Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1441 - Chương 1456: Thích Thiên Khung (3)

Thánh Khư Chương 1456: Thích Thiên Khung (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Trời ạ, là một viên xá lợi thiên thần.” Có người kêu lên sợ hãi

.

Hội đấu giá tiến vào trình tự, sau khi Thánh Nhân của tộc Thiên Thần chết sẽ để lại cốt châu tinh hoa, được xưng là xá lợi thiên thần, vậy mà lại bị lấy ra đấu giá.

“Đáng tiếc, tinh hoa trong viên xá lợi thiên thần này đã bị hấp thu hết, không có tác dụng lớn với chúng ta. Nó có ý nghĩa tinh thần rất lớn với tộc Thiên Thần. Bởi vì bình thường xá lợi thiên thần đều là Thánh Nhân tuyệt đỉnh chết để lại.”

Lúc này, Đại Hắc Ngưu mở miệng, nói: “Hạt châu này không có tác dụng gì, là lúc chúng ta thu dọn chiến trường tìm được trên thi thể của một lão già của tộc Thiên thần, chỉ là đồ kỉ niệm thôi. Ai muốn đấu giá? Rất rẻ, giá quy định là tám viên Lục Đạo Luân Hồi đan mà thôi.”

Tất cả mọi người chẳng biết nói gì, âm thầm nguyền rủa, tim quá đen rồi. Bọn họ biết, đây là cái giá quy định để chuẩn bị hố tộc Thiên Thần.

Đại Hắc Ngưu nói: “Không ai muốn lấy sao? Thật đáng tiếc, vậy coi như lưu lại đi, sau này ta sẽ khảm vào giày chiến. Hạt châu lóng lánh như vậy rất đẹp.”

Cái này liên quan tới đẹp à? Đám người thầm oán, từ xưa tới nay trong một bộ tộc có thể xuất hiện được mấy vị Thánh Nhân tuyệt đỉnh chứ? Xá lợi chẳng khác nào thi cốt của vị thánh giả kia.

Đạo thống như tộc Thiên Thần, làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho ngoại tộc làm nhục, nhất là con cháu của đối thủ đã từng tiêu diệt và thảo phát.

“Lão phu tham dự đấu giá.”

Cuối cùng, trên mạng lưới các hành tinh, có người của tộc Thiên Thần mở miệng, ra giá tám viên Lục Đạo Luân Hồi đan. Người này tuyệt đối đang cắn răng, thổ huyết để ra giá.

Chuyện này lập tức dẫn tới náo động.

Cũng chính lúc này, cảm xúc của những người trong hội đấu giá tăng vọt, Sở Phong cảm thấy được mấy người sau lưng kia có ba người động.

Bọn họ có người yên lặng, không tiếng động, giống như thợ săn trong đêm tối, tới gần Sở Phong.

Cũng có người cùng những người đấu giá khác, tỏ ra tâm tình đang chấn động kịch liệt, la hét ầm ĩ. Nhưng trong lúc lơ đãng tới gần Sở Phong.

Còn một người, không cẩn thận làm đổ rượu vang đỏ trong tay xuống, làm bộ điều chỉnh lại dung nhan. Trên thực tế, kẻ đó đang lấy đại sát khí ra, đó là một đống thiên lôi tử tinh, muốn đánh về phía Sở Phong.

vù vù

Một giây sau, thuyền lớn chao đảo.

Ký hiện trận vực dày đặc, những người kia bị cách ly, một cái lò màu vàng kim xuất hiện, tất cả đều được tạo thành từ ký hiệu màu vàng óng, bao bọc quanh ba người kia.

Tiếp theo, bọn họ bay lên trời trong nháy mắt, theo cái lò màu vàng kim hiện lên bầu trời đêm, đứng sừng sững trong bầu trời cách thuyền lớn rất xa.

Ba người ngạc nhiên, thân thể đều cứng đờ, bởi họ đều bị vây khốn trong thần lô do ký hiệu trận vực tạo thành, không có cách nào trốn thoát. Đáng sợ nhất là, thiên lôi tử tinh trong tay một người trong số đó phát nổ.

Rầm

Chỉ một khắc sau, trên bầu trời có tiếng nổ lớn.

“A...” ba người kêu thảm, bởi mấy viên thiên lôi tử tinh lần lượt phát nổ, trong cài lò màu vàng kim nhỏ hẹp kia, bọn họ muốn tránh cũng không thể tránh được, bị năng lượng khủng bố nuốt chửng.

Về sau, chiếc lò màu vàng kim cũng giải thể, có thể thấy được năng lượng mạnh tới mức nào.

Ba người biến thành thịt vụn chỉ trong nháy mắt, trở thành tàn thi, cả ba đều bị nổ chết.

“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

Rất nhiều người kêu lên sợ hãi, nhốn nháo một mảnh.

