Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong chạy ra, vừa rồi hắn vừa tán gẫu với Kim Cương, tình cờ phát hiện Thiên Thần Cánh Bạc trong tứ đại dị nhân, nói chuyện với y một lúc lâu.
Thiên Thần Cánh Bạc nhắc tới Lâm Nặc Y, hỏi Sở Phong có biết tung tích của cô không? sau khi Lâm Nặc Y biến mất, Sinh Vật Thiên Thần ngày càng sa sút, đừng nói so với tiến hóa giả của vực ngoại, ngay cả trong tập đoàn cũng đứng hạng chót.
Sau khi trò chuyện một lúc với nhau, Sở Phong rời đi, đứng một mình trên boong tàu, ngửa đầu nhìn về phía trời cao, hắn cau mày, trong lòng đột nhiên cảm thấy buồn vô cớ.
Lâm Nặc Y mất tích đã lâu, gần đây hắn đang dần quên mất. Nhưng khi thực sự nhớ tới thì hắn lại thở dài một hơi.
Bởi vì hắn nghi ngờ rằng, Lâm Nặc Y phải chăng vẫn còn ở trong mảnh tinh hải này. Bây giờ hồi tưởng lại, cô nắm giữ hẳn một tòa tháp truyền thừa siêu tinh.
Tòa tháp này rất đặc biệt, nó có thể chia thành hai nửa, giống như âm - dương đối lập.
Vì thế, hắn từng hỏi Yêu Yêu, cũng từng hỏi Minh thúc, kia là một trong những tháp năng lượng quan trọng nhất thời thượng cổ của Trái Đất. Nó từng được nghiên cứu trong thời gian dài nhưng vẫn không thấu triệt được.
Thậm chí, một vị nhân vật lớn nào đó còn từng chuyên nghiên cứu nó nhiều năm.
Đến tận lúc Sở Phong phát hiện bí mật của ông nội Yêu Yêu ở dưới lòng đất tại núi Tử Kim, lúc trò chuyện với Minh thúc, Minh thúc mới nói cho hắn biết nhân vật lớn thần bí nghiên cứu tháp siêu tinh được nhắc tới kia chính là ông nội của Yêu Yêu.
Ông nội của Yêu Yêu vô tình có được nó, nghiên cứu rất lâu. Một tòa tháp năng lượng có thể chia thành hai nửa âm dương, tuyệt đối không phải vật phàm tục.
Sở Phong cảm thấy, Lâm Nặc Y có thể vô tình nhận được truyền thừa ở trong đó, chắc chắn cô đã phát động một loại nhân tố nào đó. Nếu không khó mà có thu hoạch.
Hơn nữa, hắn nghi ngờ rằng, lúc này Lâm Nặc Y chưa chắc đã ở trong vùng vũ trụ này, có lẽ ở trong vũ trụ tàn phá hỗn độn. Hắn không khỏi suy nghĩ linh tinh.
Bởi vì chỗ nghiên cứu của ông nội Yêu Yêu đều liên quan tới dương gian, hắn muốn xông tới dương gian.
Sau đó, Sở Phong phát hiện Ánh Trích Tiên của tộc Á Tiên đang nắm tay em gái của nàng ta, đang tới một bên khác của boong tàu, tới quan sát cảnh biển sau khi Trái Đất khôi phục.
Hiển nhiên, các nàng không chỉ đơn giản ngắm cảnh đẹp, bên cạnh còn có một bà lão đi theo, đang nhìn ra phía xa xa của Đông Hải trong bóng đêm, quan sát độ nồng đậm của linh khí.
“A, năm đó, động phủ của đáy biển không ít, đoàn chừng vài tòa nổi danh nhất còn cần phải chờ một thời gian nữa mới có thể xuất thế.”
Bờ môi củ bà lão mấp máy, không có chút âm thanh nào truyền ra, nhưng với hỏa nhãn kim tinh của mình, Sở Phong nhìn thấy rõ ràng, hắn có thể đọc được tiếng vũ trụ phổ thông, thông qua động tác của bà ta.
“A, Sở Phong đại ma đầu, ngươi cũng ở đây ư? Ngươi muốn dọa chết người à?” Ánh Hiểu Hiểu kêu lên, bọn họ phát hiện ra Sở Phong.
Sở Phong đi tới một cách tự nhiên, lôi kéo làm quen, rút ngắn quan hệ. Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ tiến vào trong tinh không. Nếu như có thể tránh khỏi, hắn cũng không muốn là địch của cả thế gian.
Trong mười vị trí đầu, chỉ một tộc Thiên Thần đã khiến hắn đủ bận rộn rồi.
“Sở Phong, ngươi từng cướp của chúng ta, cướp đồ ăn vặt của ta.” tiểu loli tóc bạc kêu lên, tự vạch áo cho người xem lưng.
Một giây sau, miệng của cô nhóc bị Sở Phong dùng đồ ăn vặt nào đó nhét đầy như dùng ảo thuật, ô ô không nói ra lời.
Sau đó, Sở Phong nói chuyện với Ánh Trích Tiên, bộ dáng như hận gặp nhau muộn, vô cùng nhiệt tình.
