Hoàng Ngưu rất linh hoạt, nó biết lão thần côn này không dễ lừa, hai ngày nay nó cố kìm nén, không chạy đến chỗ thùng gỗ kiểm tra.
Đương nhiên, rốt cuộc có nảy mầm hay không nó cũng vẫn đoán được.
"Không tệ, là một mầm tốt." Con trâu đen buông Chu Toàn ra, nhìn trên nhìn dưới rất thỏa mãn.
"Huyết mạch tứ giác, tốt, về sau cậu hãy đi theo tôi, tôi sẽ dạy cậu." Con trâu đen đối xử với Chu Toàn có chút đặc biệt, hết sức hài lòng.
Chu Toàn sợ hãi, ở cùng Hoàng Ngưu chẳng có áp lực gì, dù sao nó cũng chỉ là một con nghé con thôi, dù nó có hư cũng không quá xấu.
Con trâu già này thì khác, trời mới biết nó sống lâu năm như thế nào, Chu Toàn đã biết lai lịch của nó thông qua Sở Phong từ lâu, nó là quái vật của núi Côn Luân, trời đất chưa biến dị nó đã mở linh trí rồi.
Trên thực tế, thậm chí Sở Phong hoài nghi con con trâu đen này chính là một trong “mãnh thú” mà người Tạng thường nhắc đến.
Ở Tây Tạng có truyền thuyết, ở sâu trong núi Côn Luân có một số con thú may mắn, đương nhiên cũng có một số mãnh thú.
Con trâu đen là thú may mắn ư? Sở Phong không cho là vậy.
Nếu thật sự có lai lịch, cũng chắn chắn là mãnh thú, đây là phán đoán mà hắn nghĩ, phán đoán này vô cùng kiên định, không thể lay động. Đương nhiên hắn sẽ không để con trâu đen biết hắn đánh giá nó như thế.
"Không tệ, về sau cậu gọi là Thánh Anh." Con trâu đen rất coi trọng Chu Toàn, nó còn đăt danh hiệu cho gã.
"Cái quái gì vậy?" Chu Toàn nhảy dựng lên, gã bị dọa dựng hết lông tơ toàn thân, Thánh Anh là ai, không phải Hồng Hài Nhi trong Tây Du Ký sao? Đánh chết gã cũng không muốn lấy tên này, chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
"Cậu có ý kiến à?" Con trâu đen trừng mắt.
"Tôi. . . " Chu Toàn há hốc miệng, không dám phản đối, gã rất sợ con trâu đen, đây chính là kẻ dám mạo phạm bạch xà, nhưng vẫn bình an.
"Không phải cậu có một người anh ở một thành phố phía tây sao? Đi theo tôi, cả nhà các cậu sẽ được đoàn tụ, tôi trở về Hỏa Diệm Sơn sẽ đi qua đó." Con trâu đen nói.
Đây là điển hình vừa đe dọa vừa dụ dỗ, đầu tiên là hù dọa Chu Toàn, rồi sau đó lại đưa ra dụ hoặc hấp dẫn.
Cha mẹ Chu Toàn vẫn luôn nhớ người con cả, bây giờ có cơ hội rồi, Con trâu đen có thể đưa cả nhà họ đến thành phố phía tây đó.
Con trâu này mạnh như thế nào khó mà phán đoán được. Nhưng ít nhất sẽ là thú vương, nó có thể tung hoành thiên hạ. Nó đưa cả nhà họ đi sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
"Được, tôi đi với ông!" Chu Toàn hạ quyết tâm.
"Cậu chọn đúng rồi đó." Con trâu đen vươn một chân, vỗ sợ đầu vai gã, nó mở miệng rộng cười đắc ý.
"Nhưng tôi không lấy tên Thánh Anh được không?" Chu Toàn nói.
"Không được." Con trâu đen trừng mắt, nói: "Cậu biết cái gì quan trọng nhất trên thế giới này không? Vận thế đó. Nó liên quan đến việc sau này tôi có thể thành thánh không, sau này cậu sẽ là Thánh Anh, ngụ ý là con nối dòng hoặc đệ tử của thánh nhân.”
Chu Toàn: "@#¥T$#. . . "
Trong lòng gã nguyền rủa nó, nhưng ngoài miệng không dám cãi.
Sở Phong và Hoàng Ngưu liếc nhau một cái, xác nhận con trâu đen thần côn đang giám thị bọn họ. Nếu không làm sao nó biết được chuyện gia đình của Chu Toàn, người và trâu càng cẩn thận hơn.
"Cuộc chiến giết rồng sắp diễn ra rồi, phía tây đang mở kho vũ khí, họ muốn dùng vũ khí nóng cấm."
"Thực sự xảy ra chuyện lớn rồi."
Buổi chiều, tin tức siêu hot truyền ra khắp nơi trên thế giới.
Trong hai ngày nay, phía tây điều động quân đội quy mô lớn, sử dụng các loại đạn đạo, nhưng vẫn không giết được con rồng đen kia.
