Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước đó, khi họ chạy tới còn chưa thấy Lạc Hoàng Pha có dị thường gì, thế nhưng chỉ vừa qua thời gian không lâu, đám người đi lên đường về kia lại chết thảm gần hết.
Bọn hắn như ong vỡ tổ trốn ra phía ngoài, ngay cả ba tên đại sư Trận Vực đại sư còn ở lại trong tịnh thổ cũng ngồi không yên, vượt lên phía trước mà rút lui.
Sở Phong nhìn rõ ràng, hắn đau cả đầu, lông mày nhíu thật sâu, khí lạnh trên thân bốc lên, ngồi yên tại chỗ một cách cứng ngắc, bởi vì tình cảnh hiện tại của hắn vô cùng không ổn.
Hắn không thể hiện thân, không thể đi trốn theo đám người này, dù sao thì hai đầu Thông Thiên Thê này cũng đều có người, hắn chỉ có thể trốn ở chỗ này trước.
Hắn cảm thấy rất không ổn, lâm vào trong tình thế bị động chịu nguy hiểm.
Thế sự chính là khó liệu như vậy, nếu như hắn biết núp ở phía sau muốn âm thầm phát tài cũng gặp chuyện kinh dị như vậy thì hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm.
Đây có lẽ chính là số mệnh của tiến hóa giả đi thám hiểm tại cấm địa và các vùng đất Tử Vong, muốn thu hoạch được cơ duyên hơn người, tất nhiên cũng sẽ phải đối đầu với nguy hiểm to lớn.
"A. . ."
Ngắn ngủi dồn dập phát ra tiếng gào thảm thiết trên Thông Thiên Thê, mấy người đi sau cùng trực tiếp bị khô quắt, con mắt trừng ra rất lớn, một thân sinh cơ biến mất, hoàn toàn bị hong khô.
Ầm!
Khi bọn hắn rơi xuống dưới Thông Thiên Thê, hóa thành một đoàn lại một đoàn bột phấn, quá đột ngột, tử trạng cực kỳ thê thảm.
Điều này khiến những người khác run rẩy, lạnh từ đầu đến chân, mảnh đất đại hung này quả nhiên thể hiện ra khủng bố vốn có của nó, hiện tại có một cái Thông Thiên Thê dựng lên ở phía trên cũng không được, vẫn đang cắn nuốt sinh cơ của con người, thu gặt tính mệnh của những người này.
"A!"
Khi chạy trốn tới nửa đường, lại có hai người kêu thảm, từ trên thang rơi xuống, hình thần câu diệt.
"Mỗi lần chết đi đều là người ở phía sau, giống như là có thứ quỷ dị cùng thứ không sạch sẽ gì đó đang lấy mạng. . ." Có người run rẩy nói ra quan điểm này.
Lời này vừa ra, có người trên Thông Thiên Thê phản ứng nhanh tróng, trực tiếp vượt lên, vọt ra phía trước, cưỡng ép cướp đoạt vị trí có lợi, một đường trốn như điên.
"La Chí Thành ngươi dám. . ."
Có người quát tháo, vô cùng phẫn nộ.
Ngay trên Thông Thiên Thê trình diễn một hình ảnh rất xấu xí cũng rất tàn khốc, cho dù là người cùng tộc cũng đang tranh đoạt vị trí tốt hơn, âm thầm ra tay lẫn nhau.
Có người đột ngột xông lên phía trước, đem người khác chen ra phía sau.
Phanh phanh phanh!
Trên Thông Thiên Thê có người động thủ, người Thiên Thần tộc cùng người Thiên Thần tộc, người Thiên Thần tộc cùng người U Minh tộc, vì tính mạng mà tranh đoạt vị trí có lợi của nhau, ra tay đánh nhau.
Quả nhiên, trong nháy mắt mà thôi, người ở phía sau nhất kêu thảm, trở thành thây khô, một thân sinh cơ biến mất sạch sẽ, rơi về phía Lạc Hoàng Pha.
Vì như vậy mà chém giết càng kịch liệt, trong nháy mắt đã huyết chiến sinh tử với nhau, có người bị người một nhà giết chết tại chỗ, tàn khốc mà kịch liệt.
Kết quả là có bốn người còn sống trở về, còn lại thì chết hết, là chết do nội chiến, hoặc là bị hong khô, một vài người là bị Lạc Hoàng Pha nuốt mất một thân tinh khí thần, quỷ dị mà chết.
Trong bốn người còn sống trở về, có hai tên đại sư trận vực của Thiên Thần tộc, một lão già tiến hóa giả của Thiên Thần tộc, còn một người U Minh tộc .
