Đây là điểm mà Sở Phong lo lắng nhất, cho nên hắn rất yên tĩnh, chăm chú suy nghĩ.
Cuối cùng, hắn ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời có thần. Hắn không cho rằng ý chí của tinh cầu sẽ làm chuyện này.
Huống hồ, tín niệm của hắn rất kiên định, cường giả chân chính không phải chọn là được. Cái gì là chân tử và nghĩa tử, trong cuộc đại chiến này, chỉ có bản thân mạnh lên mới là thật.
Sau đó, hắn không suy nghĩ nữa mà bắt đầu nghiên cứu bí thuật, lĩnh hội bí kíp đạt được gần đây, tăng lên thực lực của mình.
Hắn có thể đi đến bước này, không phải thuyết pháp con trời chọn gia tăng hào quang cho hắn, mà bởi vì bản thân hắn đủ mạnh, một đường đánh bại bầy địch, chiến tích huy hoàng thật sự, vì thế mà hắn mới sáng chói, người ta mới cho hắn là con trời chọn.
Nói tóm lại, đây là kinh diễm của bản thân hắn, thành tựu danh xưng con trời chọn, chứ không phải danh xưng này thành tựu hắn.
“Cuộc chiến thế gian chỉ tự mình vươn lên.”
Thần thể vô kiếp rất mạnh, danh xưng thể chất vô địch. Đây không phải là điều mà Sở Phong có khả năng thay đổi. Nó thuộc về người khác, điều hắn cần làm là gia tăng bản thân, siêu việt cực hạn nhân thể.
Sau đó, đám người Nguyên Ma, Tử Loan và Triệu Tình nhìn thấy Sở Phong đứng dậy, hai mắt thâm thúy, đứng tại chỗ thôi diễn các loại chiến kỹ, suy nghĩ bí thuật.
Sáng sớm, Sở Phong cởi trần rời khỏi thuyền lớn, đứng trên mặt biển, đón nhận khí cơ sinh mệnh từ mặt trời. Hắn đang thi triển Tử Khí Đông Lai Quyền.
Hắn bày ra trận vực, là một bức tranh hoành thiên bị tàn phá. Bởi vì hắn không muốn người vực ngoại nhìn thấy hắn đang làm cái gì, nhất là khi hắn luyện công.
Sở Phong để trần hai tay và lồng ngực, phần bụng rất óng ánh, cơ thể thon dài, một vẻ đẹp rất khỏe khoắn và cân đối. Hiện tại, hắn bôi lên người dịch Thiên Hỏa đỏ tươi. Lần này, hắn muốn tăng thể chất lên ba mươi phần trăm.
Hắn không muốn lãng phí thời gian, không tiếc phung phí rất nhiều dịch Thiên Hỏa, chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành quá trình ôn dưỡng bản thân.
Oành.
Hắn đứng trên mặt biển, vung nắm đấm, biển xanh chập chùng, sóng lớn ngập trời.
Mặt trời mới mọc, tử khí mờ mịt, tập trung lại nơi này, dần dần bao phủ Sở Phong, để hắn tiến thêm một bước cảm nhận được sự huyền bí chân chính của Tử Khí Đông Lai Quyền.
“Một loại năng lượng rất cao cấp. Tử Khí Đông Lai, đại diện cho sự cao quý không gì tả nổi, quyền ý rộng rãi, giống như thần vương hành tẩu, hai tay thôi động tinh cầu chư thiên mà đi.”
Sở Phong ngộ ra được quyền phổ cổ lão này.
Sau một khắc, khi hắn cử động, không có gì ngoài tử quang mặt trời bay đến, còn có tử khí băng lãnh của vũ trụ, từng hạt từng sợi từ vực ngoại hạ xuống, tập trung vào một chỗ.
“Cái đó là...” Ngay cả Nguyên Ma cũng không khỏi động dung.
Sở Phong đứng ở nơi đó. Khi thi triển quyền ấn, đủ loại dị tượng hùng vĩ xuất hiện. Hắn giống như một vị thần vương, giơ tay nhấc chân huyết khí ngập trời, bao phủ cả một vùng biển. Trong tử khí, từng tinh cầu hiển hiện, chuyển động gần chỗ của hắn.
“Nhanh như vậy đã ngộ ra được Tử Khí Đông Lai Quyền?” Triển Hạc, La Diệu Hương, Tề Ngọc đều giật mình. Bọn họ tất nhiên biết Sở Phong đang diễn dịch quyền phổ gì.
Ầm!
Đột nhiên, quyền của Sở Phong nhanh đến cực hạn, không giống vừa rồi. Cả người cùng với tử khí chuyển động chung quanh dị tượng tinh cầu, khí tức bàng bạc, đồng thời giống như thiểm điện xuất kích.
“Lưu Quang Quyền, đây là bí kỹ tộc Thiên Thần, được hắn dung nhập Tử Khí Đông Lai Quyền vào trong?’ Ánh mắt đẹp của đại ma nữ Triệu Tình xuất hiện dị sắc, giống như đang hoảng hốt.
