng lúc đó cánh cửa phòng mở ra, một viên cảnh sát và một người đàn ông mặc vest chỉnh tề bước vào.
"Anh Phong, cả streamer này, hai người có thể rời đi rồi." Cảnh sát nói với hai người họ.
Tô Hòa sững sờ trong giây lát, nhưng ngay sau đó, vẻ vui mừng không thể giấu nổi trên gương mặt cô.
Phong Trì nhìn thấy dáng vẻ của cô lại nhướng mày, khóe mắt hơi cong lên.
"Giám đốc Phong, chúng ta đi thôi."
Người đàn ông mặc vest đi tới chỗ Phong Trì, cúi xuống nói nhỏ với anh ta.
Phong Trì khẽ gật đầu, đứng dậy rồi nhìn về phía Tô Hòa.
"Mức lương một triệu mỗi năm, streamer có thể suy nghĩ lại một chút, khi nào nghĩ kỹ rồi cứ đến tìm tôi."
Nói xong, Phong Trì quay người đi cùng người đàn ông kia.
Tô Hòa còn chưa kịp phản ứng, mãi đến khi anh ta đi khuất, cô mới nhớ ra chuyện anh ta từng đề nghị cô đến làm việc cho công ty của anh ta!
Chẳng phải đã nói sẽ không làm mấy việc ném tiền như rác sao?
Tô Hòa khịt mũi coi thường lời mời của Phong Trì, sau đó quay người bước nhanh ra ngoài.
Vừa ra khỏi đồn cảnh sát, Tô Hòa đã thấy Hạ Hầu Lương đứng trước cổng.
"Hạ Hầu Lương, sao cậu vẫn còn ở đây?" Tô Hòa đến gần hỏi cậu ta.
Hạ Hầu Lương quay đầu thấy cô, lập tức cúi đầu xuống một chút: "Xin lỗi streamer, đã gây rắc rối cho cô rồi!"
Cậu ta thực sự cảm thấy rất áy náy, người ta đến giúp mình vậy mà cuối cùng lại bị đưa vào đồn cảnh sát!
"Ôi, có gì to tát đâu." Tô Hòa phẩy tay không mấy quan tâm, quay sang hỏi cậu ta: "Anh trai và chị dâu của cậu đâu rồi? Họ vẫn chưa ra à?"
Hạ Hầu Lương thở dài: "Anh tôi vẫn chưa hỏi xong, chắc phải đợi thêm chút nữa. Còn Ngô Tuỵ Tuỵ, e là không ra được rồi!"
Hạ Hầu Lương thậm chí không gọi chị dâu nữa, mà trực tiếp gọi thẳng họ tên cô ta.
Tô Hòa gật đầu: "Được rồi, vậy cậu cứ đợi ở đây đi, có chuyện gì thì cứ nhắn tin cho tôi."
Nói xong, Tô Hòa khoát tay áo rời đi.
Về đến nhà, Tô Hòa định tắm rửa thoải mái rồi đánh một giấc ngon lành, nhưng vừa mở cửa ra cô chợt hoảng hốt đóng sầm cửa lại!
Cái quỷ gì vậy?
Bên trong có một con quỷ nhỏ đang kéo ruột mình để nhảy dây là sao?
"Tùng tùng tùng."
Tiếng gõ cửa vang lên từ bên trong.
Tô Hòa bị dọa sợ đến nỗi răng va vào nhau lập cập: "Bên ngoài không có ai cả!"
Con quỷ nhỏ bên trong không vui, bĩu môi tím ngắt: "Chị lừa em, chị mở cửa vào đi."
Tô Hòa lắc đầu như trống bỏi, sợ đến mức không thể phát ra tiếng!
"Chị ơi, mở cửa đi, em đến tìm chị để đòi nợ." Con quỷ nhỏ nói, nhưng có vẻ nó nhận ra mình nói sai nên sửa miệng: "Em đến để nhờ chị giúp em đòi nợ."
Đòi nợ?!
Tô Hòa ngẩn ra một lúc, dường như không còn quá sợ hãi nữa nhưng vẫn không dám mở cửa: "Em là quỷ, chị là người, chúng ta là hai thế giới khác nhau, chị không thể giúp em đòi nợ được."
Cô đứng sau cánh cửa đối diện với quỷ nhỏ bên trong, chỉ mong nó rời đi nhanh chút!
Nhưng con quỷ nhỏ không nghe, vẫn liên tục đập cửa: "Em biết một bí mật, nếu chị không giúp em đòi nợ, em sẽ nói cho những con quỷ khác."
Con quỷ nhỏ này còn dám đe dọa cô sao?
Nhưng làm sao nó biết được bí mật nhỏ của mình?
Có bí mật nhỏ nào của mình mà nó biết nhỉ?
Sự tò mò lấn át nỗi sợ, Tô Hòa chần chừ một chút: "Vậy em ra ban công trước đi, ở, ở xa chị một chút."
Con quỷ nhỏ đồng ý, trốn ra sau ban công.
Tô Hòa hít sâu một hơi, mở cửa, bước vào nhà, bật đèn.
Quả nhiên, trong phòng khách không có bóng dáng con quỷ nào.
Tô Hòa thở phào nhẹ nhõm, đi tới ngồi xuống ghế sofa rót cho mình một cốc nước để trấn tĩnh lại!
"Chị ơi, em trốn ở đây được không!"
Giọng nói yếu ớt đáng thương vang lên từ ban công. Tay Tô Hòa cầm ly nước run lên, cổ cứng đờ quay đầu lại, quả nhiên thấy con quỷ nhỏ nhút nhát nấp sau rèm cửa ban công, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ.
"Em muốn chị giúp đòi nợ gì?" Tô Hòa hít một hơi thật sâu, phải cố gắng lắm cô mới không co cẳng chạy mất.
"Chị ơi, em bị mất chứng minh nhân dân." Con quỷ nhỏ nói với vẻ mặt đau khổ.
Tô Hòa: "... Quỷ mà cũng có chứng minh nhân dân sao?"
Cô cảm thấy như mình vừa chứng kiến một chuyện kỳ lạ hơn cả gặp ma!
"Có." Con quỷ nhỏ thò đầu ra định bước tới gần để nói chuyện.
Tô Hòa lập tức đưa tay ngăn lại: "Dừng, dừng, dừng, em cứ đứng đó nói thôi."
Con quỷ nhỏ lại yên lặng lui trở về: "Với quỷ vị thành niên không có ai thờ cúng giống như bọn em, chứng minh nhân dân chính là tờ siêu âm đầu tiên. Sau này khi đầu thai lại, bọn em phải dựa vào tờ siêu âm đó, nhưng tờ siêu âm của em bị mất rồi. Chị có thể giúp em tìm lại được không?"
Tô Hòa chép miệng: "Nhưng chị là streamer về tài vận, đòi nợ tiền bạc chứ chị không biết tìm giấy siêu âm đâu!"
Con quỷ nhỏ mím môi, vẻ mặt vô cùng tủi thân: "Chị ơi, em biết bí mật của chị mà."
Thoáng cái mặt Tô Hòa tối sầm lại, cô chỉ tay vào nó: "Quỷ con, em mà còn dám đe dọa chị nữa, chị sẽ đuổi em ra ngoài ngay."
Con quỷ nhỏ càng tỏ ra uất ức hơn: "Em không có đe dọa mà, chị là ứng cử viên cho vị trí Thần Tài. Ngoài việc giúp nhân gian cân bằng tài chính, chị còn phải tìm Bút Thần và Sổ Vạn Tài nữa."