Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hey, thánh tử nhà ngươi bị có bị đánh không? sau ót vị trong tộc của ta sưng một cục to tướng như một cái bánh bao.”
“Không, nhưng suýt chút nữa thì bị đó, có thể nói thần tử nhà ta cũng gặp tên trộm đó, bởi huynh ấy vừa đi thì khu vực đó có ít nhất năm người bị ăn gậy, mắt và miệng méo xệch, sùi cả bọt mép, nằm ngất trên đất, bí bảo trên người đều bị cướp sạch sành sanh.”
Đây là câu chuyện của hai người quen gặp nhau, chuyện đó quả thực tà đạo.
Cũng chẳng có cách nào, ngày đó toàn bộ núi Côn Lôn sợ bóng sợ gió, liên tiếp có thiên tài gặp phải độc thủ, bị người ta đánh trộm, bất tỉnh ở ven đường, ngã trên đỉnh núi.
Điều này quả thực khiến lòng người bàng hoàng, sợ bóng sợ gió, tất cả mọi người gặp nhau thì câu đầu tiên sẽ hỏi là có bình an không? có gặp phải tên đạo tặc khốn kiếp cướp sạch không?
Đương nhiên, tùy từng người, không cùng một phái sẽ hỏi những điều không giống nhau.
“Đai lưng của tiểu thư nhà ngươi bị mất à?”
“Xuỵt, nói nhỏ thôi, tiểu thư nhà ta bị người ta đánh bất tỉnh, sau gáy còn sưng u lên một cục kìa, nhưng đai lưng không bị mất, bởi đó không phải bí bảo.”
“Haiz~, tiên tử của tộc ta đang phát điên lên kìa. Cô ấy chỉ lén lút mắng tên đạo tặc đeo mặt nạ thanh đồng vài câu thôi, không ngờ bị nghe thấy, chẳng bao lâu sau bị đánh u đầu, ngất trong phòng tắm, xấu hổ và tức giận gần chết. Những bí bảo khác mất thì thôi, nhưng ngay cả dây chuyền linh châu ở trước ngực cũng bị lấy mất, hơn nữa tên trộm kia còn ra tay rất thô bạo, lúc giật dây chuyền ra còn làm thân thể thánh nữ bị tím một mảng nhỏ. Cô ấy không nuốt được cục tức này đã đi tìm Nguyên Viện và tỷ tỷ của Ánh Vô Địch, muốn báo thù rửa hận.”
Hiện tại, trong núi Côn Lôn có rất nhiều người gặp phải độc thủ, đó đều không phải người bình thường, tất cả đều là thiên kiêu tiếng tăm lừng lẫy và tuyệt sắc giai nhân danh chấn vũ trụ.
Bởi người bình thường Sở Phong thấy chướng mắt, vì thế hắn chuyên đi tìm cá lớn để hạ thủ, thi hành chính sách cướp sạch.
Không phải cấp nhân vậy thiên kiêu, nữ thần danh chấn vu trụ thì hắn... không thấy thuận mắt, cũng không động thủ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao địa vị của người bị hại sau lớn hơn người bị hại trước, nó chẳng khác nào một vụ nổ hạt nhân, làm toàn bộ dãy núi chấn động.
Có người tỏ ra thần bí, nói: “Ai~, ngươi nghe nói chưa, mỹ nhân xếp hạng thứ tư dưới tinh không cũng gặp nạn rồi đó, đó là tiên tử Chu Tước của tộc Yêu đấy, nghe nói chỉ mắng tên cướp mấy câu thôi, kết quả lúc tắm bị người ta đánh bất tỉnh, cướp luôn cả cái dây chuyện linh châu, không biết cổ hay ngực bị thương nữa.”
Tên còn lại cũng như đi ăn trộm, khe khẽ bàn luận, nói: “Đương nhiên ta biết rồi, ngươi không thấy ngọn núi bên kia sao, ánh lửa ngập trời, tiên tử Chu Tước tức bể phổi.”
Mảnh núi rừng này náo nhiệt không gì sánh được, khắp nơi đều không thể yên bình.
Lúc này, sắc mặt Nguyên Thế Thành xanh mét, muội muội Nguyên Viện của hắn ta, bị người ta đánh ngất xỉu rồi cướp sạch, lại có người dám làm như thế với công chúa của tộc Thủy Ma cơ đấy, thật là chán sống rồi sao?
Nhưng khi hắn ta thấy vẻ mặt lạnh lùng của Ánh Vô Địch, không biết vì sao tâm trạng của hắn ta thoáng buông lỏng một chút.
“Ánh huynh, nghe nói tỷ tỷ và muội muội của huynh gặp phải độc thủ của ác tặc?” Nguyên Thế Thành hỏi.
“Không cần quan tâm.” Mặt của Ánh Vô Địch lập tức trở nên đen xì, nhà khác chỉ một người bị cướp sạch, nhà hắn ta thì tận hai người, điều này đối với hắn ta là sự xúc phạm tăng gấp bội.
