Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Không sao, dù có chết tôi cũng phải đến được gần Yêu đỉnh ba chân mới chết được, giờ tuyệt đối không thẻ chết!” Đại Hắc Ngưu liều mạng đứng dậy thêm lần nữa.
Bọn họ cùng đánh về phía trước.
Sau đó, bọn họ lao đến một tòa gác cao tương đối an toàn.
Nhưng mà lúc này tiếng ù ù không ngừng truyền đến, bọn họ đều đang rung động, cuối cùng bị áp chế phải hiện ra bản thể.
Cơ thể ba người đều rung động, không thể hiển hóa thành hình người.
Rõ ràng đây là hiển uy của cấm địa Yêu tộc vô thượng, cam đoan chỉ để cho Yêu tộc thuần huyết được xuất hiện ở đây, đây là kiểm trắc huyết thống của bọn họ, chắc chắn không phải là sinh linh những quần tộc khác.
Từ giờ trở đi, bọn họ tạm thời đều không thể hóa hình.
Một vầng trăng treo trên cao, ánh trăng bạc dịu dàng chiếu sáng nhưng mà vùng đất này lại tràn ngập sát khí.
“Đánh cược lần cuối, cách Yêu đỉnh kia không quá năm dặm!” Đại Hắc Ngưu nói, miệng nói tiếng người, nó leo lên một trạm gác cao quyết định phải đánh sang đó.
Lúc này Hoàng Ngưu mang theo ánh vàng rực rỡ, trở thành một chú nghé con màu vàng kim, đánh ra một vò rượu, nó bắt đầu nâng ly, để máu của bản thân bốc cháy để sắp tiến hành đợt liều mạng cuối cùng.
Âu Dương Phong liếc mắt nhìn chằm chằm phía trước cũng chuẩn bị đánh đến.
“Giết!”
Hoàng Ngưu vọt lên hóa thành một tia điện màu vàng vượt qua trạm gác, lao về phía trước, muốn vượt qua khoảng cách vài dặm cuối cùng, tiếp cận Yêu đỉnh ba chân.
Rầm!
Trên hư không, chín con giao long xuất hiện, đều dài chừng ngàn trượng, đều màu bạc, tản ra ánh sáng chói mắt, bọn chúng là năng lượng thể, gần như có thể đánh được cường giả cấp Kim Thân đột nhiên lao ra.
Đây là khảo nghiệm sinh tử, với bọn Hoàng Ngưu mà nói không phải vượt qua một đại cảnh giới mà thực sự đây là một tử cục!
“Bò....ò...!” Đại Hắc Ngưu gầm thét hóa thành một tia sáng màu đen bắn lên giết tới.
“Âu Dương gia gia đến đây!” Âu Dương Phong hét dài rồi phun một bãi nước miếng, vọt về phía trước.
Bọn họ không thể nào đối cứng với chín con giao long năng lượng màu bạc nên đang cực lực tránh né, kết quả trên bầu trời truyền đến những tiếng ầm ầm kịch liệt, ba người đang không ngừng bị đuổi giết.
Con đường phía trước đã đứt, chín con giao long bay lượn trên không!
Đồng thời, trên mặt đất lại xuất hiện thêm những con kiến lớn màu đen, con nào con nấy đều to như voi ma mút lớn, đây là binh tướng rối kiến địa ngục, lúc cơ thể chúng va chạm với những tảng đá trên mặt đất liền vang lên tiếng kim loại đáng sợ, tất cả đều bay lên không trung, điên cuồng bao vây lấy ba người.
Tiếp theo, trên bầu trời, thiên thạch như mưa, dày đặc vô cùng, xẹt qua chân trời, đập về phía ba người.
Rầm!
Mặt đất nổ tung, nham thạch đỏ tươi sôi trào, các loại trường mâu, phi kiếm mãnh liệt lao ra, kịch liệt ám sát ba người.
Nơi này trở thành tuyệt địa!
Ba người mang đến rất nhiều bí bảo, bởi vì Sở Phong từng tiêu diệt hơn chín ngàn tiến hóa giả vực ngoại trên núi Bất Diệt, binh khí, chiến giáp, bí bảo lưu lại rất nhiều, chất đống như núi.
Hiện tại, bọn họ đang liều mạng ném ra ngoài cố gắng ngăn cản.
Tuy nhiên, binh khí vỡ vụn, giáp trụ mục nát, bọn họ vẫn là bị trọng thương.
“Lão Hắc!” Âu Dương Phong kêu lên sợ hãi, vừa rồi Đại Hắc Ngưu đã cản cho nó một đòn công kích của kiến địa ngục, bản thân suýt chút nữa bị xé đi một chân trước, đẫm máu.
Ầm!
Đại Hắc Ngưu gào thét, đột nhiên lao vọt về phía bầu trời giúp Hoàng Ngưu cản một đòn vẫy đuôi của giao long năng lượng, xương cốt trong cơ thể gãy rắc rắc, cơ thể biến dạng.
“Lão Hắc!”
Hai mắt Hoàng Ngưu đỏ ngầu!
