Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1039 - Chương 1055: Thời Đại Phong Vân Khuấy Động­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­

Thánh Khư Chương 1055: Thời đại phong vân khuấy động­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­

Tử Loan nói: “Ông ấy nói, hậu nhân của ông ấy đã lên đường, sắp tiến vào Trái đất, là thần tử đương thời. Sau khi chém chết ngươi, sẽ tuyên bố tộc Tây Lâm chính thức trở về, một lần nữa trở thành chủ nhân của tinh cầu này.”

Nàng rất tận tụy với bổn phận của mình, thông báo cho Sở Phong biết tin tức đến từ tinh không.

Sở Phong nói: “Lão Ngụy trứng thối, ông ta quá ỷ vào thân phận của mình. Được, ta sẽ làm thịt hậu nhân của ông ta, xem ông ta còn phái ai xuất mã nữa không. Thần tộc tộc Tây Lâm, truyền nhân mạnh nhất thế hệ này, đến đúng lúc lắm.”

Mọi người đều biết, thần tử tộc Tây Lâm vượt giới rất nghiêm trọng, ảnh hưởng không nhỏ hơn so với thiếu thần tộc Thiên Thần. Bởi vì điều này dính đến chi tranh chính thức của Trái đất.

Tộc Tây Lâm đã sớm phản bội Trái đất mà đào thoát ra ngoài. Bây giờ bọn họ muốn trở về, dùng Sở Phong để tế cờ, tuyên bố bọn họ đã trở về.

Bọn họ rất ngạo mạn, hoàn toàn khinh thường tiến hóa giả thổ dân, cho rằng tất cả đều là hậu duệ tạp chủng, căn bản không phải chính thống. Chỉ có bọn họ trở về mới tính là danh chính ngôn thuận, khôi phục lại thời kỳ chói lọi ở hành tinh mẹ.

“Còn có người nào muốn đến nữa không?”

Lần này, Sở Phong cố gắng kềm nén, tâm bình khí hòa. Hắn đã sớm dự liệu được Trái đất sẽ có phong bạo, một đám nhân vật hung ác sẽ đến. Quả thật thời kỳ đó đã đến.

“Thần tử tộc Cơ Giới cũng muốn đến, tuyên bố sẽ tìm ngươi luận bàn.”

Cái gọi là luận bàn, nói thì văn nhã nhưng thật ra là muốn giết Sở Phong mà thôi. Tộc này rất mạnh, lại có quan hệ rất tốt với tộc Tây Lâm, được xem là minh hữu.

“Ta sẽ đánh cho đám người máy kia biến thành sắt vụn.” Sở Phong lạnh lùng nói.

Hắn đương nhiên sẽ không quên lần trước đại quân máy móc này hoành không lao xuống, truy sát hắn vạn dặm, từ Đông Hải giết đến danh sơn, khiến cho hắn một đường vẩy máu, bị chém đến ruột muốn xổ ra, vô cùng thảm liệt.

Nếu không phải trong thời khắc quan trọng Yêu Yêu xuất thế, một bàn tay đẩy ra đánh nổ chiến hạm đầy trời, lúc đó hắn đã gặp nguy hiểm rồi.

Lời nói Sở Phong rất u lãnh: “Trước khác nay khác. Bọn họ có đến nữa, vừa lúc ta tính luôn khoản nợ này. Thần tử bọn họ đến, ta sẽ thanh toán cùng một lúc, xem chất lượng của bọn họ như thế nào. Đến lúc đó nấu luyện thành nước thép, chế tạo hộ giáp lần nữa.”

Mọi người nghe xong liền cảm khái. Cho dù đã quen với sự kiêu ngạo của tên ma đầu kia, nhưng lúc này bọn họ vẫn kinh hãi.

Tộc Cơ Giới thuộc cường tộc đỉnh cấp, tiến hóa từ rất lâu đời. Thần tử lịch đại đều tự cho mình là kim cương cơ giới, cơ thể vô địch.

“Tin tức lớn, Thiếu thần tộc Thiên Thần đã xuất động, dẫn đầu một đám thiên tài đỉnh cấp lên đường, đều là truyền nhân mạnh nhất chạy đến Trái đất.”

Tử Loan kêu lên sợ hãi. Đây là tin tức mới ra lò, vì thế nàng đã vội vàng báo lại cho Sở Phong hay.

Trước đó đều chỉ là nghe đồn, bây giờ đã được chứng thực. Vị thiếu thần kia đã chính xác khởi hành, mang theo uy thế vô song mà đến, chuẩn bị giáng xuống Trái đất.

Tử Loan bổ sung: “Hắn ta đã hạ chỉ, hiệu lệnh một nhóm Thánh tử đi theo chinh chiến. Ừm, bọn họ còn nhắn với ngươi là, nói ngươi tốt nhất nên tự sát, đừng để bọn họ đích thân ra tay.”

