Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là trải nghiệm trước nay chưa từng có, hắn có thể đi ngang qua hư không, có thể ngao du vũ trụ, còn có thể đưa tay lên lấy một vầng mặt trăng xuống. Đây là loại cảm giác vô cùng mạnh mẽ.
Trong tích tắc, Sở Phong cảm thấy tinh thần hoảng hốt, giống như là sinh mệnh thăng hoa. Hắn nhìn thấy một cái thế giới hoàn toàn mới, không giống như thế giới mà hắn thường thấy.
Thánh y bằng kim loại mang tới cho hắn lĩnh ngộ chân thật nhất về thế giới. Rất nhiều cảnh vật trước đó cũng chỉ là hình dạng và màu sắc đơn giản, mà bây giờ sau khi bộ giáp này chiếu rọi và phân tích cho hắn thì tất cả đều hóa thành cách sắp xếp và trật tự năng lượng.
Xoẹt!
Sở Phong lấy lại tinh thần, ra tay mạnh mẽ. Phi Mâu to bằng cánh tay cũng không dài lắm, lưỡi mâu màu xanh thẳm sắc bén xuất hiện trong tay phải của hắn, cũng theo hắn hóa thành một vệt ánh sáng đâm tới Ngụy Thiên Thịnh.
Phi Mâu đâm thủng không gian, phát ra tiếng nổ. Đó là năng lượng đang kích động, là hư không đang tan rã, lỗ đen và khe hở lan tràn, cảnh tượng khiến cho người ta vô cùng kinh hãi.
Trước đây khi Sở Phong vượt qua vận tốc âm thanh thì không khí sẽ nổ tung, phát ra tiếng nổ vang. Bây giờ cấp độ hoàn toàn khác biệt, đây là hư không đang nổ tung, năng lượng màu đen xao động. Loại vật chất này có thể hủy diệt cả một hành tinh nhỏ, tiêu diệt vạn vật!
Cũng may nơi này là Cửu U tinh, có thể gánh chịu tất cả.
Ngụy Thiên Thịnh bổ một đao tới, đao khí xé rách không gian, mang theo năng lượng Thánh cấp như sóng to gió lớn. Trường đao màu xanh phát ra tiếng kêu quái dị như là một vị Thần Ma từ Địa Ngục đi ra đang thét gào, chấn cho tinh thần của người ta trở nên bất ổn, muốn sụp đổ!
Thánh y bằng kim loại trên người Sở Phong phát sáng, chừng mấy ngàn ký hiệu cùng nhau sáng lên, mài mòn công kích tinh thần đáng sợ đó. Toàn thân nó tỏa ra thánh quang chói mắt, quang diễm ngập trời, giống như chiến thần từ vực ngoại hạ xuống!
Đang!
Phi Mâu màu lam và trường đao màu xanh đụng vào nhau, lập tức tia lửa tung tóe, chấn động hư không. Không gian xung quanh bọn họ nổ vang, sau đó thì sụp đổ.
Nếu để cho những tiến hóa giả khác nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ sợ hãi, nếu như bọn họ có mặt ở chỗ này thì sẽ bị phù văn ẩn chứa trên lưỡi đao và lưỡi mâu tan rã trong nháy mắt, hóa thành một bãi tro tàn.
Loại năng lượng và chiến đấu ở cấp bậc này sẽ khiến cho người ở cấp bậc Á Thánh trở xuống phải tuyệt vọng, chênh lệch quá lớn.
Một khi dính tới một chữ thánh thì cũng sẽ long trời lở đất, như là rãnh trời không thể vượt qua. Đó là chênh lệnh về chất!
Hai người đều bay ngược, mỗi người đều đụng nát ngọn núi lớn màu đen sau lưng, bụi mù ngập trời. Sau đó một vài ngọn núi tràn ngập năng lượng Cửu U ở xung quanh cũng sụp đổ.
Xoát một tiếng, bọn họ phát sáng như hai viên sao băng bên trong bụi mù và năng lượng màu đen, đột phá tất cả trói buộc. Một lần nữa va chạm vào nhau, quyết chiến sinh tử.
Oanh!
Tay trái của Sở Phong cầm một tấm chắn màu đen, bảo về những chỗ yếu hại của cơ thể. Ngụy Thiên Thịnh đánh lên đó một đấm, để lại dấu tay. Mặc dù tấm chắn khôi phục lại như cũ trong nháy mắt, ánh sáng lộng lẫy óng ánh nhưng có thể tưởng tượng sức đấm của Ngụy Thiên Thịnh kinh khủng cỡ nào.
Gã ta chỉ là một vị Á Thánh nhưng bởi vì gã ta thôn phệ bản nguyên của ba vị Thánh Nhân, bây giờ chiến lực có thể sánh vai Thánh Nhân chân chính.
Đang!
