Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Giết!"
Vũ Văn Thành Không lấy ra cây kích lớn đã bị gãy mất một khúc, dùng tinh thấn khống chế nó đấm thẳng về phía trước hòng ngăn cản cây dù lớn màu vàng.
Răng rắc!
Lần này, cây kích lớn bị cắt đứt từng khúc. Mặt dù xoay tròn, sắc bén như là Lục Tiên Kiếm, hoàn toàn hủy diệt kích lớn.
Phải biết, kích lớn đó là Thánh khí vốn có thể đánh xuyên qua tinh cầu, vỡ nát tinh không.
Thế mà lại bị hủy diệt trong chớp mắt. Khi kích lớn đứt gãy làm cho hư không sụp ra, xuất hiện một cái lỗ đen, năng lượng kinh khủng tuyệt luân.
Phốc!
Nửa người của Vũ Văn Thành Không bị xoắn nát, hóa thành một đám sương máu, vô cùng thê thảm, suýt chút nữa thì lão ta bị mặt dù giết chết.
Về phần Âm Cửu Tước trong tay lão ta thì càng thê thảm hơn, thân thể đứt thành từng khúc. Dưới áp lực của Thiên Đạo Tán, hắn ta không đối kháng được, cuối cùng chỉ để lại được có một cái đầu với nửa bên bả vai, gần như đột tử tại chỗ.
Xoẹt!
Trong lúc nguy hiểm nhất thì Vũ Văn Thành Không trả giá một cánh tay, nắm lấy hắn ta nhảy vào trong một cái lỗ đen do lão ta miễn cưỡng mở ra, bỏ trốn mất dạng. Chỉ để lại rất nhiều tinh huyết, nở rộ ánh sáng chói mắt.
Thiên Đạo Tán muốn truy vào nhưng những huyết dịch này hóa thành phù văn ngăn cản, khiến cho trong này nổ lớn.
"Ta không cam lòng, ta không cam lòng!" Âm Cửu Tước đang kêu gào đây là tiếng rống giận giữ trước khi hắn ta bỏ trốn mất dạng, trong giọng nói tràn ngập oán độc và uất ức, quá không cam tâm.
Hắn ta muốn thành thánh, tất cả cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Hắn cũng đã nghĩ tới cảnh tượng sau khi thành thánh, muốn hưởng thụ cường giả các nơi triều bái, nào ngờ tới thời khắc mấu chốt thì có người chặn đánh hắn ta, cướp lấy đầu của chú Minh. Không những thế, người này còn đánh giết hắn ta, khiến cho hắn ta phải ôm thân thể không lành lặn mà bỏ chạy, quá thê thảm.
Sắp thành lại bại, hắn ta bị Vũ Văn Thành Không dẫn theo, bỏ trốn như là chó nhà có tang.
Sở Phong vẫn không cam tâm, hắn gầm lên một tiếng giận giữ. Hắn rất muốn giết chết hai tinh không kỵ sĩ Âm Cửu Tước và Vũ Văn Thành Không.
Có điều hắn cũng biết mình và thiếu nữ Hi làm được đều là do mượn nhờ ngoại vật, có loại này chiến tích này cũng có thể coi như nghịch thiên. Hai người đó trốn thoát cũng không thể trách được.
Mấu chốt nhất là do tinh thần của hắn đều tập trung trên người Ngụy Thiên Thịnh, nhìn kỹ hắn ta. Bất kể như thế nào cũng không muốn để cho hắn ta chạy thoát, hắn lợi dụng vũ khí trên phi thuyền khóa chặt người này, toàn lực đánh giết.
Từng chùm sáng năng lượng bay ra không ngừng, lật tung vài tòa tế đàn thánh cấp, sang bằng bọn chúng.
Trước đó Ngụy Thiên Thịnh đã muốn bỏ chạy nhưng lại bị thiếu nữ Hi chăm sóc, miễn cưỡng ngăn lại. Lúc này Thiên Đạo Tán không còn đối phó Vũ Văn Thành Không, nó bay tới chỗ hắn ta.
Ngụy Thiên Thịnh đã từng nhiều lần thử xé rách hư không nhưng đều thất bại, một cây Phi Mâu màu lam, một tấm chắn đen thẫm chìm nổi ở nơi đó, giam cầm hư không.
Nhất là khi Thiên Đạo Tán ép xuống xuống tới thì còn phong tỏa bầu trời, mặt dù mở ra che trời lấp đất, hoàn toàn phong kín tất cả đường lui.
Sắc mặt Ngụy Thiên Thịnh biến đổi, suy cho cùng thì hắn ta vẫn là Á Thánh. Mặc dù hắn có danh xưng có thể đồ thánh, nhưng loại thủ đoạn có thể xé rách hư không, xuyên thủng vũ trụ tùy thời mà đi của Thánh Nhân thì hắn ta còn chưa nắm giữ được.
"Giết chết hắn ta!" Sở Phong hô, ánh mắt nóng hừng hực, sát khí toàn thân tăng vọt.