Sở Phong chẳng buồn để ý, bình thản nói: “Xem ra trước khi hắn ta xuất hiện, ta phải hẹn Lam Thi trước. Không phải tên thiếu thần kia nhìn trúng nàng ta sao, ta sẽ để cho hắn ta không được như ý muốn.”

“Ồ!” Tử Loan kêu lên sợ hãi: “Quả nhiên là gió thổi báo hiệu giông bão sắp đến. Xảy ra chuyện lớn rồi. Mãnh nhân, đại tộc đều đi ra.”

“Còn có ai nữa?” Sở Phong hỏi.

“Tinh cầu xếp hạng thứ mười hai, người ở đó cũng muốn đến rồi.” Tử Loan nói, trong lòng nổi sóng chập chùng.

“Tộc nắm giữ phương pháp hô hấp U Minh.” Mặt Sở Phong lập tức chùng xuống, bởi vì khi hắn còn ở mặt trăng, từ tháp năng lượng truyền thừa mà hắn biết được không ít chuyện xưa.

Năm đó, tiến hóa giả ở tinh cầu xếp hạng thứ mười hai đã dốc toàn bộ lực lượng, hiệu lệnh các tinh hải, dẫn đầu rất nhiều đại quân tinh cầu sinh mệnh tấn công Trái đất.

Nhìn từ bên ngoài, bọn họ chính là quân chủ lực.

Trên thực tế, sau lưng bọn họ còn có các nhân vật của mười vị trí đầu ủng hộ, ví dụ như tộc Thiên Thần. Các nhân vật chiếu rọi chư thiên cũng đều bước ra, tham gia vây giết.

Bất kể nói như thế nào, tộc nắm giữ phương pháp hô hấp U Minh trên danh nghĩa là lĩnh quân, ví dụ như kỵ sĩ Tinh Không đều phải nghe hiệu lệnh của bọn họ.

Hiện tại, bộ tộc này đã quay trở lại.

“Rất tốt, đến hết đi. Không làm gì được thánh nhân của bọn họ, vậy ta sẽ đi từ nhỏ trước, từng bước tiêu diệt tất cả.” Sở Phong nắm chặt nắm đấm.

Tử Loan rất tận tụy với chức trách của mình, nói: “Thánh nhân tuyệt đỉnh của tộc U Minh đã lên tiếng, giọng điệu trêu chọc, gọi ngươi là côn trùng, nói Ngụy Hằng không đánh với ngươi thì ông ta đánh. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể sống sót trong đợt trùng kích phong bạo này.”

“Thánh nhân tộc U Minh là cái thá gì chứ? Bình đài Nguyên Thú có đánh nhau cùng cấp đúng không? Đến lúc đó ta sẽ diệt ông ta.”

Sở Phong tràn ngập địch ý đối với bộ tộc này. Dù sao bọn họ cũng là chủ lực hủy diệt Trái đất, từng hiệu lệnh tinh cầu sinh mệnh các vực, tạo thành đại quân liên hợp tấn công tiên dân.

Trong mắt của hắn, đây là đao phủ huyết tinh đặt cùng chỗ với kỵ sĩ Tinh Không, tộc Tây Lâm, nhân vật đầu não của mười vị trí đầu,

Nguyệt Ma lên tiếng kích thích Sở Phong: “Khỏa Thông này mạnh lắm đấy. Năm đó danh xưng tinh không thứ tám, kinh khủng dị thường, so với Ngụy Hằng đứng thứ mười còn mạnh hơn nhiều. Thời đại đó, ông ta sáng chói vô cùng. Người đời sau nghiên cứu, cho rằng ông ta thuộc thế hệ kinh khủng nhất, thiên kiêu trực bá, có thể đè hết phần lớn Đạo tử của mười vị trí đầu.”

Sở Phong động dung. Thánh nhân tộc U Minh năm đó mạnh như vậy sao?

Sau đó, hắn nhớ đến Yêu Yêu. Nàng cũng rất sáng chói trong thời đại đó, lực áp quần hùng, đứng thứ nhất chư thiên, thực sự quá siêu thoát.

“Ta cho ngươi cơ hội, côn trùng, nếu lần này ngươi bất tử trong cơn phong bạo, chúng ta sẽ gặp nhau trên bình đài Nguyên Thú.”

Cùng ngày, Ngụy Hằng lên tiếng, vẫn khinh mạn như cũ, gọi Sở Phong là côn trùng.

“Ngụy trứng thối đã đáp ứng rồi sao? Mẹ nó, ta không đánh chết ngươi không được.” Sở Phong nghiến răng nghiến lợi. Hắn thật sự không có chút hảo cảm nào với Ngụy Hằng, hận không thể bổ nát ông ta.

Khắp thế gian đều kinh ngạc. Mọi người biết, tiếp theo nhất định sẽ có bão táp ngập trời. Một đại thời đại phong vân khuấy động đã đến.

Bình Luận (0)
Comment