Không ít người đều cảm thấy tiếc nuối, muốn chính mắt thấy trận chiến ấy.
"Có lẽ có người quay lại, từng có một đạo diễn điên ở đó liều mạng quay chụp." Có dị nhân nói lại với người ngoài.
Nhưng Chu Ỷ Thiên biến mất, rất nhiều người tìm kiếm gã đều không có kết quả.
Có người suy đoán, gã và những trợ thủ đều chết ở Bạch Xà Lĩnh , không thể trốn thoát.
Còn có người nói, gã được ngành tương quan mời đi, muốn căn cứ tư liệu mà gã quay chụp được để hiểu rõ sự khủng bố của bạch xà.
"Yên tâm, Chu Ỷ Thiên sẽ xuất hiện, tuyệt đối không chết, gã còn muốn phát hành một bộ phim thần thoại sử thi lớn đấy."
Có người vô cùng tự tin, khẩu khí chắc như đinh đóng cột, nói như vậy.
Trận chiến này, thân thể Kim Cương bất hoại dẫn phát oanh động, có người chụp được hình ảnh hắn ta mạnh mẽ kháng đạn, dũng mãnh phi thường không ai bằng. Còn có một tấm hình, đúng lúc hắn giết heo rừng như xe thiết giáp nữa.
Ngoài ra, Lâm Nặc Y, Khương Lạc Thần, môn đồ Thích Ca Thiên Diệp, Thiên Thần Cánh Bạc,... cũng đều trở thành nhân vật tiêu điểm bàn luận của mọi người.
Chiến dịch Bạch Xà Lĩnh , dẫn đến sóng to gió lớn, nó khiến ngày kế tiếp không thể yên tĩnh được.
Mọi người thấy được sự đáng sợ của dị thú, tràn ngập lo lắng với tương lai.
Lúc này, ở nước ngoài cũng xảy ra chuyện dị thường, có người nói nhìn thấy một con rồng màu đen, giống như rồng kodomo, có cánh dài, bay ngang trời, dẫn đến khủng hoảng.
Còn có người nói, trên núi Olympus có thánh thụ sinh trưởng.
Sau đó không lâu, có người đứng ra bác bỏ tin đồn, nhưng cũng có người phản đối người đó. Càng ngày càng nhiều chuyện kì dị truyền ra, gây ra sóng to gió lớn.
Nước ngoài cũng không yên tĩnh, mọi người càng sợ hãi tương lai hơn.
Ngày thứ năm, Hoàng Ngưu không đợi được nữa rồi, bởi vì con trâu đen đã bắt đầu thúc giục nó lên đường và nói với nó, sắp xảy ra dị biến kịch liệt.
Hoàng Ngưu gỡ đất trong thùng gỗ ra, chăm chú quan sát hạt giống trong thùng gỗ.
Sở Phong cũng tiến lên trước, cùng quan sát với nó.
Có biến hóa, hơn nữa biến hóa vô cùng lớn.
Hạt giống này màu xanh biếc, bừng bừng sinh cơ, bên ngoài hạt giống có những lằn nhỏ.
Đáng tiếc, vẫn chưa nảy mầm.
Sở Phong đặt nó trong lòng bàn tay, càng nhìn càng thấy hấp dẫn, thật là kinh người, những vết lằn này càng nhìn càng thấy phức tạp, dường như chúng cất giấu bí ẩn nào đó.
Không biết giải thích thế nào, nó đến từ trực giác.
"Tôi đợi."
Hoàng Ngưu từ chối đi xa cùng con trâu đen, kiên trì ở lại vài hôm nữa.
Năm ngày cứ thế trôi qua, người và trâu kiên trì đợi hạt giống nảy mầm, bọn họ hy vọng sẽ nhận được tin vui.
Nhưng bọn họ lại thất vọng rồi, mười ngày trôi qua cũng không có mầm non nào chui ra khỏi đất.
Hoàng Ngưu lại đào hạt giống ra, nó vô cùng bất an khi lần này không hề thay đổi chút nào so với mười mấy ngày trước, hạt giống vẫn xanh biếc, trong suốt.
"Không có chút tiến triển nào." Sở Phong thất vọng, lẽ nào “dị thổ” to bằng nửa nắm tay của người trưởng thành còn chưa đủ sao? Nó không đủ để cung cấp dưỡng chất cho hạt nảy mầm ư?
"Tôi chờ."
Hoàng Ngưu nôn nóng, nhưng vẫn viết xuống hai chữ này, nó quyết định chờ thêm một thời gian nữa.
Ngày thứ mười ba sau khi trận chiến ở Bạch Xà Lĩnh kết thúc, ngày này, thời tiết xám xịt, càng về sau càng ảm đạm, cuối cùng, phần lớn ở khu vực phía bắc mưa to tầm tã, sấm chớp rền vang, thời tiết cực kỳ ác liệt.
"Trời ạ, xảy ra chuyện lớn rồi."
"Bạch xà xuất thế, điên cuồng tàn sát hàng loạt dân trong thành phố."
Ngày này, cực kỳ đẫm máu, bạch xà xuất thế làm thiên hạ khiếp sợ, tin tức trên internet sôi trào.
Mọi người sợ hãi không gì sánh được.