Cùng lúc đó, tấm chắn lại hứng chịu một cước của Ngụy Thiên Thịnh, bị đạp trũng xuống một lỗ nhưng nó lại nhanh chống phồng lên, khôi phục nguyên dạng.
Trong nháy mắt, trận quyết đấu giữa hai người có chút máu me, trường đao màu xanh của Ngụy Thiên Thịnh bổ về phía đầu của Sở Phong, hắn cũng không có tránh né mà là liều mạng.
Sở Phong giữ vững loại tư thế này, dùng đầu đón lấy một đao ẩn chứa năng lượng mênh mông này, mà cây mâu ngắn màu xanh thắm bên tay phải hắn thì đang lấy tốc độ kinh khủng đâm về phía mi tâm của Ngụy Thiên Thịnh. Đây là cách chiến đấu lưỡng bại câu thương, đều là một kích trí mạng.
Ngụy Thiên Thịnh nở nụ cười lạnh lẽo, cũng không có tránh né. Trải qua tính toán thì trường đao của gã ta ẩn chứa nhiều phù văn hơn, hơn nữa nó cũng sẽ bổ trúng đầu của Sở Phong trước.
Đang!
Trên thực tế thì đúng là như thế, có trăm ngàn cái ký hiệu sáng lên trên trường đao màu xanh, đây mới thực là Thánh khí có uy lực tuyệt luân, bổ vào đầu của Sở Phong.
Kết quả lại tia lửa tung tóe, không có chém ra.
Lúc này, cây mâu ngắn trong tay Sở Phong lại hơi đâm vào mi tâm của gã ta, máu tươi chảy xuống. Ngụy Thiên Thịnh đang nhanh chóng rút lui, như là một bóng ma.
Thế nhưng mà khi cây mâu ngắn trượt xuống thì vẫn để lại một vết thương rất dài ở trên mặt của gã ta, từ mi tâm lan tràn xuống dưới, xẹt qua cái mũi và đôi môi, cuối cùng suýt chút nữa là đâm thủng cổ họng của gã ta, gã ta tránh được trong gang tất.
Thánh y bằng kinh loại ở trên người Sở Phong không thể phá vỡ, nếu là xếp hạng mấy món vũ khí của thiếu nữ Hi thì Thiên Đạo Tán không gì sánh nổi, tiếp theo đó thì chính là cái thánh y phòng ngự này.
Mấu chốt nhất chính là thánh y có thể cung cấp năng lượng cấp bậc Thánh cấp, đây là kinh khủng nhất, hơn nữa nó có thể tự do thay đổi đổi giữa hai hình dạng phi thuyền và chiến y.
Ngụy Thiên Thịnh máu me đầy mặt, nhìn có chút dữ tợn. Gã ta vô cùng âm trầm nói: "Dư nghiệt của Địa Cầu, cha con chúng ta giết rất nhiều cá mắc lưới. Trong số bản nguyên của Thánh Nhân ở trong cơ thể ta thì có một viên là của Thánh Nhân thời thượng cổ ở Địa Cầu sống đến bây giờ nhưng bị chúng ta đánh chết, mi là mèo con chó con tới từ đâu?"
Sở Phong chỉ hận không thể giết gã ta cho thaori mái, khi nhìn thấy tư thế này của gã ta thì hắn càng thêm nóng nảy.
"Tây Lâm tộc, đừng có giả vờ với ta, hôm nay ông Sở đây muốn giết chết mi, coi mi có còn tự phụ được nữa hay không."
Hắn cầm theo Phi Mâu màu lam vọt tới lần nữa, đồng thời cũng nhờ thiếu nữ Hi vận dụng Thiên Đạo Tán. Đừng chỉ cố gắng phong tỏa không gian, còn phải trấn áp gã ta.
Sở Phong tự mình kết cục cũng chỉ vì muốn trút giận, hắn nhẫn nhịn một bụng lửa giận, sắp nhịn không nổi nữa cho nên mới bộc phát như thế.
Đương nhiên hắn cũng không muốn giảng nguyên tắc gì với đối phương, có thể giết là tốt rồi. Hắn chỉ muốn tự tay mình giết chết Tây Lâm tộc!
"Họ Sở, du nghiệt của Địa Cầu, chẳng lẽ là. . . con sâu kiến còn chưa lên tới cấp độ Kim Thân đó? !" Ánh mắt của Ngụy Thiên Thịnh phát sáng, gã ta vận dụng thủ đoạn của Thánh Nhân, muốn nhìn cho rõ ràng gương mặt thật của Sở Phong, đoán ra thân phận của hắn.
"Chính là chú Sở của mi, mau lăn tới đây cho ta!" Sở Phong quát.
Hắn không thèm để ý chuyện bại lộ thân phận, hôm nay hăn hạ quyết tâm muốn giết chết Ngụy Thiên Thịnh, không cho gã ta cơ hội đào tẩu.