Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Tạo hóa ở nơi này không phải bí mật, lão tổ Ngụy Hằng luôn là kẻ không đạt mục đích không bỏ qua, nhất mạch chúng ta quá bị động, hơn phân nửa là không tranh nổi với bọn họ."
"Bọn họ nào hiểu nơi này bằng chúng ta, đi thôi, gần đây tôi cảm giác tần suất tia sáng kia xuất hiện khá cao, có lẽ là cơ hội!"
Sắc mặt Sở Phong âm tình bất định, trong mắt lộ ra sát khí, hắn rút Luân Hồi Đao ra, chuẩn bị diệt hết đám người này, không để lại một mống nào, người chạy tới nơi này tìm kiếm tia sáng kia đều là kỳ tài của tộc Tây Lâm, là đám người có thiên phú nhất của tộc này!
"Diệt căn cơ của các ngươi!"
Nhưng mà, hắn còn chưa động thủ, rất nhanh đã nổi giận.
Sở Phong phát hiện những người vừa rồi đang họp mặt với một số người khác, xua đuổi một nhóm tù nhân quần áo tả tơi,độ tuổi nào cũng có từ đứa nhỏ sáu bảy tuổi đến cụ già sáu chục bảy chục tuổi, mà người nào cũng da bọc xương, miễn cưỡng còn sống mà thôi.
"Đám phế vật các ngươi này, dạy các ngươi bao lâu, còn chưa tinh thông phương pháp hô hấp này sao? Đạo Dẫn là truyền thừa vô thượng của Địa Cầu Thượng Cổ, vậy mà các ngươi lại học bết bát như vậy."
Đùng!
Một chiếc roi da quất tới, mấy cụ già vội vàng bổ nhào lên người hai đứa nhỏ, để tránh cho bọn chúng cũng bị quất roi, mà sau lưng của họ thì lập tức máu thịt be bét, máu chảy đầm đìa.
"Được rồi, tù binh bắt được từ Địa Cầu Thượng Cổ, tù phạm năm đó, bây giờ chỉ còn lại một vài hậu nhân như thế thôi, lại đánh chết thì không còn nơi nào để kiếm người đâu đấy." Một người trầm mặt mà lên tiếng.
Người bên cạnh rất tức giận, nói: "Đám người này là hậu đại dòng chính của đám cường giả Địa Cầu Thượng Cổ kia, là đồng tộc với Yêu Yêu, vốn muốn để chúng tu luyện phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, thích ứng hoàn cảnh nơi này, giúp chúng ta tìm được tia ánh sáng kia, kết quả lại vô tích sự đến như vậy."
"Bọn chúng chưa bao giờ tiếp xúc qua phương pháp tu hành, trong thời gian ngắn chỉ sợ khó có khởi sắc."
Trên tinh cầu này, có các loại quy tắc, trật tự ẩn chứa trong máu thịt của cha Yêu Yêu, chúng đã thay đổi hết thảy.
Người tộc Tây Lâm muốn mượn huyết mạch tương cận với nhất mạch Yêu Yêu của những người này để họ tu luyện phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, tiếp cận tia sáng kia.
Bởi vì, bọn chúng hoài nghi, tia sáng kia dưới sự dẫn dắt của bị quy tắc, trật tự mà máu thịt của cha Yêu Yêu lưu lại, sẽ càng dễ thân cận với người cùng mạch đồng nguyên.
Tộc Tây Lâm chỉ là một quân đoàn của Địa Cầu năm đó, không có chút quan hệ máu mủ gì với nhất mạch Yêu Yêu.
Đùng đùng!
Tiếng quất roi da vang lên lần nữa, mặt mũi những tù phạm kia hết sức dơ bẩn, toàn thân vô cùng dơ dáy, quần áo đều mục nát, nhưng vẫn luôn không nói lời nào, tiếp nhận roi da công kích, toàn thân đều là vết máu.
"Đám ti tiện này thật cổ quái, tinh cầu này tử khí vậy mà không ăn mòn hết bọn chúng." Có người căm hận mà nói.
Nơi xa, Sở Phong thấy rõ được mọi chuyện, còn nghe được lời nói của bọn chúng, lập tức nộ huyết sôi trào, hắn lập tức biết được tình hình hiện giờ, hận không thể tiêu diệt tất cả bọn người tộc Tây Lâm!
Đùng đùng!
Lại là mấy cái quất roi quật xuống, nhưng những đứa bé kia đều không khóc, trên thân mang theo vết máu, cụ già thì nhào lên trên người bọn nhỏ, mà những người trung niên thì nhào lên người cụ già để ngăn cản đòn roi, bọn họ sớm đã tróc da bong thịt, thậm chí có vài người đã sắp lộ ra xương trắng.
Thế nhưng, từ đầu đến cuối, bất kể là trẻ con hay cụ già, trung niên, ai cũng không buông ra một câu đôi lời, họ chỉ yên lặng tiếp nhận.
