Lão giả bí cảnh núi Vương Ốc kia đưa tay lên cao, lấy ra một cái mai rùa màu đen, nó trực tiếp hóa thành một tấm chắn to lớn, tỏa ra ánh hào quang, trực tiếp bảo vệ tất cả mọi người ở phía dưới.
Cùng lúc đó, bà lão của bí cảnh núi Chung Nam cũng đưa tay lên, lấy ra một viên tinh thể màu tím, phát ra lôi quang chói mắt, nó gào thét bay lên, đập về hướng tộc Tây Lâm.
"Mau lui lại!"
Ngụy Tuyền đột nhiên hét lớn, ả ta đột nhiên biến sắc, lông tóc ả dựng đứng, mang theo người của tộc Tây Lâm cực tốc bỏ chạy về phía xa.
Oanh!
Viên tinh thể màu tím kia nổ lớn sau lưng bọn họ, trong chớp mắt, bắn phá ra hàng trăm hàng ngàn quang trụ lôi đình, năng lượng kinh khủng doạ người.
"A. . ."
Hai tên tiến hóa giả tộc Tây Lâm trong đó kêu lên thảm thiết, trốn tránh không kịp, bị làm nổ tung thành năm bảy mảnh ngay tại chỗ, chết thảm ở giữa không trung.
Cách đó không xa, ngọn núi sụp đổ, khói bụi ngập trời.
Cảnh tượng này làm tất cả mọi người sợ ngây người, tiến hóa giả bản thổ Địa Cầu tiện tay ném ra một viên tinh thể màu tím thôi mà đã có tác dụng kinh dị như thế, trực tiếp tiêu diệt hai tên tiến hóa giả cấp bậc Quan Tưởng.
"Tử Tinh Thiên Lôi!"
Sắc mặt Ngụy Tuyền tái xanh, đứng ở nơi cách đó đủ xa, mang theo đám tộc nhân Tây Lâm còn lại quay đầu, khuôn mặt tuyệt đẹp hiện lên tia sát khí, như sắp méo mó tới nơi.
Cái gọi là Tử Tinh Thiên Lôi, chính là thứ bí bảo mà khi cường giả độ kiếp, phải dùng thủ đoạn đặc thù luyện chế, chứa đựng uy thế của lôi đình thiên kiếp vào trong vật liệu thần bí Tử Tinh.
Bình thường mà nói, không phải nhân vật ngất trời thì khi độ kiếp không có khả năng phân tâm luyện chế ra Tử Tinh Thiên Lôi.
Trong tộc Tây Lâm tự nhiên cũng có Tử Tinh Thiên Lôi, đều là nhân vật thiên kiêu lưu lại khi độ kiếp, đáng tiếc là, lúc vượt giới không tiện mang theo, hơi không cẩn thận một chút thì sẽ nổ tung.
Ngụy Tuyền không ngờ rằng, trên cái Địa Cầu xuống dốc này còn có được thứ như vậy, cá tạp, kẻ đáng thương trong miệng ả ta cư nhiên đi lên là cho ả một bài học xương máu ngày, chúng làm nổ chết hai tên thiên tài tộc Tây Lâm cấp bậc Quan Tưởng.
"Ha ha. . ." Chu Toàn cười to.
Gã toàn dựa vào một bầu nhiệt huyết mà đến đây, gã không sợ chết, giúp Sở Phong phất cờ hò reo. Gã không nghĩ tới, đám người đi ra từ bí cảnh này thì ra toàn là kẻ tàn nhẫn, mặc dù không sợ hung hiểm, nhưng cũng không phải đến chịu chết, có sức mạnh, có thủ đoạn.
"Các ngươi đều đáng chết, dám đả thương thiên tài tộc Tây Lâm ta, một đám cá tạp mà thôi, chết cũng không có gì đáng tiếc!" trên gương mặt xinh đẹp của Ngụy Tuyền treo lên nét lạnh buốt, ả ta ra lệnh cho đám người phân tán ra, chuẩn bị săn giết.
Nhưng mà, lần này bọn chúng cẩn thận cùng thận trọng hơn rất nhiều, không trực tiếp xông lên.
"Công chúa Ngụy Tuyền, ta đến tương trợ các ngươi!" Bên tộc Cơ Giới có người mở miệng.
Thậm chí, Cơ Giới Kim Cương cũng mắt lộ thần mang, có ý xuất thủ.
"Ai là cá tạp, ai là kẻ đáng thương, cái đám tộc đàn lòng muôn dạ thú các ngươi, không có điểm gì có thể tự ngạo, đều đi chết đi!" Bà lão vừa rồi ném Tử Tinh Thiên Lôi ra, mang theo tâm lý thản nhiên, cứ đứng đó mà khiêu chiến, tuyệt không sợ hãi.
"Giết bọn chúng!" Lúc này, Cơ Giới Kim Cương hạ lệnh, bảo người dưới tay gã ta đi qua trợ giúp.
"Công chúa Ngụy Tuyền, bọn ta cũng tới tương trợ!" Phía đảo Phương Trượng cũng có người mở miệng, phần phật một tiếng, đi ra mười mấy người, tiến lên theo sau.