“Sở đại ma đầu xuống tay với chúng ta, chư vị mau ra tay phản kháng. Chúng ta cùng nhau chạy đi.” Có người thừa dịp loạn la lên, mê hoặc nhân tâm.

Sở Phong nhìn rõ, chính là hai người khác trong cái đoàn lửa mà hắn đã để mắt tới, họ đang đánh trống reo hò, cổ vũ cho tất cả mọi người đồng loạt ra tay.

Dù sao, nơi này có Ánh Vô Địch, Nguyên Thế Thành, Thiên Mệnh Tiên Thể... một đám cường giả trẻ tuổi. Nếu thực sự muốn liều chết một trận, chưa chắc không thể tiêu diệt Sở Phong.

Sở Phong mở miệng, thanh âm chấn động Đông Hải: “Các vị không nên hoảng loạn, chỉ là mấy con cá hỗn tạp mà thôi. Chúng muốn làm loạn hội đấu giá, bây giờ muốn thừa dịp loạn để gây sóng gió. Đừng kinh ngạc, ngồi hết xuống đi, ta sẽ bắt bọn chúng.”

Vù vù

Nhưng lúc này, mọi người phát hiện một thần lô rực lửa hiển hiện, bao phủ một nam, một nữ, cuốn họ lên không trung.

Lúc này, Sở Phong cầm Thần Từ Sơn Ấn trong tay, gương mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm trên không trung, nói: “Các ngươi muốn chết à!”

Hắn sử dụng toàn bộ thủ đoạn, lấy trận vực để luyện hóa hai người trên bầu trời. Trong đó, cô gái kia kêu thảm, hóa thành tro bụi ngay tại chỗ.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, kinh hãi, bởi vì họ cảm ứng được, kia là một vị cao thủ cảnh giới Xan Hà. Kết quả không thể chống đỡ được chốc lát đã bị giết chết.

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều cực kỳ kiêng dè Sở Phong.

Trong cái lò rực lửa được tạo dựng từ ký hiệu trận vực kia có còn một thanh niên mặc áo bào đen. Hắn ta ngửa đầu lên gào thét, phía sau hiện lên một đôi cánh màu đen, vỗ mạnh, mây đen ngập trời. Hắn ta như một thiên sứ đọa lạc, bộc phát ra uy năng vô lượng.

“Gần tới cảnh giới Kim Thân, người này thật đáng sợ.”

“Cái đó là...” có người chấn kinh, nhìn thấy trong ống tay áo của thanh niên mặc áo bào đen có ký hiệu, đó là một hoa văn cây trường mâu màu đen đâm thủng thương khung.

“Trời ạ, hắn ta là thợ săn Thích Thiên Khung.” Có người khiếp sợ hô lên.

Câu nói này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều giật mình, cảm thấy rét run cả người.

Thích Thiên Khung là một tổ chức đâm, giết trong vũ trụ, cũng là một đạo thống đáng sợ vô cùng cường đại trong lịch sử xa xưa. Môn đồ của phái này đều là sát thủ, tự xưng là thợ săn.

Ngày thường, bọn họ nhận các nhiệm vụ treo thưởng, đi ám sát các mục tiêu để ma luyện bản thân.

Bọn họ rất đáng sợ, toàn bộ tinh không không ai là không biết.

Bởi vì, ngay cả nhiệm vụ ám sát thanh nhân bọn họ cũng dám nhận, dám giết Thánh Nhân.

Hơn nữa, bọn họ có thể thành công, chặt được đầu của Thánh Nhân, chiến tích này quả thực khiến các giáo phải kinh sợ, không ai không kiêng dè, không người nào không sợ.

Bây giờ, Sở Phong bị bọn họ để mắt tới, có người đến săn giết hắn. Xem ra đây là một đội trưởng thợ săn cấp hạt giống.

Quả nhiên, người này vô cùng cường đại, trong thần lô rực lửa, hắn ta vẫn chưa chết, vẫn đang đối kháng, muốn lao ra ngoài. Ánh mắt hắn ta lạnh lẽo, nhìn Sở Phong chằm chằm.

Chẳng qua, sau vài lần cố gắng hắn ta vẫn bị thất bại, không thể xông ra được.

Sau đó, hắn ta cầm một khối lệnh bài bằng đồng xanh, lắc lư với Sở Phong, trên đó có một chữ ‘Xá’.

Rất nhiều người hít một hơi khí lạnh.

“Có ý gì?” Đại Hắc Ngưu không hiểu rõ ý của hắn ta, nhịn không được hỏi ra tiếng.

“Đây là thợ săn cấp hạt giống của Thích Thiên Khung, kia là thần bài mà đại năng của tộc này ban thưởng. Nếu bọn họ bị bắt, có thể đưa lệnh bài này ra, giữ được một mạng.”

“Mẹ nó, đến ám sát chúng ta, còn muốn giữ mạng bằng một cái lệnh bài rách nát, nằm mộng ngàn thu.”

Bình Luận (0)
Comment