Điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc nhất chính là, sương trắng chỉ lượn lờ xung quanh chứ không có khuếch tán ra xa.
Một tổ kiến cách mấy mét cùng với con cóc ở phía xa xa, con sóc, chim đêm, rắn lớn đều không nằm trong phạm vi ngửi được hương hoa.
Sở Phong không vừa lòng, muốn tước cánh hoa ra, trực tiếp chạm đến nụ hoa.
Rất nhanh, hắn phát hiện chân tướng.
Phấn hoa biến mất, xem lẫn trong sương mù mờ mịt, không ngừng lan tràn ra!
Trong bầu trời đêm, có một con mãnh cầm nhanh chóng bay tới, thân thể dài chừng mười mấy mét, tản ra ánh sáng màu lửa đỏ, hai con ngươi hung lệ, lao xuống phía dưới.
Sở Phong đang tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt, thần giác càng nhạy cảm hơn so với bình thường, nhanh chóng giương cung bắn tên.
Ầm!
Uy lực của mũi tên này mạnh hơn so với dĩ vãng, đầu hung cầm hỏa hồng kia trúng tên, toạc một tiếng, một nửa thân thể bị xé nứt, rơi xuống.
Mà đây chỉ là bắt đầu, cả vùng đất chấn động, nơi xa có cự thú gào thét vang vọng khắp núi rừng, chạy về phía vùng núi này.
Sở Phong bắt mình phải tỉnh táo, tiếp tục tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt.
Sương trắng tràn ngập, bao vây lấy hắn.
Giờ khắc này, Sở Phong cảm thấy toàn thân ấm áp, giống như là được ngâm mình ở trong suối nước nóng, nhiệt độ biến cao, dần dần tê dại.
Hắn cảm nhận được, thân thể mình đang phát sinh biến hóa kinh người, nhịp tim mạnh mẽ đanh thép như là nổi trống, không biết là do thính giác của hắn tiến bộ hay là trái tim đã mạnh mẽ hơn.
Sau đó, một dòng nước ấm nhanh chóng chạy khắp thân thể của hắn, toàn thân giống như là bị điện giật, huyết nhục và gân cốt đang được chải vuốt.
Lại một tiếng chim kêu, gió lớn gào thét, một con dị cầm toàn thân đen nhánh, phi thường hung mãnh, giống như là thiên thạch giáng xuống, hướng về phía Sở Phong mà đi.
Nó mở lợi trảo ra, hàn quang lập loè, muốn một kích giết chết hắn, thay thế kẻ ở phía dưới kia, xuất hiện ở bên cạnh dây leo kỳ dị.
Vèo!
Sở Phong mở cung, mũi tên bắn ra mang theo luồng điện cùng với tiếng sấm, uy lực còn cao hơn mũi tên mới nãy một bậc, phịch một tiếng, mũi tên bắn thủng đầu lâu của con dị cầm này.
Phịch một tiếng, nó trực tiếp ngã xuống dưới, đến nhanh, chết cũng nhanh!
Sau khi phương pháp hô hấp bị gián đoạn, Sở Phong rõ ràng cảm giác được, tốc độ hấp thu sương trắng trở nên chậm hơn.
Hắn tranh thủ thời gian tiếp tục, đồng thời tăng cao đề phòng.
Hắn bắt mình tĩnh tâm lại, dù là có ngoại địch quấy nhiễu, cũng không thể gián đoạn loại phương pháp hô hấp đặc biệt kia.
Sương trắng thơm mát, thấm vào ruột gan, không ngừng chui vào trong cơ thể Sở Phong, hắn cảm nhận được cơ thể đang nhanh chóng biến hóa rất rõ ràng.
Cái này mãnh liệt hơn bốn cánh hoa lấy được ở núi Côn Luân nhiều.
Nguyên nhân chủ yếu là hắn đang tiến hành đặc biệt phương pháp hô hấp, khiến cho phấn hoa phát huy ra tác dụng trong thời gian ngắn.
Sau đó, Sở Phong cảm thụ sâu sắc hơn.
Hương hoa xông vào mũi, hương thơm nồng đậm đến cực hạn, hắn cảm thấy bản thân mình đang nằm trong lò lửa lớn, đang chịu đựng rèn luyện.
Đúng lúc này, dị cầm không ngừng xuất hiện, Sở Phong bình tĩnh bắn từng mũi tên ra ngoài, trên mặt đất nhanh chóng có thêm không ít thi thể.
Phương xa, Trần Hải thấy được dị tượng bên này, trong lòng hoảng hốt.
Vùng rừng núi đó, ánh sáng màu bạc nở rộ, từng con mãnh cầm lao xuống dưới.
Đồng thời, các loại mãnh thú gào thét xung quanh, tất cả đều đang chạy, làm chấn động toàn bộ vùng núi, cùng nhau vọt nhanh tới chỗ đó.
Cảnh tượng có chút doạ người, cả mặt đất đang run rẩy, núi rừng đang lay động, rất nhiều phiến lá trên đại thụ bị chấn động rụng xuống, cũng có không ít cây cối bị cự thú trực tiếp húc gãy.