"Đám đê tiện, các ngươi đúng là có khí phách lắm, đi tìm hào quang kia cho ta!" Người của tộc Tây Lâm quát lớn.
Tiếp đó, lại có người giơ roi da lên.
"Đừng đánh nữa, bất kể thế nào, cũng phải lưu lại một vài dư nghiệt, để huyết mạch bọn chúng kéo dài, lão tổ nói về sau sẽ có có dụng lớn, nhỡ mà đánh chết hết thì chúng ta không tiện bàn giao." Có người lạnh lùng khuyên can, cũng không phải đồng tình gì, lưu lại bọn già yếu này chỉ là vì tạm thời cần bọn họ sống mà thôi.
"Nhưng nhìn bọn chúng chướng mắt quá!" Một kẻ trong đó vẫn không cam tâm, giơ roi lên, muốn đánh thêm một roi nữa.
"Các ngươi đều đi chết đi!" Sở Phong xác định là người nào rồi thì nổi giận đùng đùng, cả người như sắp nổ tung, cực tốc vọt tới từ phương xa!
Sở Phong giống như một cơn sấm sét, làm cho không khí nổ tung, thân thể hắn như một tia sét vàng chóe, ngay trong nháy mắt lướt đến đã khiến cả vùng đất này cát bay đá chạy, sấm sét vang dội.
Cảnh tượng này thật sự đáng sợ.
Hắn mang theo thứ năng lượng kinh khủng, quanh thân đều đang tràn ngập sát khí, thời giờ giáng xuống, lỗ chân lông toàn thân đều đang dâng lên thần quang mãnh liệt, nhìn y như một vị thần!
Phịch một tiếng, hắn tóm nay lấy cái roi đang vung vẩy quất đến kia, ngăn cản trước mặt những người già yếu này, cả thân thể hắn không chút suy suyển, hai mắt phun ra hai chùm sáng doạ người, nhìn chằm chằm vào thiên tài tộc Tây Lâm đang vung roi kia.
"Mi muốn chết như thế nào? !" Sở Phong quát.
Sau khi hắn xuất hiện ở đây, phương hướng mà hắn lao tới mới truyền đến tiếng nổ, nối liền thành một đường, khí lãng màu trắng quay cuồng, nhưng lại theo không kịp chân thân của hắn.
"Mi là ai?" Đám người tộc Tây Lâm đều rất giật mình, không hiểu sao lại xuất hiện thêm một người, quá nhanh, hắn đền từ phương xa, cứ như Súc Địa Thành Thốn, vừa bật lên đã đến ngay trước mắt.
"Người giết chết mi!" Sở Phong quát, trong đôi mắt bắn ra ngọn lửa như ánh hào quang, nhìn hết tất cả những điều vừa rồi, hắn phẫn nộ đến cùng cực.
"Oanh" một tiếng, hắn nắm chặt cái đầu roi kia, đột nhiên dùng sức, trực tiếp quay mạnh người cầm roi dài trong tay kia kia lên, quăng bay ra ngoài, đập cho một tảng đá lớn vỡ nát, người này đầy bụi đất, bị năng lượng Sở Phong truyền tới làm chấn đến bàn tay chảy máu, chật vật không chịu nổi.
"Mi. . . là thứ tạp chủng từ đâu tới đây!" Gã ta thẹn quá hoá giận, trở mình một cái thì đứng lên, hai mắt phun lửa, chưa từng bị thua thiệt như vậy.
Hơn nữa, đây là địa bàn của bọn chúng, không hiểu sao lại xông tới một thiếu niên mười mấy tuổi, làm gã ngã nhào một cái, quá mất mặt.
Keng một tiếng, gã rút ra một thanh trường đao ra, bộc phát ánh hào quang xanh mơn mởn, lập tức bổ về phía trước, nhưng mà, đôi mắt của thiếu niên đáng hận kia còn hung tàn hơn so với hắn, tốc độ cũng càng nhanh, trực tiếp vồ giết tới, chủ động ra tay.
Oanh!
Thiểm Điện Quyền bá đạo tuyệt luân, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi, không giống như người đang khống chế quyền pháp, mà giống như quyền ấn đang dẫn dắt người đó tiến lên, nó có được ma tính, ánh hào quang đó vạch phá mảnh không gian này.
Coong!
Người này vừa rút trường màu xanh kia đao ra, lập tức gặp phải một quyền mãnh liệt như vậy, cuối cùng gã phản ứng cấp tốc, ứng biến kịp thời, dùng trường đao đưa ngang trước người, ngăn trở một quyền này. Nhưng mà, sức mạnh khổng lồ và ánh hào quang của quyền ấn kia quá kinh khủng, làm chấn động bí bảo được coi là lợi khí siêu phàm trong tay gã, mặt đao bị lõm xuống, xuất hiện một quyền ấn, thiếu chút nữa đã bị đánh xuyên.