Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mỗi khi Sở Phong nhớ tới chuyện này đều cảm thấy trong lòng đau đớn như là bị một cây đinh đâm vào, chỉ hận không thể lập tức liền đi tìm Ngụy Hằng tính sổ, người này quá mức tàn nhẫn máu lạnh.
Nhưng mà thực lực của hắn quá kém, không có cách nào đi báo thù.
"A, không đúng! Hắn ta không phải là Ngụy Hằng, có chút khác biệt. Hắn ta hơi cao hơn Ngụy Hằng, hơn nữa ánh mắt không có thâm thúy như vậy, tuy rằng cũng đáng sợ nhưng lại kém hơn hẳn."
Sở Phong nhanh chóng nhận ra người này không phải là Ngụy Hằng, hẳn là dòng dõi của hắn ta!
"Đây là con của Ngụy Hằng, hay là cháu của lão ta? Lại chạy tới nơi này, nếu hôm nay ta không lột da của hắn ta thì ta sẽ đi tự sát. Mẹ nó, rốt cục để cho ta gặp được, nhất định phải báo thù!"
Sở Phong kìm nén một bụng lửa giận không chỗ bộc phát.
"Này, ngươi muốn đi liều mạng với bọn họ, muốn xuống phi thuyền sao?" Thiếu nữ Hi hỏi.
"Hi tiên tử, từ nay về sau cô chính là em gái tôi, chúng ta là người một nhà, cho nên lần này cô phải giúp tôi. Bất kể như thế nào, chúng ta đều phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau giết địch, chắc chắn phải diệt mấy tên súc sinh đó!"
Thiếu nữ Hi liếc xéo hắn, nói: "Dừng lại, mi kêu ta đi liều mạng, đi lên chiến trường liều chết với mi? Mi còn chiếm tiện nghi của ta, còn loạn xưng hô như vậy? Tính toán hay quá nhỉ?"
"Những người đó đều có lý do đáng giết, là loại người đại hung đại ác. Hơn nữa, không phải cô nói cô là hồng nhan tri kỷ của tôi sao? Bạn bè gặp nạn, bát phương trợ giúp, sao cô có thể nhẫn tâm mặc kệ? !"
"Hồng nhan tri kỷ cái gì chứ? Ta chỉ nói là tạm thời xem mi như là bạn tốt của ta! Ngoài ra, lý do mi đưa ra cũng không đủ thuyết phục, mi hãy nói ra một cái lý do khiến cho ta không thể không ra tay đi."
"Tôi có cách đưa cô về dương gian!" Sở Phong rất thẳng thắn nói, hai mắt trong vắt nhưng rất kiên định, sau đó còn thề.
"Thành giao!" Thiếu nữ Hi rất sung sướng gật đầu.
Cô ta đồng ý nhanh như vậy khiến cho Sở Phong có chút chần chừ, vốn còn muốn cò kè mặc cả, ‘bàn bạc’ với cô ta, dùng hết sức dụ dỗ cô ta đây.
Kết quả, cô ta lại đồng ý.
"Thế nào, ta đồng ý dễ dàng như vậy thì lại khiến cho mi không được tự nhiên đúng không?" Thiếu nữ Hi cười mỉm, nói: "Ta là dùng ngựa chết làm ngựa sống, mi có thể giúp ta về dương gian thì tốt, nếu thật sự không được thì cũng bó tay. Tuy nhiên, nếu như mi không thực hiện hứa hẹn, mi trốn không khỏi lòng bàn tay của ta!"
Sở Phong nhìn chằm chằm cô ta, nghiêm trọng hoài nghi cô ta động tay động chân trên người mình, hút nhiều dương khí của cô ta như vậy sẽ không bị cô ta khóa chặt chứ?
Tuy nhiên trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng này thì sao có thể tính toán chi li nữa, hắn không phải loại người như vậy. Hắn không làm loại chuyện đó, ánh mắt hắn lấp lóe, cho dù có so đo thì cũng chờ sau này đi.
Thiếu nữ Hi nhìn thấy biểu lộ đó của hắn, đã cảm thấy hắn không giống như là người tốt: "Một đôi mắt quỷ láo liên của mi, nhìn kiểu gì cũng giống như người thất đức, tương lai mi chết chắc, không thực hiện hứa hẹn thì mi sẽ không có kết cục tốt."
"Em gái, cô suy nghĩ nhiều rồi!" Sở Phong nghĩa chính ngôn từ phủ định.
Sau đó, bọn họ cũng không nói nữa mà nhìn chằm chằm màn hình, nhìn xem động thái của những người kia.
Âm Cửu Tước, Vũ Thành Không, Ngụy Thiên Thịnh đi ở phía trước, đằng sau còn có hai người, cũng đều là Á Thánh, là giúp đỡ mà Âm Cửu Tước tìm đến!
