Một âm thanh trầm nặng không quá lớn vang lên, thế nhưng uy lực lại vô cùng to lớn, không gian ngập trong bụi đất và cát đá bay tứ tung, cây đại thụ lớn đứt đoạn, nham thạch rạn nứt, chỉ một phần dư âm cũng khiến cho rất nhiều mãnh thú đều bị hất bay.
Sở Phong đứng tại chỗ, không hề dịch chuyển một chút nào.
Trần Hải chấn động, ông ta giống như một con đại bàng, rơi xuống một khoảng cách xa Sở Phong sau đó mới ổn định lại thân thể, ông ta cảm thấy một cơn đau nơi bàn tay, ông ta vậy mà lại chịu thiệt.
Phải biết, ông ta đã có hơn ba mươi mấy năm luyện tập Hình Ý Quyền, thân thể sau khi tiến hóa lại càng thêm đáng sợ, khó có kẻ nào có thể vượt qua ông ta ở phương diện quyền pháp.
Nhưng mà, trong lúc vừa rồi ông ta cảm nhận được đối phương cứ như có một loại quyền ý nào đó, rộng rãi mà thâm trầm, xưa cũ lại tang thương, tráng lệ như thể một con bò hoang đánh vào nắm đấm của mình.
Lần va chạm này khiến ngón tay của ông ta đau nhức nghiêm trọng.
"Cũng có chút năng lực đấy, mày cũng tinh thông quyền pháp?" Trần Hải cố gắng bình ổn lại tâm tình, ông ta phát hiện chuyện có vẻ như đã vượt qua dự liệu của mình.
Lúc trước rõ ràng Sở Phong này còn kém xa ông ta, căn bản không phải là đối thủ của ông ta, thứ duy nhất có thể dựa vào cũng chỉ là cây cung lớn kỳ lạ kia mà thôi.
Nhưng mà, mới chưa được bao lâu Sở Phong tại sao lại có thể mạnh lên như vậy? Cứ như đã trở thành một người khác!
Trần Hải cũng không biết tác dụng của phấn hoa, nếu như ông ta biết thì nhất định đã sớm phát điên, căn bản không có khả năng bình tĩnh suy nghĩ như bây giờ, có khi ngay từ lúc xuất hiện đã liều mạng với Sở Phong.
Sở Phong tin chắc là thể chất của mình đã tiến hóa rất nhiều, tăng lên một khoảng cách rất lớn, lần này khi đối mặt với Trần Hải, hắn cũng không còn áp lực nữa.
"Nào, để tôi nhìn xem Hình Ý Quyền của ông có bao nhiêu lợi hại!" Sở Phong mở miệng, muốn ông ta thi triển quyền cước.
Ở bên cạnh, con mèo rừng vàng óng ánh và con tê giác trắng đồng thời gầm nhẹ một tiếng, cả hai đều lui về phía sau, chúng nó hi vọng hai người đứng trước mặt này đánh tới lưỡng bại câu thương.
(lưỡng bại câu thương :hai bên đều bại dẫn đến thương vong lớn)
Những con mãnh thú khác thấy thế cũng cũng bắt đầu rút lui.
Trần Hải di chuyển nhanh như tia điện, thân thể loáng cái liền đến bên cạnh Sở Phong, sử dụng Mã Hình trong mười hai hình của Hình Ý Quyền, giống như thiên mã ngang trời, khí thế bừng bừng đạp vỡ đất bằng, mang theo uy thế khủng bố tới đánh giết Sở Phong.
(Thiên mã: ngựa trời )
Sở Phong vô cùng bình tĩnh sử dụng thức thứ nhất của Ngưu Ma Quyền mạnh mẽ bạo phát, trực tiếp tiến lên nghênh tiếp, lấy cứng đối cứng, giao kích ở trên không trung.
Ầm!
Hai người đều phải lui lại phía sau, Sở Phong rất thoải mái, bởi vì sau lần tiến hóa này, thể chất của hắn đã trở nên cực kì khủng bố, sức mạnh cùng tốc độ đều vô cùng doạ người.
Trong lòng Trần Hải kinh ngạc, cánh tay ông ta tê dại, khẽ run rẩy, suýt nữa đã bị phế đi.
Ông ta biết lần này hỏng rồi, mọi chuyện không còn trong tầm khống chế nữa, sức mạnh của đối phương còn mạnh hơn ông ta một đoạn, hơn nữa quyền pháp nắm giữ cũng rất quái lạ, nhìn dáng dấp cũng không kém hơn Hình Ý Quyền là mấy.
Phải biết, ông ta chính là một học đồ được chân truyền từ chính gốc, học được là Hình Ý Quyền chính tông bác đại tinh thâm, không phải là cái thứ đầu thừa đuôi thẹo được lưu hành ở bên ngoài.
Ông ta biết rõ môn quyền pháp này rất khủng bố, người bình thường nếu luyện đến cảnh giới cao thâm và có tài năng xuất chúng còn có thể giết được cả dị nhân!
"Chết đi!"
