Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 132: Tình Thế Hỗn Loạn Vạn Năm Khó Gặp (3)

Thánh Khư Chương 132: Tình thế hỗn loạn vạn năm khó gặp (3)

"Chưa." Sở Phong lắc đầu.

"Để nó nói cho cậu biết." Con trâu đen chỉ Hoàng Ngưu.

Hoàng Ngưu không tình nguyện, nhưng vẫn là trầm mặc nói.

Các nơi trên thế giới, phàm là phía sau những ngọn núi hồng hoang mới xuất hiện đều tiếp nối với một nơi thần bí, nó là một mảnh đất lớn vô ngần hoặc một đại dương mênh mông, đừng mong đi đến điểm cuối trong thời gian ngắn.

"Không thể nào!" Sở Phong chấn động.

"Cậu biết hiện tại bạch xà ở nơi nào không? Nó cũng tiến vào núi hồng hoang lớn rồi, hơn nữa nó còn trở thành chúa tể một phương. Hiện tại thế giới này căn bản không vây bắt được nó." Con trâu đen nói.

Gần đây, nó đề cao cảnh giác, sợ bạch xà đến đối phó nó.

Kết quả con trâu đen phát hiện bạch xà đã tiến vào núi hồng hoang rồi.

"Cái này. . ." Sở Phong đờ ra.

Thế giới này ngày càng lớn, nó còn lớn hơn so với tưởng tượng của hắn, quả thực vô cùng vô tận.

"Kỳ thực, thế giới này vốn dĩ rất lớn, chẳng qua trải qua nhiều năm tháng, nhưng loài người các cậu không phát hiện ra thôi." Con trâu đen nói.

"Rốt cuộc chuyện này như thế nào?" Sở Phong chăm chú thỉnh giáo.

Con trâu đen lấy một tờ giấy trắng trên bàn của hắn gấp liên tục, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng nó vê lại, nén thành một viên rất nhỏ.

"Nhìn thấy không, thế giới nguyên bản cũng như gấp giấy, sau khi nhào nặn sẽ thu nhỏ lại, đây chính là thế giới mà cậu thường thấy." Con trâu đen đứng đó nói rất thản nhiên.

"Hiện tại, hơi kéo một chút, viên giấy sẽ trải ra, diện tích ẩn giấu của thế giới sẽ xuất hiện." nó vừa nói vừa gỡ giấy ra.

"Chẳng qua đây chỉ là phép mô phỏng thô phóng thôi, không hoàn toàn đúng, có vấn đề rất lớn." Con trâu đen vứt viên giấy kia đi.

Sau đó, nó chỉ lên trời, nói: "Nếu dùng thị giác của nhân loại nhìn từ trên không trung xuống, thế giới này biến động không lớn, không khác gì trước kia."

"Không phải thay đổi rất lớn sao?" Sở Phong khó hiểu.

"Cậu cảm thấy trở nên lớn là bởi vì cậu tính cả không gian gãy vào, kỳ thực chúng nó vẫn luôn tồn tại, chỉ là lúc trước cậu không nhìn thấy mà thôi. Bây giờ có thể thấy một phần rồi. Đây là một vấn đề rất phức tạp, nhất thời khó có thể nói rõ ràng được." Con trâu đen không muốn nhiều lời.

Mấy ngày sau, phía tây không có ai hò hét, càng không có người giết rồng nữa.

Bởi vì, bọn họ gặp phải thất bại trước nay chưa từng có, lãng phí một lượng đạn đạo lớn, thậm chí cả vũ khí cấm nữa. Họ đánh vào trong dãy núi đầy sương mù giống như trâu đất xuống biển, không thay đổi được bất cứ điều gì.

Bọn họ ý thức được, chắc chắn phía sau núi có khoảng không rộng lớn, tiếp nối với không gian kì diệu.

Điều may mắn duy nhất là, ngoài thú vương bản thổ Hắc long vương có thể ra ngoài, những hung cầm quái thú khác bị nhốt trong không gian kia, nếu chúng xông ra sẽ bị thiêu chết.

Điều này khiến mọi người hơi an tâm một chút.

Dù là bạch xà hay Hắc long vương, đều là sinh vật của thế giới này, nhưng chúng tiến hóa thành vua của dị thú, vô cùng khủng bố, mặc dù chúng chạy sâu vào núi hồng hoang thì vẫn có thể trở thành bá chủ một vùng.

Từ đó có thể tưởng tượng, dị biến ảnh hưởng lớn như thế nào, nó khiến sinh vật trở nên mạnh một cách nhanh chóng.

Bỏ qua bạch xà, vì nó vốn có sắc thái thần thoại, sống rất nhiều năm.

Nhưng con rồng đen kia chỉ là một con thằn lằn già thôi, tuyệt đối khác xa hiện tại.

Sở Phong luôn suy nghĩ, dị biến cải biến thế giới, nhưng thực sự quá mạnh. Không chỉ xuất hiện dị nhân mà giống loài khác cũng quật khởi, chúng đều hoàn thành trong thời gian ngắn.

"Hoàng Ngưu, mày nói cho tao biết chuyện gì đang xảy ra đi." Hắn rất muốn biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì.

