Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1318 - Chương 1332: Ly Biệt (2)

Thánh Khư Chương 1332: Ly biệt (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiển nhiên đại đa số người đều hiểu rõ trong lòng, bằng không thì cũng sẽ không bất cẩn khinh địch như vậy mà chạy đến, một đám người đều nín cười, đứng ở trong này nhìn Sở Phong.

"Tay thật là trắng, óng ánh mà trắng nõn!"

"Nhìn đi, khuôn mặt nhỏ này mềm như nước, có lẽ có thể bóp ra nước đi."

"Ta nhìn thấy mà yêu, hoa nhường nguyệt thẹn, nghiêng nước nghiêng thành, thật là tuyệt đại giai nhân!"

Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc, Lão Lư cùng một đám Đại Yêu Côn Luân đắc chí đến không xong, bình phẩm Sở Phong từ đầu đến chân.

Sở Phong căn bản đã biết, đám người này không phải hạng người lương thiện!

Phanh phanh phanh. . .

Đám người này tất cả đều bay lên, từng tên miệng méo mắt lác, mặt mũi bầm dập, trong nháy mắt đều bị Sở Phong đánh cho một trận, thế này vẫn còn chưa hết giận, hắn lại xách Đại Hắc Ngưu lên bôi son phấn lên mặt hắn, dù sao thì hắn cũng cướp sạch không ít Thánh Nữ, trên thân không thiếu những vật này.

"Huynh đệ tha mạng a, Lão Ngưu phục rồi, không muốn ăn son phấn, buông tay!"

"Con a con a, aiz u, Sở Phong huynh đệ giơ cao đánh khẽ, Lão Lư ta nhận lỗi với ngươi, đừng bắt ta mặc sườn xám, đây không phải là phong cách của ta, ta dù sao cũng cao tuổi như thế này rồi, không thích hợp giả gái!"

Nơi này gà bay chó chạy, một trận la hét ầm ĩ, dù là những người này đều bị Sở Phong hung tợn ẩu đả cho một trận, nhưng khóe mắt đuôi lông mày vẫn mang ý cười, nhịn không được.

"Ta nói chứ huynh đệ ngươi bị làm sao a, làm sao lại nhỏ hơn một chút, trở nên mềm mại như thế?"

"Huynh đệ, khẩu vị này của ngươi thật là đủ nặng, kỹ xảo trang điểm kinh thiên địa khiếp quỷ thần, lập tức liền trẻ ra 10 tuổi, dạy lão ca ta một chút, ta cũng muốn bảo trì trạng thái tuổi trẻ!"

Mặt Sở Phong đen thui, nói cho bọn nó là ai còn dám giễu cợt hắn, trước tiên lại đánh một trận rồi nói sau, đánh tới phục mới thôi.

Cuối cùng, ngay cả lão tông sư Ngô Khởi Phong của núi Võ Đang cũng bị kinh động, nhận được tin tức cùng cha mẹ Sở Phong, từ trong núi chạy ra.

Bọn họ cũng trợn tròn mắt.

"Con trai, con bị làm sao vậy?" Vương Tịnh - mẹ của Sở Phong giật mình hỏi, ánh mắt là lạ.

Còn cha của Sở Phong lại bình tĩnh nói: "Cái này còn phải hỏi, khẳng định là bị rút gân, vẽ bậy lên mặt mình chứ sao."

Sở Phong khóc không ra nước mắt, cuối cùng bi phẫn nói: "Ánh mắt mọi người đều bị cái gì a, đây là đẹp trai có được hay không?"

"Là rất tuấn tú, thế nhưng là tuấn tú đến mức ngay cả cha mẹ con cũng sắp không nhận ra được." Cha của Sở Phong - Sở Trí Viễn giội cho hắn một gáo nước lạnh.

Sở Phong lập tức ỉu xìu, đem chuyện một năm trải qua kể hết ra, nói cho bọn họ biết, chỉ vì ăn một quả đại dược, kết quả là phản lão hoàn đồng, đồng thời dẫn đến chuyện tướng mạo càng tuấn mỹ hơn một chút so với trước kia.

Đám người nghe mà trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng có thể được?

Mẹ của Sở Phong thở dài ra một hơi, nói: "Thì ra không phải giả quỷ a, như vậy cũng tốt, trông rất được, mẹ còn tưởng rằng da mặt con dày quá, người đã lớn như vậy rồi còn muốn giả bộ nai tơ."

"Nhưng mà. . . Quá đẹp rồi." Sở Trí Viễn nói.

"Cha, chúng ta có thể đừng dùng hai chữ ‘xinh đẹp' hay không?" Sở Phong rất phẫn uất, đối với hai chữ kia rất dị ứng.

Cuối cùng, Âu Dương Cáp Mô, Hoàng Ngưu cũng bị kinh động, cưỡng ép xuất quan ra gặp mặt Sở Phong, bởi vì hắn lập tức sẽ đi vào trong tinh không, nếu không gặp nhau, rất khó nói phải chờ tới lúc nào.

