Tiếp theo, con trâu đen tự giới thiệu: “Ta đến từ phía Tây Hỏa Diệm Sơn, tên là Ngưu Ma Vương.”
Đằng sau, Sở Phong kinh ngạc. Chẳng lẽ con trâu đen phía Tây núi Côn Luân chính là Ngưu Ma Vương hàng thật giá thật ư?
Đàn thú rối loạn tưng bừng. Dị thú biết nói tiếng người, tuyệt đối kinh diễm.
Một số con dị thú cường đại gật đầu với con trâu đen, thậm chí cơ thể còn hơi thấp xuống, biểu hiện kính ý.
Con trâu đen ngẩng đầu, tiếp nhận sự triều bái của bọn chúng, sau đó cứ như vậy mà mang theo Hoàng Ngưu tiến vào bầy thú. Nó cứ như vậy mà chuẩn bị... đi.
Có thể đi sao? Đằng sau, Sở Phong cắn nát răng. Hai con trâu này rời đi quá dễ dàng rồi.
Xì xì...
Đột nhiên, một con rắn nhỏ màu bạc dựng thẳng cơ thể, thè lưỡi đứng trên một tảng đá, giống như đang thông báo chuyện gì.
Đàn thú lại rối loạn. Ánh mắt của đám dị thú trở nên lạnh như băng, siết chặt vòng vây bao quanh con trâu đen, tràn ngập sát ý.
“Này, ta chính là Ngưu Ma Vương đấy. Ai dám làm càn với bổn vương.” Con trâu đen đứng tại chỗ, gào to một tiếng, nhìn chằm chằm đám dị thú.
Vèo!
Con rắn nhỏ là con dị thú đầu tiên hành động, tiếp theo các dị thú khác đều xuất kích. Mặc dù hơi sợ con trâu đen, nhưng bọn chúng vẫn tiến hành vây công.
Bốp!
Con trâu đen đá một chân qua, hất bay con rắn nhỏ màu trắng to chừng chiếc đũa kia đi, nó nói: "Một con rắn con mà dám khiêu khích uy nghiêm của ta?"
Nó không hạ sát thủ, bởi vì vẫn chưa biết rõ vị vương giả đứng sau lưng đa số dị thú trên núi Thái Hành Sơn đến tột cùng là kẻ nào, nó cũng có chút kiêng dè.
Một con gấu chó rống lên rồi đứng thẳng thân mình, nó cao chừng tám mét. Sau khi biến dị, thân thể nó to lớn hơn rất nhiều, nó dùng sức đấm lên dúm lông trắng trên ngực của mình, trông có vẻ rất hung ác điên cuồng.
Rống!
Nương theo tiếng rít gào, từ trong miệng nó phun ra một tia sét cực kỳ kinh người, đây là một đầu lĩnh trong giới dị thú.
Ầm!
Con trâu đen tránh thoát, tia chớp kia đánh trúng một khối đá lớn chừng mấy vạn cân đằng xa, khối đá nổ tung ngay tại chỗ thành từng mảnh vụn nhỏ.
Gấu chó tiếp tục rít gào, bổ từng tia chớp oanh tạc về phía con trâu đen, loài thú nắm giữ sấm sét rất hiếm thấy, mà một khi tiến hóa thì không thể tưởng tượng được.
Con trâu đen không sợ hãi chút nào, nó không thèm tránh né, một đôi sừng lớn nhẹ nhàng đưa về trước, ngay lập tức tất cả điện quang đều biến mất, chúng đã bị sừng trâu hấp thu.
"Đi!"
Con trâu đen khẽ quát một tiếng. Ầm ầm, điện quang cuộn tròn lao ra từ sừng của nó, bật đánh lên người con gấu chó, khiến cả người nó xì khói, bị trọng thương, nó bị hất tung vào một đống đất đá.
"Ngao ô."
Sói tru từng trận, hai con sói dị biến một trước một sau nhào tới, một con như đúc thành từ kim loại xanh, một con thì da bằng đá bao trùm cả người, mỗi con đều có bản lĩnh riêng.
Coong!
Lần này con trâu đen đá ra một chân, đầu của con sói đồng xanh kia lập tức biến hình, vặn vẹo, nó cong veo đi như kim loại, có điều lại không bị đứt lìa.
Con sói đồng xanh kêu lên thảm thiết, đạn cũng không bắn thủng được nó, thế mà bây giờ lại bị một cái móng trâu đá cho biến dạng cả người, hất bay lên cao, rơi xuống đống đá lớn.
"Thú vị lắm!" Con trâu đen nhìn vào nó, rất nhanh, nó biến sắc mặt, con sói đá sau lưng há mồm phun ra khói vàng, cái này là muốn hóa đá con trâu đen, làn khói đã lan tràn đến cái đuôi của nó.
"Cút!"
Con trâu đen gào to một tiếng, bật cú đá hậu về phía sau, phịch một tiếng, coi sói đá kêu thảm thiết, cả cằm cũng bị đá rớt, nó văng vào trong bụi cây.
