Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1302 - Chương 1316: Đại Khủng Bố Cùng Đại Cơ Duyên (2)

Thánh Khư Chương 1316: Đại khủng bố cùng đại cơ duyên (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nơi này là chỗ sâu trong Côn Lôn tịnh thổ, là Vạn Thần Chi Hương chân chính, không nói là nơi quan trọng nhất trên Địa Cầu thì cũng không khác gì nhiều, hộp hoàng kim kia tuyệt đối không đơn giản.

Sở Phong quay người, hướng về chỗ sâu trong tịnh thổ đi đến.

"Thừa dịp hiện tại, ta đi thử xem, chiếm cơ duyên trước!"

Nếu có người xông tới lần nữa, hắn chuẩn bị thừa dịp loạn làm người thứ nhất trốn lên Thông Thiên Thê, dựa vào cái này rời đi, hiện tại còn chưa phải thời điểm quan trọng, cần phải tĩnh khí, bình tĩnh lại tâm tìn, hoảng hốt cũng vô dụng.

Trong không gian thứ nguyên, chất đất óng ánh, cây nhỏ đu đưa theo gió chập chờn, lá non xanh mướt, lá già tuyết trắng như ngọc, thân cành hiện lên màu vàng, cả cây cao hơn một mét, trái cây đỏ tươi duy nhất sáng chói, mùi hương không phải quá nồng nặc, bởi vì bị trận vực cản lại, trong lúc nhất thời không có bay ra toàn bộ.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Trên thân Sở Phong cũng có Phá Vực Kỳ, cũng có Trấn Vực Ấn, đều là chiến lợi phẩm, hắn tịch thu được khi chém giết với người Bồng Lai đảo và cùng Thần Tử, Thánh Nữ vực ngoại quyết đấu, thu được không ít đồ tốt.

Hắn ném ra từng cái, đem những vật này ném lên trên mặt đất có những Dị Từ Phấn sáng lấp lánh kia, cuối cùng tự mình đặt chân lên, rất quả quyết và kiên quyết.

Khoảng cách không phải rất dài, hắn vọt qua, xông vào trong mảnh mật thổ này, cách xa cây nhỏ chỉ còn một chút, có thể đụng tay đến.

Hết thảy cũng rất thuận lợi, ở trong dự liệu của Sở Phong.

Cuối cùng khi vào thời khắc mấu chốt, một dây leo màu đen đột nhiên giơ lên, phù một tiếng đâm thủng thân thể Sở Phong, mang theo mảng máu tung tóe.

"Quá thô bạo!" Sở Phong nguyền rủa, cho dù là kiểm tra đo lường huyết mạch, cũng thực sự không cần đâm mạnh như vậy, người bình thường sao mà chịu nổi, trực tiếp đưa cho nó một ít là được.

"Huyết mạch bình thường, gen phù hợp, hậu nhân mười phần tinh khiết!" Thanh âm giống như máy móc vang lên, một tòa tháp năng lượng màu đen hiển hiện.

Vèo một tiếng, dây leo màu đen rút đi, tiếp đó là năng lượng tháp phát sáng, đem Sở Phong bao phủ lại, chữa trị thương thế của hắn, sau đó tinh huyết chảy ngược lại quay về cơ thế, trong nháy mắt cơ thể hắn lại hoàn hảo không có việc gì.

"Ta có thể ngắt lấy trái cây đi không?" Sở Phong tự nói.

"Có thể." Đây là tháp năng lượng đáp lời, sau đó liền yên tĩnh.

Sở Phong không nói hai lời, trực tiếp hái trái cây màu đỏ kia xuống, lúc này đã hết khẩn trương, hắn hơi thả lỏng một chút, một mùi hương đậm đặc thấm vào ruột gan khiến cho cả người hắn đều vô cùng dễ chịu, giống như là muốn Vũ Hóa phi thăng.

Trái cây đỏ tươi to bằng nắm đấm, làm cho bàn tay hắn cũng nổi bật xán lạn ngời ngời, màu sắc trong suốt đẹp đẽ hơn, đây là một loại đại dược, rốt cục cũng rơi vào trong tay hắn.

Sở Phong không dám đứng ở nơi này nghiên cứu, cũng không trực tiếp ăn ngay, mà là để vào trong một hộp ngọc đã chuẩn bị xong trước để cất đi.

Nếu như ăn ngay trái cây này, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì, thân thể nếu như có biến hóa kịch liệt chắc chắn sẽ rất tốn thời gian, mà ngoại địch lúc nào cũng có thể quay về đây.

Tiếp theo, hắn một tay hắn lấy đi chiếc hộp màu vàng nửa chôn ở trong chất đất óng ánh, thu vào trong vòng tay không gian, đến tận bây giờ hắn đã thu hoạch được hai loại cơ duyên lớn nhất nơi đây.

Sở Phong thở dài ra một hơi, tạo hóa lớn nhất tới tay rồi.

Sau đó, hắn ngồi xổm xuống, bắt đầu đào dị thổ, đồng thời cũng muốn lấy đi gốc Thần Thụ này.