"Ai u... Mẹ nó!" Âu Dương Phong vừa xuất quan, nhìn thấy Sở Phong thì kêu ra tiếng. Sau đó nó liếc mắt nhìn nhìn Sở Phong, trầm mặc một lát, trực tiếp bưng lấy bụng cóc cười điên cuồng một trận, nước bọt phun như mưa rào tầm tã.

Tất cả mọi người có phòng bị nên đã chạy từ sớm.

Chỉ có Sở Phong mặt đen thui, lần này quả thực là đứng ở nơi đó không tránh đi, nhưng thân thể hắn phát sáng, đánh xơ xác đám nước bọt kia, sau đó một bước vọt tới, không nói hai lời, đánh điên cuồng một trận.

"Mẹ nó, đại gia nhà ngươi Sở Phong, dám xuống tay với ta? Ông không để yên cho ngươi! Ta nói chứ tình huống của ngươi như thế nào, đều đã già hai mươi mấy tuổi như vậy rồi, còn giả bộ nai tơ, ngươi có phải là không phục tiểu gia ta mới chỉ có hai ba tuổi đã không yếu hơn so với ngươi, cho nên ngươi mới trang điểm như thế này?"

"A, đại gia ngươi, họ Sở kia, Âu Dương đại gia liều mạng với ngươi, ngươi dám đánh sưng khuôn mặt anh tuấn của ta! Mẹ nó, ngươi biết không, Tam Túc Kim Thiềm cũng không đẹp trai bằng ta, ngươi. . . Vẫn chưa xong sao, còn dám đánh tiếp? !"

"Mẹ nó, oa, oa, oa, Sở Phong, Âu Dương tiểu gia ta phục rồi, đừng đánh nữa!"

Cuối cùng, con cóc khiếp sợ hung uy của Sở Phong, bị đánh cho chịu phục, nằm ở nơi đó, tứ chi run rẩy, miệng sùi bọt mép, chính nó thấy bản thân là bị tai bay vạ gió, cái này có thể trách nó sao? !

Hoàng Ngưu ở bên cạnh cũng im lặng, ánh mắt là lạ nhìn Sở Phong, sau khi hiểu rõ tình huống như thế nào, nó cũng chỉ có thể cảm khái, Sở Phong rốt cục giống nó, thực hiện ‘nghịch sinh trưởng'.

"Hãy cố mà quý trọng, loại cơ duyên này vô cùng hiếm có, sống thêm đời thứ hai tương đương với nhiều thêm một cái mạng, cuối cùng rồi ngươi sẽ phát hiện điều này bất phàm cỡ nào. Khi bãi bể nương dâu, nhân thế chìm nổi biến đổi, ngươi nhiều thêm một mệnh, sẽ có thể ngộ càng sâu."

Hoàng Ngưu nói ra, đáng tiếc nó non nớt như thế, nói ra những lời này không có sức thuyết phục một chút nào.

Cuối cùng, nó không thể không thừa nhận, đây là đọc được ở trong một bản chép tay của tiền nhân.

Khi nghe nói Sở Phong phải đi vào tinh không, mẹ của hắn lập tức thiếu chút nữa thì sụp đổ, rơi lệ không ngừng, cuối cùng vẫn là Sở Trí Viễn bình tĩnh, nói cho bà biết con trai lớn rồi, ở trong thế đạo như này thì ở trên Địa Cầu hay là trong tinh không cũng không có gì khác biệt, có lẽ ở trong Tinh Hải còn an toàn hơn, có thật nhiều vùng đất lành.

Sở Phong cũng rất thương cảm, cuối cùng là phải rời đi, hắn cũng không biết sẽ phải đi bao lâu.

Cuối cùng, nói về chuyện Sở Phong muốn đi đâu, hắn trưng cầu ý kiến của tất cả mọi người, cùng với nghiên cứu quang não, chủ yếu cũng là muốn nghe đề nghị của Hoàng Ngưu, dù sao nó cũng đến từ vực ngoại.

Sau một phen nghiên cứu, cẩn thận suy xét.

Cuối cùng, Sở Phong chọn một chòm sao, nơi đó là có Thiên Thần Trì, có linh huyết, có mỏ mẫu kim, có thánh dược, sản vật màu mỡ, rất nhiều cường tộc trong vũ trụ đều có sản nghiệp ở đó.

"Ta sẽ lấy tên Ngô Luân Hồi, quật khởi tại một tinh cầu sinh mệnh đúng quy đúng củ, trở thành một tuyệt đỉnh cao thủ mạnh mẽ nhất trong tinh không, các đại cường tộc cũng phải lôi kéo, không tiếc để cho Nguyên Viện, Phật Nữ, Ánh Trích Tiên... Đến mời chào ta, ừm, bọn hắn sẽ hi vọng ta đến ở rể trong mười vị trí đầu."

Nghe tới Sở Phong đứng đó nói thầm, còn tự luyến như vậy, Âu Dương Phong lập tức lắc lư Cáp Mô Chưởng trước mặt hắn, nói: "Tỉnh lại một chút, trời còn chưa có tối!"

Bình Luận (0)
Comment