Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1049 - Chương 1065: Sở Ma Vương Phát Rồ (2)­ ­ ­

Thánh Khư Chương 1065: Sở ma vương phát rồ (2)­ ­ ­

Cũng không phải thần tử, thánh nữ nào cũng đạt được cơ duyên trong động phủ. Có người có tạo hóa, có người tay không bước ra. Điều này khiến Sở Phong bất mãn vô cùng.

Trải qua Tử Loan phân biệt, phàm là người nào ra tay với nàng và Nguyên Ma, hai tay trống trơn, đều bị hắn đuổi lại vào trong.

Cảnh tượng này khiến người trên bình đài Nguyên Thú phải há to miệng. Hắn đúng là hung tàn không bình thường.

Điều này hoàn toàn không theo lẽ thường. Người khác phát hiện di tích, có ai mà không chen lấn tranh nhau, liều chết tranh đoạt cơ duyên đoạt tạo hóa, sợ lạc hậu hơn người khác, động một chút là huyết chiến, nguy hiểm đến tính mạng.

Tên ma đầu kia dứt khoát vô cùng, trắng trợn thu phí bảo hộ bên ngoài, cướp sạch của tất cả mọi người.

Nếu ở vực ngoại, tất nhiên bọn họ sẽ hợp lực tấn công, từng đạo thống phát binh đồ sát Sở Phong.

Nhưng ở Trái đất, Sở Phong chính là tiểu vô địch, cường giả nhất thời chưa thể giáng xuống được, khiến đám vực ngoại phải đau răng mà không làm gì được hắn.

“Tức chết ta mà. Lẽ nào lại như vậy chứ? Ngay cả cháu gái bản tôn cũng dám bắt, cũng dám đi săn, lại còn muốn bán đi. Bản tọa thật sự muốn đánh chết hắn, đồ cửu tộc của hắn.”

Có lão ma gầm thét. Hôm nay đúng là bực bội mà! Đường đường là cự phách ma đạo, kết quả lại bị tên tiểu ma đầu kia chọc tức không nhẹ.

Nhất là lúc này, cháu gái của lão ta đang đắm đuối nhìn Sở Phong, lại càng khiến sắc mặt lão ta bất thiện.

Đây là một ả ma nữ, tên Triệu Tình, mái tóc dài màu xanh nước biển, hoa dung nguyệt mạo, rất có sức mê hoặc, không hề kém cạnh La Diệu Hương lúc trước. Làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ khẽ nhếch, ánh mắt to trong veo như nước, cười nói: “Sở Phong ca ca, người ta chỉ là một nữ lưu yếu đuối, cũng chẳng có thu hoạch gì, sao ngươi lại nhẫn tâm đuổi ta trở lại động phủ, hãy để cho ta giúp ngươi xoa bóp vai, được không?”

Sở Phong nghe xong, lập tức vui vẻ hẳn lên: “Tốt lắm, ban đêm chúng ta hãy bàn lý tưởng nhân sinh. Còn bây giờ, ngươi hãy xuống động thủ, đoạt tạo hóa cho ta rồi hãy trở ra.”

Bộp một tiếng, hắn chẳng chút khách sáo vỗ vào mông Triệu Tình một cái, khiến cả một khu vực có độ đàn hồi phải co giãn.

“Hừ!”

Triệu Tình hừ lạnh. Tên ma vương này quá ghê tởm. Nàng ta làm nũng như vậy cũng vô dụng. Quả thật là hỗn trướng, tâm địa quá cứng.

Nàng ta lắc thân hình như rắn nước, một lần nữa bước vào động phủ. Bởi vì nàng ta nhìn ra được tên ác ôn này không phải chỉ nói miệng mà thôi. Nàng ta không dám đối nghịch, chỉ có thể nguyền rủa tên ma đầu đó độc thân một vạn năm, không nhìn thấy bất cứ một cô gái nào.

“Đáng đời, ai bảo ngươi chế giễu ta cách đây không lâu làm gì?” Tử Loan cười trên nỗi đau của người khác.

Triệu Tình quay đầu, nở nụ cười xinh đẹp, đôi môi đỏ càng gợi cảm hơn, ánh mắt vũ mị, nói: “Tiểu muội muội, ngươi cáo trạng không có, đúng không? Chiều nay ta sẽ đến tìm Sở ca ca bàn lý tưởng nhân sinh, ta nhất định sẽ bảo hắn bán ngươi đi.”

“A, ngươi dám.” Tử Loan lập tức khẩn trương, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch, cảm nhận được uy hiếp của đại ma nữ quá mạnh.

Bên trong tinh không, cự phách hắc đạo, mũi lão ma vương muốn phun khói đen, sắc mặt cực kỳ khó coi. Thân là nguyên lão trong lĩnh vực Ma đạo, lão ta nào dễ dàng tha thứ cho tiểu ma đầu làm càn. Lão ta nghiến răng nói: “Tiểu ma đầu, ngươi dám khi dễ cháu ngoại của ta. Chờ ngươi bước vào tinh không, ta sẽ khiến cho một tên tiểu bối như ngươi hiểu được cái gì mới gọi là Ma vương. Hãy chờ đó!”

