Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1334 - Chương 1348: Lòng Lang Dạ Sói

Thánh Khư Chương 1348: Lòng lang dạ sói

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong có chút kích động, nội tâm đang hò hét, nhất định phải cứu chú Minh ra. Chuyện này từng là một cái tâm bệnh của hắn, đã từng có một khoảng thời gian mỗi khi nhớ tới thì hắn không chịu được.

"Ngươi rất để ý cái bình đó, trong đó có cái gì?" Thiếu nữ Hi tò mò hỏi.

"Ở trong đó có một cái đầu người, lão nhân đó có đại ân với ta nhưng lại bị một tên lòng lang dạ sói hại!" Sở Phong nghiến răng nghiến lợi.

Chú Minh từng tìm tới cho hắn một tổ trứng của Tinh Hạch Quy, đúc thành căn cơ tiến hóa thâm hậu cho hắn, cũng vì thế mà bị Ngụy Hằng tìm được, có họa sát thân.

Sở Phong rất chuyện này, không giờ khắc nào mà hắn không nghĩ đến chuyện cứu ông ấy.

Hắn kìm nén xúc động, nhìn chằm chằm màn hình. Ánh mắt lạnh lẽo như là lưỡi đao, chỉ hận không thể lập tức giết chết những người đó.

Chỗ tế đàn có ô quang nhảy lên, trên mặt đất đều là Cửu U Thạch, giống như phần cuối của Địa Ngục. Loại năng lượng màu đen đặc thù đó xen lẫn, quang diễm cuồn cuộn.

Bọn người Âm Cửu Tước, Vũ Thành Không giống như là Ma Thần đi ra từ Địa Ngục, đi xung quanh những năng lượng màu đen này, tắm rửa quang diễm, từng người vẻ mặt lạnh lẽo.

Bọn họ đang đo đạc mặt đất, đang suy nghĩ nên bày ra hai cái tế đàn đặc thù như thế nào. Từ đó tinh luyện bản nguyên của chú Minh, chuyển dời đến trên người của Âm Cửu Tước.

"Đừng làm hở phong ấn của cái bình, lão già này rất cương liệt, nói không chừng sẽ có thủ đoạn đặc thù gì đó để hủy diệt bản thân mình." Ngụy Thiên Thịnh nhắc nhở.

Cho dù chú Minh là thầy giáo vỡ lòng của cha hắn ta, cũng là sư gia của hắn ta. Nhưng mà hắn ta không có chút kính trọng nào, thần thái lạnh lùng, còn máu lạnh vô tình hơn cả cha của hắn ta.

Trên thực tế, Âm Cửu Tước lấy ra cái bình này cũng chỉ là vì quá kích động, sau khi nhìn qua thì lại nhanh chóng cất vào, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cái này khiến Sở Phong vừa sốt ruột vừa bất đắc dĩ, đối phương không lấy cái bình ra thì rất khó để tìm cách cứu viện.

Âm Cửu Tước tự mình động thủ, tạo dựng tế đàn mà hắn ta cần. Trên người hắn ta có mang theo một tấm bản vẽ lấy từ trong bảo khó của tộc hắn ta, dựa vào cái tế đàn này để trộm lấy bản nguyên của người khác, thành tựu bản thân mình.

Vùng đất này có Cửu U Thạch chất thành đống, đều là do Âm Tước tộc khai thác ra, tích lũy ở đây.

Trong một thời gian ngắn, hai tòa tế đàn xuất hiện, kết nối với nhau, tỏa ra ánh sáng đen thẫm, khiến cho trong này càng thêm khiếp người, tràn ngập năng lượng kinh khủng.

Phi thuyền, Sở Phong rất gáp gáp thương lượng với thiếu nữ Hi xem nên tập kích giết những người đó như thế nào, thành công cướp cái bình đó đi, bảo vệ tánh mạng của chú Minh.

Nếu chỉ là tập kích địch nhân thì có thể thô bạo một chút, không cần kỹ xảo ôn hòa, nhưng nếu muốn cứu người từ trong tay của Thánh Nhân thì quá khó khăn.

"Cô có Thiên Đạo Tán, là vũ khí có thể giết Thánh Nhân. Ngoài ra không còn bí bảo đặc thù nào sao, ví dụ như Tử Kim Hồ Lô, Dương Chi Ngọc Tịnh Bình vân vân, lén lút hút cái bình đó tới đây."

"Mi nghĩ ta là toàn năng không gì không làm được sao? Bí bảo nổi danh như Tử Kim Hồ Lô, Dương Chi Ngọc Tịnh Bình đều nằm trong tay đại năng ở dương gian, sao ta có thể có được. Ông nội của ta từng mượn tới xem xét, nhưng cũng không thể không trả lại cho người ta."

Sở Phong nhíu mày, lấy cái bình không gian từ trên người ta. Lúc trước hắn cướp được thứ này từ trong tay của Thái Tử Hắc Long của Nam Hải, thoạt nhìn như là Dương Chi Ngọc Tịnh Bình, hắn vẫn luôn mang theo bên người.