Cuồng phong gào thét, một con rắn xanh thô như cái thùng xuất hiện, nó nhảy vọt lên chừng mười thước, tất cả cỏ cây đều tách rời để mở ra một con đường cho nó.
Nó ngồi gió mà đến, đánh tới cực nhanh, mở ra cái miệng to như chậu máu, mang theo mùi tanh tởm, trông cực kỳ đáng sợ.
Ở phía sau, Hoàng Ngưu nhìn mà cụt cả cổ lại, nó rất không muốn chống lại loại rắn lớn như thế này.
Tốc độ của con rắn xanh cực nhanh, nhanh đến mức để lại một cái bóng mờ, nó mang theo cuồng phong mà bổ nhào tới, quấn quanh siết chặt lấy con trâu đen.
Phải biết là, trước kia con rắn thô chừng cái thùng này từng nhảy lên từ trên ngọn núi, nó ra sức vung mạnh thân thể một cái, đã quất nát cả một cái trực thăng vũ trang, khí thế hừng hực.
Hiện tại, nó chuẩn bị trực tiếp siết chết tươi con trâu đen, loài rắn có một lực siết rất đáng sợ, mà con rắn to đến chừng này đủ để quấn gãy xương cả người của một con voi trưởng thành.
Nhưng mà, con trâu đen không thèm để ý, cứ mặc cho nó quấn lấy, cuối cùng thì giãy mạnh ra một cái, con rắn lớn lập tức kêu gào thảm thiết, phát ra tiếng khè kỳ quái, miệng đầy máu bọt.
Nó vội vàng buông ra, vèo một tiếng, mang theo cuồng phong mà chui vào ngọn núi gần đó nhất, vừa rồi khớp xương cả người nó kêu lên răng rắc, suýt nữa đã bị tách lìa rồi.
Rống!
Một đám dị thú không sợ chết mà vọt nhanh về phía trước, hơn mười con cùng nhau vây công.
"Đừng ép ta hạ sát thủ!" Con trâu đen cảnh cáo, bởi vì nó đã ứng phó thấm mệt rồi, bị nhiều dị thú cùng nhau làm khó dễ như vậy, đổi là kẻ khác thì sớm đã chết mất.
Mặt sau còn có mấy trăm con, hung quang trong mắt sáng lên, có vẻ muốn nhào qua tấn công.
"Dị thú nội chiến, chúng ta chuẩn bị phá vây!"
Trong Bạch Xà Lĩnh có người nhìn thấy cảnh tượng này, cho rằng cơ hội đã đến, có thể nhân lúc hỗn loạn mà xông ra, giết ra một con đường sống.
"Đừng ép ta!"
Con trâu đen trúng chiêu mấy lần, mắt thấy công kích càng ngày càng hung mãnh, ánh mắt nó sắc bén lên, nó đột nhiên rống to một tiếng như sấm sét nổ tung, chấn động khắp Sơn Lĩnh.
Ầm vang!
Cả ngọn núi như đang run lên bần bật, rất nhiều đất đá lăn xuống cán nát hết cây cỏ gần đó.
Chung quanh con trâu đen, một đám dị thú ngớ người ra, có vài con miệng mũi chảy đầy máu, cũng không ít con ngã lăn xuống đất.
Dị thú còn lại thì phát hoảng, chúng không ngừng lui về phía sau, con trâu đen này thật lợi hại, nếu thật sự khiến nó liều mạng thì hậu quả khó lường lắm.
"Khè khè!"
Con rắn nhỏ màu bạc to chừng chiếc đũa kia lè đầu lưỡi ra, ra lệnh cho dị thú tiếp tục tiến công, không cần hoảng sợ.
Nó xông lên đầu tiên, lại tung ra luồng điện.
Bốp!
Lần này con trâu đen không khách sáo nữa, nó đá một chân lên, hất văng con rắn bạc lên một khối đá lớn, nó hơi dùng sức một chút, mặt đất lập tức phát ra tiếng kẽo kẹt răng rắc.
Con rắn rất thống khổ, nó vặn vẹo thân mình, khối đá dưới thân nó đã nứt hết cả ra, có thể sut ra được lực đè đó mạnh đến mức nào.
"Lớn bằng có cây tăm mà cũng dám liên tục đến khiêu khích ta, thật sự nghĩ bổn vương tính tình dễ chịu đến vậy sao?" Trong mắt con trâu đen lộ ra tia sáng lạnh lùng.
Bạch Xà Lĩnh, rất nhiều dị nhân đang chuẩn bị hành động, họ muốn xông ra ngoài.
"Trời ạ!" Nhưng mà, ngay thời khắc này, rất nhiều người mặt trắng như tờ giấy, nhìn chằm chằm vào vùng núi phía trước, lập tức ngừng bước chân lại, sau đó không ngừng rút lui.
Mọi người ngẩng đầu nhìn về phía trước, thân thể nhịn không được phát run, không thể tin được thứ đã nhìn thấy, bị hoảng sợ tới mức linh hồn muốn bay ra khỏi thân xác.