Điên rồi!
Dã thú hội tụ, toàn thể bạo động.
Vèo!
Trần Hải là ai, tàn nhẫn mà quả quyết, ông ta cảm thấy được nơi đó không thể coi thường, thậm chí đoán được, hơn phân nửa là dị vật trên tay Sở Phong làm ra.
Tốc độ của ông ta cực nhanh, có thể so với chim bay, hơn xa cự thú, suốt dọc đường ông ta thi triển Hình Ý Quyền, đại khai sát giới, những hung thú dám can đảm chặn đường, đều bị ông ta giết chết.
Trên người ông ta nhuộm máu của dị thú, lên xuống mấy cái thì tới vài trăm mét bên ngoài, vượt qua rất nhiều mãnh thú, tăng tốc chạy về vùng rừng núi kia.
Xoát!
Trần Hải đuổi tới, tốc độ doạ người, ông ta liếc mắt thì thấy được Sở Phong cách đó không xa, còn có gốc thực vật màu bạc kia, hai con ngươi lập tức bắn ra chùm sáng đáng sợ.
"Tốt lắm, nó là của ta!" Trần Hải kích động, vô cùng hưng phấn.
Phía trước, Sở Phong đã đứng lên, bất đắc dĩ mới như thế, bởi vì bốn phía đã tới quá nhiều hung thú kinh khủng, chừng mấy trăm con, vây quanh nơi này.
Trên mặt đất, tràn đầy thi thể, chừng hai mươi mấy con cự điểu chết ở xung quanh, đều là bị mũi tên bắn giết.
Ngoài ra, còn có mười mấy con cự thú, đều vô cùng cường đại bị đoản kiếm màu đen của hắn giết chết.
Mũi tên trên người hắn đều đã bắn sạch, chủ yếu là do trước kia quyết đấu với Trần Hải thì tiêu hao quá nhiều.
"Cút đi!"
Trần Hải quát, ông ta đi thẳng về phía trước, một cước đá văng quái vật khổng lồ phía trước ra, đó là một con voi lớn, kết quả bị ông ta một cước đạp chia năm xẻ bảy, chết thảm tại chỗ.
Ông ta rất lạnh lùng, nhìn chằm chằm giữa sân.
"Cơ duyên của ta đến!" Trần Hải nói, con ngươi sắc bén như dao.
Sở Phong kinh ngạc, ông ta thế mà không có lập tức giết tới.
Có điều, cho dù bây giờ Trần Hải xông tới, Sở Phong cũng không lo lắng.
Gốc dây leo kỳ dị này nở hoa vô cùng nhanh, chỉ chớp mắt đã xong, mà thời kỳ nở hoa cũng cực kì ngắn ngủi, bây giờ đã bắt đầu tàn lụi, sương mù màu trắng cũng không còn lại bao nhiêu sợi.
Vừa nãy hắn vận dụng đặc biệt phương pháp hô hấp, hiệu quả kinh người, hấp thu gần hết số hương hoa nồng đậm.
Giờ phút này, thân thể của hắn nhẹ nhàng, thể phách cường kiện, không cần nhiều trải nghiệm hắn cũng biết được rằng, thể chất của mình đã tăng lên rất nhiều, hoàn thành một lần tiến hóa!
Bây giờ tai hắn thính mắt hắn tinh, thần giác hơn xa trước kia, toàn thân giống như là có sức mạnh dùng mãi không hết!
Hơn nữa, thân thể hắn vẫn còn đang biến hóa, như là đang được tẩy lễ, huyết nhục cùng chấn động, tạng phủ cộng minh, bên ngoài thân óng ánh, hắn cảm thấy bản thân mình còn đang biến mạnh lên.
Đây là một loại tẩy lễ rất cổ quái, giúp cho hắn lột xác thành công.
Phương pháp hô hấp đặc biệt kết thúc, mỗi lần sử dụng nó, thời gian hữu hiệu đều rất ngắn.
Ầm!
Sở Phong vung nắm đấm, giết chết một ít mãnh thú xông tới.
Những thú loại này cũng không có tỉnh táo như Trần Hải, tất cả đều xao động, điên cuồng xông về trước, muốn tranh đoạt với hắn.
Tiếng đôm đốp vang lên bên tai không dứt, Sở Phong bắt đầu vận dụng phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, đây là phương pháp không trọn vẹn, nhưng cũng cực kỳ hữu dụng đối với hắn.
Mấy sợi sương trắng cuối cùng cũng trôi vào trong miệng mũi của hắn, Sở Phong phi thường thỏa mãn!
Lúc này, Trần Hải vẫn trấn tĩnh như cũ rất, xông qua khu vực mãnh thú, bước chân rất ổn, ông ta căn bản cũng không nhìn thấy mấy sợi sương trắng vừa nãy, trong mắt của ông ta chỉ có một vật.
Mai mình sẽ up tiếp nhé mọi người ^^