Bọn hắn đặt mông ngồi xuống dưới đất, há miệng lớn thở dốc, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, chỉ một đoạn đường ngắn như vậy, nếu như là vào ngày thường bằng thực lực của bọn hắn, một hai bước đã vượt qua, kết quả bây giờ lại giống như phải dùng hết sức lực.
Sở Phong khống chế thuyền trúc, trốn ở bên này của Thông Thiên Thê, chuẩn bị sẵn sàng động thủ cướp đoạt côi bảo này, nhưng mà hắn đang chần chờ, chưa hành động thiếu suy nghĩ.
Bởi vì nơi này quá quỷ dị, hắn lo lắng sẽ khiến Lạc Hoàng Pha phản phệ đáng sợ hơn, dẫn phát ra giết chóc quỷ dị.
Quả nhiên, đại sư Trận Vực ở bờ bên kia cũng có sắc mặt trắng bệch, không dám lấy đi bí bảo này ngay lập tức, cái này khiến Sở Phong thở dài ra một hơi, chỉ cần đối phương bất động, hắn cũng không muốn thay đổi hiện trạng.
Lúc này đầu hắn to như cái đấu, nơi này đúng là không có cách nào ở lại, quá khiếp người, ngay cả con đường nhìn như an toàn cũng có tai họa thê thảm như vậy sảy ra.
Ở đối diện có tiếng cãi vã vang lên, thậm chí là giằng co, dù sao cũng đang trên đường chạy lấy mạng, những hành động vừa rồi rất xấu xí, có vài người là đạp trên thi thể những người khác để sống sót, chen mất hi vọng sống của những người khác.
Một vị đại sư Trận Vực liên tục cân nhắc, muốn thu lại Thông Thiên Thê.
Sở Phong hiện giờ đang rất khẩn trương, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng muốn tranh đoạt, nhưng không hành động trước, mà là yên lặng nhìn xem.
"A. . . Không!"
Quả nhiên, ngay khi vị đại sư trận vực của Thiên Thần tộc kia vừa động thủ thì có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, cánh tay kia của gã trong nháy mắt khô quắt lại, sau đó toàn thân là da bọc xương, chết hoàn toàn, cả người sụp đổ thành một bãi bột phấn.
Những người còn lại có người thì xoay người rời đi, có người đang ngồi liệt trên mặt đất cũng nhảy dựng lên chạy trốn như điên, đâu còn dám dừng lại, không dám nói câu nào, tinh thần đang run sợ cực điểm.
Chớp mắt một cái, người may mắn còn sống sót đều trốn sạch sành sanh, ai cũng không dám quay đầu, ai cũng không dám ngừng chân, như là chó nhà có tang.
Sở Phong đứng ở bờ bên kia nhìn về phía bên này, hắn trầm mặc một lúc, thật không nghĩ tới sẽ là một cái bẫy như thế này, cuối cùng chỉ còn lại có một mình hắn ở lại nơi này.
Cứ vậy mà đi qua Thông Thiên Thê? Hắn không lựa chọn như vậy, khi có nhiều người thì người chạy ở phía trước không việc gì, có thể còn sống mà rời đi, mà bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, có trời mới biết một khi bước lên đường sẽ phát sinh cái gì.
Cẩn thận nghĩ lại bản ghi chép trận vực ở trên mặt trăng có miêu tả Lạc Hoàng Pha là: Đại khủng bố, đại quỷ dị, đại tuyệt diệt!
Chủ yếu chính là chín chữ này, không có ghi cụ thể hơn.
Xem tình cảnh hiện tại, chín chữ này được thể hiện và phát huy vô cùng tinh tế, đám người kia đang dùng sinh mệnh để giải thích.
"Trong mảnh sách cổ khác trên mặt trăng lại có một phần ghi chép, khi có nhiều người, ở Lạc Hoàng Pha sẽ có một chút hi vọng sống, có vài người thì có thể chạy ra, đây là Lạc Hoàng Pha thả cho người xông nhầm vào một con đường sống."
Còn nếu cưỡng ép phá giải, đây không phải là chuyện Sở Phong suy tính trong giai đoạn hiện tại.
Sở Phong lui ra phía sau, hiện tại hắn không lựa chọn rời đi, hắn cảm thấy nguy hiểm quá lớn, hắn cũng đoán là Thiên Thần tộc và U Minh tộc hơn phân nửa sẽ không từ bỏ ý định, nhất định sẽ báo cáo lên trên.
Dù sao, nếu không để ý đến gốc Bất Tử Thụ kia thì hộp hoàng kim cũng đã khiến cho bọn hắn động tâm, Thiên Thần tộc, U Minh tộc đối với truyền thừa cao nhất trên Địa Cầu luôn rất thèm thuồng.