Người của Bồng Lai, Doanh Châu thấy vậy thì nhìn nhau, cũng cùng cất bước, đi theo.
Sở Phong vừa bắt đầu giao thủ với Ngụy Lân, trong đôi mắt lập tức bắn ra hàn quang lạnh lẽo chói mắt, chưa bao giờ hắn muốn giết người đến như vậy, tộc Tây Lâm đáng chém, tộc Cơ Giới đáng chém, mà Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu càng nên diệt!
Oanh!
Toàn thân hắn bắn ra kim quang vạn trượng, huyết khí ngập trời, bộc phát ra lực lượng mạnh nhất, hắn như một vị thần, đột phá được cản trở của Thần Tử Tây Lâm, trực tiếp lao tới.
Trong tay của hắn xuất hiện một cây đại kích, răng rắc một tiếng, trong chớp mắt, hắn đã chém một thành viên tộc Cơ Giới thành hai mảnh.
Phốc!
Đại kích lật múa, chém ngang lưng một tên thiên tài tộc Tây Lâm, máu me văng khắp nơi.
"Còn có các ngươi!" Hắn giận dữ mắng mỏ, đại kích quét ngang, phóng tới chỗ đám người Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu.
Phốc!
Ngay lập tức, có ba người bị hắn cắt phăng, chấn thành một làn sương máu khổng lồ ngay bên dưới Thiên Kích Cửu Thức.
"Muốn chết hả!" Thần Tử tộc Tây Lâm khẽ khiển trách, cực tốc mà đuổi theo, oanh ra Thiên Hoàng Quyền ở phía sau, đánh về phía hậu tâm của Sở Phong.
Cùng lúc đó, Cơ Giới Kim Cương cũng tự mình xuất thủ, đột ngột đánh tới, trong tay xuất hiện một thanh Thiên Đao sáng như tuyết, chém thẳng về phía Sở Phong.
Coong!
Ngay khoảnh khắc Sở Phong xoay người, đại kích và Thiên Đao đụng vào nhau, ánh hào quang loá mắt, đao khí ngàn trượng sáng như tuyết văng ra khắp nơi.
Đồng thời, bàn tay còn lại của hắn siết thành nắm đấm, trực diện đụng vào nằm tay của Thần Tử tộc Tây Lâm, chỉ trong nháy mắt thôi mà đã đồng thời va chạm với hai đại cao thủ.
"Sở Phong không cần phân tâm, sao bọn ta lại phải sợ bọn chúng kia chứ, giết!" Lúc này, bà lão bí cảnh núi Chung Nam kia hô lên, đồng thời run tay một cái tung ra ngay hai viên Tử Tinh Thiên Lôi, điều này lập tức làm tất cả mọi người tê cả da đầu, thật sự quá xa xỉ.
"Oanh!"
"A. . ."
Tộc Cơ Giới có hai người bị làm nổ tung tan xác, mảnh kim loại chớp động ánh hỏa hoa, cảnh tượng khủng bố, tộc Tây Lâm lại có một tên bị thịt nát xương tan.
Bởi vì, uy lực của Tử Kinh Thiên Lôi này quá lớn, phạm vi tác dụng cực rộng.
Ai cũng không ngờ được, trong tay bà ta vẫn còn thứ này.
Ngụy Tuyền muốn trực tiếp điên lên, ngay cả tộc Tây Lâm cũng sẽ không tiêu xài như thế, nào có ai lại lãng phí như thế, bản thân không thèm ra tay mà chỉ thuần túy dựa vào loại bí bảo giá trị liên thành này chống đối.
"Sống không xài thì chết không mang theo, cái khác không có, mấy thứ như thế này thì có một sọt, không sợ chết thì các ngươi cứ lăn đến đây đi!" Bà lão hô to.
Còn có một sọt? !
Rất nhiều người nghe xong câu này thì muốn phun lời thô tục, thế này còn thiên lý không chứ! ?
Phải biết là, đây là do người độ kiếp lưu lại, dưới tình huống bình thường mà nói, trừ phi là kỳ tài ngút trời, nếu không ai dám luyện chế Tử Tinh Thiên Lôi khi đang độ kiếp, đó là đang tìm đường chết!
Hơn nữa cho dù là thiên tài siêu cấp thì luyện chế như vậy cùng lắm cũng mấy viên thôi là hết cỡ, không có khả năng quá mức nghịch thiên.
Lập tức có người không tin tà, một Thần Tử mỉm cười, nói: "Lừa quỷ hả, ai mà tin, ngươi nghĩ Tử Tinh Thiên Lôi là rau cải trắng hay sao mà có cả một giỏ, ngươi lấy thêm ra mấy viên cho ta coi thử coi?"
"Có phải rau cải trắng hay không ta không biết, nhưng nện vào ngươi mấy viên thì không thành vấn đề." Bà lão đến từ núi Chung Nam loảng xoảng một tiếng, xách ra một cái rương thanh đồng, sau đó để dưới đất, bên trong chi chít vô số, toàn là Tử Tinh Thiên Lôi.