Hắn ta rất muốn tóm được tên cướp kia, đánh tên đó thành đầu heo, sau đó sẽ chặt thành từng mảnh để cho Địa Ngục Khuyển ăn.
Cách đó không xa, Nguyên Viện – mỹ nữ đứng thứ mười và tiên tử Chu Tước – mỹ nữ đứng thứ tư dưới tinh không đang ở cùng một chỗ, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, quả thực giống như sắp đóng băng đến nơi rồi.
“Ánh Vô Địch, tỷ tỷ của huynh đâu, chúng ta có việc muốn thương lượng với cô ấy.” Nguyên Viện hỏi.
Rõ ràng, mấy người đang muốn liên minh lại, các nàng chính là những cô gái xinh đẹp nhất trong tinh không, kết quả lại bị thiệt thòi lớn ở nơi trên tinh cầu hoang dã này, sao có thể nuốt được cục tức này chứ.
Nguyên Thế Thành thấy sắc mặt của muội muội mình giống với Ánh Vô Địch, đều đen như mực, bất kể nói gì đi nữa, chuyện này cũng là sự xúc phạm không thể tha thứ với gia tộc của bọn họ.
Một ngày này, một đám danh nhân Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên, Nguyên Viện, công tử Bất Tử Tàm, đạo trưởng Lam Sơn của Đa Bảo, tiên tử Chu Tước, Kỷ Trình... đều tức đến không thể tin nổi.
Bởi cái cục sưng u ở sau ót của họ không thể bớt sưng trong thời gian ngắn được, có một năng lượng rất kỳ dị khó diệt được, đoán chừng phải mất mấy ngày mới tiêu sưng được.
Mọi thứ đều do lúc Sở Phong ra tay đã mô phỏng theo ký hiệu trên lá bùa màu đen kia.
Hiển hóa ra trong lòng bàn tay, thôi động ra năng lượng mang thuộc tính luân hồi, không ngừng sinh sôi, khó có thể loại bỏ được.
Kết quả là, bây giờ trong núi Côn Lôn, một đám danh nhân... suýt chút nữa trở thành đại hội bánh bao, cảnh tượng này làm cho người ta không nói được câu nào.
Đạo trưởng Lam Sơn tức đến giơ chân, mắng không ngừng, ông ta cảm thấy chuyện này quá mất mặt, không thể kìm nổi sự tức giận.
“Thằng nhãi con, tính toán đến cả đạo gia, đừng để ta bắt được ngươi, sớm muộn gì ta cũng sẽ thanh toán với ngươi.”
Trong núi Côn Lôn quả thực náo loạn, tiếng la đánh la giết rầm trời, Ánh Vô Địch, Nguyên Thế Thanh, tộc Chu Tước, tộc Bất Tử Tàm, tộc Khổng Tước..., các chủng tộc mạnh nhất đều đang hành động, tìm kiếm hung phạm.
“Tin tức mới nhất, tiểu sư muội của Phật Tử bị người ta đập vào sau gáy, té xỉu ở ven đường. Thực sự điên mất thôi, cái quái gì vậy... ngay cả ni cô cũng không buông tha.”
Sư muội của cường giả thế hệ trẻ số một số hai trong vũ trụ cũng gặp tai kiếp, điều này làm dấy lên làn sóng, hơn nữa thiếu nữ của Phật tộc cũng là một trong những tuyệt sắc giai nhân, tất nhiên sẽ dẫn tới náo động lớn.
Nguyên nhân rất đơn giản, vị phật nữ này từng công khai khiển trách tiếp cướp, còn nói là hắn nên được Phật tộc độ hóa, mới có thể rửa sạch tội ác.
Kết quả, tên cướp đã “độ” luôn nàng ta, có người nói trên cái đầu trắng nõn đẹp đẽ còn lưu lại mấy dấu tay màu đen.
Sau khi Kim Cương Hộ Pháp của tộc này biết, đã dùng sư tử hống chấn động cả Phật tộc, làm rất nhiều người ngất xỉu.
“Đánh tới tận đây rồi, tên cướp kia hiện thân rồi, đang đánh nhau với Nguyên Từ Thánh Thể, nhanh đi xem đi.” Có người hô.
Không thể không nói, Nguyên Từ Thánh Thể quá lợi hại, không hổ là nhân vật dám tranh bá với đám người Phật Tử, Đạo Tử, Ánh Vô Địch, sau khi hắn ta vô tình phát hiện Sở Phong đã ra tay trước, quấn lấy hắn.
Lúc này, ánh sáng bạc ngút trời, đó chính là huyết khí màu bạc của hắn ta, khủng bố vô biên, giống như biển rít gào vậy, bao phủ toàn bộ mảnh núi rừng này.
Mái tóc dài của hắn ta bay loạn xạ, mặt như đao khắc, thân thể cao lớn, ngay cả con ngươi cũng màu bạc, toàn thân như một vị chiến thần, lướt ngang qua không trung, đẩy một chưởng xuống dưới, vòm trời cũng đang run rẩy.