Nhưng mà có chuyện ngoài ý muốn phát phát sinh, tháp năng lượng màu đen phát ra âm thanh, nói: "Cảnh cáo, nghi ngờ có Thao Thiết tộc xâm lấn, muốn đào cả ba thước đất, không còn một ngọn cỏ!"

Sau đó, hắn liền thấy phù văn của trận vực bên cạnh sáng lên.

Không thể tha thứ nhất chính là chỗ của cây nhỏ lún xuống, tiếp đó dị thổ vèo một tiếng biến mất.

Sở Phong: ". . ."

Loại phong cách đào sâu ba thước không còn một ngọn cỏ này của hắn, dẫn đến việc tháp năng lượng chịu không được, ở đây kéo còi báo động, khiến cho hắn không còn gì để đối mặt.

Tháp năng lượng màu đen giống như đề phòng cướp, cùng hắn giằng co!

Nhìn cái ý kia thì là tháp năng lượng màu đen cảm thấy phong cách của hắn giống như là cá diếc sang sông, nhạn qua sạch cỏ, phá ba thước. . . Tóm lại là được xếp vào sổ đen!

Sở Phong ngượng ngùng, sau đó thẹn quá hoá giận.

"Đây không phải là cơ duyên lưu cho chúng ta sao, ngươi phòng bị ta làm gì?"

Tháp năng lượng màu đen rất trịnh trọng nói: "Chưa bao giờ thấy qua dạng tiến hóa giả như ngươi này, ngay cả bùn đất cũng muốn đào, ngươi có phải muốn vác cả Côn Lôn sơn đi hay không?"

Sở Phong: ". . ."

Hắn cảm thấy không phải chỉ là đào chút đất thôi sao? Mấu chốt nhất chính là, hắn còn muốn cả gốc Thần Thụ kia, kết quả là để nó chạy mất rồi!

Sau đó, Sở Phong liền nghe được một cuộc giảng đạo lý lớn.

Tháp năng lượng màu đen nhận nhiệm vụ giáo dục hắn, Bất Tử Dược ở Côn Lôn sơn có thể hái trái, nhưng không cho phép tát ao bắt cá, không chấp nhận loại hành vi thổ phỉ này của hắn.

Còn thiếu chút nữa là dán lên cho Sở Phong nhãn hiệu tát cả ba thước trời cao.

"Ta chỉ đơn thuần muốn đào chút đất, không có ý gì khác." Sở Phong mặc dù nói như vậy, nhưng lại đang tìm kiếm khắp bốn phía, nói: "Không để cho ta vác Côn Lôn đi, thì để cho ta nhổ mấy cây củ cải cũng được chứ?"

Sau đó, hắn quả quyết hạ thủ, một hơi đem mười mấy củ Hoàng Kim Nhân Sâm ở trong khe đá, dưới vách đá bên cạnh nhổ sạch cả bùn đất, động tác nhanh nhẹn, phải nói là động tác vô cùng thành thạo, toàn bộ nhét vào vòng tay không gian.

Tháp năng lượng cứng nhắc mà nghiêm túc, cảnh cáo hắn lập tức rời đi!

Sở Phong cảm thấy, toà tháp năng lượng màu đen này so với vừa rồi càng đen hơn, giống như là một người đen mặt, mang nét mặt không có thiện cảm theo dõi hắn, tràn ngập đề phòng, chặt chẽ phòng trộm.

"Ta nói không phải chứ ngươi thật không hiếu khách, bao nhiêu năm qua không có ai đến nhìn ngươi, ta có thể là thân nhân duy nhất của ngươi, còn không chiêu đãi ta thật tốt vào? Nhanh lên, đem thần vật trân quý trong Côn Lôn lấy hết ra đây, để cho ta tùy ý chọn lựa tầm 7~8 kiện hoặc mười mấy món là được, ngươi giữ lại cũng vô dụng thôi?"

Sở Phong đứng dính ở chỗ này, giày vò khốn khổ tháp Truyền Thừa.

Đương nhiên, trọng điểm mà hắn nói là tháp Truyền Thừa nên tận chức tận trách, biết thân biết phận một chút, đem tất cả mọi thứ truyền thừa đưa lại cho hắn.

"Những cái ngươi muốn, đều ở trong tay ngươi rồi." Tháp năng lượng màu đen vang lên âm thanh máy móc, sau đó ra lệnh đuổi khách: "Lập tức, ngươi lập tức rời đi ngay!"

"Lão Hắc, ngươi đây là đang làm cái gì? Ta nhìn thấy ngươi cô đơn, muốn tán gẫu với ngươi, lòng nhiệt tình của ta bị ngươi làm tổn thương rồi." Sở Phong giày vò khốn khổ, lề mà lề mề không muốn rời đi, ngoại trừ củ cải lớn, hắn còn muốn đào mấy cây Tử Kim Linh Chi lớn giống như rau cải trắng, càng muốn tiện thể đào đi cây hạch đào kinh khủng kia.

Bình Luận (0)
Comment