Đồng thời hắn quay đầu nhìn chú Minh nói: "Chú Minh, chúng con báo thù cho chú, lấy một phần tiền lãi trước!"
Chú Minh được cứu về nhưng trạng thái cũng không tốt lắm, tinh thần rất uể oải. Tuy nhiên khi quan sát một trận chiến này thi trong mắt ông ấy dần hiện lên hào quang!
Ngụy Thiên Thịnh rất mạnh, một thanh trường đao trong tay quét ra cũng không kém hơn Vũ Văn Thành Không, phá tan công kích của Phi Mâu màu lam.
Thiếu nữ Hi phát hiện dị thường, nói: "Ừm? Trong cơ thể hắn ta có gì đó quái lạ, ít nhất có bản nguyên của ba vị Quỷ Thánh. Đây là cưỡng ép phong ấn trong nhục thân của hắn ta, hóa thành nguồn lực lượng của hắn ta, thủ đoạn tàn nhẫn."
Sở Phong nói: "Hắn ta là Á Thánh, vậy mà trong người có phong ấn bản nguyên của Thánh Nhân. Đây là vì lấy được chiến lực cấp Thánh Nhân, cha con nhà họ Ngụy người sau hung ác hơn người trước, hôm nay phải đánh nổ hắn ta!"
Ngoài Ngụy Thiên Thịnh ra thì còn có hai tên Á Thánh không thể đào tẩu, ngũ đại cao thủ đến nhưng chỉ có hai tên tinh không kỵ sĩ.
"Bọn mi là ai mà dám chặn giết ta, có biết thân phận của ta không? !" Ngụy Thiên Thịnh quát.
"Chú Minh là chú của ta, mi nói xem xem ta có thân phận gì? Ta là chú của mi!" Sở Phong lạnh lẽo nói, sát khí ngập trời, sau khi khóa chặt Ngụy Hằng thì lợi dụng năng lượng của phi thuyền khống chế Phi Mâu màu lam, không ngừng đâm ra.
"Dư nghiệt trên hành tinh mẹ? !" Sắc mặt Ngụy Thiên Thịnh âm trầm xuống.
"Người này rất xấu xa, để cho ta tới giết hắn ta!" Thiếu nữ Hi nói, cô ta cũng không vừa mắt Ngụy Thiên Thịnh, bởi vì người này âm độc tàn nhẫn, hành vi của hắn ta khiến cho người ta giận sôi máu.
Oanh!
Phi thuyền phát ra từng chùm sáng, đồng thời Phi Mâu màu lam, tấm chắn màu đen cùng nhau chấn động. Còn có Thiên Đạo Tán có uy lực mạnh mẽ nhất đang xoay tròn, muốn giết sạch ba người ở dưới.
Phốc! Phốc!
Hai đám sương máu tuôn ra.
"A!"
"A!"
Hai tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, hai vị Á Thánh chết thảm, bị Thiên Đạo Tán chấn vỡ, hình thần câu diệt.
Xoẹt!
Ngụy Hằng cũng bị trọng thương, Phi Mâu màu lam xuyên thủng bụng của hắn ta, trực tiếp hủy bỏ một cái bản nguyên Thánh Nhân của hắn ta, khiến cho hắn ta lảo đảo lùi lại, máu me đầy mình.
"Có cách nào để cho ta tự mình ra tay hay không? Ta rất muốn tự tay giết chết hắn ta!" Sở Phong hỏi, hắn cảm thấy nếu giết chết Ngụy Thiên Thịnh như vậy cũng không đủ để hả giận, người này quá ghê tởm.
"Ừm, có cách." Thiếu nữ Hi gật đầu.
Trong tích tắc, chiếc phi thuyền loại nhỏ này rung động ầm ầm, hóa thành hình người như là một bộ cơ giáp kim loại, sừng sững ở trên mặt đất màu đen.
Sau đó, chiến mâu màu lam, tấm chắn màu đen cũng bay về, xuất hiện trong tay cơ giáp kim loại.
Chỉ có Thiên Đạo Tán xoay tròn trấn áp nơi đây, khiến cho Ngụy Thiên Thịnh cảnh giới Bán Thánh không thể xé rách hư không đào tẩu.
"Mẹ nó, Tây Lâm tộc, ranh con họ Ngụy. Chú Sở rất tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!" Sở Phong giận dữ gầm lên, khống chế cơ giáp vồ giết tới.
Sở Phong ở trong cơ thể bằng kim loại, nếu nói cái này là cơ giáp chi bằng nói nó là một bộ thánh y tuyệt đỉnh có thể tự động cung cấp năng lượng kinh khủng. Toàn thân nó được điêu khắc ký hiệu trật tự lít nha lít nhít, như là một vị Thánh Nhân chân chính đến thế gian.
Kim loại lạnh lẽo sáng bóng, thân thể thon dài mà tràn đầy sức mạnh, kèm theo đó là động tác nhanh nhẹn không khác gì người thật. Vèo một tiếng, Sở Phong xé rách hư không vọt tới.