Hơn nữa cái bình này rất thần bí, giống như bốn cái Tỏa Long Trụ, mở ra phong ấn mấy lần, không ngừng mạnh lên.

Thiếu nữ Hi nói: "Thứ này rất giống Ngọc Tịnh Bình, nhưng chắc không phải đâu. Nó quỷ khí âm trầm, không có loại khí vận thần thánh."

Sau đó cô ta vung tay lên, nói: "Như vậy đi, ta dùng Diệp Thanh Liên quét thử xem sao, nói không chừng có thể đoạt lại."

Một chiếc lá có màu xanh biếc xuất hiện ở trên tay của cô ta, trong đó còn mang theo từng tia khí Hỗn Độn. Về phần dương khí thì càng nồng đậm khiến cho Sở Phong chịu không được, cảm giác giống như là đối mặt với một cái lò lửa lớn thánh cấp.

"Đây là vật gì?" Sở Phong nghi ngờ hỏi.

"Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Mà đây là Diệp Thanh Liên, rất gần với đạo. Cả đời nó chỉ mọc ra ba cái lá cây, khi cái là cây thứ bốn mọc ra thì cũng chính là lúc nó trở về hỗn độn, phần giải thành bản nguyên của vạn vật.”

"Nghịch thiên như vậy?" Sở Phong kinh ngạc.

Thiếu nữ Hi dương dương đắc ý nói: "Bình thường thôi, thứ nghịch thiên thật sự là ao Hỗn Độn Thánh Liên, đó mới là vật chung cực, cái Diệp Thanh Liên này của ta chỉ có thể coi đồ tử đồ tôn của nó, có thể xem là một loại Tiên Thiên Chi Vật."

Sở Phong không hiểu phong tình, không có lấy lòng, ngược lại nói: "Ông nội cô đúng là đốt đàn nấu hạc, phung phí của trời. Ngắt một lá của Diệp Thanh Liên đưa cho cô, như vậy không phải là phá hư sinh trưởng của Tiên Thiên Thần Thụ sao?"

"Mi có còn muốn cứu người hay không? !" Thiếu nữ Hi nghiến răng.

"Cô có chắc là nó hữu hiệu không?" Sở Phong nghiêm túc hỏi, hắn phải cam đoan không chút sơ hở nào mới được, nhất định phải cứu chú Minh ra, nếu như xảy ra biến cố thì hắn sẽ tiếc nuối cả một đời.

Thiếu nữ Hi nói: "Không có vấn đề gì lớn, Diệp Thanh Liên này là thứ trời sinh có vĩ lực thần bí, có thể quét vạn vật, có thể cướp bí bảo của những người khác."

Sau đó, cô ta cũng trịnh trọng ép hỏi Sở Phong về ân oán của chú Minh với những người đó, còn hỏi những người này có địa vị như thế nào.

"Bọn họ đều đáng giết, chú Minh là ông lão đáng kính, kết quả lại bị đứa nhỏ mà ông ấy dạy cắt đứt đầu sau đó bỏ vào bình ướp muối, thủ đoạn khiến cho người giận sôi, ta chỉ hận không thể lập tức giết chết Ngụy Hằng!"

Sở Phong nói đại khái một lần, khi nói chuyện hắn nắm chặt nắm đấm, con mắt cũng có chút đỏ lên. Hắn cảm thấy chú Minh quá đáng thương, gặp phải loại người như Ngụy Hằng, nỗi đau trong lòng còn đau hơn nổi đau trên xác thịt.

Thiếu nữ Hi nghe hắn giảng giải xong thì cướp lấy quang não của Sở Phong. Lục soát sự tích của đám người Âm Cửu Tước, Ngụy Hằng, Vũ Thành Không.

Cuối cùng, cô ta cũng không nhịn được mà nghiến răng nói: "Thế gian này lại có loại người lòng lang dạ sói như vậy! Giết thầy giáo vỡ lòng, còn dùng muối ướp trong cái bình, còn là người sao? Chuyện này ta sẽ giúp mi, cam đoan diệt sạch bọn họ!"

Nơi xa, tế đàn đã được tạo dựng xong. Tổng cộng có hai tòa tế đàn kết nối với nhau, trải qua điều chỉnh cụ thể và tỉ mỉ, bên trên hai tòa tế đàn tỏa ánh sáng đen, khí Cửu U nồng đậm không tan.

Trên hai tòa tế đàn màu đen đều có ký hiệu thần bí lấp lóe, lít nha lít nhít, cũng chính là chỗ kinh khủng của nó.

Chú Minh bị đặt trên tòa tế đàn thứ nhất, mà Âm Cửu Tước thì xếp bằng ở một tòa tế đàn khác. Đến lúc đó bản nguyên của chú Minh sẽ bị hấp thu điên cuồng, chuyển qua cho Âm Cửu Tước.

Bình Luận (0)
Comment