Bà lão bên cạnh khá cứng nhắc, mặt không biểu tình đứng tại chỗ. Đến tận cuối cùng bà ta nhìn về phía Sở Phong mấy lần, bày ra dáng vẻ phòng bị sói già.
Điều này khiến Sở Phong không biết nói gì.
“Sở Phong, ngươi cởi đai lưng của tỷ tỷ ta, cái bí bảo kia đâu?” giọng nói của tiểu loli tóc bạc không rõ ràng, vừa ăn vừa gào lên.
“Cái này, ta trả lại cho các người.” Sở Phong tìm trong vòng tay không gian, sau đó hắn đổ mồ hôi hột, bởi trong này có mấy cái, hắn quên mất cái nào là của mỹ nhân thứ ba dưới tinh không.
Tiểu loli tóc bạc nhanh tay lẹ mắt, lập tức cầm hết ra, la ầm lên: “Nhiều như vậy sao? Đều là đai lưng của thiếu nữ. Tên sắc lang nhà ngươi, làm đủ trò xấu.”
Đúng lúc này, tiên tử Chu Tước cũng đi ra, đang đi về phía Sở Phong, nàng ta liếc mắt một cái là thấy đai lưng của mình.
Phía sau nàng ta còn có Nguyên Viện của tộc Thủy Ma.
Hai người này đều là người có địa vị rất lớn, cũng là mỹ nhân có xếp hạng cao, đúng cùng một chỗ với Sở Phong.
“Ta còn có việc, lần sau hãy trò chuyện tiếp.” Sở Phong đoạt lấy mấy mấy cái đai lưng được đặc biệt luyện chế từ thừng khốn linh, nhét vào trong vòng tay không gian, quay đầu chạy.
Hắn cũng không chuẩn bị đồng thời ứng phó với mấy người phụ nữ, dù muốn tiêu tan hiềm khích lúc trước, hóa giải hiểu lầm cũng phải từ từ từng người một. Đứng hết với nhau thì có lẽ sẽ xảy ra chuyện, sẽ bị người ta cùng nhau thảo phạt.
“Người anh em, Thiên Nhai Chỉ Xích, Thần Túc Thông, Súc Địa Thành Thốn mà cậu muốn có, đều có người cung cấp trước ba quyển rồi.” Đại Hắc Ngưu nhìn thấy hắn, vừa cười vừa truyền âm.
Sở Phong tức khắc vui mừng, hắn có hai quyển Thiên Nhai Chỉ Xích rồi, đã từng thu được quyển thứ nhất của Súc Địa Thành Thốn trên người của một thánh tử. Đây là mấy loại diệu thuật có liên quan tới tốc độ nổi danh trong tinh không. Nếu có đầy đủ mấy loại này thì có thể xưng là thần kỹ.
Hắn muốn nghiên cứu tất cả một lần, tìm cơ hội kết hợp chúng với nhau, hi vọng có thể tinh luyện ra tinh hoa trong những diệu thuật này.
Lúc này, trong mắt Sở Phong hiện lên tia sáng, đang liếc mắt nhìn tất cả tân khách. Hắn vẫn luôn đề phòng, phòng ngừa có người vực ngoại trà trộn vào trong, tạo thành thương vong không cần thiết.
Bởi vì, lần này trong những người tới đây có một số cao thủ tuyệt đỉnh trẻ tuổi, ví dụ như Nguyên Thế Thành, Ánh Vô Địch, Thiên Mệnh Tiên Thể, công tử Bất Tử Tàm, Kỷ Trình của tộc Khổng Tước...
Đây là bên ngoài, những người che giấu tung tích thì không cần phải nói.
“Ừm?” hỏa nhãn kim tinh của hắn có thể nhìn thấu tất cả hư ảo, lúc này hắn nhướng mày, thật đúng là sẽ xảy ra chuyện hay sao?
Hắn cảm giác khí tức năng lượng của mấy người rất kỳ lạ, nhìn từ bề ngoài rất phổ thông, nhưng hắn dùng hỏa nhãn kim tinh có thể thấy rõ, trong cơ thể họ như quả cầu lửa, giống như mặt trời, rất chói chang, cất giấu năng lượng đáng sợ.
Lúc hội đấu giá tiến tới giai đoạn sôi động nhất, Sở Phong tìm một cơ hội, quay lưng về phía họ, cho bọn họ một cơ hội tốt để ra tay.
Tay hắn âm thầm cầm bảo vật Thần Từ Sơn Ấn đoạt được từ thánh thể nào đó, chuẩn bị chống lại bất cứ lúc nào.
Thứ này vô cùng quý hiếm, lấy thần từ làm chủ, đồng thời còn dính một phần từ tủy. Đối với người nghiên cứu trận vực mà nói, nó được coi là một binh khí sắc bén nhất, có thể khống chế và duy trì trận vực, càng có thể tăng cường các loại năng lượng nguyên từ.
Hắn đã bày ra một lượng lớn đá nguyên từ trên chiếc thuyền này, tiến hành cải tạo thân tàu, chính là để phòng bị có người của vực ngoại tới quấy rối.