Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 135 - Chương 134: Kinh Sợ (1)

Thánh Khư Chương 134: Kinh sợ (1)

Sau đó, những dải đất mà Khuyển Vương hai đầu hoành hành, trong vòng một ngày hai thành phố bị hủy, tạo thành khủng hoảng đáng sợ.

Mặc dù nhân khẩu của hai thành nhỏ không đến 100.000 người, nhưng liên tiếp bị hủy, ảnh hưởng quá lớn, không ai sống sót được, con Khuyển Vương này cực kỳ hung tàn.

Nghe đồn con chó này đã sống rất lâu rồi, trước khi lột xác có người thấy nó canh giữ hai cây nhỏ ở một mảnh đất hoang, khi đó mọi người đều chưa biết đến dị quả.

Bây giờ nghĩ lại, hai cây cây nhỏ đó quá không bình thường.

Một cây nhỏ toàn thân đen thùi, một bụi cây nhỏ khác đỏ tươi như máu, đều đã kết quả.

Khi đó, dị biến mới bắt đầu, người thường căn bản không hiểu. Một người trung niên đi ngang qua nơi đó, vì tò mò nên đã chụp ảnh cây nhỏ và con chó già.

Đồng thời, người đó thử đuổi con chó đi, nghĩ rằng mình phát hiện ra loại thực vật mới

Lúc đó con chó già phát cuồng, liều mạng với người này, người trung niên bất đắc dĩ đành bỏ đi, muốn đi tìm người đào hai cây nhỏ đó đi, kết quả khi trở lại không thấy trái cây nữa, con chó kia cũng đã biến mất.

"Trời ạ, hai cây nhỏ bị đào đi, cuối cùng đều chết khô, con Khuyển Vương kia truy tung người đào cây, thẳng đường lao đến."

Cuối cùng, mọi người kết luận như vậy.

Chắc chắn đây là một trận đại nạn, phương tây lần nữa điều động binh lực, bao vây tiễu trừ Khuyển Vương.

Kết quả, nó quá hung tợn, lại tàn sát hai trấn nhỏ, sau đó chạy vào trong núi hồng hoang lớn, từ đó không thấy nữa.

Phương tây, mọi người lo lắng, không ít người đều sống trong sợ hãi.

Kế tiếp, một nơi đông đúc tại phía tây, xuất hiện một con mãnh thú khác, nó không cho người ngoài vào lãnh địa nhỏ của nó, nó dùng ngôn ngữ của loài người để tuyên cáo, kẻ xâm phạm giết không tha.

Phương tây liên tiếp xuất hiện vài con thú vương.

Chẳng mấy chốc những nơi khác cũng có báo cáo như vậy

Ấn Độ xuất hiện một con Bạch Tượng Vương, thống lĩnh hơn chục ngàn con dị thú, thực lực vô cùng to lớn, chấn kinh loài người.

Chuyện này rất đột ngột, lúc đầu chưa phát hiện, đến khi phát hiện ra, nó đã có thành tựu, tập hợp được một lượng lớn dị thú rồi.

Ở đại thảo nguyên Mông Cổ xuất hiện một con Ngân Lang Vương, nó gào thét giữa trời, vạn thú sợ run.

Siberia...

...

Trong nhất thời, các nơi trên thế giới liên tiếp xuất hiện thú vương, cầm vương, chỉ trong vòng một đêm tình thế đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, rất nhiều thành trấn đột nhiên phải đối mặt với uy hiếp rất lớn.

Về phần trong nước còn phức tạp hơn.

Núi Long Hổ, núi Võ Đang, núi Tung Sơn, núi Chung Nam, núi Không Động, núi Nga Mi đều xuất hiện những sinh vật khủng bố, chém giết lẫn nhau, chiến đấu kịch liệt với các thế lực lớn của loài người, tranh đoạt linh sơn.

Lúc này mới bao nhiêu ngày chứ? Toàn thế giới đang thay đổi, thế cục đang được viết lại.

Các nơi đều diễn ra gió tanh mưa máu.

Sở Phong thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi trấn Thanh Dương, đi về tòa thành Thuận Thiên ở phía bắc.

Hắn cất đống đất kỳ dị kia vào hộp đá, vùi ba hạt giống vào trong đất, để thuận tiện mang theo người.

"Ồ?"

Xảy ra chuyện khiến người ta giật mình, sau khi để hạt giống và dị thổ vào hộp đá, đột nhiên có tinh khí sinh mệnh tản mát ra, ánh sáng màu lục vọt lên.

"Chuyện gì vậy?" Trong lòng Sở Phong chấn động.

Hộp đá này đến từ dưới chân núi Côn Luân, vốn dùng để cất chứa ba hạt giống này.

Trong lòng Sở Phong kích động, vốn tưởng rằng trong thời gian ngắn ba hạt giống sẽ không có biến hóa gì, không ngờ rằng lúc rời đi lại có niềm vui bất ngờ.

Hắn vô cùng cẩn thận, đặt hộp đá lên bàn sách, quan sát tỉ mỉ.

Ở bên trong, đại khái có thể quan sát được ba hạt giống chôn trong dị thổ. Bởi dị thổ là những viên ngọc thạch liên kết lại với nhau, vô cùng trong suốt.

