Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1113 - Chương 1129: Quần Đấu (2)

Thánh Khư Chương 1129: Quần đấu (2)

Thanh niên tóc lam nhìn ra, sự chênh lệch giữa đám lão Lư, Âu Dương Phong và Hoàng Ngưu, vì vậy giọng điệu khá mãnh liệt, hy vọng chọc giận bọn họ, để họ quyết chiến với y. Sau đó y sẽ giết chết toàn bộ.

Lão Lư không cam lòng, nó nhìn về phía Hắc Lão Đại, nói: “Ngưu ca, tên cháu trai này cần ăn đòn, nhanh giết hắn ta đi.”

Đại Hắc Ngưu không hoang mang chút nào, vô cùng trầm tĩnh, ngậm xì gà, nói: “Bình tĩnh đi, cần nửa phút đê dạy hắn ta cách đối nhân xử thế.”

Con mẹ nó! Ánh mắt thanh niên tóc lam bén nhọn, y cảm thấy căn bản phương pháp “kích thích” vô hiệu với đám người kia, chỉ có mình Âu Dương Phong là kiêu ngạo, muốn quyết chiến với y.

Đại Hắc Ngưu phun ra một vòng khói, trấn định mơ miệng: “Nhìn kỹ đi, dưới tình huống một chọi một, cái gì gọi là tan thành mây khói trong nháy mắt.”

Lão Lư đương nhiên đang chờ mong, ngay cả Sở Phong cũng tỏ ra vẻ hoài nghi.

Âu Dương Phong thì hét lên: “Lão Hắc, ngươi đừng có nhúng tay đấy, ta muốn đích thân giết hắn ta.”

Đại Hắc Ngưu liếc nhìn nó, nói: “Người anh em, hãy tiêu diệt hắn ta nhanh chóng bằng cách đơn giản và hiệu quả đi, ngươi đừng có làm phức tạp lên làm gì.”

Ông nội nó! Thanh niên tóc làm hơi tức giận, y lại trở thành hàng bán chạy, bị Đại Hắc Ngưu và Âu Dương Phong tranh đoạt, chúng đều tuyên bố muốn giết y.

“Thật là tự tin.” Phía sau, một người đàn ông lạnh lùng như núi băng, cũng là đại tướng thủ hạ của Thiếu Thần, thực lực vô cùng xuất chúng, không hề yếu hơn so với thanh niên tóc màu lam.

Toàn thân hắn ta mặc đồ trắng, tóc màu xanh biếc, gương mặt tuấn mỹ. Sau khu hắn ta xin phép La Ngật, lật tức bước tới, nói: “Vừa vặn, chúng ta mỗi người một tên, đối phó con cóc và người đầu trâu kia, thi xem ai giết được bọn họ trước.”

Hắn ta tiến tới phía Đại Hắc Ngưu, cười lạnh, muốn đấu tay đôi với nó.

Thanh niên tóc màu lam nở nụ cười, không nói gì, y lập tức ép về phía Âu Dương Phong, muốn triển khai chiêu tuyệt sát ác liệt.

Sở Phong nhíu mày, muốn tiến lên.

Đại Hắc Ngưu kéo hắn lại, nói: “Người anh em, ngươi đứng xem đi, xem chúng ta diệt bọn họ trong nửa phút.”

“Chỉ bằng người sao? Người đầu trâu, ngươi cũng dám giả làm cao nhân trước mặt ta à, ta chỉ cần một ngón tay là có thể đâm chết ngươi.” Người đàn ông mặc áo trắng, mái tóc màu xanh biếc bay phất phơ. Mặc dù hắn ta rất tuấn tú, nhưng giọng nói lại khá lạnh lẽo âm u, không tốt lành gì.

Đại Hắc Ngưu rất thong dong, không nhanh không chậm nói: “Diệt ngươi cũng chỉ cần trong nháy mắt thôi, để ngươi sống lâu một chút, chúng ta đợi chút hãy khai chiến, quan sát người anh em Âu Dương và tóc xanh đánh một trận trước đi.”

“Ngươi, được, đợi lát nữa sẽ đánh.” Người đàn ông mặc áo trắng cười nhạt, lui qua một bên, quan sát Âu Dương Phong và thanh niên tóc màu lam tay cầm búa sấm sét quyết chiến.

“Ngươi chuẩn bị xong chưa?” thanh niên tóc màu lam mở miệng hỏi, mắt y híp lại, nhìn Âu Dương Phong chằm chằm.

“Gia là Thần Vương, lúc nào cũng có thể chiến đâu, xông lên đi.” Âu Dương Phong phun nước miếng ào ào về phía trước, liếc mắt nhìn, đứng đó tỏ vẻ khinh thường.

“Muốn chết à!” thanh niên tóc màu lam giận dữ, sau đó y vung cây búa lớn trong tay lên, tia điện óng ánh màu lam đột nhiên sôi trào, đánh về phía trước.

Ầm ầm

Giống như sét từ chín tầng trời, đang nổ vang ở nơi đây, cực kỳ kịch liệt.