Một ngày này, bên trong tinh không rất náo nhiệt, chỉ có một số lão gia hỏa là không vui.

Một số thánh địa, các lão quái vật liên lạc với nhau, cách chào hỏi cũng khác với thường ngày.

“Lão Trương, cháu gái của ông bị thu phí bảo hộ sao?”

“Ta muốn đánh chết tên nhóc kia. Sao lại chỉ có từng đó chứ? Ngay cả người cũng bị mất, sầu chết ta rồi, phải làm sao bây giờ?”

“Thỏa mãn đi. Lão Chu mới thảm kìa. Huyền tôn và huyền tôn nữ của lão ấy đều đến đó, kết quả bị tên đồ tể kia bắt được, một người cũng không chạy thoát. Lão Chu đang mài dao ở nhà đấy.”

“Triệu ma vương còn thảm hơn nữa. Cháu gái Triệu Tình của lão hình như cảm thấy hứng thú với tên thổ dân kia, buổi tối còn muốn đi tìm hắn bàn chuyện nhân sinh. Triệu ma vương tức đến mức không cẩn thận bóp chết hai con phi xà cấp Kim Thân La Hán. Đây là sủng vật mà ông ta chuẩn bị bồi dưỡng thành giao long. Bây giờ ông ta đang đứng ngồi không yên, nói không chém chết Sở Phong là không xong.”

....

Đây là một quan hệ trong một vòng tròn, đều là lão quái đỉnh cấp, khi nói chuyện không bị tiết lộ ra bên ngoài. Nếu không, nhất định sẽ có người mắt trợn tròn, dẫn phát sóng to gió lớn.

Bởi vì bọn họ là cao nhân đắc đạo, biểu hiện ngày thường không giống với mọi người.

Trái đất, Đông Hải.

Sở Phong hỏi một đám tù binh: “Lam Thi của tịnh thổ Tiên Nhạc đâu? Ta còn chuẩn bị thu phí bảo hộ của tân tinh này đấy. Nàng ta có đến không? Tại sao vẫn chưa ra?”

Vực ngoại, Thiếu thần tộc Thiên Thần vẫn đang chú ý chuyện này. Vừa nghe Sở Phong nói xong, gương mặt anh tuấn lập tức trầm xuống.

Vũ trụ rộng lớn, nhưng đối với vũ trụ hắc ám mà nói, sinh mệnh vẫn nhỏ bé như cũ. Tinh cầu sinh mệnh phân tán bên trong vũ trụ u lãnh, giống như mấy hạt thóc giữa biển cả.

Lúc này, tám con thiên mã toàn thân hoàn mỹ, bờm ngựa rất dài. Có con ánh lên ngọn lửa hoàng kim, có con tím óng ánh, có con phát ra ánh sáng màu bạc. Trên người bọn chúng không hề có chút tạp mao nào, thậm chí còn có vảy rồng.

Thiên mã Long Lân là tọa kỵ cao cấp nhất trong vũ trụ, là loại ngựa có thể đạp lên tinh không, vượt qua tinh hệ khác biệt. Ngày thường nhìn thấy một con đã là ghê gớm lắm rồi, nhưng hôm nay lại có những tám con xuất hiện, kéo một cỗ liễn xa đến bên ngoài Trái đất.

Hiển nhiên, có được tọa giá này, tối thiểu cũng là nhân vật cấp Á thánh trở lên.

Tám thiên mã Long Lân có thể bay vào vũ trụ, nhưng cũng không nhất định phải vượt qua không gian hắc ám vô ngần, mà đi vào một số lỗ sâu cổ xưa.

Trên đường đi đến Trái đất, tám thiên mã Long Lân kéo chiếc liễn xa chợt ngừng lại trước một lỗ sâu, sau đó quay đầu trở lại. Chúng đã đến gần Trái đất.

“Tinh cầu đã từng xếp hạng thứ mười một, đã từng một thời huy hoàng. Bây giờ ta để lại một tấm thiếp mời kim sắc. Gần đây, ở chỗ này xuất hiện con trời chọn, tố chất năng lượng cơ thể có thể liệt vào hai trăm người đứng đầu bảng Hắc Mã, lẽ ra có tư cách.”

Bên trong liễn xa, một âm thanh vang lên, sau đó một luồng ánh sáng màu vàng bay ra, trực tiếp bay thẳng đến Đông Hải.

“Lưu tinh.”

Đông Hải, rất nhiều người kinh hô.

Sở Phong ngẩng đầu, cảm giác không thích hợp. Hắn liền mở Hỏa Nhãn Kim Tinh ra, lập tức phát hiện lưu tinh sáng chói đang phóng xuống mặt biển là một tờ giấy, thậm chí còn hướng đến chỗ của hắn.

Bình Luận (0)
Comment