Hoàng Ngưu rất thận trọng, do dự rất lâu, cuối cùng nó quyết định nói cho hắn biết, nó viết xuống một hàng chữ: “Tình thế hỗn loạn ngàn vạn năm khó gặp.”

"Nói cụ thể một chút đi."

"Tôi trải qua cửu tử nhất sinh là vì nghe theo tiếng gọi mà đến, mong có thể thành Thánh."

Hoàng Ngưu bình thản nói, sau đó nó lại cúi xuống viết một hàng chữ nữa.

"Nơi bị phong tỏa này sẽ có biến đổi kinh thiên."

Hoàng Ngưu đứng đó viết tiếp.

Nó cũng nói, sở dĩ Sở Phong có thể đạt thành tựu như ngày nay chỉ trong thời gian ngắn là vì gặp phải tình thế hỗn loạn ngàn vạn năm khó gặp này, những dị nhân khác cũng vậy.

Nếu không, làm sao có thể như thế được.

Như môn đồ Thích Ca Thiên Diệp, bạch xà, Hắc long vương... có thể mạnh như vậy, thậm chí xông vào núi hồng hoang lớn có thể xưng vương, đều vì trời đất dị biến, họ có thể quật khởi trong thời gian ngắn nhất.

"Nơi này của chúng ta, rốt cuộc là mảnh địa giới như thế nào?" Trong lòng Sở Phong không bình tĩnh, chắc chắn nơi này có bí mật lớn.

Vô số hung cầm mãnh thú trong núi hồng hoang đều muốn xông ra ngoài, muốn đến nơi này để lột xác.

Cho tới bây giờ, chỉ có một mình Hoàng Ngưu thành công.

"Thế giới này là. . . " Hoàng Ngưu tiếp tục khắc chữ.

Hoàng Ngưu suy nghĩ, suy nghĩ một cách tỉ mỉ, nó muốn dùng ngôn ngữ chuẩn xác nhất để miêu tả đây là một nơi như thế nào.

Vùng đất cạnh tranh!

Nó viết xuống bốn chữ như vậy, nhưng nó vẫn không hài lòng, cuối cùng lại lau đi, khắc lại lần nữa.

Vùng đất gông xiềng!

Vẫn là bốn chữ, nhưng suy đi nghĩ lại, nó lại xóa đi

Vùng đất thánh chết!

Vẫn là bốn chữ, nhưng nó vẫn lắc đầu

Vùng đất tuyệt vọng, vùng đất rực rỡ, vùng đất bách chiến, vùng lộng lẫy, vùng đất khủng bố, vùng đất điêu linh...

Nó không ngừng viết, đồng thời cũng không ngừng xóa đi, một số miêu tả mâu thuẫn với nhau, đối lập với nhau, hiển nhiên nó cũng rất đau đầu, không biết giải thích như thế nào.

"Kỳ thực tôi cũng không biết." Cuối cùng nó ngừng bút lại, lưu lại một hàng chữ như vậy.

Có ý gì? Nói nhiều như vậy, cuối cùng đều hủy bỏ? Sở Phong rất không hài lòng.

Nhưng hắn thấy được Hoàng Ngưu không nói dối, nó đang cố gắng miêu tả thế giới này, nhưng vẫn cảm thấy không chuẩn, chưa đủ các mặt.

"Tôi bước vào con đường này khi còn quá nhỏ, một số chuyện phức tạp tôi không có ấn tượng sâu, tôi chỉ cần nhớ nơi này là nơi quật khởi, cuối cùng thành Thánh Tổ là được." Hoàng Ngưu nói cho hắn biết.

"Có một con đường đặc biệt thông với nơi đây ư?" Sở Phong kinh ngạc, tựa hồ hắn có ý kiến về phương diện này.

"Có rất nhiều con đường, rất nhiều sinh linh phải đi trên đường riêng của mình. Nhưng trên đường cũng có trường hợp gặp phải cửu tử nhất sinh chết ở trên đường, số lượng bình an đến đích rất nhỏ."

Hoàng Ngưu nói ra chân tướng của nó.

Núi hồng hoang lớn, vốn thuộc thế giới này, nó thuộc về không gian gãy, luôn tồn tại, hung cầm mãnh thú trong núi vốn “sinh trưởng tại địa phương này”, không phải sinh linh lên đường mà Hoàng Ngưu nói.

"Mày tới từ nơi nào?" Sở Phong hỏi.

Hoàng Ngưu không muốn nói, nó đi tới trước cửa sổ, nhìn xa xăm về phía trời sao, bắt đầu xuất thần.

Sở Phong nhìn về phía con trâu đen.

Con trâu đen trợn mắt, nói: "Đừng hỏi tôi, tôi cũng sinh trưởng ở đây." Cuối cùng, nó lại bổ sung một câu: "Tôi chính là đại lực Ngưu Ma Vương."

Sở Phong cảm thấy, thần kinh của hắn thật cứng cỏi, nếu đổi thành những người khác gặp phải hai con trâu này, có lẽ đầu đã to như cái đấu rồi.

Một lúc lâu sau, Hoàng Ngưu mới hồi phục tinh thần.

Bình Luận (0)
Comment