Năm đại cao thủ không phải Thánh Nhân thì là Á Thánh, ai không kiêng kị? Nếu như là tiến hóa giả bình thường nhìn thấy thì loại cảm giác áp bách đó sẽ khiến cho bọn họ ngạt thở!
Thánh Nhân xuất thế, núi sông rung động. Dù cho nơi này là Sinh Mệnh Cấm Khu thì những dãy núi lớn màu đen đó cũng hơi lay động, cảnh tượng đáng sợ.
Về phần mặt đất màu đen thì bốc lên từng cơn khói đen, giống như sâm la Địa Phủ, giống như là đi vào chỗ ở của Minh Vương.
Tuy nhiên, mặc dù bọn họ xâm nhập gây ra động tĩnh không nhỏ nhưng ngọn núi và mặt đất màu đen vẫn yên tĩnh im ắng. Cho dù là thánh nhân cũng không thể làm rung chuyển mảy may, điều đó cũng thể hiện rõ sự đáng sợ của nơi này.
"Không thể tiếp tục đi tới, phía trước rất nguy hiểm, đã từng xảy ra rất nhiều sự kiện thánh vẫn!" Âm Cửu Tước khuyên bảo.
Chỗ sâu nhất trong Cửu U, cho dù là chí cường giả chiếu rọi chư thiên đi vào thì cũng là có vào mà không có ra, không có ai biết đã xảy ra chuyện gì ở bên trong đó.
Mà ở vùng đất ngoài rìa của trung tâm thì khi Thánh Nhân đi vào sẽ xảy ra các loại thảm hoạ, có người chết thảm chỉ để lại một bãi nùng huyết, có người chỉ còn lại nửa thân thể, giống như là bị mãnh thú nào đó ăn hết một nửa. Còn có người thì phát điên, tinh thần sụp đổ, vĩnh viễn không thể phục hồi như cũ. Kết cục không giống nhau.
Cuối cùng, bọn họ dừng bước trong một khu vực, nơi này có địa thế rộng rãi, có một ít tế đàn. Là thánh địa tu luyện của Thánh Nhân của Âm Tước tộc.
Toàn bộ mặt đất ở chỗ này đều sáng lóng lánh, ô quang bừng bừng như là ngọn lửa Địa Ngục đang cháy. Tràn ngập ra hơi thở kinh khủng, cho dù là Thánh Nhân tới nơi này cũng không nhịn được mà run lên.
Có thể nói, khí lạnh ở chỗ này rất đáng sợ, có thể làm cho cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán chết cóng!
Có lẽ không nên nói là chết cóng mà là bị khí Cửu U giết chết mới đúng, đó là một loại năng lượng màu đen cực kỳ đặc thù.
Ngày thường thì Á Thánh cũng không muốn tới chỗ này, nhưng hôm nay Âm Cửu Tước toan tính quá lớn, hắn ta không chỉ muốn khôi phục đạo hạnh Á Thánh, thậm chí còn muốn mượn bản nguyên của chú Minh để tiến thêm một bước, xung kích vào lĩnh vực Thánh Nhân chân chính.
"Lão gia, một trận chiến ở thượng cổ ông rất dũng mãnh, từng giết Thánh Nhân của Âm Tước tộc tôi, cũng chém Phó đoàn trưởng của quân đoàn tinh không kỵ sĩ chúng tôi. Nhưng mà thế sự khó liệu, hôm nay ông lại rơi vào trong tay tôi!"
Âm Cửu Tước lấy một cái bình ra, nâng lên, sau đó nhìn nó rồi nở một nụ cười âm trầm.
Phương xa, khi Sở Phong nhìn thấy cái bình mà Cửu Âm Tước lấy ra thì cả người cứng đờ, giống như là hóa đá, đứng im ở đó không nhúc nhích, ánh mắt đáng sợ!
Đó là cái gì? Hắn vừa nhìn thì nhận ra ngay, lúc trước Ngụy Hằng từng cầm theo cái này bình đi đến Địa Cầu, uy hiếp Yêu Yêu, bễ nghễ tất cả tiến hóa giả trên Địa Cầu. Tác phong phách lối, âm hiểm của hắn ta để lại ấn tượng rất sâu sắc cho Sở Phong.
Cái bình này phong ấn chú Minh!
Sau đó, hơi thở của Sở Phong trở nên dồn dập, lồng ngực chập trùng kịch liệt. Hắn khó mà tự kiềm chế được, hắn lại nhìn thấy cái bình đó ở đây, bọn họ muốn làm cái gì?
Trong nháy mắt, Sở Phong tin chắc đây chính là cái vật chứa phong ấn chú Minh, không có sai. Lại thêm một người có tướng mạo gần giống như Ngụy Hằng ở đây.
Này càng thêm chứng thực cho suy đoán của hắn.