Đích xác là nó không thể chui vào mạch nước ngầm sâu hàng ngàn mét dưới lòng đất, nhưng nó có thể tránh né.
Cũng giống như việc trong nước, ở nơi sâu trong núi Thái Hành Sơn, đột nhiên xuất hiện rất nhiều núi hồng hoang lớn, ở phương tây cũng thế.
Ở một số ngọn núi nổi tiếng của pương tây cũng xuất hiện không ít ngọn núi khổng lồ như vậy. Thậm chí có người cho rằng, đó là thần sơn trong truyền thuyết phương tây, chúng đang bắt đầu xuất hiện lại.
Hắc long vương chạy đến một dãy núi lớn thần bí ở Bắc Âu, nơi đó mây mù lượn quanh, hơi thở hồng hoang dâng trào, vệ tinh không thể thăm dò được, không có cách nào vây bắt nó.
Quân đội phương tây không tin tà, các loại xe thiết giáp và đạn đạo, bộ đội trực tiếp đi vào trong, thề giết được rồng.
Hiện tại, rất nhiều dị nhân phương tây đang reo hò, muốn xem ai tắm đươc máu Hắc long vương, trở thành người giết rồng, tái hiện lại hành động vĩ đại trong thần thoại cổ đại.
Nhưng sau khi xe tăng, xe thiết giáp tiến vào thì đều bị tổn thất nặng nề, gặp phải thất bại thảm hại.
Máy bay đi vào thì không xác định được phương hướng.
"Quái vật, toàn bộ là quái vật."
Đội quân dị nhân chạy trốn, gặp phải thất bại thảm hại.
Ngọn núi lớn bao phủ mây mù này, có rất nhiều loại quái vật, trên mặt đất có vô số hung cầm mãnh thú, dưới sự hiệu lệnh của Hắc long vương, chúng tấn công họ một cách điên cuồng.
Mặc dù ngay từ đầu, những quân nhân này biết trong núi có những sinh vật lợi hại. Nhưng họ cho rằng có thể đối phó được.
Hiện thực rất tàn khốc, trên mặt đất có vô số sâu độc, ác điểu đầy trời, khắp nơi đều là quái thú, sau khi xông vào họ như lạc vào một thế giới hoàn toàn xa lạ, bọn họ bị thương nặng.
Đáng sợ nhất là những quái vật kia nghe theo hiệu lệnh của Hắc long vương.
"Nổ ở cự ly xa, dùng vũ khí nóng mạnh nhất, san bằng nơi đó." Cuối cùng cán bộ quân đội cấp cao của phương tây hạ lệnh.
Kho vũ khí mở ra, bọn họ quyết định sử dụng vũ khí hủy diệt, đánh một trận bình định ngọn núi lớn này.
Bọn họ không quan tâm đến cái giá phải trả là lớn thế nào, dù lãng phí cũng phải san bằng nơi đó, họ không tin không giết chết được Hắc long vương.
"Quái vật, mãnh thú đều đi chết đi."
Toàn bộ phía tây sôi trào.
Sở Phong đã xem những bài báo này, hắn cảm thấy ắt hẳn Hắc long vương khó tránh được tai kiếp này.
Hoàng Ngưu lắc đầu, nó không đồng ý.
Con trâu đen cũng tới, hiện tại trong tay nó cũng có một cái điện thoại, đây là nó bắt Sở Phong đi mua giúp nó. Từ khi thấy Hoàng Ngưu ngồi chọc loạn cả ngày, nó cũng bị ảnh hưởng, muốn nhanh chóng tiến cấp.
Hai con trâu cầm điện thoại, thật sự không phải chuyện hay ho gì.
"Ý nghĩ kỳ lạ, thật sự cho rằng như vậy có thể giết chết Hắc long vương sao, không đùa đấy chứ?" Con trâu đen giễu cợt.
"Vì sao?" Sở Phong hỏi.
"Cậu nghĩ vũ khí nóng cấm của họ có thể san bằng nơi đó sao? Đừng chắc chắn như vây, cậu có biết phía sau núi đó tiếp giáp với nơi nào, diện tích của nó lớn như thế nào không?" Sau khi con trâu đen đọc xong tin này, nó lộ ra vẻ khinh thường.
"Tiếp giáp với nơi nào?"
"Không gian gãy, vô cùng vô tận." Con trâu đen nói.
Có ý gì? Không phải chỉ là một dãy núi sao? Chỉ là mấy chục đến trăm ngọn núi đột ngột xuất hiện thôi mà, sao có thể vô cùng vô tận được chứ, Sở Phong khó hiểu.
"Lấy núi Thái Hành Sơn làm ví dụ đi, cậu thấy chỉ xuất hiện mấy trăm đến hơn một ngàn ngọn núi lớn thôi sao? Cậu từng đi vào cùng Hoàng Ngưu, cậu từng đi đến điểm kết thúc chưa?" Con trâu đen hỏi.