Nó và Âu Dương Phong đều biết, Đại Hắc Ngưu cảm thấy tu vi của mình không bằng bọn họ, muốn dùng cách này để phát huy nhiệt lượng thừa, giúp bọn họ ngăn cản những đòn tấn công trí mạng, để bọn họ ít chịu tổn thương.
“Lão Hắc, chúng tôi không muốn để ông chết thay, sau này chúng ta còn phải cùng nhau đánh vào Dương Gian, còn phải đi tìm Trâu Tiên Tử cho ông mà, ông không được từ bỏ bản thân!” Bọn họ quát.
Giang Ninh, dưới núi Tử Kim, ở trong tiểu thế giới sâu trong lòng đất.
Sở Phong cắn răng một cái, nói: “Liều mạng rồi, đám vực ngoại khốn kiếp!”
Hắn quyết định phải đem rượu phấn hoa luyện từ cây Binh Thánh rẩy lên quan tài đồng để Yêu Yêu gia gia xuấ thế, đi tiêu diệt đám nhân mã vực ngoại phách lối kia!
Sâu trong núi Bất Diệt, Đại Hắc Ngưu miệng toàn máu gần như không chịu đựng them nữa được Hoàng Ngưu và Âu Dương Phong kéo về, trốn trên trạm gác cao.
Vừa rồi, Đại Hắc Ngưu đã cản cho hai người bọn họ mấy lần công kích đáng sợ, kết quả cơ thể nó bị biến dạng nghiêm trọng, gãy mấy chục khúc xương.
“Huyết dược của Vô Kiếp Thần Thể!”
Hoàng Ngưu và Âu Dương Phong gầm nhẹ rót vào miệng Đại Hắc Ngưu.
“Lão Hắc, chịu đựng!”
Rất lâu sau, trong cơ thể của Đại Hắc Ngưu bắt đầu chấn động, một lần nữa hoàn dương trước quỷ môn quan, đứng dậy nói: “Yên tâm, chưa đến trước Yêu đỉnh tôi sẽ không chết!”
Nó giương một móng lớn ra muốn đi chặn đánh chín con giao long nhưng nó đột nhiên dừng bước, nói: “Những đợt tấn công này hình như rất có quy luật.”
“Ồ?!” Hoàng Ngưu nghe vậy thì khẽ giật mình.
Âu Dương Phong cũng giật mình, cẩn thận hồi tưởng.
Cuối cùng, ba người đều vô cùng chấn động nói: “Hình như là Hô Hấp Pháp!”
“Không sai, phần sau của Hô Hấp Pháp tối cao của Thánh địa Yêu tộc được giấu trong những đợt tấn công ban nãy, đó chính là tiết tấu của hô hấp!”
Ba người vui mừng bắt đầu phỏng đoán, cuối cùng bọn họ tấn công mạnh thêm lần nữa.
Sau hai canh giờ, ba người trọng thương ngã gục, nhưng đã vượt qua được cửa này, lê cơ thể mệt mỏi bước vào bãi đá vụn, nơi này có điện đường, có hỗn độn khí, còn có cả một Yêu đỉnh ba chân!
“Đám vực ngoại khốn kiếp!” Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong, Hoàng Ngưu rống to, bọn họ mỗi người giữa một chân của Yêu đỉnh!
Đại Hắc Ngưu, Hoàng Ngưu vẫn luôn liếc mắt nhìn Âu Dương Phong, rốt cuộc bọn họ có bộ dạng như thế nào vậy?
Hỗn độn khí tràn ngập trong đống loạn thạch, nơi này có điện đường cổ xưa, có núi đá rộng rãi, còn có cả một yêu đỉnh ba chân bàng bạc!
“A...”
Ba người kêu to, sau khi mỗi người giữ một chân đỉnh liền cảm thấy huyết dịch toàn thân đang bốc hơi, thấm ra khỏi cơ thể, hóa thành hồng quang chui vào miệng của chiếc đỉnh lớn.
Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong, Đại Hắc Ngưu run rẩy, cơ thể đang suy yếu, cả ba đều sắp khô cạn, đang bị rút hết huyết tinh và tinh thần lực trên người.
“Cái yêu đỉnh này đúng là kinh khủng, Âu Dương Thần Vương liều mạng với ngươi!” Cóc rống to, một tay bị dính ở chân vạc không thể nào giãy dụa ra được, nó đột nhiên dựng ngược người đưa chân đá vào đỉnh lớn đang phát ra ánh sáng mờ mờ.
Keng!
Tiếng vang điếc tai, thế nhưng cũng trong tích tắc, mặt mày Âu Dương Phong méo mó, mặt mũi đầy những vằn kim sắc như bị nén lại một chỗ, cảm thấy đau đến thấu tim.
Bàn chân kia sắp đứt lìa, máu chảy ồ ạt, sau khi đá lên Yêu đỉnh những ngón chân này đã bị gãy xương.
“Rầm!”
Lúc này, Hoàng Ngưu há miệng phun ra quang mang trắng lóa như tuyết, đó là một ngụm tinh khí hỗn nguyên, đánh lên chiếc đỉnh lớn, kết quả nó bị đánh ngược trở lại, nó cũng không thể lay động được cái đỉnh này.