Mặc dù Âu Dương Phong đang ở hình dáng của con cóc, nhưng giờ nó đứng thẳng lên, lập tức tránh né nhanh như chớp, lần đứng thẳng này nó kêu lên ộp ộp, uy năng tuyệt thế của Cáp Mô Thiên Công bắn ra, quanh thân nó ánh sáng vàng rực rỡ, tấn công về phía trước.

“Thứ không biết sống chết, chỉ bằng ngươi cũng dám quyết chiến với người Quan Tưởng đỉnh như ta sao?” thanh niên tóc màu lam lộ ra nụ cười tàn nhẫn, y cũng không nói nhiều, chủ động tiếp chiêu, búa sấm sét trong tay càng ngày càng mãnh liệt, đang nổi lên những tia sét khủng bố.

Nhưng một khắc sau, sắc mặt y thay đổi.

Bởi lúc Âu Dương Phong tấn công, xung quanh nó có một họa quyển mở ra, bao bọc nó trong đó, vô cùng thần thánh.

Rất nhiều bóng người, từ Chân Long đến Kim Ô, Côn Bằng, Bạch Hổ, Thao Thiết..., tất cả thần điểu và thánh thú đều có huyết thống mạnh mẽ, tuyệt đối là chủng tộc khủng bố nhất thế.

Sau khi Âu Dương Phong mở họa quyển vô địch ra, thế mà lại là bức tranh chư thiên thần thú thụy cầm*, bao gồm bất tử điểu, Kỳ Lân..., tất cả đều đầy đủ hết.

*thần thú thụy cầm: các loại thần thú và chim mang biểu tượng may mắn.

Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, họa quyển này hơi nghịch thiên, bởi tất cả thần thú thụy cầm đều bao vây quanh Âu Dương Phong.

Trong phút chốc, Sở Phong hiểu ra, vì sao Âu Dương Phong luôn tự xưng là Thần Vương, điều này đúng là mục tiêu của nó. Hiện tại nó đã thực sự là thần thú chi Vương, thống ngự thần thú, tên gọi tắt là Thần Vương.

“Giết.”

Thanh niên tóc màu lam gào thét, ngoài búa sấm sét xoay chuyển mạnh mẽ còn có họa quyển của bản thân y, muốn cắn nuốt Âu Dương Phong.

Ầm

Nhưng không thể không nói, họa quyển vô địch của Âu Dương Phong quá khủng bố, trong đó có một con thần thú nào đó có thuộc tính lôi há mồm, nó liền nuốt ánh sáng từ búa sấm sét trong tay thanh niên tóc màu lam, lập tức phá giải.

Sau khi Âu Dương Phong mạnh mẽ giương họa quyển tuyệt thế ra, các loại thần điểu, thánh thú đều đồng thời bạo động, ngẩng đầu hí dài, rít gào với trời xanh, cảnh tượng cực kỳ khủng bố. Những sinh vật kia trông rất sống động.

Thiên chương tuyệt thế của Âu Dương Phong hiện lên như thế, loạt xoạt xé rách họa quyển của đối thủ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, thanh niên tóc màu lam khinh địch, bị thiết lớn, tinh thần toàn thân suy kiệt, nhưng Âu Dương Phong cũng chẳng thèm quan tâm, nó mở họa quyển ra quét ngang tới.

Phốc

Cuối cùng, đầu của thanh niên tóc màu lam rơi xuống đất, bị Chân Long, bất tử điểu, Thao Thiết... trong họa quyển của Âu Dương Phong đồng thời làm khó dễ, đánh chết tươi.

Âu Dương Phong há mồm thở dốc, bởi tiêu hao quá lớn. Nhưng nó lại giết được một kẻ địch đáng sợ, chiến tích hù chết người.

Phía đối diện, một đám thần tử và thành nữ đều không thể bình tĩnh, ngay cả Thiếu Thần của tộc Thiên Thần cũng lộ ra vẻ kinh sợ.

Sở Phong thầm than, núi Bất Diệt không hổ là địa bàn bồi dưỡng yêu thánh, Âu Dương Phong quả nhiên không đơn giản, nó đã phát triển đến bước này rồi, do với tiến hóa giả cũng cảnh giới, nó là một cao thủ tuyệt đỉnh.

Lúc này đây, những thân tử, thánh nữ kia, bao gồm cả Thiếu Thần của tộc Thiên Thần đều không nói được câu nào, dưới tình huống quyết đấu công bằng một chọi một, Âu Dương Phong toàn thắng thanh niên tóc màu lam.

“Đến chúng ta rồi.” Đại Hắc Ngưu ngậm xì gà, bình tĩnh mở miệng, nó nhìn về phía người đàn ông mặc áo trắng.

Người đàn ông mặc áo trắng, tóc dài màu xanh biếc bay theo gió, hắn ta thực sự hơi kinh tâm, run sợ. Vừa rồi người bên họ chết thảm, khiến hắn ta chấn động rất lớn.

“Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Đại Hắc Ngưu mở miệng.

“Lăn qua đây, ta chắc chắn phải giết ngươi.” Mặc dù trong lòng người đàn ông mặc áo trắng hơi căng thẳng, nhưng vẻ mặt lại càng hung hăng hơn.

Bình Luận (0)
Comment