Bạch xà đồ thành, dẫn đến hậu quả đáng sợ không cách nào tưởng được, nó khiến khắp thế giới kinh hoảng.
Một thành phố nhỏ cách núi Thái Hành Sơn ba trăm dặm, có khoảng chừng 150.000 nhân khẩu, gặp nạn chỉ trong một ngày.
Dưới mưa to như thác, một con bạch xà lớn cưỡi gió đi, mang theo mưa xối xả, nó hạ xuống nơi này, tàn sát toàn thành.
"Cái này. . . Thật là đáng sợ, nó nói muốn đồ thành. Nó thực sự hành động rồi."
"Bạch xà từng tuyên bố, muốn giết sạch hai thành phố, chắc chắn nó còn tiếp tục hành động."
Mọi người sợ run.
Tin tức truyền ra, toàn thế giới đều khiếp sợ, nước ngoài cũng không ngoại lệ. Mọi người ý thức được, tai nạn sẽ liên tục xảy ra.
Trên thế giới dị thú vương không chỉ có một con.
Bạch xà hoành hành, khắp nơi đều khiếp sợ.
Quân đội được điều động, đạn đạo được phóng ra. Nhưng không thể ngăn cản được nó, sau khi bạch xà xuất kích, nó nhanh chóng biến mất, nó vẫn men theo mạch nước ngầm rời đi.
Bồ Đề Cơ Nhân, viện nghiên cứu Tiên Tần, Sinh Vật Thiên Thần, sở Địa Ngoại Văn Minh. . . Tối thiểu có bảy tám thế lực lớn và tổ chức được triệu tập, một nhóm dị nhân đứng đầu được phái ra, theo quân đội đi bao vây tiễu trừ bạch xà.
Nhưng sau khi bạch xà xuất kích, nó cũng chuồn xa, không tìm được tung tích.
Một phần là do tốc độ của nó nhanh, thần giác của nó càng đáng sợ hơn, có thể giúp nó tránh né nguy hiểm.
Cùng ngày, bạch xà xuất hiện cách núi Thái Hành Sơn bốn trăm dặm, nó lại hành động một lần nữa.
Sắc trời đen như đáy nồi, âm trầm, bão tố, sấm chớp rền vang, khu vực phía bắc mưa lớn, có nơi giơ tay không nhìn thấy năm ngón.
Trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, độ khó của việc bao vây tiêu trừ bạch xà chắc chắn tăng nhiều.
Trời đất mù mịt, chỉ khi sấm sét xoẹt qua mới nhìn thấy, không khí vô cùng áp lực.
Đây là một thành phố nhỏ có dân số khoảng hai trăm ngàn người, khi một tia sét đánh xuống, trời đất được chiếu sáng, mọi người sợ hãi nhìn thấy, một con rắn lớn đi vào thành, hoành hành trên đường phố.
Phanh!
Đuôi rắn quất một cái, một tòa nhà sụp.
Sau đó, nó trườn rất nhanh, quấn từ tòa nhà này sang tòa nhà khác, kéo mạnh lại với nhau, toàn bộ tòa nhà bị gãy, cảnh tượng rất khủng bố.
"Mục tiêu xuất hiện ở hướng tây bắc, lần này không được để cho nó chạy thoát." Trong đội quân có người hét lên, mắt đỏ lên vì tức giận.
Nhưng bạch xà hành động quá nhanh, trong trời mưa xối xả, sấm chớp rền vang, nó lại biến mất.
Nó không hạ thủ với từng người, nhưng tất cả nhà cửa trong thành bị nó phá hủy không sót cái nào.
Giống như tòa thành trước, sau khi nó đi là cảnh tượng tường đổ, nhà nát.
Hai thành phố bị nó hủy toàn bộ kiến trúc, lượng người bị thương vong là con số khổng lồ.
Nó tàn sát hàng loạt dân trong thành, ứng với lời tuyên bố của nó, san bằng hai thành phố.
Điều may mắn duy nhất là, nó không chọn thành phố lớn để động thủ, hơn nữa không tấn công từng người mà chỉ phá hủy nhà cửa, quét ngang qua thôi.
Có rất nhiều người may mắn sống sót, nhưng cũng có rất nhiều người bị thương vong, hai thành phố nhỏ này biến thành phế tích.
Bạch xà chạy mất, nó cứ thế biến mất.
Dị nhân cường đại và các loại đạn đạo cũng không bao vây được nó, nó đã chạy đến nơi không ai biết.
Lúc đầu, tin tức truyền khắp các nơi trên thế giới. Đây là một tai nạn lớn, tượng trưng cho một nguy cơ nào đó.
Toàn thế giới khiếp sợ.
Các loại tin tức được đưa ra dồn dập, dẫn đến thảo luận của mọi người, nó cũng dẫn tới sự sợ hãi to lớn.
"Đi mau, không thể ở lại đây được nữa." Con trâu đen đến, muốn dẫn Hoàng Ngưu đi.
"Đợi mấy ngày nữa đi." Hoàng Ngưu không cam lòng, nó không muốn buông xuôi.
"Trời đất càng ngày càng biến đổi kịch liệt, ta sợ nơi đây sẽ xảy ra chuyện, muốn trở lại phụ cận núi Côn Luân, có thể phải đi thêm mấy trăm ngàn dặm nữa." Con trâu đen rất nghiêm túc.