Trần Hải quát khẽ, quyết đoán sử dụng tới quyền pháp mạnh nhất của mình, tay trái long hình quyền, tay phải hổ hình quyền, quyền ấn Long Hổ trong mười hai chiêu thức của Hình Ý Quyền cùng lúc bạo phát.
(quyền ấn: nắm đấm)
Đây là tuyệt chiêu mạnh nhất, cũng là quyền ý xuất sắc nhất mà ông ta có thể phát ra lúc này: ‘Long Hổ Tranh Giành’, chiêu thức thức bá đạo vô biên, thông thường chính là tuyệt chiêu giết chết đối thủ.
Thần sắc của Sở Phong cũng nghiêm túc lên, không dám khinh thường, hắn thi triển đại lực Ngưu Ma Quyền, biểu diễn ra quyền ý Thần Hình, tiến lên nghênh tiếp.
"Ầm!"
Đòn đánh này cực kỳ kịch liệt, quyền phong cuồn cuộn, cây cỏ cùng đá tảng ở xung quanh hai người đều bị cắt rời, toàn bộ sụp đổ vỡ nát.
Giữa núi đồi hai thân ảnh như quỷ mị, trong khi quyền phong giao đấu, hai người ở trong không gian cát bay đá chạy di chuyển cực nhanh, vừa không ngừng đối đầu vừa nhanh chóng tránh né.
Trong nháy mắt, hai người đã giao tranh tới mười mấy quyền ấn.
Trần Hải ngơ ngác, trong lúc chiến đấu ông ta vẫn luôn dụng ‘Long Hổ Tranh Giành’, không ngừng đánh tới, đem quyền ấn chồng chất lên nhau, lực sát thương có thể nói đã được ông ta đẩy đến gần cực hạn.
Thế nhưng, đối phương lại có thể chống đỡ lại ông ta lâu như vậy.
Cùng lúc ấy, sức mạnh từ đối phương lại có phần còn lớn hơn ông ta, nắm tay càng lúc càng mạnh, nện ở trên hai cánh tay ông ta, đánh vào nắm đấm của ông ta, khiến cho ông ta đau thấu tận xương tủy, hai tay ông ta cứ như là đã bị bẻ gãy.
Bịch!
Trần Hải bay ngang thành một hình vòng cung ra ngoài, trong miệng phun máu, hai tay thoáng vặn vẹo co giật, ở trong đòn đánh cuối cùng, cánh tay ông ta đã bị gãy xương nghiêm trọng.
Vèo!
Ông ta rất quyết đoán, thân thể mới vừa chạm đất liền xông ra ngoài, nghĩ muốn chạy khỏi nơi này, cái gì hạt giống cũng không cần nữa!
Xoạt một tiếng, một bóng người ngăn lại ở trước người ông ta, Sở Phong ngăn trở đường đi của ông ta, tốc độ còn nhanh hơn ông ta một đoạn!
Trần Hải kinh sợ, lẽ nào lúc nãy cái tên trẻ tuổi này đã nuốt cái hạt giống trái cây thần bí kia rồi?
Dưới cái nhìn của ông ta, đối thủ này đột nhiên lợi hại lên rất nhiều lần, thể chất tăng vọt cực lớn, bất kể là sức mạnh hay là tốc độ đều vượt qua ông ta.
"Hình Ý Quyền quả là không tệ, nếu như ông giao nó cho tôi, tôi sẽ cho ông ra đi thoải mái hơn một chút.” Sở Phong nói bằng một giọng điệu nhẹ nhàng.
"Mày còn muốn học Hình Ý Quyền? Nằm mơ đi!" Ánh mắt Trần Hải âm lãnh, ông ta dần dần lùi lại, đồng thời nghĩ biện pháp trốn thoát, ông ta không muốn chết ở chỗ này.
"Vậy thì, chẳng còn gì đáng để nói nữa, ông cũng nên đi rồi!” Ánh mắt Sở Phong lạnh lẽo, hắn quyết đoán ra tay, phát huy sức mạnh bùng nổ cùng với tốc độ kinh người, lao lên.
Song quyền của hắn phát sáng, mang theo ánh sáng óng ánh, sức mạnh tỏa ra khủng bố vô biên.
(Song quyền: hai nắm đấm)
Ầm ầm ầm!
Sắc mặt Trần Hải trắng bệch, bị nắm đấm mạnh mẽ của Sở Phong đánh tới lảo đảo rút lui, trong miệng không ngừng ho ra máu, tấm khiên mà ông ta mang theo đã biến dạng nghiêm trọng, không thể ngăn được sức mạnh tới từ nắm đấm của Sở Phong.
"Răng rắc!"
Cuối cùng, cái lá chắn hợp kim kia nổ tung, bị Sở Phong một quyền xuyên thấu, nắm đấm rơi vào trên người Trần Hải.
Phốc một tiếng, máu từ trên người Trần Hải bắn lên không trung, trên lồng ngực ông ta xuất hiện một lỗ máu lớn, nhìn xuyên được từ trước ra sau.