Sở Phong nhìn rõ ràng, hạt giống đầy đặn nhất xuất hiện dị trạng, ánh sáng màu lục tràn ra, giống như nước đầy tự tràn, chảy từ sát mép hộp đá xuống dưới.

Tất cả hiện tượng dị thường là do nó mà ra.

"Sắp nảy mầm rồi ư?" Sở Phong hy vọng, rốt cục hắn cũng chờ được ngày này, cuối cùng cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn.

Chẳng qua hắn không ngờ sẽ xuất hiện chuyển cơ trong hộp đá.

Hộp đá cao ba tấc, hình lập phương, phần góc hộp như được mài giũa rồi, hơi tròn mượt.

Nó có phong cách cổ xưa, có một vài hoa văn mờ, nếu không nhìn kĩ sẽ không phát hiện ra.

"Lẽ nào hộp đá có huyền cơ, nó có thể giúp hạt giống nảy mầm?"

Hắn không dám lấy hạt giống ra để kiểm tra, mãi mới chờ đến ngày này, nếu như bây giờ lấy hạt giống ra, sau đó lại gieo lại thì quả là lỗ mãng.

Sở Phong rất vui vẻ, có cảm giác vui sướng khi có thu hoạch.

Trong hộp đá, ánh sáng màu lục chỉ lóe qua rồi không dao động nữa, nhưng dường như dị thổ trong suốt hơn trước, hạt giống kia dường như vẫn đang tản ra ánh sáng.

Sinh cơ của nó đáng tăng mạnh, nhưng được hộp đá che giấu, nó phong ấn sự nguồn lực mạnh mẽ này ở trong hộp, không để lọt ra bên ngoài chút nào.

"Quả nhiên có gì đó kì lạ, hộp đá thực bất phàm."

Sở Phong tin chắc rằng, hộp đá cổ này có lai lịch không tầm thường. Lúc trước hắn quên mất không để ý đến nó, nếu như hắn biết nó phi phàm như thế đã sử dụng từ lâu rồi.

Hắn bỗng nghĩ đến Hoàng Ngưu, nó vừa mới đi thì có sự biến hóa này.

Nếu Hoàng Ngưu biết đến tình huống lúc này, phỏng chừng nó sẽ tức đến mức đá chân sau.

Từ khi trận đánh ở Bạch Xà Lĩnh kết thúc, nó chờ ở đây sấp sỉ hai mươi ngày, nhưng không thu hoạch được gì.

Hộp đá có hiệu quả thần kì như vậy là chuyện ngoài dự liệu.

"Nhưng mình cũng nên đi rồi."

Sở Phong nhíu mày, cha mẹ đã thúc giục nhiều lần, mỗi ngày đều trò chuyện với hắn, họ rất lo lắng cho an nguy của hắn.

Hơn nữa, lúc con trâu đen rời đi đã từng cảnh cáo, trời đất sẽ có kịch biến, tốt nhất sớm có kế hoạch, ngay cả nó cũng muốn sớm trở về Hỏa Diệm Sơn.

"Có hộp đá này trong tay, ta có thể mang theo trên đường.” Sở Phong quyết định khởi hành.

Trước khi đi, Sở Phong đi xưởng vũ khí lạnh tạm biệt Triệu Tam Gia.

"Tam gia, nơi đây không an toàn nữa rồi, có lẽ sẽ có nguy hiểm. Hay ông hãy đi cùng tôi đi.” hắn đề nghị.

Ông ta lắc đầu, không muốn rời đi, bây giờ thân thể và gân cốt của ông ta rất tráng kiện, sức lực dồi dào vượt xa người thường.

Sở Phong để cung Đại Lôi Âm lại cho ông ta phòng thân, hắn lo rằng trấn Thanh Dương sẽ xảy ra chuyện không may.

"Tiểu Sở, cậu mang theo đi, cậu muốn đến thành phố Thuận Thiên, đường xá quá xa xôi, hơn hai nghìn dặm đó. Hiện nay, thế đạo không yên ổn, rất khó nói trên đường đi sẽ xảy ra chuyện gì."

Kỳ thực, Triệu Tam Gia không muốn hắn trở về. Hơn hai nghìn dặm, quá xa. Hiện nay, khắp nơi đều có hung cầm dị thú, một mình đi xa, quá nguy hiểm.

Nhưng tâm ý Sở Phong đã quyết, hắn muốn lập tức đi đến thành phố Thuận Thiên.

Bởi vì, Sở Phong từng nói với cha mẹ hắn, hiện tại hắn đang ở cách thành phố Thuận Thiên không xa. Nếu hắn không xuất hiện thì lời nói dối trước kia sẽ bị lộ.

"Tiểu Sở, bảo trọng." Triệu Tam Gia tiễn hắn ra khỏi cửa.

Sở Phong lại đi cửa hàng đồ cũ, đưa chìa khóa nhà mình cho bác Lưu, hắn nói cho ông ấy biết, trong tủ lạnh nhà mình toàn thịt thú, đừng lãng phí,

Mấy ngày này, hắn biếu Triệu Tam Gia và bác Lưu không ít đồ ăn dân dã, nhưng chung quy vẫn phải rời đi.

Bình Luận (0)
Comment