Có thể tìm hiểu được chiến kỹ cao cấp đã là ghê gớm lắm rồi, lại còn dung hợp quyền ý khác, cho dù là kỳ tài cũng rất khó mà làm được, ít có người dám làm thử.
Hiện tại Sở Phong dám làm như vậy.
Người dám làm như thế, bất luận thành công hay không, bản thân đều rất siêu phàm, đủ để người ta phải kính sợ.
Giữa mũi và miệng Sở Phong có khí lưu phun trào, tiếp lấy lỗ chân lông toàn thân cũng giống như vậy. Hắn vận chuyển phương pháp hô hấp, thi triển quyền ấn, nếm thử hỗn hợp quyền pháp quy nhất.
Khi hắn dừng lại, thời gian cũng vẫn còn sớm. Mặt trời vẫn chưa lên cao, nhưng toàn thân của hắn đã sáng lập lòe, giống như có một tầng bảo quang bao phủ hoặc thần kim bất hủ đúc thành.
Sở Phong tin rằng, dịch Thiên Hỏa dẫn đến thể chất bản thân tăng lên ba mươi phần trăm đã hoàn thành.
Trên thuyền lớn, đám người Nguyên Ma, Triển Hạc cũng bắt đầu tu hành, vận chuyển phương pháp hô hấp, vô cùng nhập tâm.
Chỉ có Tử Loan là có vẻ lười biếng, nửa nằm trên ghế mây đón ánh nắng mặt trời và gió biển thổi tới, trong tay cầm ly rượu, thỉnh thoảng nhấp một ngụm, khá là thanh thản.
Sở Phong hoàn toàn hiểu ra, vì sao thực lực của cô gái này lại chẳng ra làm sao. Mặc dù là thánh nữ từ tinh cầu cao cấp bước ra nhưng thật sự không đủ cố gắng, tu vi không cao.
Kiểu như nàng ta đúng là lười biếng quá đáng. Chỉ mới sáng sớm đã nhàn nhã, hưởng thụ rượu ngon và ánh nắng như vậy, chẳng chịu tu hành gì cả.
Phóng nhãn nhìn lại, những người khác đều phun ra nuốt vào năng lượng.
Dù đại ma nữ Triệu Tình ngày thường yêu mị nhưng sáng sớm vẫn rất siêng năng khoanh chân ngồi trên boong thuyền, tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt.
Cho dù La Diệu Hương, Tề Ngọc mấy ngày nay không được vui vẻ, vẫn luôn suy nghĩ muốn chạy trốn, nhưng khi ánh bình minh phổ chiếu, cũng vẫn siêng năng hấp thu năng lượng tươi mát, tịnh hóa bản thân.
Sở Phong nhìn Tử Loan, nói: “Ngươi rất nhàn đúng không? Vậy thì đến đây hỗ trợ ta xoa thuốc, mát xa đi.”
Hắn săn một đám thần tử, thánh nữ, trước khi bán đã cướp sạch tạo hóa của bọn họ, trong đó có một thứ gọi là hoa hồng Tinh Hải, có thể giúp kích thích mạch máu và tăng cường hoạt động của các tế bào. Khi hoàn tất luyện công, thích hợp nhất là thoa lên cơ thể, thúc đẩy sự tiến hóa.
Ban đầu, Tử Loan hốt hoảng quay đầu lại. Sau khi nhìn thấy nửa thân hình trần trụi của Sở Phong, gương mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên, vội vàng giơ ly rượu lên uống cạn để che giấu.
“Đúng là cay con mắt mà.” Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm, bé đến mức không thể nghe được.
Sau đó, nàng kiêu ngạo từ chối: “Giúp ngươi đấm lưng đã là cực hạn. Ta không giúp ngươi xoa bóp gì cả. Ngay cả anh trai ta còn chưa được hưởng thụ đãi ngộ này.”
“Loại đãi ngộ này, trừ phi anh trai ngươi bắt ngươi làm, hoặc ngươi bắt anh trai ngươi làm.” Sở Phong nói.
“Ngươi.” Mặt Tử Loan đỏ lên.
“Bọn họ đều đang tu hành, tại sao ngươi lại lười như vậy?” Sở Phong hỏi.
“Ta đã bôi dịch Thiên Hỏa, thể chất tăng lên hàng ngày. Ta cảm thấy làm người thì nên biết đủ, như vầy là được rồi.” Tử Loan hất chiếc cằm nhỏ nhắn, lời lẽ hùng hồn, vừa nói vừa duỗi cái lưng mỏi không đúng lúc.
Sở Phong nhìn nàng, nói: “Thân là tù binh, ngày nào cũng đón gió biển nhìn mặt trời mọc, uống rượu đỏ, ngươi là tiểu tư sản hay là đến đây nghỉ phép? Biết vậy lần trước bán ngươi đi rồi.”
Nhưng Tử Loan tuyệt không sợ, mở miệng ngáp một cái: “Người mua hủy bỏ đơn đặt hàng, thành giao thất bại.”